[Lớp Học Ám Sát]Toả Sáng Trong Bóng Tối.
Chương 1
Jung Oh Dan,cô gái tuổi 15 ra đi đầy tiếc nuối ở cái thời gian mà bao tuổi trẻ vẫn đang bồng bột và chơi đùa.
Em cũng là một cô gái năng động,nhưng hoàn cảnh thì không vậy.
Bác sĩ
Tôi rất tiếc phải nói rằng...thận của anh ấy hiện tại không có ai hiến được cả.
Bác sĩ
Nếu không có quả thận đó,anh có thể chết chỉ trong vài tháng nữa.
Jung Ha Ki
Cái gì chứ? Ba mẹ!
Jung Ha Ki
Cứu con! Con không muốn chết đâu!
Kang Yo Jun
Ôi bác sĩ,người quen thì có thể hiến thận được không ạ?
Bác sĩ
Vâng...nhưng tỉ lệ sống của người hiến cũng không cao đâu.
Jung Kyo Gum
Trời ạ...cứu được gì thì cứu chứ sống chết gì nữa!
Jung Ha Ki
Ba! Ba đừng như vậy,ba già yếu rồi mất thận nữa thì sao mà sống nổi?
Jung Kyo Gum
Chứ phải cứu con như thế nào đây...?
Jung Ha Ki
Oh Dan thì sao?
Jung Ha Ki
Em có thận khỏe không phải sao?
Jung Oh Dan
Anh nói gì vậy!?
Jung Oh Dan
Thận em khỏe nhưng em không có hiến cho anh đâu!
Kang Yo Jun
Oh Dan à,mẹ lạy con! /Quỳ xuống/
Kang Yo Jun
Anh con sắp chết rồi...con vì anh mình đi mà... /Khóc/
Jung Oh Dan
Mẹ à! Còn con thì sao?
Kang Yo Jun
Con khỏe rồi,mất một thận cũng đâu có gì chứ?
Kang Yo Jun
Bây giờ cứ cứu anh trước đi.
Kang Yo Jun
Chừng nào có thận của người khác rồi...thì sẽ phẫu thuật lại cho con.
Kang Yo Jun
Mẹ lạy con...anh con mà chết thì mẹ cũng chết mất! /Nắm lấy tay em/
Jung Kyo Gum
Không lẽ cứu anh mình mà cũng không làm được nữa sao?!
Jung Kyo Gum
Công tao nuôi mày bao lâu rồi hả!?
Jung Ha Ki
Aa! Mẹ ơi,con đau quá!
Kang Yo Jun
Ôi...con trai tôi...
Kang Yo Jun
Ráng chịu đựng một chút nhé.
Jung Kyo Gum
Coi như ba quỳ xuống xin con đi...giúp anh lần này thôi... /Quỳ xuống/
Việc em giúp anh ta cũng đã không phải lần một lần hai nữa rồi,sống trong gia đình trọng nam khinh nữ là như này,mọi việc gì anh ta đã mất thì em phải bù lại cho hắn.
Tiếng máy trợ tim trong phòng bệnh nhân hồi sức. Căn phòng được chia ra làm 2 khu nhưng cả ba lẫn mẹ em đều đứng ở bên phải,đều mong chờ anh ta tỉnh lại.
Bác sĩ
Người nhà bệnh nhân Jung Oh Dan?
Jung Kyo Gum
Rồi nó sẽ tỉnh thôi bà à...bác sĩ gọi kìa.
Bác sĩ
Thật may quá! Đã có người hiến thận cho cô Oh Dan rồi ạ!
Bác sĩ
Bây giờ người nhà xuống văn phòng để ký xác nhận với-...
Jung Kyo Gum
Thôi không cần đâu.
Jung Kyo Gum
Một quả thận thì bao nhiêu tiền chứ?
Jung Kyo Gum
Tốn tiền tốn bạc lắm,các bác sĩ cứ quay lại làm việc tiếp đi,đừng quan tâm gia đình tôi nữa.
Kang Yo Jun
/Nắm lấy tay Ha Ki/
Kang Yo Jun
Có đủ thận rồi thì ổn,không cần phải tốn mớ tiền vào Oh Dan làm gì.
Kang Yo Jun
Oh Dan vốn khỏe mà...
Jung Oh Dan
Khỏe á? Hai ông bà nghĩ gì vậy?
Jung Kyo Gum
/Bất ngờ/Mày! Sao mày lại!?
Jung Oh Dan
/Cười khẩy/Tôi nghĩ là mình cần ra khỏi đây cho cả gia đình của ông hạnh phúc đợi con trai mình tỉnh dậy ha?
Kang Yo Jun
Này,con mới phẫu thuật xong đấy.
Kang Yo Jun
Vào trong nghỉ ngơi đi.
Jung Oh Dan
Bà đừng bày tỏ cái mặt thương tôi nữa.
Jung Oh Dan
15 năm tôi đã nhường anh ta quá nhiều rồi.
Nói rồi,em khập khiễng rời khỏi phòng nhờ sự trợ giúp của các y bác sĩ.
Em cũng được xuất viện sau 3 tuần,đương nhiên là em mượn tiền người bác sĩ vừa rồi,vì ông cũng thương em nên mới trả giúp em viện phí.
Em trở về nhà nhưng không nhìn đến cả gia đình nhà đấy,chỉ lặng lẽ mà đi học.
Một xô nước từ trên lầu đổ thẳng xuống đầu em,mùi còn hơi ngọt ngọt hẳn là nước uống có ga.
Em chưa kịp mở mắt ra xem ai đã làm thì đã bị kéo đi mạnh bạo đến căn phòng kho chật hẹp bên cạnh.
Cậu ta hơ nóng cây gậy bóng chày bằng chiếc bật lửa rồi đè em xuống,để gậy chạm vào chân khiến em đau đớn vô cùng.
Nóng đến nổi còn có tiếng “xì” một cái khi cái gậy đó chạm vào da thịt em nữa.
?
3:Nóng đến thế à? Mới hơ nóng có 10 phút thôi mà?
?
1:Oh Dan,cậu gần đây đi đâu thế?
Jung Oh Dan
So Min,mày làm gì đấy?
?
1:Tao giàu mà...chơi với mày chỉ là trạm dừng chân thôi.
?
1:/Hút thuốc/Mày nói với tao như nào nhỉ? Cả gia đình mày trọng nam khinh nữ.
?
1:Chẳng quan tâm gì đến mày.
?
1:Nhưng Oh Dan ơi~. Người giàu thì người ta phân biệt bằng tiền chứ đâu bằng vai vế?
?
1:Mày có tiền thì ông bà già nhà mày có làm khổ mày không chứ? Hahaha! /Cười lớn/
Hai vết đỏ dài trên cánh tay em,nó vừa sưng vừa đỏ tím cả lên,mà bọn nó thì vẫn chạm vào khiến em đau đến thấu xương.
Cầu xin thì cũng đã cầu xin rồi,khóc thì cũng đã khóc rồi.
Và báo giáo viên...thì cũng báo rồi...
Jung Oh Dan
Em không thể học ở đây được nữa ạ.
?
/Cười khẩy/Ừ,nghỉ thì nghỉ.
?
Nhưng sửa lại lí do nghỉ học đi. /Quăng xấp tài liệu lên bàn/
Jung Oh Dan
Em không ghi sai gì mà phải sửa cả.
?
Bạn bè giỡn với nhau,em nghĩ quá rồi lại nói là bạo lực học đường.
?
Nghỉ học thì thiệt một mình thôi,kéo theo cả tôi vào làm gì?
Jung Oh Dan
Thầy đã từng báo cáo việc tụi nó làm lên nhà trường bao giờ chưa!?
Jung Oh Dan
Em có bằng chứng cả.
Em xoắn tay áo của cả hai cánh tay lên,cả hai đều có vết đỏ sưng tấy vừa nhìn đã thấy nổi da gà.
?
Bạn cũng chỉ giỡn hơi quá tay thôi!
?
Em có biết nộp cái bảng này lên thì hiệu trưởng sẽ nghĩ gì tôi không!?
Jung Oh Dan
Vậy nếu con thầy cũng bị như em thì sao!?
?
Bạn bè chơi với nhau thì đã sao?
?
Cứ làm quá vấn đề lên làm gì hả!?
:Này! Anh đừng đánh nữa,đây là văn phòng giáo viên đấy.
Có tiền là có tất cả,quyền lực,tri thức và cả công bằng cũng đổ sụp đi vì nó.
Quả là như vậy...nếu có tiền thì em có phải chịu cái cảnh này không?
Chỉ 3 ngày sau,cả gia đình nhà đó dọn nhà đi bỏ cả em lại,căn chung cư chẳng còn gì ngoài đồ em được chồng chất ở giữa nhà cả.
Em tự sống tự kiếm tiền,nhưng mỗi ngày vết thương càng rát bỏng,em cũng chẳng có tiền đi trị thương.
Rồi đến ngày đóng tiền nhà,tiền điện,nước. Tiền đi học và cả số nợ cái gia đình đó đè lên đầu em.
Em còn bị đồn trên trường là một cô gái làm việc trong quán bar và làm những việc nhục nhã trong môi trường đấy,bây giờ mà em lên trường thì bị ném trứng cũng phải đầy rổ.
Em khóc trước ánh trăng sáng đang soi vào mình,dù có phải trải qua bao nhiêu chuyện đau khổ,hành hạ bản thân em thì trăng vẫn sáng như thế chứ không thay đổi gì.
Cái ánh sáng đó cứ xuất hiện và sáng mãi trong bóng tối của bầu trời. Cứ quan sát rõ hình ảnh em đau đớn trong cái cuộc đời của mình.
Và cũng nhìn thấy rõ ràng cách mà em rời khỏi thế giới này,đưa mình xuống sông vẫn là tốt nhất để rửa hết vết bỏng trên người nhỉ?
Liệu có phải vầng trăng đó vẫn luôn vô tâm như vậy?
Vẫn chỉ sáng và quan sát chứ không làm gì?
T/g:Mong mọi người ủng hộ nha. 💕
Comments
Zin dị giáo:) (Thần chết)
Đúng là thầy cặn bã thì cũng dạy ra cái loại học sinh cặn bã không kém 😔🤌
2025-05-25
1
Zin dị giáo:) (Thần chết)
Có đó mất thận dẫn đến nhiều hệ lụy sau này nữa trọng nam khinh nữ thì nói thẳng ra đi màu mè quá à 😔🖕
2025-05-25
0
mỗi cái biết một chút
giỡn giỡn con c*c chứ giỡn, giờ tui làm vậy với ông cx chỉ là giỡn thôi nhỉ 🖕
2025-04-06
1