Chương 9: Sinh nhật

Do chân đau nên Mạc Thiên Di đi rất lâu, rất lâu mới về đến trước cổng nhà. Cô vừa đói đến mức có thể ăn hết 2 tô cơm.

Nhưng có lẽ cô đã vui mừng quá sớm. Ngôi nhà bây giờ không có ánh đèn. Không có hơi ấm. Mạc Thiên Di tay run run lấy điện thoại ra xem.

[Tin nhắn từ Mẹ]

“Di Di! Cha và mẹ đi đám tang người bạn. Con tự mình lo liệu. Còn nữa, chúc con sinh nhật vui vẻ!”

Mạc Thiên Di thở dài: “Không sao, Mạc Thiên Di mày ổn mà!”

Cô lấy trong balo chìa khoá nhà. Nhưng không, chìa khoá, cô không giữ. Bây giờ thì hay rồi. Nhà không thể về, bụng thì đang đói.

Mạc Thiên Di bất lực ngồi xuống trước băng ghế ở trước nhà, nhìn phong cảnh xung quanh rồi nhìn căn nhà. Căn nhà này cô đã từng không muốn về. Cô đã từng cảm giác muốn rời khỏi nơi này, muốn sống một mình, muốn tự do.

Bây giờ cô lại muốn ở đây lâu hơn. Đó là một trạm dừng yêu thương trong ký ức của cô. Sẽ luôn là như vậy.

“Ọc… Ọc…”

Mạc Thiên Di lấy tay vỗ chiếc bụng đang réo của mình: “Đáng ghét! Chỉ là tao quên mang tiền thôi! Mày ráng nhịn chút đi. Đợi cha mẹ về là có ăn ngay. Một bữa ăn ngon!”

Nói xong liền nghe thấy có tiếng tin nhắn từ điện thoại:

“Bé đang ở đâu?”- Phục Hưng

“Em đang ở trước cửa nhà! Nhà em bị khoá cửa! Em đói!”

“Đợi anh một chút!”

Một chút của anh lại mất hết 30 phút. Mạc Thiên Di giật mình khi nghe tiếng thắng xe gấp gáp.

“Éc!”

Mái tóc hơi rối cùng với gương mặt hơi tái xanh của Phục Hưng. Nhưng nhìn như vậy vẫn thấy anh rất đẹp trai. Anh cười nháy mắt với Thiên Di:

“Mau lên xe!”

Mạc Thiên Di có chút giận dỗi: “Chẳng phải anh bận sao?”

“Nếu em không đi thì anh về!”

Tự dưng nói đến đây cô oà khóc nức nở. Khóc như chưa bao giờ được khóc.

Phục Hưng vội xuống xe. Anh bước đến bên cạnh cô:

“Em sao vậy? Sao tự nhiên lại khóc?”

“Em… Huhu…”

Cô không thể nào nói với anh rằng những thứ cô tưởng tượng ra đều không có thật. Đều sụp đổ. Không lẽ cô lại nói với anh cô muốn có một ngày sinh nhật đáng nhớ?

Cô sụt sùi nói: “Em đói! Thật sự rất đói!”

“Haha” - Phục Hưng xoa đầu cô rồi đưa tay bế cô ngồi lên phía sau xe đạp:

“Đói thì đi ăn! Em muốn ăn gì?”

“Ăn gì cũng được!”

Anh chạy bắt đầu chạy xe rồi vòng về đúng ngay vị trí ban đầu anh đón cô: “Em đã nghĩ ra ăn gì chưa?”

Cô nước mũi ngắn, nước mũi dài, chậm rãi nói: “Vẫn… chưa!”

“Được!”, Phục Hưng rất kiên nhẫn. Anh vươn đôi chân dài của mình đạp xe, đạp xe một vòng anh lại trở về trước cửa nhà cô.

“Em đã nghĩ ra chưa?”

Cô vừa tức lại vừa cười: “Đáng ghét! Em không nghĩ, không nghĩ nữa!”

Anh cười thầm. Nét mặt mệt mỏi nhưng miệng khẽ cười, chăm chú đạp xe đi. Xe đạp quay đều băng qua những con đường tấp nập rồi dừng lại trước một tiệm cơm.

Mạc Thiên Di ngước nhìn bản hiệu của tiệm rồi ngạc nhiên hỏi:

"Cơm tấm?"

Anh gật đầu: “Ừm!”

Nói xong anh nhẹ nhàng dìu cô vào trong ngồi xuống rồi tự mình gọi món:

“Hai dĩa cơm sườn!”

Vẫn thao tác cũ dùng khăn giấy lau đũa rồi lau muỗng. Đôi tay nhẹ nhàng thoăn thoắt giống như cái cách mà anh lướt trên những phím đàn.

Nghĩ đến đây có vẻ so sánh hơi quá nên Mạc Thiên Di bật cười.

Phục Hưng nhìn cô bằng ánh mắt nhẹ nhàng trìu mến: “Vừa khóc vừa cười….”

Bà chủ mang cơm ra. Nhìn dĩa cơm nóng hổi bốc khói mà cô thấy ấm lòng. Có lẽ sinh nhật chỉ cần bao nhiêu đây là đủ. Không cần quà cáp cầu kỳ. Không cần câu chúc sinh nhật.

Chỉ cần anh cùng cô ăn một bữa ăn ngon đã là một hạnh phúc.

Ăn xong anh chở cô về nhà. Trên đường đi, anh hát rất nhiều bài hát nhẹ nhàng. Từng câu từng chữ cô đều chăm chú lắng nghe. Giọng anh rất ấm!

Làm sao có thể diễn tả được lòng cô lúc này. Không giống như Gia Hàn, ồn ào và đầy ngại ngùng.

Còn Nguyễn Phục Hưng thì khác, anh dịu dàng, ân cần bước vào lòng cô như thế. Anh chưa từng nói anh thích cô, cũng không có gì cam đoan hay đảm bảo. Nhưng một điều chắc chắn rằng trong lòng cô đã thích anh mất rồi!

Về đến cửa nhà, Phục Hưng dừng xe rồi vòng qua phía sau bế Mạc Thiên Di vào.

Cô kéo vạt áo anh:

"Hôm nay, cảm ơn anh! Để em tự vào!"

Phục Hưng nhìn đôi mắt long lanh, chiếc mũi cao, gương mặt đáng yêu cộng lại vô cùng hoàn hảo của Mạc Thiên Di. Anh bất giác cười, rồi ánh mắt anh quyến luyến không muốn rời.

"Anh về đi kẻo trễ!", anh gật đầu quay xe chạy thật nhanh.

Có một điều cô cảm thấy hơi buồn chính là anh không hề quay đầu lại nhìn cô. Nhưng cô vẫn như cũ, đúng đó, nhìn bóng lưng anh rời đi.

Mạc Thiên Di chậm rãi bước vào nhà. Lúc này căn nhà đã sáng đèn bên trong còn có tiếng cười nói vui vẻ.

"Thưa cha mẹ con mới về!"

"Tá đa…"

"Bất ngờ chưa?"

Hồng Ngọc vừa tung hoa vừa hét lên khiến cô giật mình. Cha mẹ cô cũng đứng phía sau, tay cha cô cầm chiếc bánh kem mang đến trước mặt cô:

"Chúc mừng sinh nhật con gái. Mau ước đi con!"

Mạc Thiên Di nhắm mắt chắp tay lên cầu nguyện. Nguyện ước rất giản đơn là sinh nhật năm nào cũng có cha và mẹ và có anh. Còn cả con em họ đáng ghét!”

Mạc Thiên Di nở nụ cười. Sinh nhật năm 17 tuổi của cô đã thay đổi.

Nụ cười mà đã lâu rồi không thấy trên môi.

Chapter
1 Chương 1: Tình huống cẩu huyết
2 Chương 2: Không để cuộc gặp gỡ cũ xảy ra
3 Chương 3: Em mạnh mẽ lắm không thể khóc được
4 Chương 4: Tai nạn
5 Chương 5: Bị phạt mà vẫn cười
6 Chương 6: Quan tâm từ anh
7 Chương 7: Hôm nay là một ngày đẹp trời!
8 Chương 8: Sinh nhật bình thường
9 Chương 9: Sinh nhật
10 Chương 10: Vị khách không mời
11 Chương 11: Bất ngờ
12 Chương 12: Một cái nắm tay
13 Chương 13: Đau lòng lần nữa
14 Chương 14: Cuộc gặp gỡ của ba người
15 Chương 15: Tại sao lại không yêu
16 Chương 16: Trước giông bão thường là những ngày nắng đẹp
17 Chương 17: Mọi chuyện không theo quy luật
18 Chương 18: Mở mắt ra nhìn thấy người yêu thương
19 Chương 19: Anh bảo vệ em sao?
20 Chương 20: Bệnh viện rộng như vậy đi đâu cũng gặp anh.
21 Chương 21: Đi theo tôi
22 Chương 22: Bọn họ đùa một chút
23 Chương 23: Hôn trộm
24 Chương 24: Nhờ anh giúp
25 Chương 25: Theo anh trên chuyến xe cấp cứu.
26 Chương 26: Quan tâm một chút
27 Chương 27: Đột nhiên bị ngốc.
28 Chương 28: Giả vờ không quen.
29 Chương 29: Hiểu lầm
30 Chương 30: Trêu chọc
31 Chương 31: Anh thích em, em cũng thích anh
32 Chương 32: Bác sĩ, em rất thích anh!
33 Chương 33: Bác sĩ, anh bị làm sao?
34 Chương 34: Chăm sóc cho anh.
35 Chương 35: Tai nạn
36 Chương 36: Nguyễn Phục Hưng, anh sống trong thế giới thật khác!
37 Chương 37: Không quen?
38 Chương 38: Bị hạ dược
39 Chương 39: Giúp em một chút
40 Chương 40: Thiên thần cánh đen
41 Chương 41: Đại thiếu gia nhà họ "Nguyễn"
42 Chương 42: Biến mất
43 Chương 43: Ai che ô cho em?
44 Chương 44: Chỉ là phản xạ
45 Chương 45: Này, đừng làm phiền bạn trai tôi
46 Chương 46: Nghe tin dữ
47 Chương 47: Đem cô gái nhỏ về đây
48 Chương 48: Bơ vơ
49 Chương 49: Người cậu này, thật tốt.
50 Chương 50: Chạy trốn
51 Chương 51: Là anh cứu tôi sao?
52 Chương 52: Đùa giỡn với tôi. Tôi trêu cô lại
53 Chương 53: Tôi được nuôi lớn từ đây?
54 Chương 54: Một người đang trong mớ hỗn độn
55 Chương 55: Chăm sóc anh, việc tôi nên làm.
56 Chương 56: Bình yên bên nhau.
57 Chương 57: Chỉ cần em vui là đủ
58 Chương 58: Đâu ai biết lần gặp lúc đó có thể là lần cuối cùng
59 Chương 59: Người đàn ông ấy là ba tôi?
60 Chương 60: Trên đời này không ai tự nhiên tốt với ai cả
61 Chương 61: Cuộc đời đen trắng khó phân định
62 Chương 62: Có những chuyện càng hiểu càng thấy buồn
63 Chương 63: Con người liệu có trái tim?
64 Chương 64: Đồng tiền có sức mạnh thế sao?
65 Chương 65: Xén chút nữa, em đã làm việc trái lương tâm
66 Chương 66: Một ngày mưa bão
67 Chương 67: Bí mật
68 Chương 68: Tình yêu và thù hận
69 Chương 69: Kiếp nạn
70 Chương 70: Đau
71 Chương 71: Lời xin lỗi muộn màng
Chapter

Updated 71 Episodes

1
Chương 1: Tình huống cẩu huyết
2
Chương 2: Không để cuộc gặp gỡ cũ xảy ra
3
Chương 3: Em mạnh mẽ lắm không thể khóc được
4
Chương 4: Tai nạn
5
Chương 5: Bị phạt mà vẫn cười
6
Chương 6: Quan tâm từ anh
7
Chương 7: Hôm nay là một ngày đẹp trời!
8
Chương 8: Sinh nhật bình thường
9
Chương 9: Sinh nhật
10
Chương 10: Vị khách không mời
11
Chương 11: Bất ngờ
12
Chương 12: Một cái nắm tay
13
Chương 13: Đau lòng lần nữa
14
Chương 14: Cuộc gặp gỡ của ba người
15
Chương 15: Tại sao lại không yêu
16
Chương 16: Trước giông bão thường là những ngày nắng đẹp
17
Chương 17: Mọi chuyện không theo quy luật
18
Chương 18: Mở mắt ra nhìn thấy người yêu thương
19
Chương 19: Anh bảo vệ em sao?
20
Chương 20: Bệnh viện rộng như vậy đi đâu cũng gặp anh.
21
Chương 21: Đi theo tôi
22
Chương 22: Bọn họ đùa một chút
23
Chương 23: Hôn trộm
24
Chương 24: Nhờ anh giúp
25
Chương 25: Theo anh trên chuyến xe cấp cứu.
26
Chương 26: Quan tâm một chút
27
Chương 27: Đột nhiên bị ngốc.
28
Chương 28: Giả vờ không quen.
29
Chương 29: Hiểu lầm
30
Chương 30: Trêu chọc
31
Chương 31: Anh thích em, em cũng thích anh
32
Chương 32: Bác sĩ, em rất thích anh!
33
Chương 33: Bác sĩ, anh bị làm sao?
34
Chương 34: Chăm sóc cho anh.
35
Chương 35: Tai nạn
36
Chương 36: Nguyễn Phục Hưng, anh sống trong thế giới thật khác!
37
Chương 37: Không quen?
38
Chương 38: Bị hạ dược
39
Chương 39: Giúp em một chút
40
Chương 40: Thiên thần cánh đen
41
Chương 41: Đại thiếu gia nhà họ "Nguyễn"
42
Chương 42: Biến mất
43
Chương 43: Ai che ô cho em?
44
Chương 44: Chỉ là phản xạ
45
Chương 45: Này, đừng làm phiền bạn trai tôi
46
Chương 46: Nghe tin dữ
47
Chương 47: Đem cô gái nhỏ về đây
48
Chương 48: Bơ vơ
49
Chương 49: Người cậu này, thật tốt.
50
Chương 50: Chạy trốn
51
Chương 51: Là anh cứu tôi sao?
52
Chương 52: Đùa giỡn với tôi. Tôi trêu cô lại
53
Chương 53: Tôi được nuôi lớn từ đây?
54
Chương 54: Một người đang trong mớ hỗn độn
55
Chương 55: Chăm sóc anh, việc tôi nên làm.
56
Chương 56: Bình yên bên nhau.
57
Chương 57: Chỉ cần em vui là đủ
58
Chương 58: Đâu ai biết lần gặp lúc đó có thể là lần cuối cùng
59
Chương 59: Người đàn ông ấy là ba tôi?
60
Chương 60: Trên đời này không ai tự nhiên tốt với ai cả
61
Chương 61: Cuộc đời đen trắng khó phân định
62
Chương 62: Có những chuyện càng hiểu càng thấy buồn
63
Chương 63: Con người liệu có trái tim?
64
Chương 64: Đồng tiền có sức mạnh thế sao?
65
Chương 65: Xén chút nữa, em đã làm việc trái lương tâm
66
Chương 66: Một ngày mưa bão
67
Chương 67: Bí mật
68
Chương 68: Tình yêu và thù hận
69
Chương 69: Kiếp nạn
70
Chương 70: Đau
71
Chương 71: Lời xin lỗi muộn màng

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play