Chương 11: Bất ngờ

Trời sập tối, Mạc Thiên Di đang ngồi trên sofa xem thời sự thì nghe tiếng của Hồng Ngọc ở ngoài cửa vọng vào:

“Di Di! Chúng ta thay đồ đẹp đi chụp hình sinh nhật đi! Hôm nay là sinh nhật của tao mà!”

Mạc Thiên Di lắc đầu: “Chân tao đau hơn nữa còn đang băng thế này chụp làm sao?”

Hồng Ngọc ném chiếc túi lên sofa rồi ngồi xuống bên cạnh cô nũng nịu nói:

“Di Di! Mày có thể vì tao một chút không? Hôm qua tao đã vất vả kỳ công chuẩn bị bánh kem cho mày! Mày không thương tao sao?”

Mạc Thiên Di đưa tay ra phía sau gối đệm ở sofa lục lọi một lúc rồi đưa hộp quà nhỏ đã chuẩn bị sẵn cho cô: “Tặng mày! Sinh nhật vui vẻ!”

“Đó là gì?”

Hồng Ngọc nhanh tay mở quà ra. Trong hộp quà nhỏ đựng một chiếc móc khóa hình mặt cười.

“Tao còn tưởng là vàng!”

Mạc Thiên Di cười rồi đưa tay ôm Hồng Ngọc: “Tao chỉ mong sau này mày luôn được vui vẻ và đặt biệt không phải khóc vì một kẻ phụ bạc! Còn phải hứa với tao là yêu ai cũng được nhưng đừng yêu người có tên: “Hiếu"”

“Mày nói ai phụ bạc?”, Hồng Ngọc nhíu mày thắc mắc.

“Tao nói mày nghe! Tao nhìn anh Trung Hiếu đó không phải người tốt! Nên mày tốt nhất tránh xa anh ta ra một chút!”

“Tao với anh ấy đâu có gì?”, Hồng Ngọc cúi đầu phủ nhận.

Mạc Thiên Di nghe có vẻ không đúng lắm. Nếu đã không có gì sao lại phải cúi thấp đầu nói. Chuyện Hồng Ngọc đã từng trải qua sao cô lại không nhớ chứ.

Cô còn nhớ rất rõ vào một buổi tối sau sinh nhật một tuần, Hồng Ngọc quay trở về nhà trên mình đầy những vết cào cấu. Cô không dám vào nhà chỉ ngồi bệt ở trước sân. Mạc Thiên Di thấy vậy vội đến hỏi nhưng Hồng Ngọc không chịu nói. Cả nhà lúc đó còn định đem cô đến bệnh viện. Nhưng Hồng Ngọc nhất quyết không đi.

Có hỏi gì cô chỉ nói mình bị té ngã. Về sau, Hồng Ngọc chỉ chuyên tâm vào học, không nói chuyện gì với ai. Cả nhà chẳng còn thấy cô cười bao giờ.

Mãi đến khi tốt nghiệp, trong một lần say xỉn Hồng Ngọc mới lỡ lời nói cho Mạc Thiên Di biết cô yêu phải một tên sở khanh có tên cái gì “Hiếu".

Hồng Ngọc lúc đó khóc lớn: "Tình cảm đặt sai chỗ nên sau này sẽ không có cái gì gọi là tình cảm nữa!"

"Tao mặc kệ! Mày mau thay quần áo đi với tao!"

Mạc Thiên Di thở dài rồi cố gắng đứng dậy:

"Ai biểu tao với mày là chị em?"

"Yeah"

Cảm hai ăn mặc thật đẹp nhưng ra cửa nhìn chiếc xe đạp mà lắc đầu:

"Sau này tao phải mua xe hơi! Di Di ơi! Mày nghĩ sao tao mặc váy lại có thể chở mày trên chiếc xe đạp? Huống hồ tiệm chụp ảnh lại ở xa quá!"

"Vậy thì đi bộ!", Mạc Thiên Di bình thản đáp.

"Không được! Tao có ý này!"

….

Chưa đầy 10 phút sau, Hồng Ngọc đã đi nhờ được chiếc xe ba gác của chú hàng xóm. Hai chị em mặc váy ngồi ở phía sau:

"Ngọc! Xe hơi sao?"

"Haha. Vui không?"

Mạc Thiên Di gật đầu: "Rất vui!"

"Chú cho con xuống ở quán cà phê nhỏ phía trước nha chú! Cảm ơn chú!

Chú hàng xóm tươi cười: "Được rồi hai đứa!"

Xe dừng lại ở một quán cà phê nhỏ xinh, ở phía trước có hàng hoa sử quân tử rất thơm. Trong ký ức của Mạc Thiên Di không hề có ấn tượng về quán này.

Hồng Ngọc đỡ tay Mạc Thiên Di vào trong quán. Phía trong có những chiếc bàn gỗ, những chậu canh hoa hồng nho nhỏ tạo nên một khu vườn trông đẹp mắt. Mạc Thiên Di tròn mắt kinh ngạc:

“Không ngờ lại có một nơi dễ thương như vậy!”

Hồng Ngọc nháy mắt: “Thế mới hay!”

Mạc Thiên Di gật đầu như đồng ý, trong lòng thầm nghĩ có lẽ quán này nằm trong góc khuất nên ít có người lui tới nên mới yên tĩnh như vậy.

Hồng Ngọc lấy tay đẩy nhẹ vai cô:

"Di Di sau này mày phải cảm ơn tao nha! Mày nhắm mắt lại đi!"

"Tại sao?"

"Cứ làm theo lời tao!"

Hồng Ngọc không đợi được nữa liền đưa hai tay lên bịt mắt cô lại: "Mày nghe gì không?"

Không khi vẫn yên tĩnh cho đến khi Hồng Ngọc mở tay ra.

Lúc này, Mạc Thiên Di tò mò chậm rãi bước lên, thì một bóng dáng quen thuộc đang ngồi bên cây đàn piano đặt ở góc trái của quán. Tay anh đưa lên chuẩn bị lướt trên những phím đàn. Từng âm thanh cùng chất giọng trầm ấm cất lên nghe xao động lòng người.

“"Cuộc đời này là màu hồng" - mẹ nói lúc con ra đời

"Mỉm cười là điều tuyệt vời" - mẹ nói lúc con lên 5”

Bài hát kết thúc, Nguyễn Phục Hưng quay mặt về phía cô rồi nói:

“Mạc Thiên Di! Chúc mừng sinh nhật em!”

Mạc Thiên Di đứng đó bất động, tim cô như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực, tay cô run run. Cô thất sự rất vui. Cô muốn nhảy đến ôm lấy người trước mặt nhưng sao chân cô không nghe lời cô.

Anh đứng dậy đi về phía cô, cúi thấp người xuống kề sát mặt cô. Đưa bó hoa hồng đỏ trong tay mình về phía cô:

“Tặng em!”

Cảm giác này hạnh phúc lắm. Không gian xung quanh như ngưng đọng chỉ còn có anh và cô. Không cầu kỳ, không hoa mỹ, không cần nhiều người biết đến. Chỉ cần tại thời khắc này có anh và cô là được!

“Haha. Quá tuyệt vời! Anh cũng chúc em sinh nhật vui vẻ!”, tiếng của Trung HIếu cất lên phá tan bầu không khí của hai người bọn họ.

Trung Hiếu đi ngang qua Phục Hưng rồi vỗ vai anh:

“Làm tốt lắm người anh em!”, sau đó lại tiến về phía của Hồng Ngọc, lấy từ trong túi quần tây ra một chiếc hộp nhỏ. Anh nheo mắt bảo:

“Ngọc! Em mau mở ra xem có gì đi nào!”

Hồng Ngọc hai má đỏ bừng, nhận lấy chiếc hộp rồi từ từ mở ra. Cô ngạc nhiên lấy tay che miệng lại:

“Đẹp quá!”

Trung Hiếu đắc ý: “Dĩ nhiên! Anh chọn mà!”

Nói xong, anh đưa tay mình nhận lấy sợi dây chuyền rồi tự tay đeo lên cổ của cô:

“Hồng Ngọc! Anh trói em rồi đó! Thích không?”

Trung Hiếu nở nụ cười dịu dàng cùng ánh mắt trìu mến nhìn Hồng Ngọc. Cô dĩ nhiên là rất thích nên gật đầu ngay.

Trung Hiếu đưa hai tay lên nắm chặt lấy vai của Hồng Ngọc, nghiêm túc nói:

“Vậy mau sủa đi!”

“Hả? Anh nói cái gì? Có ngon lặp lại xem?”

Cô vừa dứt lời lại nghe tiếng cười ha hả của Trung Hiếu, không những thế anh còn co chân bỏ chạy.

“Lần này em không tha cho anh đâu! Nguyễn Trung Hiếu!”

Trung Hiếu bị rượt đuổi chạy một vòng rồi quay về trước mặt của Phục Hưng và Thiên Di:

“Anh mượn em gái nhỏ của em một lúc!”

“Này! Người anh em bảo trọng, mày vừa hết sốt! Không đi đâu xa nghe chưa!”

Phục Hưng xua tay: “Mau cút!”

“Mạc Thiên Di! Đi thôi!”, Phục Hưng đưa tay về phía Mạc Thiên Di.

Cô nhìn tay anh ngại ngùng rồi từ từ đưa tay mình về phía anh. Tim cô đập nhanh đến mức không thể nào hít thở được nữa.

“Được!”

Chapter
1 Chương 1: Tình huống cẩu huyết
2 Chương 2: Không để cuộc gặp gỡ cũ xảy ra
3 Chương 3: Em mạnh mẽ lắm không thể khóc được
4 Chương 4: Tai nạn
5 Chương 5: Bị phạt mà vẫn cười
6 Chương 6: Quan tâm từ anh
7 Chương 7: Hôm nay là một ngày đẹp trời!
8 Chương 8: Sinh nhật bình thường
9 Chương 9: Sinh nhật
10 Chương 10: Vị khách không mời
11 Chương 11: Bất ngờ
12 Chương 12: Một cái nắm tay
13 Chương 13: Đau lòng lần nữa
14 Chương 14: Cuộc gặp gỡ của ba người
15 Chương 15: Tại sao lại không yêu
16 Chương 16: Trước giông bão thường là những ngày nắng đẹp
17 Chương 17: Mọi chuyện không theo quy luật
18 Chương 18: Mở mắt ra nhìn thấy người yêu thương
19 Chương 19: Anh bảo vệ em sao?
20 Chương 20: Bệnh viện rộng như vậy đi đâu cũng gặp anh.
21 Chương 21: Đi theo tôi
22 Chương 22: Bọn họ đùa một chút
23 Chương 23: Hôn trộm
24 Chương 24: Nhờ anh giúp
25 Chương 25: Theo anh trên chuyến xe cấp cứu.
26 Chương 26: Quan tâm một chút
27 Chương 27: Đột nhiên bị ngốc.
28 Chương 28: Giả vờ không quen.
29 Chương 29: Hiểu lầm
30 Chương 30: Trêu chọc
31 Chương 31: Anh thích em, em cũng thích anh
32 Chương 32: Bác sĩ, em rất thích anh!
33 Chương 33: Bác sĩ, anh bị làm sao?
34 Chương 34: Chăm sóc cho anh.
35 Chương 35: Tai nạn
36 Chương 36: Nguyễn Phục Hưng, anh sống trong thế giới thật khác!
37 Chương 37: Không quen?
38 Chương 38: Bị hạ dược
39 Chương 39: Giúp em một chút
40 Chương 40: Thiên thần cánh đen
41 Chương 41: Đại thiếu gia nhà họ "Nguyễn"
42 Chương 42: Biến mất
43 Chương 43: Ai che ô cho em?
44 Chương 44: Chỉ là phản xạ
45 Chương 45: Này, đừng làm phiền bạn trai tôi
46 Chương 46: Nghe tin dữ
47 Chương 47: Đem cô gái nhỏ về đây
48 Chương 48: Bơ vơ
49 Chương 49: Người cậu này, thật tốt.
50 Chương 50: Chạy trốn
51 Chương 51: Là anh cứu tôi sao?
52 Chương 52: Đùa giỡn với tôi. Tôi trêu cô lại
53 Chương 53: Tôi được nuôi lớn từ đây?
54 Chương 54: Một người đang trong mớ hỗn độn
55 Chương 55: Chăm sóc anh, việc tôi nên làm.
56 Chương 56: Bình yên bên nhau.
57 Chương 57: Chỉ cần em vui là đủ
58 Chương 58: Đâu ai biết lần gặp lúc đó có thể là lần cuối cùng
59 Chương 59: Người đàn ông ấy là ba tôi?
60 Chương 60: Trên đời này không ai tự nhiên tốt với ai cả
61 Chương 61: Cuộc đời đen trắng khó phân định
62 Chương 62: Có những chuyện càng hiểu càng thấy buồn
63 Chương 63: Con người liệu có trái tim?
64 Chương 64: Đồng tiền có sức mạnh thế sao?
65 Chương 65: Xén chút nữa, em đã làm việc trái lương tâm
66 Chương 66: Một ngày mưa bão
67 Chương 67: Bí mật
68 Chương 68: Tình yêu và thù hận
69 Chương 69: Kiếp nạn
70 Chương 70: Đau
71 Chương 71: Lời xin lỗi muộn màng
Chapter

Updated 71 Episodes

1
Chương 1: Tình huống cẩu huyết
2
Chương 2: Không để cuộc gặp gỡ cũ xảy ra
3
Chương 3: Em mạnh mẽ lắm không thể khóc được
4
Chương 4: Tai nạn
5
Chương 5: Bị phạt mà vẫn cười
6
Chương 6: Quan tâm từ anh
7
Chương 7: Hôm nay là một ngày đẹp trời!
8
Chương 8: Sinh nhật bình thường
9
Chương 9: Sinh nhật
10
Chương 10: Vị khách không mời
11
Chương 11: Bất ngờ
12
Chương 12: Một cái nắm tay
13
Chương 13: Đau lòng lần nữa
14
Chương 14: Cuộc gặp gỡ của ba người
15
Chương 15: Tại sao lại không yêu
16
Chương 16: Trước giông bão thường là những ngày nắng đẹp
17
Chương 17: Mọi chuyện không theo quy luật
18
Chương 18: Mở mắt ra nhìn thấy người yêu thương
19
Chương 19: Anh bảo vệ em sao?
20
Chương 20: Bệnh viện rộng như vậy đi đâu cũng gặp anh.
21
Chương 21: Đi theo tôi
22
Chương 22: Bọn họ đùa một chút
23
Chương 23: Hôn trộm
24
Chương 24: Nhờ anh giúp
25
Chương 25: Theo anh trên chuyến xe cấp cứu.
26
Chương 26: Quan tâm một chút
27
Chương 27: Đột nhiên bị ngốc.
28
Chương 28: Giả vờ không quen.
29
Chương 29: Hiểu lầm
30
Chương 30: Trêu chọc
31
Chương 31: Anh thích em, em cũng thích anh
32
Chương 32: Bác sĩ, em rất thích anh!
33
Chương 33: Bác sĩ, anh bị làm sao?
34
Chương 34: Chăm sóc cho anh.
35
Chương 35: Tai nạn
36
Chương 36: Nguyễn Phục Hưng, anh sống trong thế giới thật khác!
37
Chương 37: Không quen?
38
Chương 38: Bị hạ dược
39
Chương 39: Giúp em một chút
40
Chương 40: Thiên thần cánh đen
41
Chương 41: Đại thiếu gia nhà họ "Nguyễn"
42
Chương 42: Biến mất
43
Chương 43: Ai che ô cho em?
44
Chương 44: Chỉ là phản xạ
45
Chương 45: Này, đừng làm phiền bạn trai tôi
46
Chương 46: Nghe tin dữ
47
Chương 47: Đem cô gái nhỏ về đây
48
Chương 48: Bơ vơ
49
Chương 49: Người cậu này, thật tốt.
50
Chương 50: Chạy trốn
51
Chương 51: Là anh cứu tôi sao?
52
Chương 52: Đùa giỡn với tôi. Tôi trêu cô lại
53
Chương 53: Tôi được nuôi lớn từ đây?
54
Chương 54: Một người đang trong mớ hỗn độn
55
Chương 55: Chăm sóc anh, việc tôi nên làm.
56
Chương 56: Bình yên bên nhau.
57
Chương 57: Chỉ cần em vui là đủ
58
Chương 58: Đâu ai biết lần gặp lúc đó có thể là lần cuối cùng
59
Chương 59: Người đàn ông ấy là ba tôi?
60
Chương 60: Trên đời này không ai tự nhiên tốt với ai cả
61
Chương 61: Cuộc đời đen trắng khó phân định
62
Chương 62: Có những chuyện càng hiểu càng thấy buồn
63
Chương 63: Con người liệu có trái tim?
64
Chương 64: Đồng tiền có sức mạnh thế sao?
65
Chương 65: Xén chút nữa, em đã làm việc trái lương tâm
66
Chương 66: Một ngày mưa bão
67
Chương 67: Bí mật
68
Chương 68: Tình yêu và thù hận
69
Chương 69: Kiếp nạn
70
Chương 70: Đau
71
Chương 71: Lời xin lỗi muộn màng

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play