Chap 11: Khánh Hạ đứng im lặng một hồi lâu

Lục Tôn trở về phòng riêng dành cho mình và người vợ mới cưới. Căn phòng rộng và sạch sẽ, cảm tưởng như đang ở trong khách sạn 5 sao nào đó.

Anh lặng người nhìn cô gái có nét đẹp ngây ngô đang nằm ngủ say trên giường. Tự hỏi vì sao cô nghe được những lời đùa đó từ mình mà lại không phóng lên sân khấu đánh anh vài cái. Khánh Hạ không trách móc, không giận hờn, cũng không chửi mắng anh? Tất cả những gì cô làm chỉ là buồn bã trả lại chiếc kẹp tóc nhỏ.

Thời gian vừa qua phải tất bật chuẩn bị cho lễ cưới, chắc hẳn cô ấy đã rất mệt. Lục Tôn đến cạnh giường, khẽ vuốt mái tóc mềm rồi hôn lên trán Khánh Hạ. Anh khẽ thì thầm:

- Nghỉ ngơi đi, bảo bối.

...----------------...

Gần 8 giờ sáng, tiếng nói chuyện rôm rả ngoài hành lang và những âm thanh chim chóc ngoài cửa sổ đánh thức Khánh Hạ. Cô uể oải vươn người ngồi dậy.

Nhìn bên cạnh mình trống trơn, không có Đại Úy, cô thở phào nhẹ nhõm.

Khánh Hạ nhìn lên đồng hồ treo tường. Cô hoảng hốt khi nhận ra bản thân mình đã ngủ đến tận 8 giờ. Lục gia có lẽ rất nghiêm khắc, nếu như không dậy làm bữa sáng cho bố mẹ chồng, có khi nào sẽ bị đày đi làm nô lệ khổ sai ở sa mạc không?

Cô gái vội vàng chạy ra mở cửa, đập vào mắt cô là hình ảnh một vài người giúp việc đang lau sàn và trò chuyện bên ngoài hành lang. Vừa nhìn thấy Khánh Hạ, họ lập tức gật đầu chào. Cô cũng gật đầu đáp lễ.

Bỗng có một người đàn ông đứng tuổi bước đến:

- Đại Úy phu nhân dậy rồi à? Sớm thế?

- S-Sớm...?

- Xin tự giới thiệu, tôi là quản gia trong căn nhà này. Hôm nay Lục Đại Úy có việc ở trạm cứu hỏa nên đã dậy từ 5 giờ sáng, chút nữa sẽ về. Đại Úy có căn dặn tôi đưa cái này cho phu nhân, bảo là tặng cho cô.

Khánh Hạ ngơ ngác cầm lấy chiếc hộp trắng muốt. Chẳng phải lần trước anh ấy nói là sẽ không tặng gì nữa à? Sao hôm nay lại có quà?

Ngày đầu ở nhà chồng, còn nhiều bỡ ngỡ, cũng may gặp được bác quản gia. Khánh Hạ tiện miệng:

- Mà... ừm... cho tôi hỏi... bây giờ là 8 giờ rồi... tôi có phải xuống bếp...

- Hử? Nếu Đại Úy phu nhân muốn ăn sáng thì tôi sẽ cho người lập tức mang đồ ăn lên phòng.

Khánh Hạ bối rối lắc đầu:

- Không ạ! Không ạ!

Cô gái vội vàng đóng cửa rồi đứng tựa lưng vào tường. Trong đầu hỗn loạn vô vàn thắc mắc. Không cần phải dậy sớm nấu đồ ăn sáng, còn có người phục vụ tận nơi?

Hộp quà trên tay được Khánh Hạ được mở ra. Bên trong là một chiếc điện thoại đời mới, còn nguyên seal chưa bóc. Bàn tay nhỏ của cô run run. Chưa bao giờ cô được tặng thứ có giá trị lớn như thế này.

Khánh Hạ đứng im lặng một hồi lâu. Tự vấn tại sao mới sớm đã có nhiều chuyện tốt xảy ra như vậy, chẳng lẽ đang mơ?

...----------------...

Nhưng một người thường xuyên bị bắt làm việc nhà như Khánh Hạ thì sẽ cảm thấy bứt rứt khi quá rảnh tay. Cô muốn xuống nhà bếp để xem có gì phụ giúp cho bữa trưa được không.

Nhà họ Lục rộng lớn, cô ngơ ngác một khoảng mới thấy cầu thang xuống dưới tầng. Vừa đi được vài bậc thì cô bắt gặp chồng mình đang đi lên.

Khánh Hạ chưa kịp mở lời, Lục Tôn đã nói trước:

- Em dậy rồi à? Ăn sáng chưa?

Cô bối rối vì tối qua vừa lên phòng đã mệt mà lăn ra ngủ, không thể cùng Đại Úy sắp xếp lại quà và tiền mừng cưới. Cô đứng nép sang một bên, nhường đường cho Đại Úy đi lên:

- Chưa ạ, em không có thói quen ăn sáng. Mà sao anh về sớm vậy? Cứ tưởng phải đến tối...?

Lục Tôn không trả lời câu hỏi đó mà quay lưng đi xuống dưới cầu thang:

- Lại bỏ bữa nữa rồi. Đi theo tôi xuống bếp, tôi lấy đồ ăn cho em.

Khánh Hạ ngoan ngoãn bám theo sau chồng mình. Cô vừa đi vừa ngưỡng mộ nội thất cầu kì của căn nhà này, ngước nhìn đến đâu là phải xuýt xoa, cảm thán đến đó.

Trong khi cả hai đang dùng bữa sáng trên chiếc bàn lớn trong bếp, Lục Phong bế đứa trẻ 3 tuổi đi ngang qua.

- Con trai nhìn kìa, chú Lục Tôn đang ăn sáng. Con chào tạm biệt chú thím đi.

Đứa trẻ vui vẻ hét lớn:

- Con chào chú thím con đi nhà trẻ ạaa!

- Ngoan quá! Đúng là con trai của Lục Phong ta đây! Há há há!

Lục Phong cười vang cả nhà rồi bỏ đi. Sự xuất hiện chóng vánh của hai cha con khiến Khánh Hạ thấy hơi buồn cười. Cô vừa nhai thức ăn vừa tủm tỉm. Dáng vẻ lúc ở nhà của Lục Phong hoàn toàn khác so với hình ảnh uy nghiêm lần trước khi đứng trên sân khấu.

Nụ cười của Khánh Hạ bị Lục Tôn nhìn thấy, anh bày ra vẻ mặt bất lực:

- Em thông cảm. Anh trai tôi ở nhà với vợ con thì hơi khác với lời đồn đoán bên ngoài. Mong không bị em đánh giá tiêu cực.

Khánh Hạ chưa kịp phản ứng thì có một giọng phụ nữ vang lên:

- Đợi đến khi vợ em đẻ cho em một đứa thì em mới hiểu được, Tôn à.

Cùng nghe thấy một câu nhưng Khánh Hạ và Lục Đại Úy lại bày ra hai biểu cảm khác nhau. Cô bé đỏ mặt cúi gằm xuống, còn anh thì đảo mắt đáp trả:

- Khánh Hạ còn nhỏ, chuyện sinh đẻ chị đừng có nhắc sớm.

Chị dâu đang mang thai nên tay cứ xoa bụng:

- Con bé còn nhỏ thì đúng! Nhưng Lục Đại Úy của chúng ta già rồi. Không tranh thủ là sẽ hết cơ hội đó! Anh trai em đã gieo đến hạt giống thứ 2 rồi đấy.

Hot

Comments

thi ngoc truc Phu

thi ngoc truc Phu

hay

2024-03-24

3

cụk cứk sào măng ◉‿◉

cụk cứk sào măng ◉‿◉

vừa khen ông anh ở chap trên, giờ thì hơi ...

2024-02-17

6

Nguyễn Thư

Nguyễn Thư

há há há

2024-02-08

8

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Một người trông trưởng thành hơn cả
2 Chap 2: Bất đắc dĩ nuôi con bé mồ côi
3 Chap 3: Người phụ nữ không đáp mà chỉ cười mỉm
4 Chap 4: Con vịt lạch bạch đi bên cạnh thiên nga
5 Chap 5: Không đói cũng phải ăn
6 Chap 6: Tưởng những lời nói tối hôm đó chỉ là qua loa
7 Chap 7: Chọn bừa một cô
8 Chap 8: Ai dám!?
9 Chap 9: Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu
10 Chap 10: Tâm sự đêm
11 Chap 11: Khánh Hạ đứng im lặng một hồi lâu
12 Chap 12: Bước qua cổng trạm cứu hỏa
13 Chap 13: Chỉ mới vài giây trước, nơi đây còn rất đông người
14 Chap 14: Trước cả khi bước chân vào quán lẩu đó
15 Chap 15: Yêu đương vào liền biến thành đứa trẻ
16 Chap 16: Hai gò má của cô gái còn hơi hồng nhẹ
17 Chap 17: Bồn chồn nằm trong chăn
18 Chap 18: Dài có, ngắn có
19 Chap 19: Tự giải quyết
20 Chap 20: Giỏi
21 Chap 21: Tối nay thì không thể
22 Chap 22: Nhắc chuyện cũ
23 Chap 23: Biến chất
24 Chap 24: Sắp đến giờ nhập tiệc
25 Chap 25: Chuyện của Toại
26 Chap 26: Lục Đại Úy ban đầu thuận tay phải
27 Chap 27: Những âm thanh cuối cùng
28 Chap 28: Số máy quý khách vừa gọi...
29 Chap 29: Ai đúng ai sai chẳng còn quan trọng nữa
30 Chap 30: Như một mũi tên đâm thẳng vào giữa ngực
31 Chap 31: Hiện tại mới là điều đáng trân quý
32 Chap 32: Không gian trong bếp tĩnh lặng
33 Chap 33: Sáng nay có một cô bé muốn...
34 Chap 34: Nhưng hôm nay lại sầu thảm đến lạ
35 Chap 35: Lẫn trong màn khói xám xịt là màu cam của ánh lửa
36 Chap 36: Chọn cách trở thành lính cứu hỏa
37 Chap 37: Đụng độ
38 Chap 38: Bỏ chạy
39 Chap 39: Hai lần nước mắt
40 Chap 40: Thời Yến vừa đẹp trai vừa giàu
41 Chap 41: Tại nhà Thượng tướng
42 Chap 42: Có những thứ còn quan trọng hơn tính mạng này của anh
43 Chap 43: Vùi đầu vào lớp áo đồng phục nóng hổi
44 Chap 44: Tên thật của cậu ấy
45 Chap 45: Mãi mà vẫn không chịu nhận chức
46 Chap 46: End
47 Ngoại truyện
Chapter

Updated 47 Episodes

1
Chap 1: Một người trông trưởng thành hơn cả
2
Chap 2: Bất đắc dĩ nuôi con bé mồ côi
3
Chap 3: Người phụ nữ không đáp mà chỉ cười mỉm
4
Chap 4: Con vịt lạch bạch đi bên cạnh thiên nga
5
Chap 5: Không đói cũng phải ăn
6
Chap 6: Tưởng những lời nói tối hôm đó chỉ là qua loa
7
Chap 7: Chọn bừa một cô
8
Chap 8: Ai dám!?
9
Chap 9: Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu
10
Chap 10: Tâm sự đêm
11
Chap 11: Khánh Hạ đứng im lặng một hồi lâu
12
Chap 12: Bước qua cổng trạm cứu hỏa
13
Chap 13: Chỉ mới vài giây trước, nơi đây còn rất đông người
14
Chap 14: Trước cả khi bước chân vào quán lẩu đó
15
Chap 15: Yêu đương vào liền biến thành đứa trẻ
16
Chap 16: Hai gò má của cô gái còn hơi hồng nhẹ
17
Chap 17: Bồn chồn nằm trong chăn
18
Chap 18: Dài có, ngắn có
19
Chap 19: Tự giải quyết
20
Chap 20: Giỏi
21
Chap 21: Tối nay thì không thể
22
Chap 22: Nhắc chuyện cũ
23
Chap 23: Biến chất
24
Chap 24: Sắp đến giờ nhập tiệc
25
Chap 25: Chuyện của Toại
26
Chap 26: Lục Đại Úy ban đầu thuận tay phải
27
Chap 27: Những âm thanh cuối cùng
28
Chap 28: Số máy quý khách vừa gọi...
29
Chap 29: Ai đúng ai sai chẳng còn quan trọng nữa
30
Chap 30: Như một mũi tên đâm thẳng vào giữa ngực
31
Chap 31: Hiện tại mới là điều đáng trân quý
32
Chap 32: Không gian trong bếp tĩnh lặng
33
Chap 33: Sáng nay có một cô bé muốn...
34
Chap 34: Nhưng hôm nay lại sầu thảm đến lạ
35
Chap 35: Lẫn trong màn khói xám xịt là màu cam của ánh lửa
36
Chap 36: Chọn cách trở thành lính cứu hỏa
37
Chap 37: Đụng độ
38
Chap 38: Bỏ chạy
39
Chap 39: Hai lần nước mắt
40
Chap 40: Thời Yến vừa đẹp trai vừa giàu
41
Chap 41: Tại nhà Thượng tướng
42
Chap 42: Có những thứ còn quan trọng hơn tính mạng này của anh
43
Chap 43: Vùi đầu vào lớp áo đồng phục nóng hổi
44
Chap 44: Tên thật của cậu ấy
45
Chap 45: Mãi mà vẫn không chịu nhận chức
46
Chap 46: End
47
Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play