Chương 3: Ký ức về quá khứ (2)

Những chuyện trong quá khứ nhanh chóng diễn ra trong đầu, Trần Túc bình tĩnh mà nhìn hết thảy cho đến khi thấy cơ thể mình ngã xuống đường sau đó hồi ức hoàn toàn kết thúc.

"Cũng không đến nỗi thảm đi, ít nhất đây cũng là một chút giải thoát cho những năm tháng mệt mỏi kia."

Trần Túc lẩm bẩm an ủi chính mình, cậu có thể rõ ràng cho dù mình sống tiếp đi nữa, cho dù có thể cắt đứt quan hệ với một nhà hút máu người kia đi nữa thì cuộc sống sau này của cậu cũng chỉ là mệt mỏi mà thôi.

Lúc này trong đầu đang một màu đen tối lại một lần nữa phát ra ánh sáng, ký ức xa lạ không biết của ai lại chạy vào đầu cậu. Lần này cậu giống như một người xem đứng bên ngoài nhìn những hình ảnh cùng những lời nói cực kỳ rõ ràng đang chảy vào đầu.

Ký ức này cũng của một người có tên là Trần Túc giống như cậu.

Vừa được sinh ra hai đứa nhỏ có cùng ngày sinh tháng đẻ bị ôm nhầm, do sơ suất của y tá mà hai đứa nhỏ nằm bên cạnh nhau đã bị đặt nhầm bản tên của cha mẹ.

Trần Húc được nuôi lớn ở nông thôn, cha mẹ nuôi của cậu là nông dân, gia đình nghèo khó nhưng bởi vì chịu cực chịu khó vẫn có thể nuôi sống được cả gia đình, thậm chí đủ tiền cho cậu ta ăn học.

Từ nhỏ bởi vì hiểu chuyện sớm nên tính tình của cậu ta rất yếu ớt cũng như khá yên tĩnh. Gia đình cha mẹ nuôi của cậu ta cũng là người ôn hòa nên rất được lòng xóm làng.

Cứ nghĩ cả nhà sẽ vui vẻ mà sinh hoạt nào ngờ khi cậu ta tròn mười bốn tuổi thì cha nuôi bất hạnh qua đời, mẹ nuôi bởi vì vậy mà tinh thần xa xút bệnh mãi không hết.

Tiền viện phí không thể không đóng cuối cùng cậu ta đành nghĩ học kiếm việc làm cũng chăm nôm đồng án để kiếm thêm tiền.

Cứ như vậy thời gian trôi qua mẹ nuôi cũng vực dạy tinh thần, bà cảm thấy mình cần sống tốt thay mặt chồng nuôi nấng đứa nhỏ nên người. Hai mẹ con cứ như vậy mà sinh sống.

Trần Túc cảm thấy cuộc sống như thế này là tốt rồi, cậu ta hoàn toàn không có bất kỳ mong cầu to lớn nào cả chỉ cần có thể cùng mẹ mình sống qua ngày.

Nhưng cuộc sống trớ trêu năm cậu ta mười tám tuổi có hai vợ chồng chạy đến nói với mẹ cậu ta rằng bà ấy ôm nhầm con, cậu ta không phải con ruột của bà ấy mà là con ruột của bọn họ.

Hai người là người giàu có trong thành phố, bọn họ chẳng hề nghe lấy một chút ý kiến nào của mẹ nuôi cậu ta mà đưa một sấp tiền xem như công nuôi dưỡng rồi mạnh bạo lôi cậu ta lên xe.

Trần Túc không thể nào quên tiếng khóc đầy đâu thương của bà khi nhìn theo chiếc xe dần chạy xa.

Vừa về đến nhà cậu ta liền bị nhốt trong một căn phòng trống rỗng. Cậu cứ nghĩ nếu ba mẹ ruột nhận lại mình thì ít nhất con ruột của mẹ nuôi sẽ về bên cạnh chăm sóc bà nhưng mọi thứ hoàn toàn không như cậu ta nghĩ.

Lần đầu tiên cửa của căn phòng nhốt cậu ta bên trong được mở ra liền nhìn thấy một chàng trai tuổi tác không khác cậu đang đứng trước cửa phòng. Cả người chàng trai sạch sẽ quần áo đẹp đẽ, khuôn mặt đầy cao ngọa hai mắt khinh thường nhìn cậu ta.

Câu đầu tiên cậu nghe thấy từ miệng chàng trai chính là:

"Đúng là bần hèn."

Từ lúc ấy cậu ta liền biết chàng trai này chính là con ruột của mẹ nuôi, nhưng hắn ta vẫn ở đây, nhìn cậu ta như nhìn rác rưởi, mỗi câu nói phát ra từ miệng đều là những lời khó nghe cùng sĩ nhục. Không chỉ sĩ nhục cậu ta mà còn sĩ nhục cả cha mẹ ruột của mình.

Một người nhút nhát như Trần Túc cuối cùng không thể nhịn nổi mà như kẻ điên lao vào đánh người. Nhưng cậu ta chỉ đánh hắn ta một cái thì người tự xưng là cha mẹ ruột của cậu ta sẽ đánh cậu ta rất nhiều lần.

Cứ như vậy cậu ta chẳng khác nào một con chó bị nuôi nhốt bị đánh đập, ý trí cuối cùng cũng hoàn toàn tan vỡ.

Khi cậu ta một lần nữa thấy được ánh sáng, bước chân ra khỏi căn phòng tối tăm kia thì chính là một địa ngục khác chờ cậu ta.

Chuyện hứa hôn giữa hai nhà Trần Vũ đã được định sẵn khi hai trưởng bối trong nhà vẫn còn tại thế. Cha mẹ Trần nhận ra việc ôm nhầm con từ rất lâu nhưng họ hoàn toàn không thèm để ý chuyện này dù sao nuôi nấng một đứa nhỏ từ bé, dùng tình thương chăm chút mọi thứ đã khiến họ cảm thấy không cùng huyết thống thì thế nào, dù sao nhà họ Trần bọn họ cũng đã có người kế thừa dù nuôi một đứa không cùng huyết thống thì cũng không đáng ngại.

Bởi vì suy nghĩ này họ chẳng thèm đối hoài đến đứa con ruột bị ôm nhầm kia, dù sao cũng chẳng có chút tình cảm nào với họ. Chuyện liên hôn cũng bởi vì hai gia tộc môn đăng hộ đối mà được định ra giữa đứa con nuôi này của bọn họ.

Nhưng khoảng thời gian trước Vũ gia đột ngột phá sản, công ty của họ bị một chi nhánh khác của bên dòng họ mua lại. Cha mẹ Vũ đúng lúc này lại bị tai nạn xe qua đời khiến Vũ gia hoàn toàn không còn chỗ đứng nào trong các gia tộc ở thành phố.

Con trai duy nhất của Vũ gia cũng vì vậy mà đành chuyển nhà về quê nơi còn sót lại duy nhất căn nhà của tổ tiên để lại mà sống tạm.

Sau khi nghe tin này cha mẹ Trần gia liền đau lòng con nuôi của mình bọn họ không muốn hắn ta bởi vì hôn sự này mà chịu khổ. Nhưng nếu hủy hôn thì chắc chắn gia tộc của họ sẽ chịu tiếng xấu, nhìn thấy người khác thất thế liền phủi tay bỏ mặt hầm chí bỏ đá xuống giếng.

Bởi vì suy nghĩ đến chuyện làm ăn của gia đình hai người không khỏi nghĩ đến đứa con ruột không gặp nhiều năm kia. Không chút tình yêu thương nào với máu mủ ruột thịt bọn họ dùng tiền đưa về rồi nhốt lại trong nhà đến khi đến ngày hứa hôn thì thả ra sau đó sai người đưa đi.

Không một chút tình cảm nào thậm chí bọn họ càng sĩ nhục đứa con ruột này, cảm thấy cậu ta bị nuôi đến bần hèn chẳng có một chút nào cao quý như bọn họ. Bởi vì vậy dù con nuôi bọn họ làm thế nào, sĩ nhục, đánh đập thế nào cũng không để tâm tới thậm chí bởi vì cậu ta đánh đứa con họ yêu thương mà kêu người hành hạ cậu ta chỉ còn chút hơi tàn.

Hot

Comments

Jun ngáo ngơ

Jun ngáo ngơ

Công sinh thành không bằng công nuôi dưỡng

2024-07-04

0

Tẹt

Tẹt

Cha mẹ này hãm lòn quá đi

2024-04-08

2

Q.anh gà mờ

Q.anh gà mờ

Chăm nom chứ ko phải chăm nôm đâu bn ơi

2024-02-09

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Mất ý thức
2 Chương 2: Ký ức về quá khứ (1)
3 Chương 3: Ký ức về quá khứ (2)
4 Chương 4: Tỉnh dậy
5 Chương 5: Vũ Hoàng Kính
6 Chương 6: Gả thay
7 Chương 7: Thương tích
8 Chương 8: Người tốt
9 Chương 9: Đồng ý
10 Chương 10: Suy tính
11 Chương 11: Cháo trắng
12 Chương 12: Nằm viện
13 Chương 13: Lưu bằng chứng
14 Chương 14: Người quen
15 Chương 15: Ngủ ngon
16 Chương 16: Ác mộng
17 Chương 17: Xe buýt
18 Chương 18: Thôn An Bình
19 Chương 19: Mẹ con gặp lại
20 Chương 20: Ngủ cùng nhau
21 Chương 21: Nhà tổ
22 Chương 22: Nắm tay
23 Chương 23: Dọn đến nhà tổ
24 Chương 24: Chờ mong
25 Chương 25: Xấu hổ
26 Chương 26: Keo kiệt
27 Chương 27: Phòng sách
28 Chương 28: Hai tháng
29 Chương 29: Đáng yêu
30 Chương 30: Kiếm việc
31 Chương 31: Quản thúc
32 Chương 32: Suy nghĩ giống nhau
33 Chương 33: Không xin được việc
34 Chương 34: Đề nghị
35 Chương 35: Đất ruộng
36 Chương 36: Người lạ
37 Chương 37: Hung ác
38 Chương 38: Sợ hãi
39 Chương 39: Vũ nhục
40 Chương 40: Lo lắng
41 Chương 41: Xao động
42 Chương 42: Hoa giấy
43 Chương 43: Nghi ngờ
44 Chương 44: Đuổi khách
45 Chương 45: Đe doạ
46 Chương 46: Quan tâm
47 Chương 47: Dự tính
48 Chương 48: Kẻ thù
49 Chương 49: Mỉa mai
50 Chương 50: Người của Vũ gia
51 Chương 51: Cảm xúc rung động
52 Chương 52: Không chấp nhận
53 Chương 53: Hai năm trôi qua
54 Chương 54: Quyết định
55 Chương 55: Bàn giao
56 Chương 56: Chuyển nhà
57 Chương 57: Khám bệnh
58 Chương 58: Phiền phức
59 Chương 59: Về nhà
60 Chương 60: Về phòng
61 Chương 61: Tiệm bánh
62 Chương 62: Ở nhà một mình
63 Chương 63: Đến cửa
64 Chương 64: Mưu kế
65 Chương 65: Tôi cần
66 Chương 66: Tỏ tình
67 Chương 67: Trợ lý
68 Chương 68: Hôn
69 Chương 69: Xấu hổ
70 Chương 70: Công ty
71 Chương 71: Cố ý
72 Chương 72: Thư ký, trợ lý
73 Chương 73: Yêu và được yêu
74 Chương 74: Ôm
75 Chương 75: Buổi tiệc
76 Chương 76: Tự tin
77 Chương 77: Bắt người
78 Chương 78: Hạnh phúc
79 Chương 79: Chuẩn bị khai trương
80 Chương 80: Mở cửa tiệm
81 Chương 81: Thuận lợi
82 Chương 82: Ngủ riêng
83 Chương 83: Ủ rũ
84 Chương 84: Mua đồ
85 Chương 85: Kết án
86 Chương 86: Bữa sáng
87 Chương 87: Xem ngày
88 Chương 88: Thư ký Huỳnh
89 Chương 89: Vũ Hoài Nhân
90 Chương 90: Tôi yêu em
Chapter

Updated 90 Episodes

1
Chương 1: Mất ý thức
2
Chương 2: Ký ức về quá khứ (1)
3
Chương 3: Ký ức về quá khứ (2)
4
Chương 4: Tỉnh dậy
5
Chương 5: Vũ Hoàng Kính
6
Chương 6: Gả thay
7
Chương 7: Thương tích
8
Chương 8: Người tốt
9
Chương 9: Đồng ý
10
Chương 10: Suy tính
11
Chương 11: Cháo trắng
12
Chương 12: Nằm viện
13
Chương 13: Lưu bằng chứng
14
Chương 14: Người quen
15
Chương 15: Ngủ ngon
16
Chương 16: Ác mộng
17
Chương 17: Xe buýt
18
Chương 18: Thôn An Bình
19
Chương 19: Mẹ con gặp lại
20
Chương 20: Ngủ cùng nhau
21
Chương 21: Nhà tổ
22
Chương 22: Nắm tay
23
Chương 23: Dọn đến nhà tổ
24
Chương 24: Chờ mong
25
Chương 25: Xấu hổ
26
Chương 26: Keo kiệt
27
Chương 27: Phòng sách
28
Chương 28: Hai tháng
29
Chương 29: Đáng yêu
30
Chương 30: Kiếm việc
31
Chương 31: Quản thúc
32
Chương 32: Suy nghĩ giống nhau
33
Chương 33: Không xin được việc
34
Chương 34: Đề nghị
35
Chương 35: Đất ruộng
36
Chương 36: Người lạ
37
Chương 37: Hung ác
38
Chương 38: Sợ hãi
39
Chương 39: Vũ nhục
40
Chương 40: Lo lắng
41
Chương 41: Xao động
42
Chương 42: Hoa giấy
43
Chương 43: Nghi ngờ
44
Chương 44: Đuổi khách
45
Chương 45: Đe doạ
46
Chương 46: Quan tâm
47
Chương 47: Dự tính
48
Chương 48: Kẻ thù
49
Chương 49: Mỉa mai
50
Chương 50: Người của Vũ gia
51
Chương 51: Cảm xúc rung động
52
Chương 52: Không chấp nhận
53
Chương 53: Hai năm trôi qua
54
Chương 54: Quyết định
55
Chương 55: Bàn giao
56
Chương 56: Chuyển nhà
57
Chương 57: Khám bệnh
58
Chương 58: Phiền phức
59
Chương 59: Về nhà
60
Chương 60: Về phòng
61
Chương 61: Tiệm bánh
62
Chương 62: Ở nhà một mình
63
Chương 63: Đến cửa
64
Chương 64: Mưu kế
65
Chương 65: Tôi cần
66
Chương 66: Tỏ tình
67
Chương 67: Trợ lý
68
Chương 68: Hôn
69
Chương 69: Xấu hổ
70
Chương 70: Công ty
71
Chương 71: Cố ý
72
Chương 72: Thư ký, trợ lý
73
Chương 73: Yêu và được yêu
74
Chương 74: Ôm
75
Chương 75: Buổi tiệc
76
Chương 76: Tự tin
77
Chương 77: Bắt người
78
Chương 78: Hạnh phúc
79
Chương 79: Chuẩn bị khai trương
80
Chương 80: Mở cửa tiệm
81
Chương 81: Thuận lợi
82
Chương 82: Ngủ riêng
83
Chương 83: Ủ rũ
84
Chương 84: Mua đồ
85
Chương 85: Kết án
86
Chương 86: Bữa sáng
87
Chương 87: Xem ngày
88
Chương 88: Thư ký Huỳnh
89
Chương 89: Vũ Hoài Nhân
90
Chương 90: Tôi yêu em

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play