Chương 17: Tiền trảm hậu tấu

Cũng không biết là vì khóc nhiều quá nên Nguyệt Y ngủ thiếp đi, hay đêm qua con bé không ngủ được nên đã ngủ thiếp đi nữa.

Đợi đến khi Hứa Dịch vào phòng để đưa thức ăn cho Hoắc Ninh Tuyết thì đã thấy con gái đang ngủ trong vòng tay của cô, anh có hơi ngạc nhiên, nhưng sau đó Hoắc Ninh Tuyết cũng nhẹ nhàng đặt Nguyệt Y nằm xuống giường, rồi kéo anh ra ngoài nói chuyện, khi này thì Hứa Dịch vẫn chưa hiểu cô muốn nói gì, nhưng vẻ mặt của cô rất nghiêm túc.

- Hứa Dịch, chú thích con trai hơn con gái sao?

- Sao lại nói vậy?

- Y Y nói rằng mẹ ruột của con bé nói... Nếu con bé là nam thì chú sẽ về nhà thường xuyên hơn.

Hứa Dịch nhắm nghiền hai mắt, thở dài một tiếng rồi cùng Hoắc Ninh Tuyết ngồi xuống. Đến đây thì anh mới bắt đầu kể lại.

Mẹ của Nguyệt Y, cũng chính là vợ cũ của anh - Tần Khả Kiều, khi cô ta sinh Y Y thì cũng chỉ mới có hai mươi mốt tuổi mà thôi, vẫn còn trẻ và ham chơi, còn Hứa Dịch khi đó đã hai mươi sáu, hai mươi bảy rồi, đã ở cái độ tuổi có sự nghiệp và tập trung cho sự nghiệp quá nhiều, vì thế nên anh có hơi bỏ bê họ, anh nhận rằng anh sai.

Tuy nhiên, anh vẫn tranh thủ hết những khoảng thời gian anh có để về nhà, có khi ba ngày liền anh không ngủ chỉ đổi lại bốn tiếng về nhà với vợ con, nhưng khi anh về nhà thì lại thấy Tần Khả Kiều đang ngoại tình với người đàn ông khác. Anh nhìn con gái ngây thơ vẫn còn chưa hiểu chuyện, nếu như anh ly hôn ngay vào thời điểm đó thì quyền nuôi con sẽ thuộc về Tần Khả Kiều, cho nên anh phải nhẫn nhịn.

Nhẫn nhịn được vài năm thì công việc của anh lại gặp trục trặc, nên anh không thể ly hôn được, vì anh không muốn con gái cùng anh chịu khổ, còn Tần Khả Kiều thì vẫn hiên ngang qua lại với nhân tình. Đến một lúc anh và cô ta cãi nhau một trận quá lớn, tình thế không thể cứu vãn được nữa, anh quyết định ly hôn, sau đó liền quay về Nhâm thành.

Hiển nhiên Tần Khả Kiều làm sao có thể buông tha dễ dàng vậy chứ, thanh xuân của cô ta đâu phải bỏ phí được. Cô ta nhất quyết đòi quyền nuôi Nguyệt Y, còn không thì phải bồi thường tiền ly hôn cho cô ta, khi đó Hứa Dịch đành phải hỏi mượn cha ruột của mình là Hứa Đàm, nhưng ông ấy chỉ nhìn anh, sau đó lại nói:

- Từ đầu cha đã nói con nhỏ đó không phù hợp rồi kia mà.

Hứa Dịch vốn dĩ là người không thích đôi co, hơn nữa bây giờ anh cũng lớn rồi, còn có thêm Nguyệt Y nữa, anh càng không muốn tranh giành hay làm cái gì đó nữa, nên anh quyết định đem bán hết tài sản của mình để bồi thường phí ly hôn cho Tần Khả Kiều. Rồi cùng Nguyệt Y và một chút phí ít ỏi để quay về Nhâm thành.

May mắn là trong khi anh ở nước ngoài có quen với vài người học trò, thì họ đã giới thiệu anh vào trường Đại học Đế Đô làm giáo sư, nhưng cuối cùng vẫn vướng bận Nguyệt Y nên anh có chút do dự... Cho đến khi gặp cô.

Hoắc Ninh Tuyết nghe xong câu chuyện của anh cũng chỉ biết nhíu mày, nếu so ra thì người mẹ kia của Nguyệt Y thật sự là chẳng ra gì cả. Còn Hứa Dịch thì quá tâm sự nghiệp nên khiến vợ con có cảm giác bị bỏ rơi, anh cũng có lỗi chứ không phải hoàn toàn vô tội, thảo nào Y Y lại có ám ảnh tâm lý lớn như vậy.

- Ninh Tuyết... Y Y có vẻ rất tin tưởng em.

- Còn phải nói sao, em là mẹ của Y Y đó. Mà hôm qua chú thua rồi, chú phải gọi em là "vợ", nhớ chưa?

Hứa Dịch bật cười một tiếng, anh đưa ánh mắt có chút vui vẻ nhưng cũng có chút phức tạp nhìn cô, nhỏ giọng nói:

- Anh biết rồi, vợ.

- Ngoan lắm, tối nay lại thưởng cho chú.

- Anh từ chối!

- Hứa Dịch!

Sau đó là Hứa Dịch và Hoắc Ninh Tuyết lại chí chóe với nhau ở trong bếp, tình yêu có thể chỉ vừa mới chớm nở thôi, nhưng mùa xuân sắp đến rồi, hoa cũng sắp nở đẹp rồi... Cũng có thể thu hoạch rồi... Nhỉ?

[...]

Sau khi ăn sáng xong thì Hoắc Ninh Tuyết và Hứa Dịch lại cùng nhau ngồi xem phim, đương nhiên là không thể ngồi bình thường được rồi, bây giờ người ta đang trong giai đoạn yêu đương mặn nồng đó, cho nên Hoắc Ninh Tuyết bây giờ đang ngồi trong lòng của Hứa Dịch, lâu lâu còn hôn anh nữa chứ.

Đột nhiên lúc này cô lại nhìn anh, nói:

- Phải rồi chú, chú có mang theo hộ khẩu không?.

- Có, làm sao?

- Vậy tốt quá rồi, ngày mai chúng ta đi đăng ký kết hôn nha.

Hứa Dịch đang ăn một miếng trái cây cũng bị sặc, anh đưa ánh mắt ba phần kinh ngạc bảy phần như ba nhìn cô, nhưng Hoắc Ninh Tuyết lại cười rất vui vẻ, sau đó còn đưa tay xoa xoa bụng, nói:

- Hôm qua chú rót nhiều như vậy, lẽ nào chú không tính chịu trách nhiệm sao? Chú không tính cưới em à?

- Em... Không định nói với gia đình sao?

- Vì đảm bảo tính mạng cho chú và em, tiền trảm hậu tấu là tốt nhất. Chú à, chúng ta nên liều một chút, liều ăn nhiều mà.

Hứa Dịch cả đời chưa từng gặp trường hợp nào như vậy, anh sống cả đời có nguyên tắc, tự nhiên vớ phải đứa liều là sao vậy nhỉ? Lạ đời...

#Yu~

Hot

Comments

Minh Minh

Minh Minh

ông chú có già mà cũng ko thể cáo bằng em Vợ nhỏ đc,

ông chú này tụi quá đi....

2024-01-03

26

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Thưởng cái gì chứ thưởng cái đó chú theo không nổi nhỏ ơi. Chồng tuổi già sức yếu rồi, vợ tha cho chồng/Facepalm//Facepalm//Facepalm//Facepalm/

2024-01-03

12

Hai Ha Tran Thi

Hai Ha Tran Thi

đúng rồi nữ 9 nói chí phải liều ăn nhiều mà chú Dịch....

2024-02-23

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Quay về cố quốc
2 Chương 2: Đế Đô
3 Chương 3: Tình mẹ
4 Chương 4: Người Hoắc Ninh Tuyết thích
5 Chương 5: Nhìn ra tình yêu
6 Chương 6: Gọi một tiếng "mẹ"
7 Chương 7: Đồng ý
8 Chương 8: Thay phiên nhau khóc bên cạnh anh
9 Chương 9: Là thật rồi!
10 Chương 10: Chú không ôm nữa sao?
11 Chương 11: Gọi là "Em yêu" đi
12 Chương 12: Anh... Xứng sao?
13 Chương 13: Gọi "Vợ" đi
14 Chương 14: Sao mà thoát được
15 Chương 15: Rên nhỏ thôi
16 Chương 16: Muốn cha mẹ kết hôn
17 Chương 17: Tiền trảm hậu tấu
18 Chương 18: Khoe hả? Để con khoe bác nghe nha
19 Chương 19: Nghiêm túc hơn bao giờ hết
20 Chương 20: Đều nghe em
21 Chương 21: Đăng ký kết hôn
22 Chương 22: Động phòng hoa chúc
23 Chương 23: Chiều vợ
24 Chương 24: Đừng để chị nóng
25 Chương 25: Ngang vai ngang vế
26 Chương 26: Chững chạc hơn anh nghĩ
27 Chương 27: Chồng cháu đó, chú có ý kiến gì?
28 Chương 28: Công viên vắng người (1)
29 Chương 29: Công viên vắng người (2)
30 Chương 30: Công viên vắng người (3)
31 Chương 31: Quay về Nhâm thành (1)
32 Chương 32: Quay về Nhâm thành (2)
33 Chương 33: Bìa rừng (1)
34 Chương 34: Bìa rừng (2)
35 Chương 35: Giải quyết cái một
36 Chương 36: Công ty riêng
37 Chương 37: Suối nước nóng (1)
38 Chương 38: Suối nước nóng (2)
39 Chương 39: Năm mới
40 Chương 40: Quà năm mới
41 Chương 41: Vô sản
42 Chương 42: Mật báo à?
43 Chương 43: Đáng đời
44 Chương 44: Dọa chết anh rồi
45 Chương 45: Tần Khả Kiều
46 Chương 46: Y Y đáng lo nhất
47 Chương 47: Náo loạn
48 Chương 48: Nhìn là biết con ai liền
49 Chương 49: Mẹ của Y Y
50 Chương 50: Đừng để tôi gặp cô!
51 Chương 51: Hối hận muộn màng
52 Chương 52: Kết cục
53 Chương 53: Viên mãn
54 Kết thúc truyện + Giới thiệu tác phẩm mới
Chapter

Updated 54 Episodes

1
Chương 1: Quay về cố quốc
2
Chương 2: Đế Đô
3
Chương 3: Tình mẹ
4
Chương 4: Người Hoắc Ninh Tuyết thích
5
Chương 5: Nhìn ra tình yêu
6
Chương 6: Gọi một tiếng "mẹ"
7
Chương 7: Đồng ý
8
Chương 8: Thay phiên nhau khóc bên cạnh anh
9
Chương 9: Là thật rồi!
10
Chương 10: Chú không ôm nữa sao?
11
Chương 11: Gọi là "Em yêu" đi
12
Chương 12: Anh... Xứng sao?
13
Chương 13: Gọi "Vợ" đi
14
Chương 14: Sao mà thoát được
15
Chương 15: Rên nhỏ thôi
16
Chương 16: Muốn cha mẹ kết hôn
17
Chương 17: Tiền trảm hậu tấu
18
Chương 18: Khoe hả? Để con khoe bác nghe nha
19
Chương 19: Nghiêm túc hơn bao giờ hết
20
Chương 20: Đều nghe em
21
Chương 21: Đăng ký kết hôn
22
Chương 22: Động phòng hoa chúc
23
Chương 23: Chiều vợ
24
Chương 24: Đừng để chị nóng
25
Chương 25: Ngang vai ngang vế
26
Chương 26: Chững chạc hơn anh nghĩ
27
Chương 27: Chồng cháu đó, chú có ý kiến gì?
28
Chương 28: Công viên vắng người (1)
29
Chương 29: Công viên vắng người (2)
30
Chương 30: Công viên vắng người (3)
31
Chương 31: Quay về Nhâm thành (1)
32
Chương 32: Quay về Nhâm thành (2)
33
Chương 33: Bìa rừng (1)
34
Chương 34: Bìa rừng (2)
35
Chương 35: Giải quyết cái một
36
Chương 36: Công ty riêng
37
Chương 37: Suối nước nóng (1)
38
Chương 38: Suối nước nóng (2)
39
Chương 39: Năm mới
40
Chương 40: Quà năm mới
41
Chương 41: Vô sản
42
Chương 42: Mật báo à?
43
Chương 43: Đáng đời
44
Chương 44: Dọa chết anh rồi
45
Chương 45: Tần Khả Kiều
46
Chương 46: Y Y đáng lo nhất
47
Chương 47: Náo loạn
48
Chương 48: Nhìn là biết con ai liền
49
Chương 49: Mẹ của Y Y
50
Chương 50: Đừng để tôi gặp cô!
51
Chương 51: Hối hận muộn màng
52
Chương 52: Kết cục
53
Chương 53: Viên mãn
54
Kết thúc truyện + Giới thiệu tác phẩm mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play