[Đn The Gifted] Lần Này Tôi Nhất Định Sẽ Buông Bỏ

[Đn The Gifted] Lần Này Tôi Nhất Định Sẽ Buông Bỏ

Chap 1: Araya Pongpat

Trường Trung học Ritdha Wittayakom, trường được xem là tốt nhất cả nước, nơi thiết lập một cơ cấu lớp học phụ thuộc vào điểm số, với những lớp cao cấp được đặc quyền nhiều hơn từ cơ sở vật chất như phòng học, wifi, kí túc xá, đồ ăn… Lớp học được chia từ lớp số I đến lớp số VIII.

Lớp số I thì không chỉ riêng sự thiên vị của thầy cô mà còn có phòng học rộng rãi, wifi lúc nào cũng đầy vạch, luôn được nghỉ trưa đầu tiên, đồ ăn luôn đầy đủ, được quyền chọn bạn cùng phòng, nhà vệ sinh tiện nghi… và những lợi ích này sẽ giảm dần từ lớp số II đến lớp số VII.

Khi đến lớp số VIII thì mọi thứ gần như chỉ có thể gói gọn trong một chữ “tệ”. Hằng năm 90% học sinh đều tốt nghiệp với công việc ổn định và tương lai tươi sáng, nhưng 10% còn lại thì như dưới đáy xã hội…

(Au: mình lười tóm tắt quá nên ai xem phim rồi sẽ hiểu nha, dù sao thì đây là đồng nhân mà)

Phòng giám thị

Cô Ladda Ngamkul, quản sinh nghiêm khắc đáng sợ nhất trường tức giận đập bàn: “Ngày nào cũng đi trễ, vô lớp thì ngủ công khai, hôm nọ thì làm ghim cài giả cho lớp khác để kinh doanh, trước thì bỏ bột tiêu vào máy điều hoà các phòng học,… phạm lỗi xong thì selfi tại chỗ gửi thẳng cho trường thú tội. Em đang giỡn mặt với tôi hả Araya?”

Araya Pongpat (Ara) nghiêm túc trả lời như một học sinh ngoan: “Không ạ!”

Cô Ladda quát: “Bị đình chỉ mấy lần còn chưa đủ, muốn tôi đuổi học mới vừa lòng hay sao?”

Ara nghe vậy thì gương mặt trở nên hạnh phúc, giơ ngón cái với cô Ladda: “Vậy thì tốt quá! Triển liền đi cô!”

Rầm!

Cô đập bàn giận dữ: “Em đang đùa với tôi đấy à? Nếu không phải em là học sinh lớp số I thì đã bị đuổi từ khuya rồi biết chưa hả?

Ara giọng đồng tình một cách không thể chân thành hơn: “Vâng! Vậy nên hãy mặc kệ cái đặc quyền đáng ghét đó và đuổi học em liền đi ạ!”

Cô Ladda nghiến răng: “Im lặng! Tôi nể tình gia đình em mới mất, tâm lý không ổn định mới để yên, em được nước làm tới à?”

Ara cầu xin vô cùng chân thành nhưng không bao giờ được như ý nguyện: “Không có! Em đang rất thành khẩn đấy ạ! Đuổi học em liền đi cô! Hay còn thiếu tội nào nữa? Cô viết đại vô biên bản đi em đảm bảo sẽ ký tên đủ mà!”

Ở căng tin giờ ăn trưa

Ara gục mặt xuống than: “A\~ sao tới giờ vẫn chưa bị đuổi học vậy nè!”

Mới vài ngày đầu, mọi người nhìn cô như kẻ điên, giờ thì họ tin cô là kẻ điên thật.

Những thầy cô và học sinh khác đã xem chuyện này như cơm bữa, ai cũng nhìn cô như nhìn sinh vật lạ. Kẻ đồn cô bị điên từ sau khi nghe tin đồn cha mẹ mất sau một vụ tai nạn, người bảo cô học đến tẩu hoả nhập ma.

Cô là Araya Pongpat, một học sinh đã thi đầu vào đạt điểm tối đa vào trường chất lượng tốt nhất nước, ở lớp số I. Cô hoàn thành vô số dự án và giải thưởng lớn cho trường chỉ sau một tháng, là thiên tài nhưng luôn hoà đồng thân thiện trong mắt mọi người. Như tất cả mọi chuyện đã thay đổi kể từ khi cô ấy nghe tin cha mẹ mình mất trong tai nạn.

Ara đã hoàn thành thay đổi thành một con người khác. Trước đó thì xin nghỉ học nhưng thất bại vì không có sự đồng ý của người giám hộ, cô chú của cô không đồng ý cho cô nghỉ học.

Sau đó thì cô lại mỉm cười hỏi phải làm gì để được đuổi học, sau đó thì làm hết cái này đến cái kia theo thứ tự, báo trước mình sẽ gây tội rồi thực hiện, sau đó thì trực tiếp để bằng chứng buộc tội mình tại hiện trường. Khi bị tra hỏi thì không cần biết là mình có làm hay không mà mỉm cười trực tiếp nhận tội.

Vì vấn đề này mà thầy cô quản sinh đã gặp không ít phiền phức để tra ra học sinh phạm lỗi. Cô chú thì hầu như không thể liên lạc được nên họ không thể mời phụ huynh. Đã có không ít thầy cô nhìn cô với ánh mắt tiếc thương, người lại nhìn cô với nỗi thất vọng.

Ai cũng cho rằng cú sốc mất đi cha mẹ đã để lại cú sốc quá lớn trong cô khiến cô trở thành như vậy, nhưng vấn đề là…

Một giọng nói của nam sinh vang lên: “Mày cứ phạm lỗi vậy hoài không chán hả Ara?”

Cậu đặt khay cơm của mình xuống bàn, chỗ ngồi đối diện cô.

Ara chán nản lên tiếng, bên cạnh là khay cơm đã xử lý xong: “Im đi Nack! Tao không có tâm trạng nói chuyện!”

Pakorn Meechoke (Nack) nhìn cô cố khuyên nhủ: “Mày cứ vậy hoài mà chịu được à? Một tháng rồi đó Ara, cha mẹ mày không muốn mày như vậy đâu!”

“Không liên quan đến họ, đây là hành động theo ý chí của tao, sao không ai tin tao? Tao muốn nghỉ học thiệt mà!” Ara không thèm ngẩng mặt lên uể oải nói như con mèo lười: “Còn lỗi nào xài được không, chỉ tao với Nack?

Nack bất lực nói: “Mày mà kiên trì như vậy lúc thi thì đâu có tuột hạng dữ vậy, mém rớt khỏi lớp số I luôn.”

Ara ngẩng mặt lên rất đồng tình mà phản bác: “Đó chính là vấn đề đó! Đến như vậy mà không rời được lớp số I! Trường này điên rồi!”

“Ê này!” Nack có một dự cảm gì đó, cúi xuống nhỏ giọng lên tiếng e dè hỏi: “Đừng nói với tao mày cố tình làm bài điểm thấp để rớt xuống lớp số II nha!”

Ara cũng bắt chước thì thầm theo: “Nói thật với mày tao tính rớt xuống lớp số IV lận nên chỉ đánh đáp án 2/3 bài thôi nhưng ai dè học sinh trường này bị sao á nên tới giờ tao vẫn không rớt lớp được.”

Nack trợn mắt nhìn cô nói: “Mày điên rồi!”

“Ê không xúc phạm vậy nha bạn hiền, tao chỉ muốn bị đuổi học thôi chứ không làm hại ai hết nha!” Ara đúng tình hợp lý nói. Sau đó chợt nhớ ra cái gì mà nhướng mày hỏi: “Pang đâu? Tao nhớ bình thường hai đứa mày đi đâu cũng đi chung mà?”

“Nó đang lấy đồ ăn, lát tới giờ.” Nack nói rồi thở dài: “Cái thằng đó chỉ được vậy là giỏi, không hiểu nổi sao tao có được hai đứa bạn như tụi bây được luôn!”

Ara mắt cá chết ngẩng đầu hỏi: “Tao thì làm sao?”

Nack nhăn mày, ngồi khoanh tay lên án: “Mày thì thông minh mà đầu óc không bình thường, thằng Pang thì học dốt chỉ có ăn với phá phách là giỏi. Hai đứa tụi bây suốt ngày báo tao không.”

Ara định phản bác thì bị xen ngang: “Tao…”

Choang! Tiếng va chạm của kim loại và mặt đất vang lên, Nack ngẩng đầu lên nhìn về hướng phát ra âm thanh kia xem có chuyện gì xảy ra.

Ara cũng lười biếng nhìn theo, mày đẹp hơi nhăn lại vì tiếng ồn: “Vụ gì vậy?”

Nack nhìn theo nói: “Thằng Pang dây vào thằng Wave lớp mình rồi!”

Thấy cô Ladda đang đến gần thì kéo cô chạy đến chỗ thằng Pang nhưng cô giữ tay lại .

Ara lười biếng ngáp một cái rồi nhướng mày mở miệng: “Làm gì?”

Nack thúc giục: “Giúp thằng Pang, đi mau lên! Cô Ladda sắp tới hỏi chuyện rồi!”

Cô nghe vậy thì lấy tay lại, đưa tay vào áo sơ mi trong, (hiện tại cô đang mặc áo khoác) tháo ghim cài của mình ra đưa cho Nack: “Lấy cái này cứu nó! Giờ trong mắt mọi người tao là con điên thích nhận tội lung tung, sẽ không ai tin tao. Tao tới đó chỉ gây thêm nghi ngờ, thằng Pang học lớp số VIII, bị phát hiện thì toi đấy!”

Nack gật đầu như đã hiểu rồi cầm ghim cài của cô chạy đi. Ara lại tiếp tục gục xuống ngủ trên mặt bàn. Dù sao thì cô cũng đã ăn trưa xong, quanh đây mọi người đang hóng hớt chuyện của Wave nên còn lâu mới có ai để ý cô đưa ghim cài cho Nack, với lại, cô có cái dự phòng a.

Bên phía Pang, quay lại vài phút trước

Cậu ta vừa thành công trèo cửa sổ trốn khỏi lớp số VIII để ăn trưa sớm. Vì để không bị phát hiện, cậu đã tháo ghim cài của mình. Nhưng xui xẻo thế nào khi lấy đồ ăn xong đang trên đường tới bàn ăn chỗ Nack và Ara thì cậu lại vô tình va phải một học sinh lớp I. Và xui hơn nữa đó là tên lớp I đó lại là một tên khó tính.

Pawaret Sermrittirong (Pang) e dè xin lỗi: “Mình xin lỗi, cậu không sao chứ!”

Wasuthorn Worachotmethee (Wave) nhìn lướt qua áo thằng trước mặt kiêu ngạo lên tiếng: “Sao mày không đeo ghim cài?”

Pang nghe vậy thì sợ hãi quay lưng định bỏ đi nhưng Wave không cho, cậu đã nhìn ra tên trước mặt này lén ra ăn cơm trước: “Khoan đã! Mau lau đi!”

Pang cầm khay cơm, nghĩ cậu ta có ý tốt bảo mình lau chỗ bị bẩn: “Không sao,cũng không bẩn gì!”

Wave nói lại lần nữa, đưa chân ra phía trước: “Tao nói mày lau giày cho tao!”

Cậu ta đang cố tình hạ nhục người khác, Pang không muốn chấp nhặt liền bỏ đi liền bị gạt giò, đổ cả khay cơm. Tức giận, cậu đứng dậy nắm áo Wave, lớn tiếng: “Mày làm cái gì vậy hả?”

Âm thanh đổ vỡ cùng tiếng của Pang đã thành công thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.

Cô Ladda từ xa bước tới, tay cầm roi: “Có chuyện gì?”

Pang thấy vậy liền bỏ tay khỏi cổ áo Wave, lùi lại vài bước, mặt e sợ. Những học sinh khác khi thấy sự có mặt của cô liền nghiêm chỉnh ngồi ngay ngắn ăn cơm. Riêng cô thì vẫn rất vô tư nằm gục xuống bàn ngủ.

Cô Ladda lặp lại một lần nữa: “Tôi hỏi là có chuyện gì?”

Pang đưa tay chỉ Wave: “Bạn này gây sự trước.”

Wave nhếch mép cười đắc ý nhìn Pang: “Thưa cô, bạn này không đeo ghim cài, em nghi ngờ bạn ấy là học sinh lớp dưới lén xuống ăn cơm trước ạ!”

Pang không chịu thua lên tiếng: “Đừng có chuyển chủ đề.”

“Im lặng!” Cô Ladda lên tiếng cắt ngang sự tranh cãi, nhìn vào áo Pang, không có ghim cài lên tiếng: “Ghim cài của em đâu?”

Pang tìm cớ nói: “Em để quên trên lớp rồi ạ!”

Cô Ladda hỏi sâu hơn: “Em học lớp nào?”

Pang ngập ngừng, mắt láo liên không dám trả lời: “Em…”

Ngay lúc này một bàn tay khoác lấy vai cậu: “Pang! Làm gì như quỷ đói đi nhanh quá vậy? Để quên ghim cài trên lớp rồi nè thằng quỷ.”

Nack đã tới kịp để cứu cậu bạn. Sau đó cậu ta quay qua nhìn cô Ladda lễ phép lịch sự cúi đầu chào: “Em chào cô.”

Cô Ladda gật đầu khi Nack cúi chào rồi quay sang cậu hỏi: “Đây là bạn em sao?”

Nack giơ ghim cài lớp số I ra cho cô xem: “Vâng! Cậu ấy là bạn học cùng lớp với em, em học lớp số I, cậu ấy quên ghim cài của mình! Đây ạ!”

Wave sắc bén nói: “Thưa cô, ban nãy em thấy cậu ta ngồi cùng Ara, em nghi ngờ cậu ta dùng ghim cài của Ara để nói dối. Em cũng học lớp số I, chưa từng nhìn thấy cậu ta.”

Nack không thua nói: “Này Wave nói thật nhé! Trong lớp ngoài Ara là người trước đây mày hơn thua điểm thì mày còn nhớ ai không?”

Wave đắc ý nói: “Nhưng hiện tại Ara không phải chính là gây lỗi mỗi ngày sao? Không chừng đây cũng là trò của cậu ta, không tin cô thử kiểm tra xem Ara còn ghim cài không?”

Nack nghe đến đây im lặng, giữa lúc này người được nhắc đến lên tiếng: “Tôi đang ngủ tự nhiên bị ngứa tai tỉnh ngang, tưởng ai hoá ra là cậu Wave đang nói xấu tôi sao?”

Ara lúc này đi tới, áo khoác đã cởi từ lúc nào.

Cô gật đầu chào khi thấy cô Ladda, miệng cười chỉ vào ghim cài lớp số I trên áo mình nói: “Thưa cô, đúng là em hay gây rắc rối và nhận tội bừa bãi nhưng em gây tội cũng có nguyên tắc. Đó là không ảnh hưởng đến người khác và không để mọi chuyện đi quá giới hạn. Hơn nữa cô đã tịch thu hết ghim cài giả em làm rồi không phải sao?”

Ngừng một nhịp, nữ sinh thấy cô Ladda không phản ứng gì với lời nói của mình thì tiếp tục: “Nếu cô không tin thì có thể kiểm tra thử xem hai ghim cài này có phải đồ thật không?”

Vừa nói Ara vừa lấy ghim cài trên áo xuống, lấy lại cái ghim cài trên tay Nack, hai tay lễ phép đưa trước mặt cô Ladda, mỉm cười: “Cô cần kiểm tra không ạ?”

Chapter
1 Chap 1: Araya Pongpat
2 Chap 2: Chỉ số IQ
3 Chap 3: Hệ thống và cá cược
4 Chap 4: Thức tỉnh sớm
5 Chap 5: Thua cược. Lộ tuyến <Con đường đến sự thật>
6 Chap 6: Tiềm năng
7 Chap 7: Giữ im lặng
8 Chap 8: Tình bạn cắt đứt. Kiếp trước
9 Chap 9: Rời đi thất bại
10 Chap 10: Tự do trong trường-Phí bịt miệng
11 Chap 11: G.H.V
12 Chap 12: Vấn đề không chỉ mình cô
13 Chap 13: Tiềm năng làm sạch
14 Chap 14: Đừng quá phụ thuộc tiềm năng
15 Chap 15: Ohm thức tỉnh-Giấc mơ quá khứ
16 Chap 16: Bươm bướm ở hồ bơi
17 Chap 17: Sức mạnh từ ký ức
18 Chap 18: Làm việc dưới trướng hiệu trưởng
19 Chap 19: Nói khích một chút mà thôi!
20 Chap 20: Tiềm năng của Namtarn
21 Chap 21: Âm mưu sau sự cố
22 Chap 22: Học sinh khóa trước
23 Chap 23: Học sinh số 005-Thành lập CLB
24 Chap 24: Đàn anh Chanon
25 Chap 25: Lớp trưởng
26 Chap 26: Lòng tham
27 Chap 27: EqualVista-Khối u
28 Chap 28: Vora
29 Chap 29: Tích tiểu thành đại
30 Chap 30: Lão sư lập dị
31 Chap 31: Namtarn phát bệnh
32 Chap 32: Cứu chữa - Phát hiện
33 Chap 33: Sự thật bị che giấu
34 Chap 34: Claire - ’Mạng lưới’
35 Chap 35: Hợp tác với Claire
36 Chap 36: Thú nhận với Punn
37 Chap 37: Kịch bản mới
38 Chap 38: Con tin của hệ thống
39 Chap 39: Punn - Lão sư kiếp trước
40 Chap 40: Cuộc thi toán học
41 Chap 41: Gán ghép
42 Chap 42: “Sạc pin”
43 Chap 43: Sở thích bị ngược
44 Chap 44: Mượn tiềm năng
45 Chap 45: Wave đóng góp ý kiến
46 Chap 46: Câu lạc bộ võ thuật
47 Chap 47: Jane phát điên
48 Chap 48: Wave không giống nguyên tác
49 Chap 49: “Chất kích thích”
50 Chap 50: Chiếc khăn bị tráo
51 Chap 51: Sự kiện đột xuất
52 Chap 52: Thu thập trợ thủ
53 Chap 53: Liên lạc với Korn
54 Chap 54: Cần tự hiểu lấy mình
55 Chap 55: Tổ ba người lách luật
56 Chap 56: Cảm xúc là ẩn số - Chẳng còn gì để mất
57 Chap 57: Giải cứu thầy Pom - Punn xuất hiện
58 Chap 58: Đứa trẻ từ ngoại quốc - Đây là chị nợ nhóc
59 Chap 59: Tập hợp - Ngăn cản
60 Chap 60: Không dễ thao túng - Tận tâm ‘dạy dỗ’
61 Chap 61: Ghen tị - Giải thoát
62 Chap 62: Người tốt
63 Chap 63: Ân oán
64 Chap 64: Ngưng đổ lỗi đi!
65 Chap 65: Nỗi đau kẻ trùng sinh
66 Chap 66: Hãy vì tôi mà sống!
67 Chap 67: Chữa trị - Nhập học
68 Chap 68: Học sinh Gifted khóa 14
69 Chap 69: Màu hồng?
70 Chap 70: Không thể xác định cảm xúc
71 Chap 71: Tình huống kỳ quái
72 Chap 72: Edwin Vega
73 Chap 73: Người hướng dẫn
74 Chap 74: Cặp đôi phá hoại
Chapter

Updated 74 Episodes

1
Chap 1: Araya Pongpat
2
Chap 2: Chỉ số IQ
3
Chap 3: Hệ thống và cá cược
4
Chap 4: Thức tỉnh sớm
5
Chap 5: Thua cược. Lộ tuyến <Con đường đến sự thật>
6
Chap 6: Tiềm năng
7
Chap 7: Giữ im lặng
8
Chap 8: Tình bạn cắt đứt. Kiếp trước
9
Chap 9: Rời đi thất bại
10
Chap 10: Tự do trong trường-Phí bịt miệng
11
Chap 11: G.H.V
12
Chap 12: Vấn đề không chỉ mình cô
13
Chap 13: Tiềm năng làm sạch
14
Chap 14: Đừng quá phụ thuộc tiềm năng
15
Chap 15: Ohm thức tỉnh-Giấc mơ quá khứ
16
Chap 16: Bươm bướm ở hồ bơi
17
Chap 17: Sức mạnh từ ký ức
18
Chap 18: Làm việc dưới trướng hiệu trưởng
19
Chap 19: Nói khích một chút mà thôi!
20
Chap 20: Tiềm năng của Namtarn
21
Chap 21: Âm mưu sau sự cố
22
Chap 22: Học sinh khóa trước
23
Chap 23: Học sinh số 005-Thành lập CLB
24
Chap 24: Đàn anh Chanon
25
Chap 25: Lớp trưởng
26
Chap 26: Lòng tham
27
Chap 27: EqualVista-Khối u
28
Chap 28: Vora
29
Chap 29: Tích tiểu thành đại
30
Chap 30: Lão sư lập dị
31
Chap 31: Namtarn phát bệnh
32
Chap 32: Cứu chữa - Phát hiện
33
Chap 33: Sự thật bị che giấu
34
Chap 34: Claire - ’Mạng lưới’
35
Chap 35: Hợp tác với Claire
36
Chap 36: Thú nhận với Punn
37
Chap 37: Kịch bản mới
38
Chap 38: Con tin của hệ thống
39
Chap 39: Punn - Lão sư kiếp trước
40
Chap 40: Cuộc thi toán học
41
Chap 41: Gán ghép
42
Chap 42: “Sạc pin”
43
Chap 43: Sở thích bị ngược
44
Chap 44: Mượn tiềm năng
45
Chap 45: Wave đóng góp ý kiến
46
Chap 46: Câu lạc bộ võ thuật
47
Chap 47: Jane phát điên
48
Chap 48: Wave không giống nguyên tác
49
Chap 49: “Chất kích thích”
50
Chap 50: Chiếc khăn bị tráo
51
Chap 51: Sự kiện đột xuất
52
Chap 52: Thu thập trợ thủ
53
Chap 53: Liên lạc với Korn
54
Chap 54: Cần tự hiểu lấy mình
55
Chap 55: Tổ ba người lách luật
56
Chap 56: Cảm xúc là ẩn số - Chẳng còn gì để mất
57
Chap 57: Giải cứu thầy Pom - Punn xuất hiện
58
Chap 58: Đứa trẻ từ ngoại quốc - Đây là chị nợ nhóc
59
Chap 59: Tập hợp - Ngăn cản
60
Chap 60: Không dễ thao túng - Tận tâm ‘dạy dỗ’
61
Chap 61: Ghen tị - Giải thoát
62
Chap 62: Người tốt
63
Chap 63: Ân oán
64
Chap 64: Ngưng đổ lỗi đi!
65
Chap 65: Nỗi đau kẻ trùng sinh
66
Chap 66: Hãy vì tôi mà sống!
67
Chap 67: Chữa trị - Nhập học
68
Chap 68: Học sinh Gifted khóa 14
69
Chap 69: Màu hồng?
70
Chap 70: Không thể xác định cảm xúc
71
Chap 71: Tình huống kỳ quái
72
Chap 72: Edwin Vega
73
Chap 73: Người hướng dẫn
74
Chap 74: Cặp đôi phá hoại

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play