Chương 18 - "Con có chuyện muốn nói"

Cả lão Mạc và Thư khi thấy Sơn mở cửa đều bất ngờ, đồng thanh hỏi:

“Sao con lại ở đây!?”

“Sao em lại ở đây!?”

“.... Ba, con không sao, ba cứ giao lại công việc ở đây cho con đi”

“Con nói gì thế hả!? Bị thương đến thế rồi mà không chịu ở lại bệnh viện, chạy đến đây làm gì!!”

“Đúng đó! Không phải Lâm cũng đã nói cho em biết về lời cảnh báo rồi sao!?”

“... Cổ phần của công ty có dấu hiệu giảm, nếu không nhanh chóng khôi phục, e là trong vài tiếng nữa sẽ tuột không ngừng”

“Hả!? Ta vẫn luôn theo dõi không ngừng mà, sao lại thế!?”

“Ba, giao lại việc này cho con đi”

Lão Mạc có chút lưỡng lự

“.... Thôi, thôi, giao cho con, mau mau xử lí đi!”

“Ba!” Thư đứng bên cạnh ngạc nhiên

Lão Mạc chẳng nói gì thêm nữa, chỉ nhìn Thư rồi ra ngoài

Xem ra... Tính mạng của con trai ngài còn chẳng quan trọng bằng mấy cái cổ phần công ty nữa

“Nhớ xử lí cho triệt để đấy, con trai!” trước khi ra khỏi cửa, ông còn không quên ngoảnh đầu nhắc nhở

Lão Mạc ra ngoài rồi, trong phòng chỉ còn lại Thư, Minh và Sơn

“Em nói dối?”

“.... Thế thì đã sao nào. Dù sao ông ấy cũng tin là thật...” Sơn mỉm cười đầy chua xót

Anh đã quen cảnh này rồi, chỉ cần muốn thoát khỏi sự khống chế của ba, anh sẽ lấy chuyến công ty ra làm cái cớ. Anh biết, dù sao bản thân mình cũng chẳng quan trọng bằng cái tập đoàn này, cũng biết, người lão Mạc thương yêu thật ra là Thư, còn anh chỉ đơn thuần là một “phương án dự phòng” để Thư có thể thỏa sức đi theo đam mê của mình mà thôi

“Tại sao?” Thư đột nhiên hỏi

“Chị à, chị cũng biết sức khỏe của ông ấy không tốt rồi mà, chị lại theo ngành thiết kế, hoàn toàn không có chút kinh nghiệm nào trong việc quản lí tập đoàn, mẹ cũng không hoạt động trong lĩnh vực này, nếu em cứ nằm lì ra đó, ông ấy sẽ thế nào đây?”

Anh biết hết tất cả, nhưng dẫu sao, anh vẫn rất thương gia đình mình...

Thư cũng biết, sức khỏe của ba mình dạo này vẫn luôn không ổn định, phải nhập viện hết mấy lần, nên nghe đến đây lại chợt cảm thấy có lỗi

“... Xin lỗi, là chị vô tâm quá rồi. Hay, hay là-“

Sơn ngồi xuống ghế, mỉm cười nhìn Thư

“Ba chắc là đang đợi chị cùng về đấy, mau mau xuống dưới đi”

“.... Vậy... Đừng hành bản thân quá đấy...”

Và rồi Thư đi, rời khỏi căn phòng ấy

Căn phòng giờ chỉ còn lại hai người, cùng làn gió lạnh lẽo phả ra từ máy lạnh

Sơn vốn luôn thích nhìn trời nên khi sửa lại căn phòng, đã lắp một mặt tường hướng ra ngoài bằng cả tấm kính lớn

Ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào phòng, nom ấm áp làm sao, song người bên trong lại chỉ thấy lạnh ngắt từ trong ra ngoài, một chút hơi ấm cũng chẳng cảm nhận được

Gọi là gia đình, nhưng chỉ cần nhắc đến công ty, đều bị đẩy xuống ngang hàng với “nhân viên”, Sơn cũng chỉ đành biết cười trừ

“Tôi pha cacao nóng cho ngài nhé?” Minh mở lời

“... Ừm, phiền cậu rồi”

..........

Thư ở nhà làm thế nào cũng không tập trung nổi

Nhớ đến vẻ mặt pha lẫn chút thất vọng của Sơn khi nãy, cô cứ cảm thấy ân hận mãi không thôi

Không nhịn được, Thư nhấc máy lên, gọi ngay cho Lâm

“Alo, chị Thư, chị đã gặp Sơn chưa?”

“Rồi, thằng bé đến công ty rồi, chị có chuyện muốn nhờ”

...........

Sơn cả ngày ngồi lì trong phòng, từ chối gặp mặt bất kì ai, ngoại trừ Minh ra thì ai cũng không được phép vào phòng

Dưới sự nỗ lực của mình, các dự án lớn nhỏ của tập đoàn không ngừng thành công lẫy lừng, nhanh chóng đưa nhà họ Thiều trở thành tập đoàn lớn nhất cả nước

Lão Mạc vì nghe thấy tin này mà vô cùng mừng rỡ, gọi điện ngay cho con trai:

“Haha, ta biết con trai ta giỏi nhất mà! Cố gắng lên nhá! Phải rồi, dịp đặc biệt thế này, nhất định phải làm tiệc mừng! Tối nay, nhớ về nhà dự tiệc đấy!”

“.... Ừm!”

..........

“Thư kí Minh vất vả rồi,... Ừm.... Tối nay lại gọi 1 cuộc giống lần trước cho tôi nhé! Cảm ơn anh”

Thư kí Minh bị nhờ vả câu này đến sắp thành thói quen luôn rồi, cứ hễ về thăm nhà là Sơn lại kiếm cớ y chang như thế để chuồng, làm biết bao lần rồi mà vẫn chẳng hề bị lộ mới tài chứ

“... Ừm.. Giám đốc, sao ngài không thử ngồi xuống cùng gia đình ngài trò chuyện đi? Biết đâu họ sẽ lắng nghe ngài thì sao?”

Sơn lại cười:

“Đã thử rất nhiều lần rồi, chẳng lần nào thành công cả”

“....”

“Được rồi, tôi sẽ thử 1 lần nữa, cảm ơn thư kí nhé!”

“À, vâng...”

..........

Sơn đứng trước cửa nhà, do dự không muốn bước vào

“Sơn hả? Em làm gì ngoài này thế?”

Giọng nói từ phía sau vang lên làm Sơn thoáng giật mình, quay đầu nhìn

Là Phong, trên tay đang xách 2 chiếc túi nặng ì

“A, em mới tới, đang định vào nhà!! Để em giúp anh!”

“Ấyyy, để anh cầm, để anh cầm. Em đang bị thương, không thể cầm đồ nặng được!”

“Em cũng đâu thể nào để anh rể bưng đồ nặng thế này được! Để em cầm 1 cái đi”

Phong miễn cưỡng đưa chiếc túi nhẹ hơn cho Sơn, cẩn thận dặn dò anh rồi mới từ từ thả tay ra, lo lắng đứng quan sát mãi đến lúc cả hai bước vào nhà rồi đặt đồ xuống mới thở phào nhẹ nhõm

“Nào, nào, lại đây! Hôm nay còn có vài tiểu thư nổi tiếng nhất nhì giới quyền quý, con mau đến đây chào họ đi!”

“.... Ba, con có chuyện muốn nói”

Chapter
1 Chương 1 - Gặp lại cậu
2 Chương 2 - Thăm trường xưa!
3 Chương 3 - Họp lớp và say
4 Chương 4 - Hơi men và thuốc
5 Chương 5 - Lam
6 Chương 6 - Cùng chọn váy
7 Chương 7 - Ướt tóc và chị của Sơn
8 Chương 8 - "mua chuộc" người!
9 Chương 9 - Để em một mình đi...?
10 Chương 10 - "Xem mắt"
11 Chương 11 - Đám cưới rồi
12 Chương 12 - "Thư kí" Lam
13 Chương 13 - Để con tim thôi không đau
14 Chương 14 - Lâm: "Anh thích em"
15 Chương 15 - Câu trả lời và trường đua
16 Chương 16 - "Trầm cảm"
17 Chương 17 - "Kiều Nguyệt Như"
18 Chương 18 - "Con có chuyện muốn nói"
19 Chương 19 - "Thế này sẽ không làm ba hao tâm tổn sức nữa nhỉ?"
20 Chương 20 - Nụ cười khi bé
21 Chương 21 - "Sinh nhật vui vẻ"
22 Chương 22 - "Cô là ai?"
23 Chương 23 - Du lịch
24 Chương 24 - con rối
25 Chương 25 - gia đình là gì...?
26 Chương 26 - Hương hoa lê
27 Chương 27 - Phong và Thành
28 Chương 28 - Ông ơi...!
29 Chương 29 - Chúng ta có điểm giống nhau
30 Chương 30 - Giám đốc, tôi sẽ đi cùng ngài
31 Chương 31 - Huy
32 Chương 32 - thân phận mới
33 Chương 33 - Kiện hay không?
34 Chương 34 - lời bác sĩ, cấm có cãi!!
35 Chương 35 - Kì lạ
36 Chương 36 - Ra tòa
37 Chương 37 - Đi ăn
38 Chương 38 - Mở lòng
39 Chương 39 - Mặt trời nhỏ
40 Chương 40 - Thăm mộ
41 Chương 41 - Bình yên
42 Chương 42 - Hội thảo và cơ hội bất ngờ
43 Thông báo
44 Chương 42 - Vở kịch
45 Chương 43 - Mặt trăng
46 Chương 44 - Độc
47 Thông báoo
48 Chương 45 - Máy bay
49 Chương 46 - Cuộc trò chuyện lúc nửa đêm
50 Chương 47 - "Tử Kỳ"
51 Dời lịch đăng truyện
52 Chương 48 - Có 2 kẻ ngốc thích thầm nhau
53 Chương 49 - Khi chỉ có hai ta
54 Chương 50 - Lần đầu tiên
55 Chương 51 - Dị ứng
56 Chương 52 - Áo khoác và mua nước
57 Chương 53 - Sự cố
58 Chương 54 - Khóc
59 Chương 55 - Kế hoạch
60 Chương 56 - bạn thân và những kí ức vụn vặt
61 Chương 58 - Cái kết cho kẻ bắt nạt
62 Chương 59 - quản lí camera
63 Chương 60 - rung động?
64 Chương 61 - Công tác
65 Chương 62 - là gì...?
66 Chương 63 - Yêu?
67 Chương 64 - Đấu võ
68 Chương 65 - Những dòng tin nhắn
69 Chương 65 - Tai nạn
70 Chương 66 - "Cậu coi chừng tớ!"
71 Chương 67 - Khờ
72 Chương 68 - Và rồi sẽ ra sao?
73 Chương 69 - Minh và Như
74 Chương 70
75 Thông báo
76 Chương 71 - Kỳ à...
77 Chương 72 - nỗ lực
78 Chương 73 - sinh nhật và du học
79 Chương 74 - 4 năm!!
80 Chương 75 - Bạch Tử Kỳ
81 Chương 76 - ổn hay không?
82 Chương 76 - "Mừng cô về"
83 Chương 77 - hiếu kì
84 Chương 78 - Bạn cũ
85 Chương 79 - sảnh cung
86 Chương 80 - đi cùng nhau
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1 - Gặp lại cậu
2
Chương 2 - Thăm trường xưa!
3
Chương 3 - Họp lớp và say
4
Chương 4 - Hơi men và thuốc
5
Chương 5 - Lam
6
Chương 6 - Cùng chọn váy
7
Chương 7 - Ướt tóc và chị của Sơn
8
Chương 8 - "mua chuộc" người!
9
Chương 9 - Để em một mình đi...?
10
Chương 10 - "Xem mắt"
11
Chương 11 - Đám cưới rồi
12
Chương 12 - "Thư kí" Lam
13
Chương 13 - Để con tim thôi không đau
14
Chương 14 - Lâm: "Anh thích em"
15
Chương 15 - Câu trả lời và trường đua
16
Chương 16 - "Trầm cảm"
17
Chương 17 - "Kiều Nguyệt Như"
18
Chương 18 - "Con có chuyện muốn nói"
19
Chương 19 - "Thế này sẽ không làm ba hao tâm tổn sức nữa nhỉ?"
20
Chương 20 - Nụ cười khi bé
21
Chương 21 - "Sinh nhật vui vẻ"
22
Chương 22 - "Cô là ai?"
23
Chương 23 - Du lịch
24
Chương 24 - con rối
25
Chương 25 - gia đình là gì...?
26
Chương 26 - Hương hoa lê
27
Chương 27 - Phong và Thành
28
Chương 28 - Ông ơi...!
29
Chương 29 - Chúng ta có điểm giống nhau
30
Chương 30 - Giám đốc, tôi sẽ đi cùng ngài
31
Chương 31 - Huy
32
Chương 32 - thân phận mới
33
Chương 33 - Kiện hay không?
34
Chương 34 - lời bác sĩ, cấm có cãi!!
35
Chương 35 - Kì lạ
36
Chương 36 - Ra tòa
37
Chương 37 - Đi ăn
38
Chương 38 - Mở lòng
39
Chương 39 - Mặt trời nhỏ
40
Chương 40 - Thăm mộ
41
Chương 41 - Bình yên
42
Chương 42 - Hội thảo và cơ hội bất ngờ
43
Thông báo
44
Chương 42 - Vở kịch
45
Chương 43 - Mặt trăng
46
Chương 44 - Độc
47
Thông báoo
48
Chương 45 - Máy bay
49
Chương 46 - Cuộc trò chuyện lúc nửa đêm
50
Chương 47 - "Tử Kỳ"
51
Dời lịch đăng truyện
52
Chương 48 - Có 2 kẻ ngốc thích thầm nhau
53
Chương 49 - Khi chỉ có hai ta
54
Chương 50 - Lần đầu tiên
55
Chương 51 - Dị ứng
56
Chương 52 - Áo khoác và mua nước
57
Chương 53 - Sự cố
58
Chương 54 - Khóc
59
Chương 55 - Kế hoạch
60
Chương 56 - bạn thân và những kí ức vụn vặt
61
Chương 58 - Cái kết cho kẻ bắt nạt
62
Chương 59 - quản lí camera
63
Chương 60 - rung động?
64
Chương 61 - Công tác
65
Chương 62 - là gì...?
66
Chương 63 - Yêu?
67
Chương 64 - Đấu võ
68
Chương 65 - Những dòng tin nhắn
69
Chương 65 - Tai nạn
70
Chương 66 - "Cậu coi chừng tớ!"
71
Chương 67 - Khờ
72
Chương 68 - Và rồi sẽ ra sao?
73
Chương 69 - Minh và Như
74
Chương 70
75
Thông báo
76
Chương 71 - Kỳ à...
77
Chương 72 - nỗ lực
78
Chương 73 - sinh nhật và du học
79
Chương 74 - 4 năm!!
80
Chương 75 - Bạch Tử Kỳ
81
Chương 76 - ổn hay không?
82
Chương 76 - "Mừng cô về"
83
Chương 77 - hiếu kì
84
Chương 78 - Bạn cũ
85
Chương 79 - sảnh cung
86
Chương 80 - đi cùng nhau

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play