Chương 4: Nỗi sợ của hổ

" Thiên tiểu thư, bữa tối đã chuẩn bị xong rồi ạ. "

Quản gia thanh lịch từ tốn cúi đầu vuông góc với mặt đất, lên tận phòng cô chỉ để thông báo đến giờ dùng bữa. Uất hận hắn ta có lớn đến đâu cũng không thể nhịn được thêm nữa, nếu tiếp tục tuyệt thực e là đến sáng mai thôi mộ cô đã xanh cỏ.

" Hán Lập Thành, hắn ta cũng ở dưới? "

" Dạ. "

" Đem lên đây đi, tôi không thích vừa ăn vừa nhìn thấy mặt hắn. "

Nói trắng ra là muốn tránh mặt hắn ta cả đời, dù có bị tóm được cô cũng không muốn ngồi yên chịu trận.

Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông, không ai lại diễn một trò lừa gạt với cùng một người. Muốn chạy thoát được phải vận dụng tối đa chất xám mà cô có.

Đúng như cô yêu cầu, bàn ăn thịnh soạn được dâng lên đến tận phòng, duy chỉ một việc mà cô không lường trước được. Hán Lập Thành hắn ta là người đem đống đồ đấy lên cho cô.

" Thiên Kha Nguyệt cô vẫn giống hệt hồi trước, cái tính thích hơn thua đấy của cô mãi chẳng đổi. "

Vừa nói vừa nhấc tô súp còn nóng múc lên chiếc thìa nhỏ dí sát vào miệng cô.

" Gương mặt thì giống hệt nhưng tính cánh lại khác xa nhau. Vi Mộng Ly dịu dàng bao nhiêu thì cô tính cách cáu bẩn bấy nhiêu. "

Đôi môi mím chặt không muốn ăn miếng súp hắn ta múc, đầu quay đi nơi khác nhăn nhó không thèm tiếp chuyện.

" Muốn tự giác hay để cái lưỡi tôi đánh vào miệng cô đây? "

" Cút ra! Tôi không què, tự mình xúc được!! "

Vừa dứt lời hắn liền nhét miếng súp vào miệng đang há to chửi rủa khiến cô ho sặc sụa mò mẫm tìm nước.

Hán Lập Thành đưa cốc nước lọc đặt cạnh tô súp cho cô, vừa cầm lấy đã tu một ngụm nước lớn. Ly nước cạn sạch liền đặt mạnh xuống bàn chùi mép lườm nguýt.

" Khốn kiếp, muốn giết người thì cứ nói, sao phải hành người vì tô súp chết tiệt này chứ!? "

Hắn thô lỗ hất mạnh tô súp vỡ tan trên mặt sàn, mảnh vỡ bắn tung tóe cứa vào mắt cá chân cô ứa máu.

Lời nói vừa rồi của Thiên Kha Nguyệt như chê bai hương vị của tô súp, hắn cho gọi đầu bếp đi nấu món khác còn tiện tay dùng dao đâm thủng bàn tay của vị đầu bếp đã nấu món súp đó.

" Bị thương rồi. "

Một tay đỡ lấy liếm nhẹ vết thương đã rách một vệt nhỏ ứa máu li ti.

Đối diện với người có gương mặt giống với người mình yêu, mỗi khi thấy cô đau đớn hay bị thương đều dùng bộ mặt thương cảm đó trìu mến đối đãi.

" Hán Lập Thành, tôi là Thiên Kha Nguyệt, không phải Vi Mộng Ly. Buông tay ra đi. "

Hắn phớt lờ lời cô nói, tay mân mê đắm chìm vào vết rách dán lại bằng băng dán cá nhân nhỏ.

" Ăn nốt đi, không thì sao có sức để thoát khỏi tay tôi. "

Hán Lập Thành cố ý châm chọc khiêu khích, Thiên Kha Nguyệt tức run lên chẳng làm gì được. Đối diện với loại ác ma như hắn chẳng khác nào lấy trứng chọi đá, hơn nữa lại còn là trứng thối.

Ngay sau khi dùng bữa đã xuất hiện hàng tá bộ đồ phong cách nhẹ nhàng như hình tượng của Vi Mộng Ly ép buộc cô phải phối sao cho giống y bản chính.

Cô hiểu rõ nếu làm trái ý của hắn sẽ có kết cục thảm thế nào, 6 năm trước khi bị ép mặc đống đồ này cô đã phản đối gay gắt. Và chính bàn tay hắn đã lột sạch bộ đồ cô mặc trên người.

Chiếc kéo sắc sảo xuyên qua lớp vải mỏng dính, trên người chẳng còn lại gì ngoài bộ nội y ngắn ngủn.

Lần này cô ngoan ngoãn hơn, chấp hành đúng điều luật mà hắn đặt ra. Thậm chí vô lý như gặp hắn vào buổi sáng phải cười tươi ôm hôn chào tạm biệt tiễn hắn đi làm.

Nụ cười miễn cưỡng mỗi sáng phải vờ như yêu thương hắn lại khiến cô phát nôn. Ngóng chờ ngày bản thân thoát khỏi xiềng xích của một con sói điên hoang dã.

Cả một ngày trời ở yên một chỗ không phải đi ra vườn ngắt hoa bẻ lá thì cũng là phá banh nhà bếp đến phát cháy.

Quản gia nhiều lần can ngăn nhưng đều vô tác dụng, Thiên Kha Nguyệt bực dọc phát tiết trong lúc hắn vắng mặt. Đến cả chuồng hổ cô ngày ngày ghé thăm đến mức khiến mấy con vật lông lá đó khiếp sợ.

Bởi mỗi lần ghé thăm cô đều cho chúng ăn mấy đồ cô tự tay nấu. Món cháy khét đen sì chỉ ngửi thôi cũng muốn ngất.

Cứ nghe thấy tiếng bước chân của cô thì bọn hổ đều chui gọn vào một xó nằm trốn trong sợ hãi.

Lần này đặc biệt đem đến cho bọn chúng đồ ăn chuyên dụng dành cho hổ thì biểu cảm vui mừng tíu tít. Đôi mắt như muốn tạ ơn trời đất vì đã để chúng thoát nạn.

Hán Lập Thành nghe được mấy hành động của cô khi hắn vắng mặt mà cười chẳng giấu nổi đôi mắt phấn khích.

" Đến cả hổ còn phải cúi mình trước người phụ nữ thâm độc như cô ta, không biết kế hoạch tẩu thoát tiếp theo sẽ hay ho thế nào đây. "

" Thiên Kha Nguyệt, để cô là một món đồ chơi tầm thường thì thật lãng phí. "

Ngồi ở nhà bị hắt hơi liên tục không dứt, đoán ngay tên khốn nào đó ở công ty đang nói xấu mình cô cũng chẳng vừa thét lên trách móc liên hồi.

" Tôi nguyền anh đi đường đâm vào tảng đá lớn đè chết cái miệng thối cứ mở miệng ra là Vi Mộng Ly! Đốn mạt! "

Chapter
1 Chương 1: Mở đầu bi kịch
2 Chương 2: Mở màn bữa ăn
3 Chương 3: Lý do trói buộc
4 Chương 4: Nỗi sợ của hổ
5 Chương 5: Trói buộc bằng xiềng xích
6 Chương 6: Cơn say quay cuồng
7 Chương 7: Mơ hồ nhầm lẫn
8 Chương 8: Gợi nhớ
9 Chương 9: Bộc bạch
10 Chương 10: Thế thân
11 Chương 11: Suy nghĩ thấu đáo
12 Chương 12: Truy tìm
13 Chương 13: Thăm mộ
14 Chương 14: Ước mơ thành thật
15 Chương 15: Theo đuôi
16 Chương 16: Xiềng xích trở lại
17 Chương 17: Phần chuyện đau thương
18 Chương 18: Đuổi việc
19 Chương 19: Ngày xuất viện bất ổn
20 Chương 20: Tai nạn ngày giông bão
21 Chương 21: Xui xẻo mất mạng
22 Chương 22: Trộm xe ngày mưa
23 Chương 23: Ốm sốt
24 Chương 24: Đứa con gái đã chết
25 Chương 25: Được ra bên ngoài
26 Chương 26: Kiến thức nâng cao
27 Chương 27: Quy tắc
28 Chương 28: Lời xin lỗi chân thành
29 Chương 29: Nhờ sự giúp đỡ
30 Chương 30: Kế sách
31 Chương 31: Chọc nhầm thời cơ
32 Chương 32: Thiên Kha Nguyệt dứt khoát phũ phàng
33 Chương 33: Khẩn cầu sự trợ giúp
34 Chương 34: Bắt gian tại nhà
35 Chương 35: Đã sớm điều tra
36 Chương 36: Gặp mặt đối chất
37 Chương 37: Kế sách khó ưa
38 Chương 38: Dàn dựng từ trước
39 Chương 39: Không dễ bắt nạt
40 Chương 40: Pet cưng bị thuần hóa
41 Chương 41: Mắc phải sai lầm
42 Chương 42: Mua chuộc
43 Chương 43: Bóp méo tính cách vốn có
44 Chương 44: Tôi đến để gặp cô mà
45 Chương 45: Cuộc hội ngộ đầy rẫy bất ngờ
46 Chương 46: Bóc trần sự thật
47 Chương 47: Say men rượu
48 Chương 48: Hiểu lầm nghiêm trọng
49 Chương 49: Ý định rời đi
50 Chương 50: Mâu thuẫn
51 Chương 51: Nhớ lại
52 Chương 52: Thoát khỏi sự giam cầm
53 Chương 53: Nhận được sự giúp đỡ
54 Chương 54: Cãi vã
55 Chương 55: Hán tổng! Thiên tiểu thư...nhảy cầu rồi!
56 Chương 56: Thay thế thật sự
57 Chương 57: Âm mưu
58 Chương 58: Thật giả lẫn lộn
59 Chương 59: Dùng sự dối trá để đánh đổi
60 Chương 60: Nhớ nhung không dứt
61 Chương 61: Làm hại bất thành
62 Chương 62: Đã đến lúc hạ màn
63 Chương 63: Bộc lộ cảm xúc
64 Chương 64: Chạm mặt
65 Chương 65: Bị đuổi
66 Chương 66: Cứu cô 1 mạng
67 Chương 67: Tôi yêu em
68 Chương 68: Sự lựa chọn
69 Chương 69: Đấu tranh lí trí
70 Chương 70: Gỡ rối
71 Chương 71: Chiêu đãi
72 Chương 72: Cãi vã
73 Chương 73: Xem phim
74 Chương 74: Theo đuổi
75 Chương 75: Ngăn cản sự mủi lòng
76 Chương 76: Bất ngờ
77 Chương 77: The end
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: Mở đầu bi kịch
2
Chương 2: Mở màn bữa ăn
3
Chương 3: Lý do trói buộc
4
Chương 4: Nỗi sợ của hổ
5
Chương 5: Trói buộc bằng xiềng xích
6
Chương 6: Cơn say quay cuồng
7
Chương 7: Mơ hồ nhầm lẫn
8
Chương 8: Gợi nhớ
9
Chương 9: Bộc bạch
10
Chương 10: Thế thân
11
Chương 11: Suy nghĩ thấu đáo
12
Chương 12: Truy tìm
13
Chương 13: Thăm mộ
14
Chương 14: Ước mơ thành thật
15
Chương 15: Theo đuôi
16
Chương 16: Xiềng xích trở lại
17
Chương 17: Phần chuyện đau thương
18
Chương 18: Đuổi việc
19
Chương 19: Ngày xuất viện bất ổn
20
Chương 20: Tai nạn ngày giông bão
21
Chương 21: Xui xẻo mất mạng
22
Chương 22: Trộm xe ngày mưa
23
Chương 23: Ốm sốt
24
Chương 24: Đứa con gái đã chết
25
Chương 25: Được ra bên ngoài
26
Chương 26: Kiến thức nâng cao
27
Chương 27: Quy tắc
28
Chương 28: Lời xin lỗi chân thành
29
Chương 29: Nhờ sự giúp đỡ
30
Chương 30: Kế sách
31
Chương 31: Chọc nhầm thời cơ
32
Chương 32: Thiên Kha Nguyệt dứt khoát phũ phàng
33
Chương 33: Khẩn cầu sự trợ giúp
34
Chương 34: Bắt gian tại nhà
35
Chương 35: Đã sớm điều tra
36
Chương 36: Gặp mặt đối chất
37
Chương 37: Kế sách khó ưa
38
Chương 38: Dàn dựng từ trước
39
Chương 39: Không dễ bắt nạt
40
Chương 40: Pet cưng bị thuần hóa
41
Chương 41: Mắc phải sai lầm
42
Chương 42: Mua chuộc
43
Chương 43: Bóp méo tính cách vốn có
44
Chương 44: Tôi đến để gặp cô mà
45
Chương 45: Cuộc hội ngộ đầy rẫy bất ngờ
46
Chương 46: Bóc trần sự thật
47
Chương 47: Say men rượu
48
Chương 48: Hiểu lầm nghiêm trọng
49
Chương 49: Ý định rời đi
50
Chương 50: Mâu thuẫn
51
Chương 51: Nhớ lại
52
Chương 52: Thoát khỏi sự giam cầm
53
Chương 53: Nhận được sự giúp đỡ
54
Chương 54: Cãi vã
55
Chương 55: Hán tổng! Thiên tiểu thư...nhảy cầu rồi!
56
Chương 56: Thay thế thật sự
57
Chương 57: Âm mưu
58
Chương 58: Thật giả lẫn lộn
59
Chương 59: Dùng sự dối trá để đánh đổi
60
Chương 60: Nhớ nhung không dứt
61
Chương 61: Làm hại bất thành
62
Chương 62: Đã đến lúc hạ màn
63
Chương 63: Bộc lộ cảm xúc
64
Chương 64: Chạm mặt
65
Chương 65: Bị đuổi
66
Chương 66: Cứu cô 1 mạng
67
Chương 67: Tôi yêu em
68
Chương 68: Sự lựa chọn
69
Chương 69: Đấu tranh lí trí
70
Chương 70: Gỡ rối
71
Chương 71: Chiêu đãi
72
Chương 72: Cãi vã
73
Chương 73: Xem phim
74
Chương 74: Theo đuổi
75
Chương 75: Ngăn cản sự mủi lòng
76
Chương 76: Bất ngờ
77
Chương 77: The end

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play