Chương 12: Truy tìm

Hắn tức tốc trì hoãn cuộc họp mà phóng nhanh rời đi khiến toàn bộ nhân viên hoang mang. Rốt cuộc thì ai lại khiến Hán Lập Thành người ghét bị làm phiền trong lúc họp như hắn lại lần đầu tiên bỏ dở giữa chừng để rời đi như vậy.

Uông Nhĩ Đình tuyên bố dừng họp sắp xếp lại xong xuôi giúp anh giải tán phòng người bàn tán không dứt.

Lái xe trong trạng thái mất bình tĩnh, bàn tay nổi cả gân lên vì nóng vội. Vì điều gì? Hắn đã làm gì khiến cô quyết định cực đoan đến vậy.

Thiên Kha Nguyệt cô ghét hắn đến vậy sao? Tại sao chứ? Hán Lập Thành không ngừng tự hỏi những điều uẩn khúc trong lòng.

Vừa đến nơi đã thở dốc chạy một mạch lên căn phòng quản gia báo tin. Cánh cửa vụt mở với gương mặt tái mét nhìn vào chiếc giường trống không.

Quản gia nhìn thấy anh liền lắp bắp giải thích trong sợ hãi.

" Thiên Kha Nguyệt đâu? "

" Thiếu....thiếu gia...Thiên tiểu thư..."

Hắn mất bình tĩnh thét lên dữ dội trong cơn thịnh nộ bộc phát.

" TÔI HỎI THIÊN KHA NGUYỆT ĐÂU!? "

Nghe quản gia nói cô đã nhân cơ hội chạy trốn trong lúc quản gia đứng chờ bên ngoài bằng cửa sổ trong phòng ngay tại tầng 1 này. Hắn xám mặt chạy nhanh về phía cô tẩu thoát.

Cô ôm lấy vết thương hở được bịt chặt, vết cắt không quá sâu như những gì người ngoài thấy. Vệt máu nhiều loang lổ trên sàn cũng là do cô bày kế đổ thêm tương cà pha loãng cho giống máu.

Chạy thục mạng về phía trước nơi mà cô chẳng rõ sẽ đi về đâu, đôi chân mỏi rã rời cũng không dám dừng lại nửa bước.

Sợ hắn tóm được sẽ trói cô vào đống xiềng xích còn khổ sở hơn cả lúc này. Để mặc bị dày vò đâu thể chịu đựng suốt đời.

Hơi thở dồn dập gấp gáp vội vã, cô trốn chui vào con hẻm tối vắng người. Mặt trời còn chưa lặn, sợ rằng ánh sáng sẽ xuyên qua ngóc ngách để hiện lên gương mặt cô để hắn thấy.

Cô ngồi yên lặng không dám phát ra tiếng, suốt vài giờ trôi qua cho đến chập tối. Cơn gió thổi qua khiến cô lạnh buốt, cũng nhờ có chuẩn bị trước mang sẵn chiếc áo khoác bên mình.

Bầu trời tối càng khó phát hiện ra cô ở một nơi chật chội thế này. Điều duy nhất khiến cô khó khăn chính là chẳng thể ló đầu ra bên ngoài để mua đồ ăn.

Nằm gục vào bức tường bụi bẩn cô mệt nhọc ngủ thiếp đi.

Hán Lập Thành điều động toàn bộ người của mình lục tung toàn thành phố để tìm ra cô. Đã trôi qua lâu như vậy vẫn chưa thu được bất kì tin tức gì khiến hắn càng thêm mất kiên nhẫn.

Mặc bụng đói cồn cào vẫn tự mình chạy khắp nơi để tìm cô cho bằng được. Dường như cùng chung ý nghĩ vào con hẻm tối nhỏ bé.

Dừng chân lại thở dốc cố nhìn cho thật kĩ mọi ngóc ngách.

Hắn tìm thấy cô còn đang gục đầu vào bức tường với cổ tay bị thương băng bó qua loa với vệt máu khô. Không muốn đánh thức người phụ nữ cất công bỏ chạy để thoát khỏi hắn bằng quyết tâm lớn đến vậy, Hán Lập Thành tay ôm đưa cô trở về trong bước đi nhẹ nhàng.

Đầu tựa vào lồng ngực ấm áp đung đưa bước từng bước nhỏ sợ cô thức giấc.

Gương mặt hắn an tâm phần nào đặt cô xuống giường cẩn trọng, nhẹ giọng gọi người đến kiểm tra vết thương trên cổ tay.

Như một đứa trẻ tìm lại được món đồ chơi đánh mất, hắn không rõ tâm trạng của bản thân phải diễn tả bằng câu từ gì. Nhìn cô ngủ ngon lành trong chăn ấm nhà mình, hắn mới từ tốn bỏ đi ra bên ngoài để cô trong không gian yên tĩnh.

Vừa sáng tỉnh dậy cô liền giật mình bởi căn phòng quen thuộc nhìn nhanh xuống tay chân xem có bị trói hay không, thở phào vì không có sợi dây xiềng xích nào cả.

" Tôi đánh giá thấp cô rồi. "

Ngước lên nhìn hắn ngồi đối diện trên chiếc ghế lộng lẫy, cô chột dạ không muốn đáp trả nhưng bởi sự ràng buộc chết tiệt này khiến cô ngột ngạt mới tức giận nói ra nỗi uất hận.

" Buông tha cho nhau đi Hán Lập Thành! Vi Mộng Ly của anh chết rồi, trò chơi này kết thúc, thả tôi ra!! "

" Thiên Kha Nguyệt, cả đời này của cô đừng hòng thoát khỏi tôi, trừ khi tôi chết! "

" Điên rồi...anh bị điên rồi!! "

Cứ tưởng rằng vượt qua được bức tường cao lớn kia cô sẽ có thể yên tâm sống tốt vì bản thân mình, một cuộc sống tự do tự tại không vướng bận bất cứ điều gì liên quan đến tên khốn chết tiệt này nữa.

" Anh thích gương mặt này lắm đúng không? Tự tay tôi sẽ cào nát gương mặt này để anh ghê tởm mà buông tha cho tôi! "

Bàn tay móng vuốt ôm chặt gương mặt toan cào rách mặt bị hắn xông tới ngăn cản.

Nếu không phải vì cái gương mặt này cô đã không dính dáng đến Hán Lập Thành, vốn dĩ mọi thứ trên đời này cũng không tệ đến thế. Ít ra cuộc sống nghiệt ngã bên ngoài kia vẫn tốt hơn ở bên cạnh hắn.

" Tại sao tôi phải chịu đựng sự dày vò khốn kiếp này của anh cơ chứ!? Tôi cũng muốn được sống như những người bình thường, khó với anh thế sao? "

" Mẹ kiếp tất cả là tại gương mặt chết tiệt này!! "

Chapter
1 Chương 1: Mở đầu bi kịch
2 Chương 2: Mở màn bữa ăn
3 Chương 3: Lý do trói buộc
4 Chương 4: Nỗi sợ của hổ
5 Chương 5: Trói buộc bằng xiềng xích
6 Chương 6: Cơn say quay cuồng
7 Chương 7: Mơ hồ nhầm lẫn
8 Chương 8: Gợi nhớ
9 Chương 9: Bộc bạch
10 Chương 10: Thế thân
11 Chương 11: Suy nghĩ thấu đáo
12 Chương 12: Truy tìm
13 Chương 13: Thăm mộ
14 Chương 14: Ước mơ thành thật
15 Chương 15: Theo đuôi
16 Chương 16: Xiềng xích trở lại
17 Chương 17: Phần chuyện đau thương
18 Chương 18: Đuổi việc
19 Chương 19: Ngày xuất viện bất ổn
20 Chương 20: Tai nạn ngày giông bão
21 Chương 21: Xui xẻo mất mạng
22 Chương 22: Trộm xe ngày mưa
23 Chương 23: Ốm sốt
24 Chương 24: Đứa con gái đã chết
25 Chương 25: Được ra bên ngoài
26 Chương 26: Kiến thức nâng cao
27 Chương 27: Quy tắc
28 Chương 28: Lời xin lỗi chân thành
29 Chương 29: Nhờ sự giúp đỡ
30 Chương 30: Kế sách
31 Chương 31: Chọc nhầm thời cơ
32 Chương 32: Thiên Kha Nguyệt dứt khoát phũ phàng
33 Chương 33: Khẩn cầu sự trợ giúp
34 Chương 34: Bắt gian tại nhà
35 Chương 35: Đã sớm điều tra
36 Chương 36: Gặp mặt đối chất
37 Chương 37: Kế sách khó ưa
38 Chương 38: Dàn dựng từ trước
39 Chương 39: Không dễ bắt nạt
40 Chương 40: Pet cưng bị thuần hóa
41 Chương 41: Mắc phải sai lầm
42 Chương 42: Mua chuộc
43 Chương 43: Bóp méo tính cách vốn có
44 Chương 44: Tôi đến để gặp cô mà
45 Chương 45: Cuộc hội ngộ đầy rẫy bất ngờ
46 Chương 46: Bóc trần sự thật
47 Chương 47: Say men rượu
48 Chương 48: Hiểu lầm nghiêm trọng
49 Chương 49: Ý định rời đi
50 Chương 50: Mâu thuẫn
51 Chương 51: Nhớ lại
52 Chương 52: Thoát khỏi sự giam cầm
53 Chương 53: Nhận được sự giúp đỡ
54 Chương 54: Cãi vã
55 Chương 55: Hán tổng! Thiên tiểu thư...nhảy cầu rồi!
56 Chương 56: Thay thế thật sự
57 Chương 57: Âm mưu
58 Chương 58: Thật giả lẫn lộn
59 Chương 59: Dùng sự dối trá để đánh đổi
60 Chương 60: Nhớ nhung không dứt
61 Chương 61: Làm hại bất thành
62 Chương 62: Đã đến lúc hạ màn
63 Chương 63: Bộc lộ cảm xúc
64 Chương 64: Chạm mặt
65 Chương 65: Bị đuổi
66 Chương 66: Cứu cô 1 mạng
67 Chương 67: Tôi yêu em
68 Chương 68: Sự lựa chọn
69 Chương 69: Đấu tranh lí trí
70 Chương 70: Gỡ rối
71 Chương 71: Chiêu đãi
72 Chương 72: Cãi vã
73 Chương 73: Xem phim
74 Chương 74: Theo đuổi
75 Chương 75: Ngăn cản sự mủi lòng
76 Chương 76: Bất ngờ
77 Chương 77: The end
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: Mở đầu bi kịch
2
Chương 2: Mở màn bữa ăn
3
Chương 3: Lý do trói buộc
4
Chương 4: Nỗi sợ của hổ
5
Chương 5: Trói buộc bằng xiềng xích
6
Chương 6: Cơn say quay cuồng
7
Chương 7: Mơ hồ nhầm lẫn
8
Chương 8: Gợi nhớ
9
Chương 9: Bộc bạch
10
Chương 10: Thế thân
11
Chương 11: Suy nghĩ thấu đáo
12
Chương 12: Truy tìm
13
Chương 13: Thăm mộ
14
Chương 14: Ước mơ thành thật
15
Chương 15: Theo đuôi
16
Chương 16: Xiềng xích trở lại
17
Chương 17: Phần chuyện đau thương
18
Chương 18: Đuổi việc
19
Chương 19: Ngày xuất viện bất ổn
20
Chương 20: Tai nạn ngày giông bão
21
Chương 21: Xui xẻo mất mạng
22
Chương 22: Trộm xe ngày mưa
23
Chương 23: Ốm sốt
24
Chương 24: Đứa con gái đã chết
25
Chương 25: Được ra bên ngoài
26
Chương 26: Kiến thức nâng cao
27
Chương 27: Quy tắc
28
Chương 28: Lời xin lỗi chân thành
29
Chương 29: Nhờ sự giúp đỡ
30
Chương 30: Kế sách
31
Chương 31: Chọc nhầm thời cơ
32
Chương 32: Thiên Kha Nguyệt dứt khoát phũ phàng
33
Chương 33: Khẩn cầu sự trợ giúp
34
Chương 34: Bắt gian tại nhà
35
Chương 35: Đã sớm điều tra
36
Chương 36: Gặp mặt đối chất
37
Chương 37: Kế sách khó ưa
38
Chương 38: Dàn dựng từ trước
39
Chương 39: Không dễ bắt nạt
40
Chương 40: Pet cưng bị thuần hóa
41
Chương 41: Mắc phải sai lầm
42
Chương 42: Mua chuộc
43
Chương 43: Bóp méo tính cách vốn có
44
Chương 44: Tôi đến để gặp cô mà
45
Chương 45: Cuộc hội ngộ đầy rẫy bất ngờ
46
Chương 46: Bóc trần sự thật
47
Chương 47: Say men rượu
48
Chương 48: Hiểu lầm nghiêm trọng
49
Chương 49: Ý định rời đi
50
Chương 50: Mâu thuẫn
51
Chương 51: Nhớ lại
52
Chương 52: Thoát khỏi sự giam cầm
53
Chương 53: Nhận được sự giúp đỡ
54
Chương 54: Cãi vã
55
Chương 55: Hán tổng! Thiên tiểu thư...nhảy cầu rồi!
56
Chương 56: Thay thế thật sự
57
Chương 57: Âm mưu
58
Chương 58: Thật giả lẫn lộn
59
Chương 59: Dùng sự dối trá để đánh đổi
60
Chương 60: Nhớ nhung không dứt
61
Chương 61: Làm hại bất thành
62
Chương 62: Đã đến lúc hạ màn
63
Chương 63: Bộc lộ cảm xúc
64
Chương 64: Chạm mặt
65
Chương 65: Bị đuổi
66
Chương 66: Cứu cô 1 mạng
67
Chương 67: Tôi yêu em
68
Chương 68: Sự lựa chọn
69
Chương 69: Đấu tranh lí trí
70
Chương 70: Gỡ rối
71
Chương 71: Chiêu đãi
72
Chương 72: Cãi vã
73
Chương 73: Xem phim
74
Chương 74: Theo đuổi
75
Chương 75: Ngăn cản sự mủi lòng
76
Chương 76: Bất ngờ
77
Chương 77: The end

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play