Chị gái của con đang bệnh, chăm sóc chị cho tốt nhé! /xoa đầu/
...
Dạ con biết rồi, hì hì
...
Ngoan
_________________________
...
Mẹ ơi! Mẹ ngủ với con đi, con sợ
...
Con đã 5 tuổi rồi đấy! Tự về phòng tắt điện ngủ đi. Chị con đang bệnh ta phải chăm con bé
...
Nhưng....
...
Con còn nhiều lời ta đánh đòn đó
...
Nhưng...
...
RA NGOÀI! /quát lớn/
...
Dạ....
________________
...
Con lại ăn hiếp chị phải không?
...
Con...con không có /sợ sệt/
...
Con càng ngày hư. Hôm nay ta không dạy con thật không phải đạo!
...
NGƯỜI ĐÂU!!! /hét lớn/
Người hầu
Dạ phu nhân cho gọi /chạy đến/
...
Lấy roi ra đây
Người hầu
Nhưng....
...
NHANH!! /quát/
_______________
...
Hức..Hức...mẹ ơi..đừng đánh...con đau...hức
...
Quỳ ở đây bao giờ biết lỗi thì vào /bỏ đi/
...
Hức...mẹ...mẹ..ơi... đừng bỏ con mà...hức /Gọi lớn/
Cậu bé trạc 5 tuổi đang bị mẹ của mình nhốt ở bên ngoài giữa đêm. Em không ngừng khóc lóc, gào thét vì sợ. Cơn mưa lại đến thật đúng lúc, thấm vào từng da thịt, quần áo của em. Tiếng sấm vang lên từng đợt. Nó lại khiến em sợ hơn gấp ngàn lần. Nhưng cho dù có kêu la đến rát cổ họng, đến mức em tưởng như mình đã câm đến nơi rồi cũng chẳng ai mở cửa cho em vào nhà.
Nước mắt em lăn dài hai bên má không ngớt, hoà vào nước mưa. Em đưa mắt nhìn lên tầng 3 - căn phòng đang sáng đèn kia mà lòng đau như cắt. Em nhìn nó bằng ánh mắt vô hồn. Em không gào thét nữa mà mặc cho bản thân đang ướt sũng, run lên từng đợt.
Chẳng biết hôm ấy em đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết rằng sau đêm hôm ấy em dường như chẳng nói lấy một lời. Em hoàn toàn thay đổi. Từ một cậu bé vô lo vô nghĩ lúc nào nụ cười cũng nở trên môi. Ấy vậy mà giờ đây chẳng ai thấy nó nữa, thay vào là gương mặt không cảm xúc và...không thể nói...
Comments
Meo~ 🐉🐱
Hạo ca...
2024-04-06
5
Meo~ 🐉🐱
tội anh ...
2024-04-06
5
Meo~ 🐉🐱
bà bị điên rồi sao lại đánh anh tôi anh ấy có bt gì đâu?
2024-04-06
5