Chương 2: Sở Vĩ! Sao thế?

Hàn Thiên Vũ vừa rời khỏi Sở Vĩ khụy xuống, nằm bất động cơ thể đau nhức khắp nơi, đâu đến nỗi da thịt như bị rã từng khúc, từng khúc, không thể nào di chuyển được. "Người đâu? Người đâu? " "Thiếu gia có gì sai bảo?" "Gọi tài xế đưa ta đến bệnh viện? ", cậu ta nói với giọng khàn yếu ớt.  "À khoan, không được nói chuyện này với ông bà chủ, nếu không thì, chuyện gì xảy ra ngươi hiểu chứ? " "Tôi hiểu rồi thưa thiếu gia"   Tài xế đưa Sở Vĩ vào bệnh viện, trên đường đi cậu ta cứ cố gắng nhớ lại chuyện đêm qua, càng nhớ đầu cậu càng đau như búa bổ. (Rốt cuộc đêm qua hắn đã làm gì mà cơ thể mình lại đau đến vậy...hay là… hắn đã… Không không, tuyệt đối không phải như vậy...Hàn Thiên Vũ, tao sẽ không tha cho mày!)    Sở Vĩ được đưa vào khám tổng quát, nhân viên y tế bắt đầu cởi bộ đồ màu trắng sành điệu ra lộ ra làn da trắng ngần với hàn chục vết bầm tím trên cơ thể. Mặt cậu ta trắng bệt như không còn chút máu (không lẽ điều mình nghĩ là sự thật) Sở Vĩ bắt đầu hoảng loạn, những suy nghĩ ấy cứ ve vãn trong đầu khiến cậu ta không thể nào bình tĩnh được.  "Cậu sao vậy, có chỗ nào không ổn à? " nhân viên y tế hỏi.  "À không sao, cô cứ tiếp tục đi"   Sau khi được khám tổng quát, cậu ta ngồi ngoài phòng chờ, chờ đợi kết quả. Giây phút này, tim cậu cứ đập "thình thịch, thình thịch" vừa lo lắng vừa run rẫy sợ sệt như đang chờ đợi điều gì rất khủng khiếp. Sở Vĩ, một gã thanh niên cứng đầu ngang bướng, làm biết bao nhiêu chuyện tài đình mà chưa lần nào khiếp sợ vậy mà giờ đây cậu ta phải đốt diện với cảm giác "sợ" trước một tờ giấy kết quả nhỏ bé. Cậu tự nghĩ mình lúc này thật đáng xấu hổ, cậu tỏ ra vừa bình tĩnh, vừa trốn tránh, cậu không muốn thấy bất cứ một người quen nào nhìn thấy thiếu gia nhà họ Sở trong bộ dạng lúc này.  "Bệnh nhân Sở Vĩ?" -"Có tôi" "Bác sĩ cần gặp riêng cậu"-"Vâng"   Sở Vĩ bước vào phòng, căn phòng ưu ám, bầu không khí tĩnh lặng nhưng có thể khiến cậu ngột thở bất cứ lúc nào, cậu bước vào, bác sĩ quay lưng lại.  "Cậu ngồi đi!" "Bác sĩ, thật ra tôi bị gì? " (giọng điềm tĩnh) "Chuyện này hơi tế nhị nhưng cậu là con trai nên tôi xin phép hỏi thẳng?"  "Được, bác sĩ cứ hỏi" "Thế cậu đã có người yêu chưa?" "Chưa có người yêu nhưng người tình thì rất nhiều" "Tức là cậu quan hệ rất bừa bãi? " "Đây là chuyện riêng của tôi", giọng Sở Vĩ hơi cáo gắt.  "Không, tôi không có ý gì nhưng chuyện này liên quan đến tình trạng sức khỏe cậu" "Xin lỗi, tôi hơi mất bình tĩnh" "Cậu có mối quan hệ đồng giới chứ? "  Sở Vĩ giật mình, mặt ửng đỏ ( không lẽ… đêm qua… ), cậu ngập ngừng hồi lâu rồi cất giọng trả lời " Đêm qua, tôi uống rất say và không nhớ chuyện gì xảy ra, đến khi tôi tỉnh dậy thì… đã thấy… một người đàn ông...bên cạnh mình… ", giọng cậu ta bắt đầu nhỏ dần, áp úng…  "Tôi hiểu rồi, đây là kết quả chuẩn đoán, tôi nghĩ cậu nên ở lại theo dõi vài ngày", vừa nói bác sĩ vừa đưa cho cậu.  Sở Vĩ sững sờ. "Kết quả chuần đoán bệnh nhân Sở Vĩ: trên vai, cổ,  tay và chân có tổng cột 30 vết bầm tính, xương sương thứ hai trên ngực trái bị chấn thương phần mềm, ***** *** sưng tấy nghiêm trọng, hậu môn dãn to, có dấu hiệu viêm nhiễm=> bị tấn công tình dục đồng giới nhiều lần trong thời gian ngắn,... " Sở Vĩ trừng mắt, không thể tinh vào mắt mình, cậu dường như sang chấn tâm lý đến xanh hết cả mặt,... 
Hot

Comments

(⊙o⊙) good gril (⊙o⊙)

(⊙o⊙) good gril (⊙o⊙)

*******

2020-07-29

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play