Chương 3: Chết chắc rồi

Trải qua thêm mấy ngày, cuối cùng cũng đã đến hôn lễ của An Như Hinh và Lôi Gia Hào rồi.

Hôm nay cô mặc trên người một chiếc váy rất lộng lẫy, bản thân cũng được trang điểm rất xinh đẹp, chỉ đáng tiếc là cô không thể nhìn thấy nó thôi. Và hiển nhiên, hôm nay gia đình của bác cả thật sự cũng không đến, sự việc đó làm cho An Thải Thuần càng nghĩ càng tức giận, nhưng ông ta cũng không thể gây rối buổi hôn lễ này được.

Cứ như thế, không biết trải qua bao lâu, cuối cùng An Như Hinh cũng đã được Sơn Trà đưa vào phòng tân hôn, gấp gáp đến mức không chờ được, cô trực tiếp cởi bỏ váy cưới, sau đó còn quay lưng lại với Sơn Trà, nói:

- Mau! Sơn Trà, mau giúp tôi kéo dây kéo xuống, sắp không thở được rồi.

Sơn Trà ban đầu có hơi đứng hình một chút với vị thiếu phu nhân này, nhưng sau đó cũng phải nhanh chóng giúp cô thoát khỏi chiếc váy to thùng thình kia. Ấn tượng đầu tiên của Sơn Trà đối với An Như Hinh là một cô gái rất điềm đạm, rất đoan trang, công - dung - ngôn - hạnh đều có đủ. Nhưng sau đó, lại xuất hiện một An Như Hinh khác, có vẻ như đã lạc quan hơn rồi, lại còn rất hoạt bát đáng yêu, cơ mà đó chỉ là khi không có sự xuất hiện của cha mẹ thôi, còn nếu như có An Thải Thuần và Quách Tư Thấm thì An Như Hinh lại ngoan ngoãn đi theo khuôn mẫu ban đầu, trở thành tiểu thư khuê các được nuôi dưỡng trong khuê mật.

- Thiếu phu nhân, có lẽ hôm nay thiếu gia sẽ phải tiếp rất nhiều khách, cậu ấy dặn dò nếu cô mệt thì cứ ngủ trước đi, không cần đợi.

- Thật sao? Vậy tốt quá rồi! Mau, mau đưa tôi vào bồn tắm đi, cả ngày đi đi lại lại, chân tôi sắp gãy làm đôi rồi.

Sơn Trà cũng chỉ biết phì cười, sau đó là giúp cô pha nước nóng, tiếp theo đó là giúp cô đi vào bên trong, hiển nhiên cũng phải ở lại để canh chừng cô rồi.

Bỗng chốc An Như Hinh lại tựa lên thành bồn, nói:

- Tiểu Sơn Trà, thiếu gia nhà cô có phải đã có Bạch Nguyệt Quang của mình rồi không?

- Đúng vậy.

- Cô ấy có xinh đẹp không?

Sơn Trà không đáp, nhưng không phải là cô ấy không muốn nói, mà là cô ấy thật sự cũng không biết. Ở trên dưới Lôi gia ai cũng biết đại thiếu gia có một Bạch Nguyệt Quang ở trong lòng, nhưng dáng vẻ của người đó như thế nào... Chính anh cũng không rõ nữa, chỉ biết là ở trên vai phải của người đó có một vết bớt hình giống như bươm bướm thôi.

Nhưng An Như Hinh lại tưởng là bản thân đã hỏi câu không nên hỏi, cô liền nói:

- Không trả lời cũng không sao, chỉ là tôi hơi tò mò chút thôi.

- Không phải đâu thiếu phu nhân, thật ra thì tôi cũng không biết nữa, chuyện về cô gái đó tôi không biết nhiều, chỉ biết trên vai phải của cô ấy có một vết bớt hình bướm thôi.

- Vai phải?

- Đúng rồi, là vai phải đó ạ.

Đến đây An Như Hinh còn đang định nói gì đó nhưng Sơn Trà lại nhận được tin nhắn của anh, nên đã nhanh chóng đứng dậy, nói với cô mấy câu rồi nhanh chóng rời đi.

An Như Hinh cũng chỉ nằm đó ngâm mình tiếp. Vết bớt hình bướm ở vai phải sao?

Hình như Như Hảo có một vết bớt, cũng ở vai phải, nhưng cô không biết có phải hình bướm hay không nữa.

Bây giờ nếu như người trong lòng của Lôi Gia Hào là An Như Hảo thì không phải rất buồn cười sao? Cái trò chơi loanh quanh lẩn quẩn này sẽ sớm kết thúc thôi nhỉ?

Sau khi tắm xong, dựa theo lời nói của Sơn Trà thì cô cũng đã thay xong quần áo, còn mò mẫm và trèo lên được giường, ngay lập tức cô liền ngã lưng xuống giường rồi đi ngủ.

Nhưng cô chỉ mới lim dim được mười phút thì đã nghe thấy âm thanh kì quái phát ra ở gần mình, cầm lấy gối rồi trực tiếp đánh mà không nói nhiều. Lúc tay bị giữ lại thì cô còn định hét lên, nhưng Lôi Gia Hào đã lạnh giọng nói:

- An Như Hinh, cô hình như rất bạo lực nhỉ? Tôi gặp cô hai lần, cả hai lần đều bị cô đánh, đánh chưa đủ sao?

Chết rồi, chết rồi, cô chết chắc rồi!

- Ách... Sao anh lại ở đây?

- Tôi lấy quần áo, hơn nữa đây là phòng của tôi. Nhưng mà cô yên tâm đi, tôi không có hứng thú với người tàn tật, cũng không có ý định ăn cô, kiên trì thêm hai tháng, chúng ta sẽ ly hôn.

Nói xong thì Lôi Gia Hào cũng cầm theo quần áo rồi chuẩn bị đi ra ngoài để sang phòng khác, nhưng không hiểu tại sao anh lại vội vàng đi vào, còn trực tiếp khóa cửa lại.

Nghe thấy tiếng khóa cửa nên cô còn tưởng Lôi Gia Hào đã rời đi rồi, lúc này cô mới thoải mái nằm xuống rồi đi ngủ.

Nhưng Lôi Gia Hào thật chất vẫn chưa đi, anh vừa nhìn thấy cha mẹ nên phải vội vàng khóa cửa lại, trong lúc anh đang nguy cấp thì cô lại... Đi ngủ?

Ha... Ngủ ngon thật đó.

Sau khi tiến lại gần, anh có hơi giật mình khi nhìn thấy trên vai phải của cô có một vết bớt, lại thấy nó quen quen!

#Yu~

Hot

Comments

Linh Thùy

Linh Thùy

Thôi khỏi tìm lm j anh ơi, Bạch Nguyệt Quang của anh đây r, chính là chị iu nhà em

2024-11-13

0

Ngô Huệ

Ngô Huệ

Hay quá đi mất

2024-10-05

1

Kỳ Dương

Kỳ Dương

ồ tưởng mí chăm cháp nựa n9 mới thấy chứ 🤣

2024-07-12

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thế thân
2 Chương 2: Như thể không liên quan tới cô
3 Chương 3: Chết chắc rồi
4 Chương 4: Điếc không sợ súng
5 Chương 5: Chạy trời không khỏi nắng
6 Chương 6: Là một con thỏ khôn lỏi
7 Chương 7: Chỉ là trùng hợp
8 Chương 8: Rốt cuộc là tên nào?
9 Chương 9: Giá hữu nghị rồi đó
10 Chương 10: Sức hút của người mù tốt vậy sao?
11 Chương 11: Tự dọn dẹp đi
12 Chương 12: Xét nghiệm cả hai người
13 Chương 13: Chuyện quái gì vậy chứ?
14 Chương 14: Hai chữ "trong sạch" nói cũng chán rồi
15 Chương 15: Cha mẹ ơi cứu mạng!
16 Chương 16: Thật sự phục rồi
17 Chương 17: Rên tắt cả tiếng
18 Chương 18: Thật sự quá tuyệt vời
19 Chương 19: Ngủ quên xíu mà
20 Chương 20: Phải mỉm cười, phải yêu thương!
21 Chương 21: Bảo bảo cạn lời
22 Chương 22: Trở nên kì lạ
23 Chương 23: Là một người phụ nữ điên
24 Chương 24: Thà rằng như thế
25 Chương 25: Vẫn luôn ở đây
26 Chương 26: Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ
27 Chương 27: Con gái cưng bị bắt nạt
28 Chương 28: Đã nhân từ rồi (1)
29 Chương 29: Đã nhân từ rồi (2)
30 Chương 30: Đã nhân từ rồi (3)
31 Chương 31: Quá nhẫn tâm
32 Chương 32: Đã sớm không nghĩ tới rồi
33 Chương 33: Con nuôi
34 Chương 34: Là cái vảy ngược của Lôi gia lẫn An gia
35 Chương 35: Không thể bỏ qua
36 Chương 36: Hố này hơi sâu
37 Chương 37: Có chút mong chờ
38 Chương 38: Mắt thẩm mỹ có vấn đề
39 Chương 39: Thảo nào...
40 Chương 40: Đừng làm con đau
41 Chương 41: Nói ra hết sự thật (1)
42 Chương 42: Nói ra hết sự thật (2)
43 Chương 43: An Thiếu Đàm (1)
44 Chương 44: An Thiếu Đàm (2)
45 Chương 45: Kiếp nạn thứ 82 của Đồng Duệ Ân (1)
46 Chương 46: Kiếp nạn thứ 82 của Đồng Duệ Ân (2)
47 Chương 47: Bắt đầu dọn dẹp (1)
48 Chương 48: Bắt đầu dọn dẹp (2)
49 Chương 49: Bắt đầu dọn dẹp (3)
50 Chương 50: Bắt đầu dọn dẹp (4)
51 Chương 51: Kết cục (1)
52 Chương 52: Kết cục (2)
53 Chương 53: Kết cục (3)
54 Chương 54: Kết cục (4)
55 Chương 55: Viên mãn
56 Giới thiệu tác phẩm mới
Chapter

Updated 56 Episodes

1
Chương 1: Thế thân
2
Chương 2: Như thể không liên quan tới cô
3
Chương 3: Chết chắc rồi
4
Chương 4: Điếc không sợ súng
5
Chương 5: Chạy trời không khỏi nắng
6
Chương 6: Là một con thỏ khôn lỏi
7
Chương 7: Chỉ là trùng hợp
8
Chương 8: Rốt cuộc là tên nào?
9
Chương 9: Giá hữu nghị rồi đó
10
Chương 10: Sức hút của người mù tốt vậy sao?
11
Chương 11: Tự dọn dẹp đi
12
Chương 12: Xét nghiệm cả hai người
13
Chương 13: Chuyện quái gì vậy chứ?
14
Chương 14: Hai chữ "trong sạch" nói cũng chán rồi
15
Chương 15: Cha mẹ ơi cứu mạng!
16
Chương 16: Thật sự phục rồi
17
Chương 17: Rên tắt cả tiếng
18
Chương 18: Thật sự quá tuyệt vời
19
Chương 19: Ngủ quên xíu mà
20
Chương 20: Phải mỉm cười, phải yêu thương!
21
Chương 21: Bảo bảo cạn lời
22
Chương 22: Trở nên kì lạ
23
Chương 23: Là một người phụ nữ điên
24
Chương 24: Thà rằng như thế
25
Chương 25: Vẫn luôn ở đây
26
Chương 26: Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ
27
Chương 27: Con gái cưng bị bắt nạt
28
Chương 28: Đã nhân từ rồi (1)
29
Chương 29: Đã nhân từ rồi (2)
30
Chương 30: Đã nhân từ rồi (3)
31
Chương 31: Quá nhẫn tâm
32
Chương 32: Đã sớm không nghĩ tới rồi
33
Chương 33: Con nuôi
34
Chương 34: Là cái vảy ngược của Lôi gia lẫn An gia
35
Chương 35: Không thể bỏ qua
36
Chương 36: Hố này hơi sâu
37
Chương 37: Có chút mong chờ
38
Chương 38: Mắt thẩm mỹ có vấn đề
39
Chương 39: Thảo nào...
40
Chương 40: Đừng làm con đau
41
Chương 41: Nói ra hết sự thật (1)
42
Chương 42: Nói ra hết sự thật (2)
43
Chương 43: An Thiếu Đàm (1)
44
Chương 44: An Thiếu Đàm (2)
45
Chương 45: Kiếp nạn thứ 82 của Đồng Duệ Ân (1)
46
Chương 46: Kiếp nạn thứ 82 của Đồng Duệ Ân (2)
47
Chương 47: Bắt đầu dọn dẹp (1)
48
Chương 48: Bắt đầu dọn dẹp (2)
49
Chương 49: Bắt đầu dọn dẹp (3)
50
Chương 50: Bắt đầu dọn dẹp (4)
51
Chương 51: Kết cục (1)
52
Chương 52: Kết cục (2)
53
Chương 53: Kết cục (3)
54
Chương 54: Kết cục (4)
55
Chương 55: Viên mãn
56
Giới thiệu tác phẩm mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play