Chương 20: Phải mỉm cười, phải yêu thương!

Quả nhiên bác sĩ kiểm tra thì em bé vẫn bình thường, chỉ số phát triển bình thường, cân nặng vừa đạt chuẩn, tất cả mọi thứ đều túm gọn lại là "bình thường", nhưng vì đứa bé ngủ quên nên mới không đá mẹ thôi, bảo hai vợ chồng yên tâm đi.

Nhưng làm sao có chuyện Lôi Gia Hào và An Như Hinh yên tâm được chứ, dù sao cũng gần đến ngày dự sinh rồi, nên sẵn tiện hai người họ ở lại bệnh viện luôn, tránh trường hợp không ngờ xảy ra.

Khi đó An Như Hinh chỉ định là đến bệnh viện để phòng hờ thôi, nếu sau hai ngày mà cô chưa sinh thì họ lại xách đồ đi về. Nhưng ai mà có ngờ vào đêm hôm đó cô đột nhiên lại cảm thấy đau bụng, lúc đầu cô còn nghĩ do buổi tối ăn đồ bậy bạ nên mới bị đau bụng thôi.

Nhưng cơn đau này rất kì quái, còn làm cho mồ hôi mẹ, mồ hôi con thi nhau chảy nữa chứ. Hiển nhiên là cô cũng biết bản thân sắp sinh rồi liền muốn gọi Lôi Gia Hào.

- Lôi... Lôi Gia Hào... Gia Hào...

Lúc này anh đang nằm ngủ ở giường kế bên, nghe thấy vợ yêu gọi tên mình thì anh như công tắc mà bật đầu ngồi dậy, bước đến cầm lấy tay cô, nói:

- Sao vậy vợ yêu?

- Bụng tôi... Đau quá... A... Đau quá... Gọi... Gọi bác sĩ... Gọi bác sĩ...

Không lâu sau đó thì bác sĩ cũng đã đến kiểm tra cho cô, đúng thật là dấu hiệu của việc chuẩn bị sinh em bé rồi, nhưng tử cung vẫn chưa nở đủ nên vẫn phải chờ thêm.

Lúc này Lôi Gia Hào ở bên cạnh đã xót vợ lắm rồi, ban đầu anh không nên để cô mang thai mới đúng, chỉ là vì anh ích kỷ, muốn giữ cô lại nên mới để cô mang thai, bây giờ anh hối hận xanh ruột luôn rồi nè.

Nhìn thấy bàn tay vì nắm thanh sắt mà đỏ lên, Lôi Gia Hào liền tìm một vài miếng vải mềm mại rồi quấn lấy thanh sắt của cô, để cô nắm không bị đau tay. Sau đó anh còn nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng hôn lên tay cô, nói:

- Hinh Nhi... Hinh Nhi...

- Lôi Gia Hào... Anh... Anh mau lôi ắt con của anh ra... Nếu không... Nếu không tôi cắn chết anh!

Thật sự mà nói thì người muốn lôi đứa bé ra nhất chắc là Lôi Gia Hào đó, anh thật sự không muốn vợ mình chịu đau đớn nữa. Nhưng mà bác sĩ đã khuyên rằng họ nên sinh thường vì cơ thể của An Như Hinh rất phù hợp cho việc sinh nở, chứ không thì anh đã sớm đưa vào phòng sinh mổ rồi.

Sau đó không lâu thì hai bên gia đình cũng đã tụ hợp đông đủ ở bên ngoài chờ cô sinh em bé. Và đương nhiên là đợi khi nào đủ điều kiện thì bác sĩ mới đẩy An Như Hinh vào phòng sinh, còn người nhà thì phải ngồi ở ngoài chờ.

Khi này Lôi Gia Hào đã nghe thấy tiếng khóc thút thít, vốn dĩ anh còn nghĩ là mẹ vợ đau lòng con gái nên khóc, nhưng nhìn sang thì Kiều Ái Hân vẫn đang chấp tay cầu nguyện.

Nhưng rồi sau đó anh lại nghe thấy tiếng thút thít, anh lại nghĩ là mẹ anh khóc vì con dâu, nhưng nhìn sang thì Lý Cửu Hi vẫn còn đang nhắm mắt cầu thần linh phù hộ.

Hai người phụ nữ không khóc? Vậy người thút thít kia là ai vậy chứ?

Còn chưa đợi anh tìm hiểu thì từ trong phòng sinh đã truyền đến tiếng hét của An Như Hinh, khỏi nói thì ai cũng biết Lôi Gia Hào thật sự muốn đạp cửa xông vào, anh muốn xem bác sĩ đang làm gì mà vợ anh la thảm như vậy.

Nhưng ở bên trong An Như Hinh la thảm như thế nào thì ở bên ngoài tiếng khóc lại rõ ràng hơn, xoay đầu nhìn một vòng.

Hóa ra chủ nhân tiếng khóc là cha vợ của anh!

Được rồi, anh thật sự không dám nói tới đâu.

Trải qua gần một giờ ở trong phòng sinh thì cuối cùng mọi người cũng đã nghe được tiếng oe oe của em bé khóc. Tới đây thì hai mẹ mới có thể thở phào nhẹ nhõm, còn Lôi Gia Hào thì chỉ muốn biết vợ mình thế nào rồi.

Y tá bế em bé ra, nhưng Lôi Gia Hào, An Quân Triệt đều bước đến, còn tưởng rằng họ sẽ bế em bé nhưng hai người đàn ông lại đồng thanh nói:

- Vợ/Hinh nhi của tôi đâu rồi?

- Hiện tại bác sĩ đang giúp cô ấy may tầng sinh môn, người nhà nhận em bé này, là một bé trai, sinh vào lúc...

Từ sau cái khúc ý tá nói "đang giúp cô ấy may tầng sinh môn" là chân của Lôi Gia Hào đã không còn đứng vững nữa rồi. Rốt cuộc thì anh đã làm gì vậy chứ? Vợ anh yếu đuối như vậy... Sao có thể chịu đựng được.

Đợi tới khi An Như Hinh được trả về phòng hồi sức, câu đầu tiên cô nói không phải là con đâu, cũng không phải là "tôi là ai, đây là đâu", mà cô đã nắm tay của Lôi Gia Hào, khó khăn nói:

- Lôi Gia Hào, sinh con xong rồi, chúng ta khi nào ly hôn?

Lôi Gia Hào đang niệm chú: "..." Con nhỏ này là vợ yêu của mình, không được đánh, không được cọc, không được nóng, phải mỉm cười, phải yêu thương!

- Vợ yêu, chuyện này để sau rồi tính có được không? Giờ em ngủ đi đã.

- Ồ... Được...

#Yu~

Hot

Comments

𝓐𝓼𝓲𝓮⚘❀♡𝓩𝔀𝓸𝓱𝓪𝓷𝓰☼♕♡

𝓐𝓼𝓲𝓮⚘❀♡𝓩𝔀𝓸𝓱𝓪𝓷𝓰☼♕♡

lúc mẹ t đẻ t cx z
tg ăn bậy bạ đau bụng
ba t còn cười mẹ t là ai biểu ăn tùm lum trái cây lạnh bụng nó đau, tại vì lúc đó t chỉ mới hơn 6 tháng à
sanh non có khoảng 2kg z là tốt r

2025-03-08

0

Ngô Huệ

Ngô Huệ

Ha ha anh liệm thần chú là đúng rồi

2024-10-05

1

eveee🌷🌷

eveee🌷🌷

Chị vẫn chưa bỏ cuộc mà anh lại ko bt😂😂

2024-08-09

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thế thân
2 Chương 2: Như thể không liên quan tới cô
3 Chương 3: Chết chắc rồi
4 Chương 4: Điếc không sợ súng
5 Chương 5: Chạy trời không khỏi nắng
6 Chương 6: Là một con thỏ khôn lỏi
7 Chương 7: Chỉ là trùng hợp
8 Chương 8: Rốt cuộc là tên nào?
9 Chương 9: Giá hữu nghị rồi đó
10 Chương 10: Sức hút của người mù tốt vậy sao?
11 Chương 11: Tự dọn dẹp đi
12 Chương 12: Xét nghiệm cả hai người
13 Chương 13: Chuyện quái gì vậy chứ?
14 Chương 14: Hai chữ "trong sạch" nói cũng chán rồi
15 Chương 15: Cha mẹ ơi cứu mạng!
16 Chương 16: Thật sự phục rồi
17 Chương 17: Rên tắt cả tiếng
18 Chương 18: Thật sự quá tuyệt vời
19 Chương 19: Ngủ quên xíu mà
20 Chương 20: Phải mỉm cười, phải yêu thương!
21 Chương 21: Bảo bảo cạn lời
22 Chương 22: Trở nên kì lạ
23 Chương 23: Là một người phụ nữ điên
24 Chương 24: Thà rằng như thế
25 Chương 25: Vẫn luôn ở đây
26 Chương 26: Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ
27 Chương 27: Con gái cưng bị bắt nạt
28 Chương 28: Đã nhân từ rồi (1)
29 Chương 29: Đã nhân từ rồi (2)
30 Chương 30: Đã nhân từ rồi (3)
31 Chương 31: Quá nhẫn tâm
32 Chương 32: Đã sớm không nghĩ tới rồi
33 Chương 33: Con nuôi
34 Chương 34: Là cái vảy ngược của Lôi gia lẫn An gia
35 Chương 35: Không thể bỏ qua
36 Chương 36: Hố này hơi sâu
37 Chương 37: Có chút mong chờ
38 Chương 38: Mắt thẩm mỹ có vấn đề
39 Chương 39: Thảo nào...
40 Chương 40: Đừng làm con đau
41 Chương 41: Nói ra hết sự thật (1)
42 Chương 42: Nói ra hết sự thật (2)
43 Chương 43: An Thiếu Đàm (1)
44 Chương 44: An Thiếu Đàm (2)
45 Chương 45: Kiếp nạn thứ 82 của Đồng Duệ Ân (1)
46 Chương 46: Kiếp nạn thứ 82 của Đồng Duệ Ân (2)
47 Chương 47: Bắt đầu dọn dẹp (1)
48 Chương 48: Bắt đầu dọn dẹp (2)
49 Chương 49: Bắt đầu dọn dẹp (3)
50 Chương 50: Bắt đầu dọn dẹp (4)
51 Chương 51: Kết cục (1)
52 Chương 52: Kết cục (2)
53 Chương 53: Kết cục (3)
54 Chương 54: Kết cục (4)
55 Chương 55: Viên mãn
56 Giới thiệu tác phẩm mới
Chapter

Updated 56 Episodes

1
Chương 1: Thế thân
2
Chương 2: Như thể không liên quan tới cô
3
Chương 3: Chết chắc rồi
4
Chương 4: Điếc không sợ súng
5
Chương 5: Chạy trời không khỏi nắng
6
Chương 6: Là một con thỏ khôn lỏi
7
Chương 7: Chỉ là trùng hợp
8
Chương 8: Rốt cuộc là tên nào?
9
Chương 9: Giá hữu nghị rồi đó
10
Chương 10: Sức hút của người mù tốt vậy sao?
11
Chương 11: Tự dọn dẹp đi
12
Chương 12: Xét nghiệm cả hai người
13
Chương 13: Chuyện quái gì vậy chứ?
14
Chương 14: Hai chữ "trong sạch" nói cũng chán rồi
15
Chương 15: Cha mẹ ơi cứu mạng!
16
Chương 16: Thật sự phục rồi
17
Chương 17: Rên tắt cả tiếng
18
Chương 18: Thật sự quá tuyệt vời
19
Chương 19: Ngủ quên xíu mà
20
Chương 20: Phải mỉm cười, phải yêu thương!
21
Chương 21: Bảo bảo cạn lời
22
Chương 22: Trở nên kì lạ
23
Chương 23: Là một người phụ nữ điên
24
Chương 24: Thà rằng như thế
25
Chương 25: Vẫn luôn ở đây
26
Chương 26: Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ
27
Chương 27: Con gái cưng bị bắt nạt
28
Chương 28: Đã nhân từ rồi (1)
29
Chương 29: Đã nhân từ rồi (2)
30
Chương 30: Đã nhân từ rồi (3)
31
Chương 31: Quá nhẫn tâm
32
Chương 32: Đã sớm không nghĩ tới rồi
33
Chương 33: Con nuôi
34
Chương 34: Là cái vảy ngược của Lôi gia lẫn An gia
35
Chương 35: Không thể bỏ qua
36
Chương 36: Hố này hơi sâu
37
Chương 37: Có chút mong chờ
38
Chương 38: Mắt thẩm mỹ có vấn đề
39
Chương 39: Thảo nào...
40
Chương 40: Đừng làm con đau
41
Chương 41: Nói ra hết sự thật (1)
42
Chương 42: Nói ra hết sự thật (2)
43
Chương 43: An Thiếu Đàm (1)
44
Chương 44: An Thiếu Đàm (2)
45
Chương 45: Kiếp nạn thứ 82 của Đồng Duệ Ân (1)
46
Chương 46: Kiếp nạn thứ 82 của Đồng Duệ Ân (2)
47
Chương 47: Bắt đầu dọn dẹp (1)
48
Chương 48: Bắt đầu dọn dẹp (2)
49
Chương 49: Bắt đầu dọn dẹp (3)
50
Chương 50: Bắt đầu dọn dẹp (4)
51
Chương 51: Kết cục (1)
52
Chương 52: Kết cục (2)
53
Chương 53: Kết cục (3)
54
Chương 54: Kết cục (4)
55
Chương 55: Viên mãn
56
Giới thiệu tác phẩm mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play