Tới Nhà cô mở cửa xe cho em mời em xuống xe
"Ngô Nhã Đoan em xuống đi tới nhà rồi"
Em bước xuống xe nhìn xung quanh
"Đây là nhà chị ạ? "
Cô gật đầu "Là nhà của chúng ta đó, em thấy thế nào"
Cô lo lắng không lẽ nhà cô vẫn nhỏ hơn nhà họ ngô sao? em ấy có chê không? Cô có vẽ hơi lo sợ nếu em ấy ở nhà cô không thoải mái thì phải làm đây. Em nhìn cô cười nắm tay cô
"Nhà đẹp lắm ạ, em thích lắm"
Cô mừng thầm trong lòng mỉm cười dắt tay em đi vào giới thiệu với mọi người
" Chị đây là em gái của em là Ngô Nhã Đoan từ nay là thành viên mới của gia đình mình "
Cô quay qua nhìn em " Em gái đây chị Lê Tiêu Nhiên là chị hầu trong nhà"
Chị gái cười cúi chào "Chào em Ngô Nhã Đoan từ nay chị rất mong được phục vụ chăm sóc em"
Em cười cúi chào lại " Dạ, rất mong chị giúp đỡ ạ"
Cô cầm tay em chỉ về phía phòng của mình
"Nào nào, chúng ta lên phòng chị đi, chị muốn giới thiệu phòng chị cho em"
Cô nói tiếp " Chị ơi, chị dọn phòng kế bên cho Ngô Nhã Đoan nha, tối nay em ấy sẽ ngủ ở đó và mua giường ngủ tủ đồ v.v cho em gái của em nữa"
Chị gái gật đầu, cô nắm tay em lên lầu, cô sợ em té nên cẩn thận nhắc nhở em ấy
"Em đi cẩn thận coi chừng té"
"Dạ em biết rồi"
Cô dẫn em lên phòng mở cửa phòng ra, giới thiệu chỗ ngủ của mình cho em ấy
"Đây là phòng chị em thấy thế nào"
"Woah,phòng chị đẹp quá"
Cô nói "Chị sẽ trang trí phòng cho em đẹp hơn phòng chị nha "
"Không cần đâu ạ"
Cô có chút buồn khi bị em ấy từ chối thẳng như vậy
"Cần chứ, bây giờ em là em gái của chị mà"
"Chị đừng buồn, em thấy như vậy có chút tốn kém nên không cần đâu ạ"
"Vậy chị trang trí tựa tựa giống phòng chị nha"
"Dạ, vậy cũng được"
Cô nói tiếp "Ok, vậy ngày mai chị sẽ kêu chị Lê Tiêu Nhiên đi đăng kí nhập học cho em, thế là ngày mốt em có thể đi học cùng chị rồi"
Ngô Nhã Đoan cười nói "Dạ, em muốn đi học với chị lắm chị tụi mình có thể học chung lớp không"
"Được chứ"
em cười lộ hai hai cái má mũm mĩm đáng yêu, cô không thể rời mắt với hai cái má đáng yêu không nhịn được cô nựng má em
"Ỏ~~ dễ thương thương quá bánh bao"
Em nghe hai từ bánh bao, em nghĩ cô thèm bánh bao nên mới nói mhư vậy, cô nựng đã rồi chợt nhớ ra một điều
"À phải rồi để chị đưa em qua coi phòng em nha"
Em đáp lại "Chị đợi em chút xíu nha"
"Hửm? em định làm gì vậy? "
Em không trả lời, chạy ra khỏi phòng rồi chạy xuống lầu chạy thẳng vào bếp chạy tới bác đầu bếp kéo áo bác
"Bác đầu bếp ơi, Bác đầu bếp"
Bác quay lại nhìn em "Có chuyện gì sao tiểu thư nhỏ? "
"Bác làm bánh bao cho chị Cảnh Tâm An đi ạ"
"Tiểu thư thèm bánh bao sao? "
Em ngây thơ trả lời bác
"Chắc vậy ạ, tại chị ấy nựng má con nói bánh bao á bác"
Bác đầu bếp nghe xong nhịn cười với cái sự đáng yêu này bác cũng khó mà nhịn nổi bác nhéo má em rồi nói
"Được rồi, bác biết rồi để bác làm bánh bao cho tiểu thư và tiểu thư nhỏ ăn nha"
Em gật đầu trả lời bác
"Dạ"
Em chạy lên lầu với cô, cô ngồi trên giường đợi em vào, em vừa bước vào cô liền hỏi
"Em đi đâu vậy? "
Em nói "Dạ em đi nói với bác đầu bếp kêu làm bánh bao cho chị"
"Bánh bao? "
"Chẳng phải chị nựng má em nói bánh bao sao? "
Cô nhịn cười xoa đầu em "Đúng rồi chị thèm bánh bao, cảm ơn em gái nói giúp chị"
Em cười ngây thơ "Dạ"
Nữ chính coi bộ còn nhỏ ngây thơ ghê, đi học cô phải bảo vệ em ấy cô sợ ai đó lợi dụng vẽ ngây thơ này mà bắt nạt em, theo kịch bản nữ chính còn nhỏ đã bị nhắm làm mục tiêu bắt nạt rồi, cô sẽ không cho chuyện này xảy ra cho tới khi lên cấp ba gặp nam chính Triệu Bá Duy phải để họ thành đôi trước đã, tới lúc đó nếu mình còn sống thì có thể chứng kiến lễ cưới của nữ chính và nam chính không nhỉ
"Chị mình qua phòng em đi"
"Giờ chị không cho em coi được"
"Tại sao? chị mới nói là đi coi mà chị thất hứa sao? "
"Không phải chị thất hứa là bởi vì chị muốn trang trí phòng em xong rồi mới cho em coi"
"Vậy trang trí phòng em chị cho em phụ không? "
"Hong"
Ngô Nhã Đoan giận phòng má "Hỏng chịu"
Cô cười "Hỏng chịu cũng phải chịu thôi em gái"
Cô nhìn biểu cảm của em càng nhìn càng thấy dễ thương ,nhưng mà....cô nghĩ đến số phận của em thì lại thấy rất tội nghiệp ba mẹ em chết tài sản bị họ hàng xa lấy hết, đi học còn bị bắt nạt hầu như những nổi khổ đều đến với em ấy cô càng nghĩ cô càng tức, tại sao tác giác lại cho nữ chính dễ thương ngây thơ vô tội chịu cảnh ấm ức đến vậy, tác giả cóa thù gì với nữ chính sao
"Chị Cảnh Tâm An"
Cô giật mình nhìn em "Em kêu gì cái gì"
"Chị sao vậy, chị nhìn em hoài mặt em dính gì sao"
"Tại em dễ thương quá đó nên chị mới nhìn"
Ngô Nhã Đoan ngại đỏ mặt nhìn chỗ khác không dám nhìn thẳng mặt cô, biểu cảm em ngại như vậy cô càng muốn chọc em nhiều hơn nữa
"Hứ, em biết xưa giờ khỏi cần chị nói"
"Haha, vậy sao tại sao chị không biết nhờ"
"Chị chọc em"
"Hai đứa xuống ăn bánh bao nè"
Bác đầu bếp kêu Cảnh Tâm An và Ngô Nhã Đoan xuống ăn bánh bao, cả hai xuống lầu bác đã đặc trên bàn hai đĩa bánh bao nóng hổi cho cô và em
"Tiểu thư nhỏ nói là con thèm bánh bao kêu bác làm đó con ăn, con thử đi vừa khẩu vị không"
"Dạ, em mau ăn đi Ngô Nhã Đoan"
Em cầm bánh bao lên cắn một cái thật to
"Á!!!! Nóng"
Cô hốt hoảng chạy lại gần em lo lắng hỏi em
"Em có sao không, bác lấy dùm cháu ly nước đá đi"
"Được rồi"
Bác liền chạy vào bếp lấy ly nước đá rồi mang cho cô, cô cầm ly nước đá đưa em
"Em mở miệng đi chị coi bỏng chỗ nào"
Em quay mặt chỗ khác
"Không cần chị quan tâm"
"Giận chị sao? "
"Tại chị chọc em"
"Rồi rồi xin lỗi"
"Mau uống nước đi"
Ngô Nhã Đoan cầm ly nước đá uống con bỏng cũng dịu đi phần nào nhưng lưỡi của em vẫn còn đau và rát
"Lưỡi của em rát quá"
"Chịu khó một xíu là hết, lần sau đừng ăn như vậy nữa nghe không"
"Dạ"
Em gật đầu, đợi bánh bao nguội bớt rồi mới ăn với cô.
____________________________________________________
Cô nằm coi tivi còn em thì đã ngủ trên sofa kế bên cô
"Tiểu thư"
"Chị Lê Tiêu Nhiên chị về rồi hả"
"Tôi có cho người đem giường lên phòng rồi, chỉ còn cái tủ quần áo và bàn học nữa, tiểu thư muốn gì thêm thì cứ nói tôi"
"Tạm thời chị cứ đem mấy thứ đó lên phòng cho Ngô Nhã Đoan trước đi, làm nhỏ nhẹ thôi nếu không em ấy dậy đấy"
"Dạ tôi biết rồi"
Chị gái kêu Hai người đàn ông bê tủ quần áo lên lầu không quên nhắc hai người họ làm nhẹ nhàng cho Ngô Nhã Đoan ngủ, cầu than khá rộng nên việc vận chuyển cũng coi như suông sẻ không làm cho Ngô Nhã Đoan thức giấc, cô vào phòng Ngô Nhã Đoan nhìn xung quanh xem xét tình hình
"Giường, tủ quần áo, bàn học nhìn rất hợp, bây giờ thêm một rèm cửa sổ và một cặp ghế sofa thêm một thảm long lót dưới cộng thêm một bàn kính tròn nữa, à thêm vài đồ vật trang trí như đèn bình hoa v.v"
chị Lê Tiêu Nhiên nhìn cô nói "Tiểu thư sáu tuổi cứ như người lớn ấy"
Cô giật mình khi nghe lời nói của chị gái cô sợ mình bị phát hiện lắp bắp trả lời
"À thì... à e... em c.... cũ..ng c... có em m....mà... c..ũng cần.. tr...trưởng......th.. thành... mà"
"Tôi biết mà tiểu thư không cần lắp bắp như vậy đâu "
Cô thở phào nhẹ cả người cũng may không bị nghi ngờ gì làm cô sợ muốn chết muốn rớt tim ra ngoài rồi, cô tiếp tục với công việc trang trí phòng ngủ của em Ngô Nhã Đoan.
"Chị mua mấy đồ em dặn đi, em sẽ làm vài thứ trang trí phòng"
"Dạ"
Updated 86 Episodes
Comments