[ The Apothecary Diaries- Dược Sư Tự Sự ]
Chapter 01
===========================
Nhân vật bí ẩn
Miêu Miêu muội đây rồi, làm tỉ tìm từ nãy đến giờ
Miêu Miêu
*hư? giọng nói này...* /quay lại/
Mẫn Mẫn
muội đang đi đâu đấy?
Miêu Miêu
à-...muội chỉ định-
Lê Hoa Phi
Phàm Dương thái tử! xin hãy làm chủ cho ta đi!!
Lê Hoa Phi
chính cô ta đã gieo rắc lời nguyền lên con trai của ta!!
Ngọc Diệp Phi
ko phải mà!! Phàm Dương thái tử xin người hãy nghe ta nói!
Ngọc Diệp Phi
ta ko có làm việc đó! nếu mà mà ta làm thì tại sao cả con gái của ta cũng bị bệnh đc?!
Mẫn Mẫn
*a-...đó là Lê Hoa phi và Ngọc Diệp phi*
Phàm Dương
đc rồi! đc rồi!! mau dừng lại hết cho ta! /xoa xoa thái dương/
Mẫn Mẫn
*Phàm Dương thái tử...?*
Phàm Dương
còn các nô tì và thái giám các ngươi còn ko may lui xuống! /cau mày/
Miêu Miêu
*cũng đẹp đấy chứ, nếu là nữ có thể coi là ngang bằng với các tỷ tỷ ở thanh lâu*
Phàm Dương
Lê Hoa nương nương xin nghe ta nói...
Phàm Dương
ta sẽ ko đứng về phía ai cả
Phàm Dương
ta cũng ko biết vụ con trai nương nương bị như thế có phải là bị nguyền hay ko
Mẫn Mẫn
*bị nguyền? vớ va vớ vẩn, mấy người này sao cứ hở ra là đổ thừa bị nguyền vậy?!*
Mẫn Mẫn
*cái gì chắc chắn cũng có lời giải thích nhưng quan trọng là có đủ thông minh để nhận ra hay ko thôi...*
Mẫn Mẫn
*ko lẽ giờ mình lôi bùa ra ếm họ hả?!* (^^💢
Lê Hoa Phi
nhưng mà Phàm Dương thái t-
Phàm Dương
ta chưa nói hết xin nương nương đừng chen vào! /lạnh giọng/
Lê Hoa Phi
/run sợ mà im lặng/
Ngọc Diệp Phi
Phàm Dương thái tử.../khóc/
Phàm Dương
*ôi thôi làm ơn đừng khóc, ta ko biết dỗ phụ nữ đâu...* /mệt mỏi/
Phàm Dương
haizz...trước đó thì Ngọc Diệp nương nương hãy mau đứng lậy đi
Phàm Dương
dưới đất rất lạnh và bẩn, ko tốt cho người mới xin nở như nương nương
Phàm Dương
còn các ngươi còn ko mau đỡ Ngọc Diệp phi nương nương dậy!! /nhìn đám nô tì, quát/
Ngọc Diệp Phi
cảm ơn người Phàm Dương thái tử /đứng dậy/
Mẫn Mẫn
*oi cha...thông qua cách nói chuyện của Phàm Dương thái tử thì ngài ấy có vẻ là một người khó tính*
Miêu Miêu
*cái tên thái dám kia là đại phu à?*
Miêu Miêu
*hắn ta bị mù ư? ở gần như vậy mà vẫn chưa biết chuyện gì đang sảy ra sao?*
Mẫn Mẫn
*ừm...những đứa trẻ sơ sinh chết? nhức đầu, đau bụng và buồn nôn?*
Mẫn Mẫn
*triệu chứng có đôi chút quen...*
Mẫn Mẫn
Miêu Miêu này, muội có thấy-.../quay sang thì khựng lại/
Mẫn Mẫn
*ủa? con bé đâu rồi?* /nhìn xung quanh/
Mẫn Mẫn
*quả nhiên con bé rất thông minh...*
Mẫn Mẫn
a-.../nhìn thấy bống lưng Miêu Miêu/
Mẫn Mẫn
/chạy theo, lướt qua ai đó/ có lẽ...em ấy cũng nhận ra rồi
Nhân vật bí ẩn
"...." /liếc nhìn/
-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-
Mẫn Mẫn
tôi đc triệu tập sao?
NVP (cân mọi loại vai)
đúng vậy, tới phòng quản lí nhân viên đi
Miêu Miêu
*họ cần gì nhỉ?*
Mẫn Mẫn
*...ko lẽ bị phát hiện rồi?*
Mẫn Mẫn
/nhìn Miêu Miêu/ *chắc là ko phải đâu...ha?*
NVP (cân mọi loại vai)
/mở cửa/ vào đi
nói rồi các nô tì bao gồm cả Mẫn Mẫn và Miêu Miêu điều đi vào
Miêu Miêu
*hả? vai rộng, đàn ông sao? tiếc nhỉ*
Mẫn Mẫn
*đó là...Nhâm Thị? người mà mấy cung nữ cứ bàn tán suốt ấy hả?*
Nhâm Thị
/viết cái gì đó rồi dơ lên/
Mẫn Mẫn và Miêu Miêu
! /giật mình/
tờ giấy đại loại như sau:
*hai người phụ nữ tàn nhanh và có vết sẹo trên trán, hai cô phải làm thêm giờ
Nhâm Thị
ngày hôm nay tới đây thôi, mọi người có thể quay trở lại phòng
Miêu Miêu
*a- mình hiểu rồi, chỉ có mình và Mẫn Mẫn tỷ tỷ là biết chữ trong phòng này!*
Phàm Dương
đi đâu? /chặn cửa/
Nhâm Thị
đáng tiếc quá.../đặt tay lên vai Miêu Miêu/
Nhâm Thị
im lặng và đi theo tôi và thái tử /nhìn Mẫn Mẫn/
Phàm Dương
hi vọng hai ngươi hợp tác /đặt tay lên vai Mẫn Mẫn/
Mẫn Mẫn và Miêu Miêu
*mình có cảm giác hai tỷ muội mình sắp bị làm thịt tới nơi vậy...*
Phàm Dương
lạ thật...ta ko ngờ ra rằng hai ngươi lại biết chữ
Mẫn Mẫn
vâng, hai nô tì sinh thấp kém nên có lẽ là có gì đó trùng hợp thôi ạ
Miêu Miêu
đúng vậy thưa Phàm Dương thái tử, chắc là trùng hợp thôi
Nhâm Thị
/đi phía sau Phàm Dương/
Nhâm Thị
ngộ nhỉ? ko có sự trùng hợp nào mà lại trùng hợp tận hai lần đâu^^
Mẫn Mẫn
/toát mồ hôi/ *Miêu Miêu, muội báo hại cả tỷ rồi!*💦
Miêu Miêu
*mình đã chắc chắn là ko ai xung quanh khi mình để bức thư*
Miêu Miêu
*có lẽ là mình bị nhìn thấy*
Miêu Miêu
*tuy là bị nhìn thấy nhưng có nhiều thôi tin về mình như là tàn nhan và vóc dáng nhỏ, và đến mức triệu tập các nô tì ko thể đọc để so sánh*
Miêu Miêu
*nhưng sao Mẫn Mẫn tỷ tỷ cũng có trong đó?*
Miêu Miêu
*tỷ ấy có làm mấy việc này đâu? ko lẽ chỉ vì tỷ ấy cũng góp công?*
Miêu Miêu
*nhưng làm sao hắn biết đc?!*
Miêu Miêu
/nhìn Nhâm Thị/ *quả là con người nguy hiểm!*
Miêu Miêu
*Hay tại hắn quá rảnh?*
Phàm Dương
/gõ cửa/ Ngọc Diệp phi nương nương
Ngọc Diệp Phi
Cứ tự nhiên!
Phàm Dương
hừm...xin phép /mở cửa/
Nhâm Thị
thần và Phàm Dương thái tử đã mang hai người đó đến
Miêu Miêu
*mình nên làm gì đây...?*
Mẫn Mẫn
*mang?? làm như Miêu Miêu với mình là món đồ vậy!*
Ngọc Diệp Phi
/đang bế công chúa, quay qua nhìn/ cảm ơn về những gì cả hai đã làm
Mẫn Mẫn
*ừm...công chúa có vẻ rất khỏe mạnh, vậy thành công rồi* /hơi mỉm/
Phàm Dương
*hừ-...quả đúng như mình suy đoán*
Mẫn Mẫn và Miêu Miêu
thần ko dám nhận sự đối sự này đặc biệt là hơn cấp bậc mình!
Phàm Dương
*đồng thanh luôn cơ đấy*
Ngọc Diệp Phi
ko, sự cảm kích của ta còn hơn như này nữa
Ngọc Diệp Phi
hai ngươi là vị cứu tinh của con ta
Phàm Dương
ehem! Ngọc Diệp phi nương nương
Phàm Dương
hình như người quên gì đó
Ngọc Diệp Phi
à- phải rồi, cả ngươi nữa! /quay sang nhìn Mẫn Mẫn/
Mẫn Mẫn
*tưởng đâu thoát đc kiếp nạn này rồi chứ*
===========================
Comments
✨/Iris/✨[🍭 ngầm]😈
Bà ơi đừng viết tắt được không ạ?😭
2025-01-24
1