Chương 2: Đêm mưa 15+

Vào một buổi tối tại Lam gia, tại tĩnh thất của Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
//ngáp//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"sắp đến giờ rồi, phải ngủ thôi" //vươn vai//
Cảnh Nghi thay y phục để ngủ, bên ngoài cửa sổ trời âm u, bắt đầu có sấm chớp. Dường như sắp mưa
Cảnh Nghi cũng không để ý lắm, chỉ bước đến bên cửa sổ định đóng lại. Chỉ là vừa đến đã nghe có âm thanh gì đó, một tiếng kêu nhỏ
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Tiếng gì vậy nhỉ!?
Cảnh Nghi nhìn quanh không thấy, có chút tò mò chạy ra ngoài tìm
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"lạnh thật đó" //xoa tay//
Cảnh Nghi lúc nảy do chạy ra mà quên khoác áo, cũng may giờ này không ai thức, nếu không đã có người mách lẻo, y phải chép phạt
Hắc Quả
Hắc Quả
Meo~...//yếu ớt//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Là mèo!
Cảnh Nghi nhìn xuống chân, một chú mèo con nhỏ đang run lên. Bầu trời vẫn là từng đợt sấm chớp
Hắc Quả
Hắc Quả
//nhắm mắt sợ hãi//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Mèo nhỏ đừng sợ //bế lên ôm vào lòng//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Lam gia vốn không ai nuôi mèo, chẳng lẽ là từ ngoài lạc vào sao
Hắc Quả
Hắc Quả
Meo~ //đáng thương//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"chắc là mèo hoang rồi, thật dễ thương quá"
Cảnh Nghi rất thích động vật nhỏ, mèo con này vừa hay y thấy rất dễ thương
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Ta nuôi người nhé! Tên Hắc Quả nha! //vui//
Không biết Hắc Quả hiểu hay không, chỉ từ từ cuộn tròn lại
Hắc Quả
Hắc Quả
//co người dụi vào người Cảnh Nghi//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"nó sợ sấm chớp sao?"
Cảnh Nghi nhìn con mèo nhỏ, bao trọn nó trong lòng bàn tay, không khỏi nghĩ đến 1 người
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"Thật giống tên nhát gan nào đó" //mỉm cười//
Cảnh Nghi thấy trời sắp mưa thì nhanh chạy vào phòng. Nhưng chx đến phòng thì mưa ập tới. Cậu bị ướt cả y phục, lộ ra cơ thể mờ ảo
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Ay, xui xẻo thật đó!
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
//đặt mèo nhỏ lên bàn//
Cảnh Nghi bực mình hết sức, vậy mà lại chạy không kịp. Y đến tủ quần áo định thay đồ, chỉ là chưa kịp thay đã...
Ầm!
Từ ngoài cửa sổ một người bay vào như gió, ngã nằm trên mặt đất
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
Ây da, đau quá!
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
//chạy lại đóng cửa sổ//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Người đâu ra vậy, đêm hôm trời mưa lại từ cửa sổ xông vào tĩnh thất của ta //chống nạnh//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Ra dáng tông chủ à!
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
Ta nào..//ngơ ra//
Hoài Tang chớp chớp mắt, lúc này Cảnh Nghi hơi có phần yêu mị, vóc dáng nam tử tu tiên vậy mà lại có phần uyển chuyển thướt tha, y phục dính mưa ươn ướt bám chặt vào người, mờ mờ ảo ảo trong bóng tối
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Người sao thế!?
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
Không...không có gì, y phục của người ướt rồi kìa //quay mặt đi//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Ta định thay y phục đây, đều tại tên nào đó làm ta giật mình! //lấy đồ//
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
Xin lỗi mà. Vậy người thay đi //cười//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Quay mặt đi đi!
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
Ta quay rồi mà~
Cảnh Nghi thay y phục ngay trong phòng, Hoài Tang rất nghiêm chỉnh mà không nhìn nhưng trong đầu lại là hình ảnh nửa ẩn nửa hiện của cơ thể Cảnh Nghi
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
"cơ thể y..thật đẹp"
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
//cười nham hiểm//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Xong rồi đấy!
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
Cảnh Nghi, người ôm ta ngủ đi..
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Không thể được, nam nam thụ thụ bất thân
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
Học ai đó //cười//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Hứ!
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
Nhưng ta sợ sấm chớp, ta đến đây cũng vì thế
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
Người k thể đuổi ta thế chứ..//buồn//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
//nhìn//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"đúng là hắn sợ sấm chớp thật"
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"Cơ thể hắn run từ nảy đến giờ" //nhớ lại lúc nảy//
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
"hắn sắp đồng ý rồi"
Hoài Tang mừng thầm trong lòng, chỉ là chưa đạt được mục đích đã có trở ngại
Hắc Quả
Hắc Quả
Meo~~
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Mèo con! //đi qua//
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
//nhíu mày//
Chú mèo nhỏ kêu yếu ớt, cố gắng đứng dậy. Cảnh Nghi hoàn toàn bỏ quên Hoài Tang sau lưng
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Sao thế mèo con, không đứng được rồi
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Không đi được đâu, còn rất yếu, sao thế!?
Cảnh Nghi thử nhìn theo hướng mèo con nhìn thì là ít trái cây
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Hắc Quả đói rồi sao, chờ ta một chút
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
//đi qua ngồi sát Cảnh Nghi//
Cảnh Nghi lấy lựu, bóc vỏ ra, đút cho mèo con (tui không rõ mèo có ăn được không nữa, chỉ là thời cổ đại tui không biết nó ăn món j được, thông cảm nha)
Hắc Quả
Hắc Quả
//ăn//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Thật sự đói!
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Là đói muốn ăn sao!
Mèo con ăn hạt lựu, Cảnh Nghi vui vẻ bóc lựu cho mèo nhỏ, Hoài Tang bên cạnh trong lòng khó chịu
Hắc Quả
Hắc Quả
//liếm tay Cảnh Nghi//
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
"lại liếm vào tay Cảnh Nghi"
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
"con mèo này..." //khó chịu//
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
Cảnh Nghi, người đi ngủ với ta được không?
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Hả!?
Cảnh Nghi bây giờ mới chú ý đến Hoài Tang bên cạnh, nảy giờ hắn quên mất còn có 1 người
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Giờ không thể đâu, người ngủ trước đi
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Ta phải chăm mèo con đã, người sợ thì tắm tay áo ta ngủ là được
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
"con mèo này thật là.. khiến ta khó chịu!"
Mèo nhỏ không nhận ra sát khí từ Hoài Tang, còn dụi dụi vào Cảnh Nghi như đang làm nũng
Hắc Quả
Hắc Quả
Meo~ //vui vẻ//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Ăn no rồi sao //mỉm cười nhìn Hắc Quả//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"thật mềm mại dễ thương quá" //ôm nó//
Hắc Quả
Hắc Quả
//ngáp//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Hắc Quả buồn ngủ rồi sao!? Vậy ngủ thôi
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
//ngồi yên//
Cảnh Nghi quay đầu, nhìn thấy Hoài Tang cứ không chịu cử động
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Người sao thế!?
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
//Lắc đầu, cả người run rẩy//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"hắn sợ sấm chớp, nảy giờ rất nhiều sấm chớp"
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"ta lại quên mất hắn mà lo cho Hắc Quả ăn"
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
//giật mình đi lại//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Này! Người không sao chứ //kéo tay//
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
//ngước lên rưng rưng//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"hắn sắp khóc luôn rồi!"
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Ta bảo người nắm tay áo ta lên giường sao không nắm chứ!
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
Ta thấy người cho nó ăn..ta không gọi..//cuối đầu//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
//thấy có lỗi//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Ta xin lỗi, ta quên ....
Bên ngoài tia chớp xoẹt ngang, Hoài Tang giật mình kéo tay Cảnh Nghi 1 cái, Cảnh Nghi không phòng bị mà ngã vào lòng hắn
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Này! //đánh//
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
//run cầm cập nhắm chặt mắt//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Được rồi, không sao không sao, mau lên giường thôi
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Đừng sợ, ta đây ta đây
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"có tông chủ nào như hắn không chứ"
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"sợ sấm chớp lại còn mít ướt" //xoa đầu hắn//
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
//khẽ nhếch môi//
Hoài Tang thấy đạt được mục đích rồi, bế Cảnh Nghi lên, y giật mình, vô thức bám chặt hắn
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Gì đấy, thả ta xuống!
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
Ta sợ rời người //rơi nước mắt//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Được, ta cho người bế, nín đi nín đi
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
//lau nước mắt cho hắn//
Hoài Tang lòng đang vui như nở hoa, đặt Cảnh Nghi lên giường rồi ôm y thật chặt trong lòng
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Bỏ ta ra đi, sao hôm nay người lạ thế
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Ta cho người ngủ cùng chứ có cho ôm đâu chứ
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
Nhưng..hôm nay có sấm chớp, ta sợ..//khóc//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"lại khóc rồi"
Cảnh Nghi bất lực, sợ mèo con bị đè ngộp trong lòng nên để mèo con sang 1 góc ấm áp khác
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
"cuối cùng cũng buông nó ra" //ôm chặt//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Này, người ôm chặt quá
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Lỏng tay chút đi!
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
K..không ...//sợ//
Hoài Tang úp mặt vào bờ vai của Cảnh Nghi, từ người Cảnh Nghi có mùi thơm thoang thoảng
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
"thật thơm"
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"cái tên này!!"
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"hắn ôm chặt như vậy sao ta ngủ được chứ"
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"bực thật, muốn đá hắn một phát xuống giường!"
Cảnh Nghi định vươn chân đạp thì tay Hoài Tang vòng xuống ôm eo cậu, tay còn lại vòng từ trước ra sau đặt vào vai Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"sao lại chạm vào eo ta chứ" //giật mình//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
Buông ra!
Hoài Tang từ cổ cậu ngước mặt lên, nước mắt rơi rất đáng thương
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
//lắc đầu nhẹ//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"sao cứ khóc thế này"
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"đời này ta sợ nữ nhân khóc lại càng sợ nam nhân khóc đó"
Hoài Tang cười giang. Nước mắt hắn rơi lên cổ làm Cảnh Nghi giật mình nhìn xuống
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"là nước mắt, may thật"
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"mình còn tưởng là có thứ gì đó... liếm"
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
//ngại//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"Gì thế này! Không được, ngủ! Phải ngủ! Tự nhiên nghĩ lung tung!"
Cảnh Nghi tự trấn an bản thân cố gắng ngủ, lúc nảy k hiểu sao lại thế
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
"người dính bẫy rồi"
Hoài Tang siết chặt người Cảnh Nghi, liếm nhẹ chiếc cổ trắng nõn của cậu
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
này! đừng có khóc nữa chứ //tai đỏ lên//
Lam Cảnh Nghi
Lam Cảnh Nghi
"người mình..lại hơi .."
Tiểu Cảnh Nghi hơi ngôi đầu lên làm Cảnh Nghi giật mình, y định đá Hoài Tang ra nhx ở tư thế này sẽ khiến hắn phát hiện nên cậu đành thôi, cố gắng k cho Hoài Tang thấy
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
"Cảnh Nghi..." //ngạc nhiên//
Hoài Tang nhận ra tiểu Cảnh Nghi ngôi lẻn thì thầm mỉm cười, hắn không ngờ lại thành ra như vậy
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
"bây giờ thật chưa phải lúc để LÀM"
Nhiếp Hoài Tang
Nhiếp Hoài Tang
"Kế hoạch sắp thành công rồi, Cảnh Nghi đáng yêu của ta" //cười giang//
Cả hai dần chìm vào giấc ngủ
Hot

Comments

Lạc Cửu Thiên

Lạc Cửu Thiên

anh nói khóc là khóc đc hay vậy anh chỉ em với

2025-06-04

1

zai đẹp bị khùm ^^

zai đẹp bị khùm ^^

ngây thơ cũng là một cái tội ^^

2025-06-19

1

Lạc Cửu Thiên

Lạc Cửu Thiên

diễn đỉnh á anh quả ko hổ danh nhiếp ảnh đế,diễn viên số một tu chân giới có khác,nể phục nể phục

2025-06-04

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tác giả giới thiệu nhân vật
2 Chương 2: Đêm mưa 15+
3 Chương 3: Trong sáng
4 Chương 4: Chỉ là nhẫn nhịn sao
5 Chương 5: Trúng xuân dược 16+
6 Chương 6: Cảnh không nên thấy 13+
7 Chương 7: Đạo lữ (1)
8 Chương 8: Đạo lữ (2)
9 Chương 9: Đạo lữ (3) 18++
10 Chương 10: Hoàn cảnh La gia
11 Chương 11: Hắn thích ai, ta thích ai
12 Chương 12: Mượn rượu tỏ tình
13 Chương 13: Ba tháng
14 Chương 14: Ghen và ghen
15 Chương 15: Vụng trộm
16 Chương 16: Ta không hiểu
17 Chương 17: 23 lại thua 18
18 Chương 18: Giả gái
19 Chương 19: Giảng hoà 16+
20 Chương 20: Một ngày yên bình
21 Chương 21: Ra ngoài trúng xuân dược
22 Chương 22: Ta ăn người rồi 18+
23 Chương 23: Lại là cô ta
24 Chương 24: Tình thế bắt buộc
25 Chương 25.1
26 Chương 25.2
27 Chương 26/27: Cảnh Nghi!!!!!!!
28 Chương 28: Ta có thai
29 Chương 29: công khai
30 Chương 30: Nhắc nhở
31 Chương 31: Trốn đi
32 Chương 32: Giận, khóc
33 Chương 33: Thành thân
34 Chương 34: Không có tiêu đề
35 Chương End
36 Ngoại truyện: Trò chơi kì quặc 18+
37 Ngoại truyện: Mười tám tuổi 16+
38 Ngoại truyện: Đệ không thích nam nhân (1)
39 Ngoại truyện: Đệ không thích nam nhân (2)
40 Ngoại truyện: Đệ không thích nam nhân (3)
Chapter

Updated 40 Episodes

1
Chương 1: Tác giả giới thiệu nhân vật
2
Chương 2: Đêm mưa 15+
3
Chương 3: Trong sáng
4
Chương 4: Chỉ là nhẫn nhịn sao
5
Chương 5: Trúng xuân dược 16+
6
Chương 6: Cảnh không nên thấy 13+
7
Chương 7: Đạo lữ (1)
8
Chương 8: Đạo lữ (2)
9
Chương 9: Đạo lữ (3) 18++
10
Chương 10: Hoàn cảnh La gia
11
Chương 11: Hắn thích ai, ta thích ai
12
Chương 12: Mượn rượu tỏ tình
13
Chương 13: Ba tháng
14
Chương 14: Ghen và ghen
15
Chương 15: Vụng trộm
16
Chương 16: Ta không hiểu
17
Chương 17: 23 lại thua 18
18
Chương 18: Giả gái
19
Chương 19: Giảng hoà 16+
20
Chương 20: Một ngày yên bình
21
Chương 21: Ra ngoài trúng xuân dược
22
Chương 22: Ta ăn người rồi 18+
23
Chương 23: Lại là cô ta
24
Chương 24: Tình thế bắt buộc
25
Chương 25.1
26
Chương 25.2
27
Chương 26/27: Cảnh Nghi!!!!!!!
28
Chương 28: Ta có thai
29
Chương 29: công khai
30
Chương 30: Nhắc nhở
31
Chương 31: Trốn đi
32
Chương 32: Giận, khóc
33
Chương 33: Thành thân
34
Chương 34: Không có tiêu đề
35
Chương End
36
Ngoại truyện: Trò chơi kì quặc 18+
37
Ngoại truyện: Mười tám tuổi 16+
38
Ngoại truyện: Đệ không thích nam nhân (1)
39
Ngoại truyện: Đệ không thích nam nhân (2)
40
Ngoại truyện: Đệ không thích nam nhân (3)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play