Bước ngoặc

Hơn một tuần sau trôi qua...
Bà Thang
Bà Thang
Nguyệt Dao, con đi đâu đấy ?
Hề Nguyệt Dao
Hề Nguyệt Dao
Con đi dạo một chút thôi ạ. Tiện lúc nữa con mua ít rau để ăn trưa.
Bà Thang
Bà Thang
Ừ, vậy đi cẩn thận nhé.
Hề Nguyệt Dao
Hề Nguyệt Dao
Dạ
Nguyệt Dao cầm chiếc túi rồi đi ra ngoài.
Từ sau ngày Tiêu Trì biến mất, Hề Nguyệt Dao đã quyết định ở lại sống với bà Thang ở thôn Trang Linh.
Và cũng để chờ lời hứa của Tiêu Trì rằng anh sẽ quay trở lại...
NovelToon
Hề Nguyệt Dao
Hề Nguyệt Dao
( Khung cảnh vẫn không khác là bao...)
Cô dạo bước nơi thân thuộc ngày xưa, cái nơi hồi còn bé thường chơi với Tiêu Trì tại đây. Cô chợt nhớ lại về những kí ức bé nhỏ ấy,...
....................
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Anh Tiêu Trì...
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Anh có đau lắm không ?
Hề Nguyệt Dao đến gần chỗ Tiêu Trì đang ngồi bôi thuốc. Cô cảm thấy rất thương cho cậu. Cảm thấy cha của Tiêu Trì vô cùng quá đáng...
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Ừm, anh không sao, nhanh khỏi thôi...
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Cũng quen rồi...
Cậu ngước lên cười với Nguyệt Dao.
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Em vẫn đeo chiếc bờm đó sao?
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hức, thì sao chứ...
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Trông dễ thương lắm.
Hề Nguyệt Dao bất ngờ trước lời khen của Tiêu Trì. Bởi lẽ, bình thường thay vì khen, anh sẽ trêu chọc cô đến phát cáu lên. Cô không nói gì, nhưng trong lòng cũng rất vui vẻ.
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Hay chúng ta đi ra ngoài xíu đi. Hôm nay anh cũng học xong rồi.
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Anh có sợ bị cha mắng không?
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Đừng lo, ông ấy cho anh chơi cả hôm nay.
Thế rồi hai đứa trẻ rủ nhau ra ngoài, đến gần khu nhà vắng. Ở đó có một cái chuông rất to, thứ mà hai anh em luôn rất tò mò.
NovelToon
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Chiếc chuông này to thật...
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Ừm, bình thường anh cũng không thấy mọi người gõ chuông này. Không biết để làm gì...
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Em thử tưởng tượng xem. Nếu mình mà ở trong cái chuông này, rồi gõ 1 cái...
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Thì ong đầu chứ sao, bộ anh muốn chui vô vào trong à ?🤨
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Anh đâu ngốc vậy :>>>
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Còn nghĩ em sẽ nhảy vô vào trong đó chứ...
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hức , đồ ngốc này 😠
Nguyệt Dao và Tiêu Trì vẫn vui vẻ chơi cùng với nhau. Nhưng đâu biết rằng, có thứ đang rình rập đến hai người...
???
???
Hừm, hai đứa nhóc kia....
? ? ?
? ? ?
Là chúng đấy ạ, con của nhà họ Tiêu và nhà họ Hề...
???
???
Hai đứa nó trông có vẻ cũng lớn rồi, ta nên thực hiện nghi thức đó thôi...
? ? ?
? ? ?
Nhưng mà ,đó vẫn chỉ là hai đứa trẻ.
???
???
Đừng nói nhiều, đó là số mệnh của chúng rồi!
....................
Tại một khu nhà bỏ hoang tàn...
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
....
Tiêu Trì tỉnh dậy, thấy mình và Nguyệt Dao đang nằm ra sàn của một ngôi nhà lạ.
Xung quanh ngôi nhà có nhiều cây đèn cày, rồi có hình của Lục Táng Bồ Tát, một cái bàn thờ nhỏ... nhìn tổng thể cũng thật ghê rợn. Tiêu Trì vội vã đánh thức Nguyệt Dao tỉnh dậy.
Nguyệt Dao dần tỉnh dậy, ngơ ngác nhìn mọi thứ xung quanh..
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Anh Tiêu Trì, mình đang ở đâu đây ?
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Vừa rồi, em nhớ bọn mình đang ở chỗ cái chuông mà...
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Anh cũng vậy, nhưng hình như sau đó có người, họ...
???
???
Là ta đã mang các ngươi đến đây...
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Ông... ông là ai ??
Tiêu Trì hét lớn.
Đại Vu Hiền
Đại Vu Hiền
Ta là Đại Vu Hiền của thôn Trang Linh này.
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Ông... Tại sao ông lại muốn nhốt chúng tôi ở đây ? Mau thả chúng tôi ra!
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Đồ bắt cóc !
Đại Vu Hiền
Đại Vu Hiền
Đừng nói nhiều, đây là số mệnh của ngươi!
Sau đó, ông ta đã lấy ra một cây chuông rung lên.
Bỗng dưng, một làn hơi lạnh lướt qua, khiến hai đứa trẻ rùng mình. Nguyệt Dao tròn mắt, cô thấy như có một làn khói nhẹ trước mắt với hai bóng hình của hai đứa trẻ kì lạ...
NovelToon
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Anh Tiêu Trì, có... có... hai thứ lạ lắm ...
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hai người họ là ai? Đáng sợ quá...
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Ai...? Em nhìn thấy gì thế Tiểu Hề ?
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Hai thứ đen đen kia, chúng là gì vậy ?
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Đó là .....
NovelToon
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Not support
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Sợ quá hức... hức...
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Anh ta đang đến đây...
Hề Nguyệt Dao khóc òa lên, Tiêu Trì lo lắng.
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiểu Hề, đừng sợ ...
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Anh bảo vệ em...
Tiêu Trì (lúc bé)
Tiêu Trì (lúc bé)
Á... hực ..!!!
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Anh Tiêu Trì !!!
Bất ngờ, như có một âm khí nào đó vừa va vào người Tiêu Trì, khiến cậu cảm thấy choáng váng và đau nhức.
Tiếng chuông từ tay Đại Vu Hiền cứ tiếp tục vang lên...
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Anh Tiêu Trì, anh bị làm sao thế ?
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hức hức, nó đang đến... đừng đến gần đây... huhu..
Cảm nhận được có gì đó chuẩn bị tấn công về phía Nguyệt Dao, Tiêu Trì vội chạy đến trước và che chắn cho cô.
NovelToon
Và rồi.... có một nguồn âm khí khác đập vào người Tiêu Trì. Tiêu Trì ngất đi.
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Anh Tiêu Trì...., anh tỉnh lại đi...huhu...
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Hề Nguyệt Dao( lúc bé)
Đừng làm em sợ..
NovelToon
NovelToon
"DỪNG TAYYYYYY!!!!"
Một tiếng đạp cửa lớn vang to. Hóa ra là một số người dân trong thôn và mẹ của Tiêu Trì.
Người dân
Người dân
Ông đang làm cái quái gì với lũ trẻ vậy ?
Mẹ của Tiêu Trì
Mẹ của Tiêu Trì
Tiêu Trì , con bị làm sao vậy ? Tỉnh lại đi... Tiêu Trì ...!!
NovelToon
Đại Vu Hiền
Đại Vu Hiền
Các ngươi đã phá hỏng sự nghiệp quan trọng của ta đấy!
? ? ?
? ? ?
Đúng vậy, Đại Vu Hiền đang làm vì sự nghiệp của làng đấy!
Người dân
Người dân
Thật sự là Lục Táng Bồ Tát hiển linh sao, bao lâu nay vẫn không linh nghiệm mà..
Nhà họ Nhiếp
Nhà họ Nhiếp
Mọi người đừng tin vào lời nói nhảm của ông ta. Nếu như năm xưa không nghe ông ta, tôi cho con gái đi bệnh viện thì đã không đánh mất đứa bé rồi !!
Đại Vu Hiền
Đại Vu Hiền
Các ngươi dám làm phản sao? Các ngươi sẽ phải gánh hậu quả đấy!
Người dân
Người dân
Mặc kệ ông ta! Dù là gì thì cũng phải đưa đứa trẻ đến bệnh viện thôi!
Sau đó, một số người dân cùng mẹ của Tiêu Trì đã đưa hai đứa nhỏ đi đến Bệnh viện số 13.
Sau sự việc ấy, hai nhà họ Hề và họ Tiêu đã quyết định rời thôn. Số mệnh của hai đứa trẻ từ đây bắt đầu với những điều mới.
.................End Chapter 4..............
Hot

Comments

Quỳnh Nguyễn

Quỳnh Nguyễn

khóc cute

2024-10-03

1

amy ♧

amy ♧

nhưng đợi mãi anh vẫn chưa quay lại.......

2024-08-19

1

𝚃𝙷𝙰𝙽𝙷 𝚃𝙸𝙴̂𝚄 🪻

𝚃𝙷𝙰𝙽𝙷 𝚃𝙸𝙴̂𝚄 🪻

mình là người mới đọc truyện của bn và mình thấy tryện của bn rất hay luôn á , hi vọng chuyện của bn sẽ đc nhiều người đọc hơn

2024-06-10

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play