Gấu Otp Tự Húp - [Otp Gấu]
#3 mượn rượu tuế nguyệt
Cả nhà chuẩn bị khăn giấy... À, không tinh thần nha. 😇
Cả nhà hiển mà phải không?
Lúc đầu, hai người chỉ định ăn uống bình thường. Nhưng sau khi Lý Bình lấy cớ mai là ngày nghỉ, liền dụ dỗ Tứ Nương uống một chút.
Tứ Nương
/nhăn mày nhìn ly rượu được rót đầy tới tưởng như sắp tràn/
Lý Bình
Ha ha. Rượu đầy, trà vơi mà.
Tứ Nương
/hứng khởi đỡ lấy đáy ly của Lý Bình/
Lý Bình
Nào, nào. Uống đi. Uống đi.
Tứ Nương
/làm vẻ miễn cương cho lên miệng, mặt liền nhăn tới khó coi/
Tứ Nương
Thật cay. Còn đắng,
Lý Bình
"Có chút đáng yêu a."
Lý Bình
/cười tít mắt khúc khích/
Lý Bình
Cậu là lần đầu nếm thử sao?
Tứ Nương
Lần đó, uống rất ngọt.
Tứ Nương
Nhưng lúc đó còn nhỏ, không có được uống nhiều.
Lý Bình
Ồ, đấy chắc là mấy loại rượu trái cây. Thực sự rất dễ uống.
Lý Bình
Nhưng tôi thấy rượu trắng cũng rất tốt.
Lý Bình
/trầm ngâm nhìn rượu sóng sánh trong ly/
Lý Bình
/nói xong, liền nâng ly một hơi uống cạn/
Tứ Nương
"Nhìn cậu ấy lúc này cảm thấy có chút đơn độc."
Tứ Nương
/Nâng ly về phía Lý Bình/
Lý Bình
/vui vẻ rót đầy rượu, cụng ly/
Nhờ ly rượu đầu tiên này, cả hai dần cởi mở hơn. Nói chuyện cũng vô cùng thoải mái.
Nhưng đến chén thứ năm thì...
Tứ Nương
/nằm gục lên bàn, bất động/
Lý Bình
/trợn lớn mắt kinh ngạc/
Lý Bình
"Danh tiếng Tào gia lừng lẫy như vậy. Không phải nên là ngàn ly không say sao?"
Lý Bình
/vươn tay lắc người/
Tứ Nương
/nhăn mày, càu nhàu/
Lý Bình
/chọc chọc má Tứ Nương/
Lý Bình
"Say thật rồi sao?"
Lý Bình
Ai cũng bảo tôi cẩn thận cậu.
Lý Bình
Tôi thì lại thấy cậu rất tốt, không biết nên cẩn thận chỗ nào.
Lý Bình
/nhẹ cười nằm ra bàn/
Lý Bình
So đi tính lại, tôi cũng chỉ có cái mạng này,
Lý Bình
Cậu lấy rồi thì coi như tôi xui xẻo vậy.
Một mình Lý Bình uống thêm lúc nữa, liền dừng lại.
Dù sao rượu chỉ là trợ hứng. Uống nhiều sẽ hỏng chuyện.
Nhưng cậu vẫn là quá tự tin vào tửu lượng chính mình. Vừa đứng lên, Lý Bình đã cảm thấy có chút choáng váng mà lảo đảo ngã xuống.
Lý Bình
/sợ hãi, nhắm chặt mắt/
Lý Bình
"Mặt sàn sao lại có nhịp đập nhỉ?"
Nhìn Tứ Nương mắt nhắm nghiền dường như chưa thể sớm tỉnh rượu, mà vẫn theo phản xạ bảo vệ mình, Lý Bình lòng không khỏi ấm áp, cùng bối rối.
Lý Bình
/gục mặt lên ngực Tứ Nương, vô thức lí nhí trong cổ họng/
Lý Bình
Cậu cứ hết lần này tới lần khác cứu tôi.
Lý Bình
Tôi biết lấy gì đền đây.
Áp dụng các tiểu thuyết kiếm hiệp xưa, lấy thân báo đáp a.
Lý Bình
/nhổm dậy, vươn người hôn lên môi mỏng mím chặt của Tứ Nương/
Một tiếng này thực sự vô cùng vang a.
Tứ Nương
/mở trừng mắt kinh ngạc/
Lý Bình
Ha ha, tôi biết ngay cậu còn tỉnh mà.
Tứ Nương
/ánh mắt dịu lại/
Tứ Nương
Cậu biết mình làm gì không?
Lý Bình
Làm gì thì làm. Không phải lần trước cũng đã hôn rồi sao?
Lý Bình
Với cả, tôi cũng rất tò mò.
Lý Bình
Không biết những lần tôi không phát giác, tên lưu manh nào nhân lúc tôi đang ngủ làm trò biến thái ba ngày trước đã ngầm làm ra chuyện tày trời gì đây?
Tứ Nương
/Liếc đi nơi khác/
Lý Bình
"Được lắm. Dám giả chết với lão tử."
Lý Bình
/nghiến răng, chống tay muốn đứng dậy/
Tứ Nương
/vội ôm cứng người trong lòng, sốt sắng lo người chạy mất/
Lý Bình
Còn không dám thừa nhận?
Tứ Nương
Chỉ là sợ cậu không chấp nhận được.
Lý Bình
Mạng cũng dám đưa cho cậu. Tôi còn có gì không dám?
Tứ Nương
/trợn lớn mắt, lòng lại không khỏi cuộn lên một khoảng ấm áp, sau lại nhẹ cười rồi dứt khoát hôn xuống/
Dạo đầu chỉ là những cái chạm nhẹ mời gọi, cùng thăm dò tâm ý người kia. Nhưng sau khi được Lý Bình cho phép, Tứ Nương liền hóa thành một con thú, đói khát gặm nhấm mật ngọt khó cưỡng.
Lý Bình
/Đập mạnh vào vai Tứ Nương/
Tứ Nương
/miễn cưỡng nhả ra, kéo một sợi chỉ bạc huyền thoại giữa hai người/
Lý Bình
Hộc. Tứ Nương, cậu... muốn... giết người... diệt khẩu.
Tứ Nương
/hôn lên trán Lý Bình/
Tứ Nương
Cho đến khi ăn sạch, tôi sẽ không để cậu chết.
Lý Bình
"Tôi lại không thấy cậu sẽ đùa nha."
Tứ Nương
/lần nữa hôn lên trán Lý Bình, khẳng định/
Tứ Nương
Sẽ không tổn thương cậu.
Lý Bình
"Không thành thật."
Tứ Nương ôm người ngồi dậy, vừa hôn vừa tỉ mẩn giúp Lý Bình cởi bỏ y phục.
Người ngoài chính là một cái tột phẩm ôn nhu, chu đáo. Ấy lại trong mắt Lý Bình thành một thú hoang chầm chậm cắn nuốt từng tấc da thịt cậu.
Một con thú hoang động dục khó bảo.
Lý Bình
/cảm nhận nơi bị xâm nhập có chút trướng đau, cơ thể liền sinh ra phản kháng/
Lý Bình
Ư ư. Tứ Nương, đau.
Tứ Nương
/hôn nhẹ khóe mắt phiếm hông, an ủi/
Nghe tiếng rên ngày một mê người, Tứ Nương không khỏi có chút đỏ mắt.
Hắn muốn thật nhanh thao chết tiểu dâm đãng này. Nhưng lại cũng sợ khiến người bị thương.
Lý Bình
/mắt ngập nước nhu hòa/
Lý Bình
/đỡ lấy hai má Tứ Nương/
Lý Bình
Tứ Nương. Đủ rồi. Cho tôi đi.
Tứ Nương
/sợi dây lý trí cuối cùng đã đứt/
Tôi bị hố, cũng sẽ để các bạn hố cùng a.
Comments
liễu như yên
sợ vợ chạy hả?????
2024-10-12
7
Từ trại tâm thần bước ra😔
ht vui:)
2024-08-09
6
Từ trại tâm thần bước ra😔
vừa thơm vừa ngon:)
2024-08-09
12