Ai nói cô ấy không sạch sẽ?

Sở Mộ Nhiễm thấm say, gương mặt đỏ bừng, đôi mắt mờ mịt nhưng lại vô cùng quyến rũ.

Hơn nữa cô vừa mới bị Cố Minh Dạ cưỡng hôn, đôi môi có chút sưng lên đỏ mộng vì nụ hôn, dù không còn lớp son những vẫn ửng đỏ đẹp mắt.

“Phụt…” - Du Kỳ Phong không khỏi bật cười.

Ba người còn lại cũng bật cười, như đang xem một vở kích vui.

Du Kỳ Phong dù cười nhưng ánh mắt không dời khỏi Sở Mộ Nhiễm.

Hắn bước tới, đưa tay nắm lấy chiếc cằm nhỏ tinh xảo của cô, đôi mắt đào hoa nhìn cô chằm chằm: “Sở nhị tiểu thư, nghe nói công phu trên giường của em rất giỏi, anh muốn cùng em lên giường tranh tài. Hôm nay em ngủ với anh một đêm, thế nào? Anh đây tuyệt không có ngắn nhỏ mềm, tuyệt đối làm hài lòng tiểu yêu tinh như em, em muốn mấy lần đều có thể, thế nào?”

“Đương nhiên là không.” - Sở Mộ Nhiễm từ chối không chút suy nghĩ, khinh thường nói: “Anh đùa tôi à, đói khát quá thì đi quán bar tìm bướm đêm, đừng có ở đâu trêu vào tôi… đừng nghĩ rằng anh có gương mặt xinh đẹp thì tôi sẽ không đánh anh.”

Sở Mộ Nhiễm giơ quả đấm sát mặt Du Kỳ Phong.

Tuy là uy hiếp, nhưng trong mắt Du Kỳ Phong lại cảm thấy nữ nhân này thật quyến rũ.

“Haha…” - Du Kỳ Phong ngửa mặt lên trời bật cười, khuôn mặt xinh đẹp của hắn khá vui vẻ: “Em thích khuôn mặt của anh, anh cũng thích con mèo hung dữ như em, anh không muốn tìm bướm đêm, anh muốn em.”

Du Kỳ Phong mang trên gương mặt một vẻ đẹp tà mị, đôi mắt đào hoa, đôi lông mày thon dài chưa cảm giác lãng mạn… khó có nữ nhân nào thoát được cám dỗ của anh ta.

Bình thường ai khen hắn đẹp, hắn đều không vui. Nhưng bây giờ Sở Mộ Nhiễm khen hắn đẹp, hắn cảm thấy rất vui vẻ.

“Theo anh đêm nay nhé, bảo bối.” - Du Kỳ Phong nắm lấy cổ tay cô, ôm vào lòng, tâm tình vui vẻ đến mức không nhớ sự tức giận lúc nãy, cũng quên luôn Bạch Mộng Hề đang bò dưới đất vì sợ hãi.

Sở Mộ Nhiễm ra sức đẩy Du Kỳ Phong ra, trừng mắt: “Đồ điên.”

Cô đi về phía Bạch Mộng Hề đưa tay kéo người lên.

Bạch Mộng Hề nhanh chóng núp phía sau Sở Mộ Nhiễm cùng cô rời đi.

Nhưng Sở Mộ Nhiễm đi được hai bước, Du Kỳ Phong nhàn nhã châm điếu thuốc, nhả ra một vòng khói, thản nhiên nói: “Sở Mộ Nhiễm, cô ta là bạn của em à? Cô ta đổ rượu lên người của tôi, tôi còn chưa tính toán xong, em muốn đưa người đi hôm nay cũng được, nhưng hôm sau sẽ khó giải quyết tình cảm được.”

“Vậy anh muốn gì?” - Sở Mộ Nhiễm hỏi.

“Anh đây vốn mang cô ta cho đám ăn mày chơi, nhưng giờ anh nghĩ lại rồi, chỉ cần em ngủ với anh một đêm, anh sẽ xem cô ta như một cái rắm, em nghĩ sao?” - Du Kỳ Phong nhìn cô mỉm cười.

Vừa rồi là đùa một chút, nhưng lần này là trao đổi.

Sở Mộ Nhiễm định không thèm để ý.

“Em nghĩ tôi không có năng lực chơi chết bạn em à?”

Bước chân Sở Mộ Nhiễm dừng lại.

Du gia thế lực quân đội có tiếng ở Giang thành, chuyện này có gì là khó.

Bạch Mộng Hề run rẩy nắm lấy cổ tay Sở Mộ Nhiễm: “Tiểu Nhiễm.”

“Tôi không ngủ với anh, cũng không giao bạn tôi cho anh.” - Nhìn thấy áo sơ mi của Du Kỳ Phong còn dính rượu đỏ, cô lại nói: “Du thiếu, bạn của tôi quả thật đã làm sai, tôi sẽ mua một bộ quần áo mới đền cho anh, hoặc anh có thể ghi giấy nợ cho tôi.”

“Còn muốn ghi giấy nợ… haha… không có tiền thì đừng xen vào.”

“Cô may mắn vì Du thiếu muốn cô, còn làm cao à?”

Hai người phía sau Du Kỳ Phong lên tiếng cười ngạo.

Ngay cả Mộ Viễn Hoàng vừa bị cô sỉ nhục, bây giờ cũng muốn trả đũa.

“Sở Mộ Nhiễm, cô còn ở đây giả vờ thuần khiết? Nữ nhân vạn người đè như cô ai không biết, ngay cả anh rể cô con leo lên giường, ai mà không thể ngủ với cô? Lần này làm giá, là do muốn tiền phải không? Ra giá đi, 100 triệu đủ không?”

“Mộ thiếu, sao đến lượt cậu xuất tiền, để tôi đãi Du thiếu.” - Hắn ta còn giễu cợt: “Du thiếu vui vẻ xong thì chúng ta cũng vui vẻ nhé. Lâu lắm rồi tôi mới chơi một cô gái nóng bỏng như vậy, thật hưng phấn, tôi sẽ trả thêm 100 triệu để chơi cô.”

“Haha… tôi cũng muốn, 200 triệu, chơi hai lần.”

Từng lời từng lời giống như thanh kiếm sắc bén chém nát lòng tự trọng của cô.

Lúc này cô lại cảm thấy có chút tỉnh táo hơn.

Rõ ràng là ăn mặc kín đáo, nhưng trong ánh mắt của bọn chúng nhìn cô như thể cô đang khỏa thân.

Ánh mắt Sở Mộ Nhiễm trở nên lạnh lẽo, không một chút lo sợ, quét nhìn đám nam nhân đang vu khống mình không chút sợ hãi.

Nhìn ánh mắt của Sở Mộ Nhiễm, trong lòng Du Kỳ Phong đột nhiên rung động, dâng lên một loại cảm giác chưa từng có.

Đột nhiên hắn không muốn làm khó cô nữa.

“Tiểu Nhiễm.” - Du Kỳ Phong còn chưa mở miệng, Bạch Mông Hề đã khóc lóc nắm lấy cổ tay Sở Mộ Nhiễm khẩn cầu: “Tớ rất sợ, không muốn bọn họ đẩy tớ cho tên ăn mày, xin cậu, van xin cậu.”

Sở Mộ Nhiễm im lặng không đáp.

Là cô không biết phải làm sao, chẳng lẽ đi cầu xin Cố Minh Dạ, hay là cầu xin Sở Ngọc Diệp…

“Sở Mộ Nhiễm, cô thật sự thấy chết không cứu sao?” - Bạch Mộng Hề vặn vẹo tức giận: “Nếu không phải tại cô, tôi làm sao lại xuất hiện ở đây, cũng không chọc giận họ, đều là lỗi của cô. Bọn họ đều nói cô là nữ nhân vạn người đè, cô đã như vậy rồi, không thể hi sinh vì tôi sao? Ngủ với một người cũng là ngủ, ngủ với nhiều người cũng là ngủ, cô ngủ với Du thiếu cũng không thiệt thòi, vì sao lại đẩy tôi vào chổ chết?”

Cô ta muốn câu dẫn Du Kỳ Phong, nhưng Du Kỳ Phong lại vừa ý Sở Mộ Nhiễm.

Bạch Mộng Hề cực kỳ tức giận.

Cô ta đang muốn bỏ lại Sở Mộ Nhiễm mà bỏ chạy, không ngờ chạy hai bước liền trật chân té ngã xuống đất đau đớn, chỉ có thể đập tay xuống đất gào thét.

Sở Mộ Nhiễm kinh hãi nhìn Bạch Mộng Hề, cả cô ấy còn nói cô như vậy?

Lúc này trái tim cô như đóng băng lại, chỉ cảm thấy có chút nực cười.

“Ai nói cô ấy không sạch sẽ, khi ở bên tôi, cô ấy chính là lần đầu tiên.” - Một giọng nam nhân mạnh mẽ vang lên.

Một thân ảnh nam nhân cao lớn chậm rãi bước đến.

Khuôn mặt của hắn phủ đầy sương lạnh, đôi mắt phượng hẹp dài sâu thẩm chứa đầy sấm sét, mây đen cuồn cuộn, cho thấy tâm tình hắn cực kỳ không vui.

“Cố thiếu, Cố thiếu, xin ngài hãy nói với họ là tôi đi cùng ngài đến. Tôi đã nói nhưng họ không tin, xin hãy cứu tôi, tôi không muốn bị hủy hoại sự trong sạch của mình.” - Nhìn thấy Cố Minh Dạ, Bạch Mộng Hề lập tức muốn lao vào vòng tay Cố Minh Dạ.

Cố Minh Dạ lạnh lùng liếc nhìn cô ta, dùng chân đá cô ta ra xa, trong mắt tràn đầy chán ghét: “Tránh xa tôi ra, nếu không, chết.”

Bạch Mộng Hề rên đau một tiếng, rơi xuống đất.

“Cố thiếu.”

“Cố thiếu, đã lâu không gặp.”

Đám người của Du Kỳ Phong liền chào hỏi một cách lịch sự.

Du Kỳ Phong cười như không cười, đôi mắt đào hoa hơi liếc nhìn Sở Mộ Nhiễm: “Cố thiếu vừa nói anh là người đầu tiên của Sở nhị tiểu thư, đây chính là tin tức lớn nha. À, vậy Sở đại tiểu thư có biết chuyện này không?”

“Tôi đương nhiên không biết, bởi vì đó là giả.” - Cố Minh Dạ chưa kịp lên tiếng, Sở Ngọc Diệp đã đi tới, nắm lấy cánh tay của anh mỉm cười nhìn anh: “Minh Dạ, em biết anh muốn giúp em gái của em, nhưng anh cũng không thể hạ thấp mình như vậy được.”

Hot

Comments

Phạm Đình Phong

Phạm Đình Phong

con bạn chó chết

2024-08-20

1

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Bạn thân là thân ai nấy lo là đây

2024-05-31

3

Toàn bộ
Chapter
1 Lên Giường Cùng Anh Rể Tương Lai
2 Chết Cũng Không Xin Lỗi
3 Bị Đuổi Khỏi Sở Gia
4 Gặp Lại Kỷ Nhất Phàm
5 Đàn Ông Sẽ Không Quên Được Nữ Nhân Đầu Tiên
6 “Tiểu Nhiễm, làm bạn gái anh nhé."
7 “Anh rể, tối nay nhớ phải đến tìm em nhé."
8 “Không phải muốn mượn tôi dùng sao? Nó đây.”
9 Ai nói cô ấy không sạch sẽ?
10 Dứt Khoát Vứt Bỏ
11 “Hôm nay cô có lên giường với Du Kỳ Phong không?”
12 Mê thất, trầm luân.
13 “Anh không phải là muốn chia tay em chứ?”
14 Cuối Cùng Vẫn Là Không Đành Lòng
15 Vợ Chồng Chu Gia Đến Ăn Cướp
16 Cô Xem Tôi Là Gì?
17 Cô hận Ngọc Diệp?
18 “Cô sẽ không sinh con ra à?”
19 Bị Gài Bẫy
20 “Nhiễm Nhiễm, ngoan một chút, đừng chọc giận tôi.”
21 Chúng ta hãy xem nhau như người xa lạ, tránh xa nhau ra mãi mãi.”
22 Cô Là Đồ Chơi Của Tôi
23 Gọi là đến, đuổi là đi, là một món đồ chơi.
24 Bất Lực Và Tiêu Cực
25 Anh Rể, Em Đến Thăm Anh
26 Tôi Thích Lên Giường Với Em Vào Ban Đêm
27 Đừng Để Tôi Hận Anh
28 “Chỉ cần em thích là được.”
29 Tôi Sẽ Đáp Ứng Mọi Thứ Em Muốn
30 Hắn Quan Tâm Cô Sao?
31 Chúng Ta Chia Tay Đi
32 “Anh lại lần nữa cứu tôi.”
33 “Tha thứ cho cô ấy một lần, có được không?”
34 Không Đồng Ý
35 Bị Dùng Video Uy Hiếp
36 Không Tìm Được Cố Minh Dạ
37 Dục Cầu Bất Mãn
38 Kim Ốc Tàng Kiều
39 Cô và Cố Minh Dạ, thật sự chính là không có khả năng.
40 “Ngài đừng có nói là mớn nước, kể cả tôi cũng không tin.”
41 “Tôi không thích son môi, không có mùi vị của em.”
42 Anh ta luôn lạnh lùng và tàn nhẫn với cô.
43 Dây Dưa Không Buông
44 Hẹn Hò Xem Mắt
45 Du Kỳ Phong Làm Chổ Dựa
46 Hai Vị Thần Thánh Ở Giang Thành Giành Một Cô Gái
47 Tôi Có Thể Phục Vụ Em Bất Cứ Lúc Nào
48 Du Kỳ Phong Là Người Chủ Mưu
49 “Từ nay về sau, tôi và em không còn bất cứ quan hệ gì.”
50 “Cố Minh Dạ, anh bệnh tâm thần à?”
51 Chỉnh Cố Minh Dạ
52 Du Gia Cầu Hôn Sở Gia
53 Nhiễm Nhiễm, Anh Yêu Em
54 Nhiễm Nhiễm, chúng ta kết hôn đi
55 Anh cho em một đứa bé
56 Hành Trình Đi Tìm Manh Mối
57 “Anh nghĩ sao về việc thư phòng play.”
58 Cố thiếu, hôm nay em đã làm chuyện xấu rồi
59 Bị Bắt Cóc
60 Đừng Chết, Anh Không Thể Sống Thiếu Em
61 Về Sau Gọi Anh Là Chồng
62 Sự Tàn Nhẫn Của Nữ Nhân
63 Có Thai, Bị Bắt Tại Phòng Phẫu Thuật Sinh Non
64 Muốn Sinh Con Cho Anh
65 Mang Thai
66 Mặt Dày Vô Sỉ Du Kỳ Phong
67 Gặp Lại Cố Minh Dạ
68 Tôi nhất định sẽ yêu thương em đủ nhiều.
69 Lạnh thấu xương. Cũng là hận thấu xương.
70 Du Thiếu, Ngài Có Muốn Giữ Đứa Bé Không?
71 Hận tất cả mọi thứ.
72 Thêm Một Con Tin
73 “Không chọn anh ấy, chẳng lẽ chọn anh?”
74 Cố đại tổng tài quả thật rất đáng thương.
75 “Anh yêu em, Cố thiếu phu nhân.”
76 Cố Minh Dạ Tử Trận.
77 Bị Đuổi Khỏi Giang Sơn
78 Cố Minh Dạ Còn Sống
79 Tình Thế Nguy Hiểm
80 Tiểu Bình An ra đời.
81 Tất Cả Mọi Thứ Đều Chống Lại Cô
82 Anh ấy, cuối cùng đã trở về!
83 Tiến Vào Căn Cứ Mật
84 Có Thêm Một Quả Bom Khác
85 Sở Ngọc Diệp Còn Sống
86 Chọn Mẹ Hay Chọn Con.
87 Em hận tôi phải không?
88 Điều Tra Kỷ Tiếu Tiếu
89 Trực Thăng Play
90 Hành Động
91 Chia Tay
92 Oan Gia Ngõ Hẹp
93 Du Kỳ Phong Tiểu Tam
94 Ở Cùng Du Kỳ Phong
95 “Nhiễm Nhiễm, chúng ta khi nào chuẩn bị hôn lễ.”
96 Tiếu Tiếu, cậu cảm thấy Du Kỳ Phong thế nào?
97 “Có chuyện gì không vui sao?”
98 Lễ Độc Thân
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Lên Giường Cùng Anh Rể Tương Lai
2
Chết Cũng Không Xin Lỗi
3
Bị Đuổi Khỏi Sở Gia
4
Gặp Lại Kỷ Nhất Phàm
5
Đàn Ông Sẽ Không Quên Được Nữ Nhân Đầu Tiên
6
“Tiểu Nhiễm, làm bạn gái anh nhé."
7
“Anh rể, tối nay nhớ phải đến tìm em nhé."
8
“Không phải muốn mượn tôi dùng sao? Nó đây.”
9
Ai nói cô ấy không sạch sẽ?
10
Dứt Khoát Vứt Bỏ
11
“Hôm nay cô có lên giường với Du Kỳ Phong không?”
12
Mê thất, trầm luân.
13
“Anh không phải là muốn chia tay em chứ?”
14
Cuối Cùng Vẫn Là Không Đành Lòng
15
Vợ Chồng Chu Gia Đến Ăn Cướp
16
Cô Xem Tôi Là Gì?
17
Cô hận Ngọc Diệp?
18
“Cô sẽ không sinh con ra à?”
19
Bị Gài Bẫy
20
“Nhiễm Nhiễm, ngoan một chút, đừng chọc giận tôi.”
21
Chúng ta hãy xem nhau như người xa lạ, tránh xa nhau ra mãi mãi.”
22
Cô Là Đồ Chơi Của Tôi
23
Gọi là đến, đuổi là đi, là một món đồ chơi.
24
Bất Lực Và Tiêu Cực
25
Anh Rể, Em Đến Thăm Anh
26
Tôi Thích Lên Giường Với Em Vào Ban Đêm
27
Đừng Để Tôi Hận Anh
28
“Chỉ cần em thích là được.”
29
Tôi Sẽ Đáp Ứng Mọi Thứ Em Muốn
30
Hắn Quan Tâm Cô Sao?
31
Chúng Ta Chia Tay Đi
32
“Anh lại lần nữa cứu tôi.”
33
“Tha thứ cho cô ấy một lần, có được không?”
34
Không Đồng Ý
35
Bị Dùng Video Uy Hiếp
36
Không Tìm Được Cố Minh Dạ
37
Dục Cầu Bất Mãn
38
Kim Ốc Tàng Kiều
39
Cô và Cố Minh Dạ, thật sự chính là không có khả năng.
40
“Ngài đừng có nói là mớn nước, kể cả tôi cũng không tin.”
41
“Tôi không thích son môi, không có mùi vị của em.”
42
Anh ta luôn lạnh lùng và tàn nhẫn với cô.
43
Dây Dưa Không Buông
44
Hẹn Hò Xem Mắt
45
Du Kỳ Phong Làm Chổ Dựa
46
Hai Vị Thần Thánh Ở Giang Thành Giành Một Cô Gái
47
Tôi Có Thể Phục Vụ Em Bất Cứ Lúc Nào
48
Du Kỳ Phong Là Người Chủ Mưu
49
“Từ nay về sau, tôi và em không còn bất cứ quan hệ gì.”
50
“Cố Minh Dạ, anh bệnh tâm thần à?”
51
Chỉnh Cố Minh Dạ
52
Du Gia Cầu Hôn Sở Gia
53
Nhiễm Nhiễm, Anh Yêu Em
54
Nhiễm Nhiễm, chúng ta kết hôn đi
55
Anh cho em một đứa bé
56
Hành Trình Đi Tìm Manh Mối
57
“Anh nghĩ sao về việc thư phòng play.”
58
Cố thiếu, hôm nay em đã làm chuyện xấu rồi
59
Bị Bắt Cóc
60
Đừng Chết, Anh Không Thể Sống Thiếu Em
61
Về Sau Gọi Anh Là Chồng
62
Sự Tàn Nhẫn Của Nữ Nhân
63
Có Thai, Bị Bắt Tại Phòng Phẫu Thuật Sinh Non
64
Muốn Sinh Con Cho Anh
65
Mang Thai
66
Mặt Dày Vô Sỉ Du Kỳ Phong
67
Gặp Lại Cố Minh Dạ
68
Tôi nhất định sẽ yêu thương em đủ nhiều.
69
Lạnh thấu xương. Cũng là hận thấu xương.
70
Du Thiếu, Ngài Có Muốn Giữ Đứa Bé Không?
71
Hận tất cả mọi thứ.
72
Thêm Một Con Tin
73
“Không chọn anh ấy, chẳng lẽ chọn anh?”
74
Cố đại tổng tài quả thật rất đáng thương.
75
“Anh yêu em, Cố thiếu phu nhân.”
76
Cố Minh Dạ Tử Trận.
77
Bị Đuổi Khỏi Giang Sơn
78
Cố Minh Dạ Còn Sống
79
Tình Thế Nguy Hiểm
80
Tiểu Bình An ra đời.
81
Tất Cả Mọi Thứ Đều Chống Lại Cô
82
Anh ấy, cuối cùng đã trở về!
83
Tiến Vào Căn Cứ Mật
84
Có Thêm Một Quả Bom Khác
85
Sở Ngọc Diệp Còn Sống
86
Chọn Mẹ Hay Chọn Con.
87
Em hận tôi phải không?
88
Điều Tra Kỷ Tiếu Tiếu
89
Trực Thăng Play
90
Hành Động
91
Chia Tay
92
Oan Gia Ngõ Hẹp
93
Du Kỳ Phong Tiểu Tam
94
Ở Cùng Du Kỳ Phong
95
“Nhiễm Nhiễm, chúng ta khi nào chuẩn bị hôn lễ.”
96
Tiếu Tiếu, cậu cảm thấy Du Kỳ Phong thế nào?
97
“Có chuyện gì không vui sao?”
98
Lễ Độc Thân

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play