Cuối Cùng Vẫn Là Không Đành Lòng

Lái xe khỏi Nhất Thiên Sắc, khi lái qua một hiệu thuốc, Cố Minh Dạ nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Sở Mộ Nhiễm.

Sao cô ấy lại đi ra ngoài sớm như vậy? Không cần nghỉ ngơi sao?

Hay là đêm qua anh quá mạnh bạo, khiến cô không khỏe?

Liếc nhìn Sở Ngọc Diệp đang bất tỉnh, Cố Minh Dạ tắt máy xe, bước xuống đi về phía hiệu thuốc.

Bên trong hiệu thuốc, Sở Mộ Nhiễm cầm lấy viên thuốc tránh thai khẩn cấp, khui nắp chai nước vừa mua kèm, định bỏ vào miệng uống.

Bỗng nhiên có một bóng người lao tới, nắm lấy cô tay cô, ngăn cản hành động của cô.

Chai nước và viên thuốc rơi xuống đất, dính đầy bụi bẩn không thể uống được nữa.

“Cố Minh Dạ, anh có bệnh à?” - Sở Mộ Nhiễm ngẩng đầu lên, thấy gương mặt này liền tức giận phun trào.

“Sở Mộ Nhiễm, quả nhiên là cô.” - Cố Minh Dạ cầm gói thuốc trên quầy, vò nát trong lòng tay, giọng nói đầy tức giận: “Tôi vừa ra khỏi của cô liền đi mua thuốc, cô làm vậy là có ý gì?”

Sở Mộ Nhiễm hít một hơi thật sâu để không nổ tung.

“Có gì ra ngoài nói, anh không biết xấu hổ nhưng tôi biết.” - Sở Mộ Nhiễm đẩy cửa ra ngoài, lạnh lùng để lại một câu.

Đôi mắt Cố Minh Dạ tối sầm, quét mắt nhìn những người bên trong cửa hàng đang tò mò, bắt gặp ánh mắt của anh liền sợ hãi lẩn tránh. Cố Minh Dạ xoay người đuổi theo Sở Mộ Nhiễm.

Dưới bóng cây, Sở Mộ Nhiễm đứng chờ Cố Minh Dạ, cảm xúc lẫn lộn.

Anh vừa đến gần, cô thản nhiên nói: “Anh rể, hôm nay anh ra đường không mang theo não à? Sao tôi có cảm giác anh quản chuyện của tôi hơi nhiều.”

Hai từ anh rể đủ kích thích tinh thần Cố Minh Dạ: “Sở Mộ Nhiễm, nói chuyện đàng hoàng.”

“Sao anh không cho tôi uống thuốc?”

“Thuốc đó không tốt với cơ thể cô.”

“Biết thuốc không tốt, vậy vì cái quái gì đêm qua anh không dùng bảo hộ? Hay là anh muốn tôi mang thai con anh, để cho cả Giang thành cười nhạo? - Sở Mộ Nhiễm tức giận đến mặt đỏ bừng: “Hay là anh không chỉ muốn xác nhận tin đồn tôi dụ dỗ anh, anh còn muốn tôi sinh con ra, bị người khác mắng con của tôi là con hoang, đây vẫn là một cách trả thù cho Sở tiểu thư xuất trần của anh à?”

Gương mặt Cố Minh Dạ lướt qua một tia lúng túng, ánh mắt dời đi chỗ khác.

Đêm qua hắn tìm cô cũng không phải là muốn làm cô, cho nên mới không nghĩ mà chuẩn bị bảo hộ. Chỉ là cơn tức giận không thể kiềm chế cho nên mới thật sự làm cô.

Nhưng nghe lời Sở Mộ Nhiễm nói thật sự rất khó chịu.

Con của hắn sao có thể bị gọi là con hoang.

Cố Minh Dạ mở miệng: “Tôi không có trả thù cho cô ấy.”

“Anh không? Đừng lố bịch, anh chỉ thiếu cúng bái cô ta thành tiên nữ, không đúng sao?”

“Chuyện hôm đó… cô vô tội, tôi biết.”

Sở Mộ Nhiễm cảm thấy vô cùng khó tin và kinh ngạc: “Anh… anh biết?”

Cô nhớ trước kia dù có bị Sở Ngọc Diệp ức hiếp ra sao, dù là bị hãm hại hay là cô trực tiếp không chịu được mà động thủ với cô ta, Cố Minh Dạ chỉ một mực tin tưởng Sở Ngọc Diệp, và dưới sự can thiệp của hắn, người thương tổn luôn luôn là cô 

Lần này hắn đi tra… có vẻ là lần đầu tiên.

“Ừm.” - Cố Minh Dạ đi đến trước mặt Sở Mộ Nhiễm, ma xui quỷ khiến hắn mở miệng: “Lần này… cô uống thuốc đi. Lần sau tôi nhất định sẽ có biện pháp phòng tránh, không để làm tổn thương cơ thể của cô.”

Cố Minh Dạ muốn ôm cô vào lòng, nhưng ở ngoài đường, ban ngày ban mặt, thân phận của hai người hắn không thể làm như vậy được, chỉ sợ hắn ôm cô lúc này chỉ gây thêm tổn thương cho cô.

Cố Minh Dạ mím môi mỏng thành đường thẳng, đôi mắt tối sầm lại.

Sở Mộ Nhiễm cúi đầu, kinh ngạc ngỡ ngàng trước sự phản bội Sở Ngọc Diệp của Cố Minh Dạ cho nên lời cuối cùng của anh cô không nghe rõ.

Nếu cô nghe được, chắc chắn sẽ giẫm chân.

Lần sau, lần sau cmn anh.

Lúc Sở Mộ Nhiễm bình tĩnh lại, Cố Minh Dạ đã rời đi.

Sở Mộ Nhiễm liền đi đến tiệm thuốc khác mua một viên thuốc tránh thai khác lập tức uống xuống.

Cuối cùng tâm tình cũng bình tĩnh trở lại.

Cô biết bản thân mình muốn cái gì.

Cô sẽ không ngu ngốc mà vì yêu một người mà trả giá một đời, cô sẽ tự lên kế hoạch cho cuộc đời của mình.

Cố Minh Dạ trở về xe, đang chuẩn bị khởi động cô tình liếc qua phát hiện dấu vân tay rõ ràng trên nắm tay cửa ghế phụ, lông mày anh chợt nhíu lại.

Anh có chứng bệnh thích sạch sẽ hằng ngày đều có người lau sạch sẽ từ ngoài vào trong xe của anh. Sở Ngọc Diệp hôn mê từ khi lên xe, chắc chắn nơi đó sẽ không có vân tay.

Sở Ngọc Diệp xuống xe?

Theo dõi hắn?

Đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Sở Ngọc Diệp, hô hấp không đều, rõ ràng là đang giả vờ ngất.

Trước kia là hắn bỏ qua nhưng chi tiết nhỏ nhặt bên cạnh, bây giờ khi hắn để ý, Sở Ngọc Diệp không phải là đối thủ của hắn.

Cố Minh Dạ trong lòng cực kỳ khó chịu.

“Ngọc Diệp.” - Cố Minh Dạ tắt máy, tựa lưng vào ghế, châm một điếu thuốc, lạnh giọng nói: “Nếu em tỉnh rồi thì chúng ta nói chuyện một chút đi.”

Sở Ngọc Diệp không trả lời, hắn cũng không lên tiếng.

Không gian im lặng đáng sợ.

Rất lâu Cố Minh Dạ cũng không lên tiếng, Sở Ngọc Diệp trái tim xoắn thành một quả bóng, cô ta không thể giữ được bình tĩnh huống chi phải giả vờ bất tỉnh trước mặt anh.

“Ưm.” - Sở Ngọc Diệp mở hai mắt: “Minh Dạ ca ca, sao em lại ở đây.”

Không để Cố Minh Dạ trả lời, Sở Ngọc Diệp miễn cưỡng cong khóe môi: “Em nhớ rồi, em ngất ở nhà của anh…Minh Dạ, anh đưa em về nhà được không? Em có chút không thoải mái, không muốn đi bệnh viện, chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi.”

“Được.” - Cố Minh Dạ bình tĩnh nói.

Anh muốn nói chuyện đó với Sở Ngọc Diệp, nhưng nhìn thấy bộ dạng tránh né, lông mi run rẩy, quay đầu về cửa sổ sợ hãi tránh ánh mắt của anh… cuối cùng Cố Minh Dạ cũng là không đành lòng.

Nghĩ lại, có phải chính anh quá nóng lòng hay không?

Tuy là trong lòng rất muốn xử lý, nhưng Sở Ngọc Diệp dù sao cũng là cô bé lớn lên cùng anh, người mà anh cưng chiều từ bé, dù đó chỉ là tình thân hay chính là có chút tình yêu, nếu anh cứ như thế tuyệt tình, đối với cô ấy khá tàn nhẫn.

Thấy Cố Minh Dạ không nói gì, Sở Ngọc Diệp có chút thở ra.

Dù vậy trốn được lần này, cô ta có thể trốn được bao lâu?

Xe đến Sở gia.

Lần đầu tiên Sở Ngọc Diệp không muốn nói thêm cái gì với Cố Minh Dạ mà một mực xuống xe đi vào nhà.

Sở Vân Quốc lên tiếng mời Cố Minh Dạ ở lại nhưng anh lịch sự và lạnh lùng từ chối mà đi thẳng.

Sở Vân Quốc và Hà Cẩm Thu liếc nhìn nhau phát giác có gì đó không đúng.

Hai người lên lầu, đẩy cửa phòng Sở Ngọc Diệp đi vào.

“Ngọc Diệp, con và Cố thiếu có mâu thuẫn sao?” - Sở Vân Quốc cau mày, bất mãn lên tiếng: “Ở nhà, ta và mẹ con cưng chiều con, nhưng ở bên cạnh Cố Minh Dạ, con nhất định phải hạ mình hầu hạ thật tốt, tuyệt đối không được mang tính khí của đại tiểu thư để hắn thấy, có biết không?”

“Ngọc Diệp nhà chúng ta nào có tính khí đại tiểu thư, con bé không phải Sở Mộ Nhiễm.” - Hà Cẩm Thu nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Sở Ngọc Diệp, tức giận kéo tay Sở Vân Quốc, nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Đừng nóng nảy, Ngọc Diệp không thoải mái, ông không thấy sao?”

“Nếu không thoải mái cũng không được không vui với Cố thiếu.” - Sở Vân Quốc vung tay, tức giận quát lên: “Ngoài kia có bao nhiêu người muốn tìm cách quan hệ với Cố gia mà không được, rõ ràng chúng ta có điều kiện tốt như vậy mà không chịu trân quý, đây chính là ngu ngốc.”

Sở Ngọc Diệp vội vàng nở nụ cười: “Ba mẹ, con và Minh Dạ không có mâu thuẫn gì cả. Chỉ là hôm nay con không khỏe mà chịu đựng đi nấu cơm cho anh ấy, bị anh ấy phát hiện nên mới tức giận con không biết tự chăm sóc mình. Anh ấy còn nói… lần sau con còn tái phạm sẽ nhanh chóng cưới con về, tránh cho việc con không nghe lời.”

“Thật sao?” - Sở Vân Quốc kinh ngạc: “Cố thiếu cầu hôn con thật à?”

“Cũng không tính là cầu hôn, chỉ thuận miệng nói đùa như vậy.” - Sở Ngọc Diệp cắn môi và cụp mắt xuống, giống như đang xấu hổ.

“Ha ha, đúng là con gái ngoan của ba, con là người duy nhất có khả năng trói buộc trái tim của Cố thiếu, biến hắn thành thép mềm.” - Sở Vân Quốc cực kỳ vui vẻ.”

“Tôi đã nói, Ngọc Diệp nhà chúng ta rất xuất sắc.” - Hà Cẩm Thu vui vẻ nói.

Sở Ngọc Diệp trong lòng chua xót, khổ không nói được.

Sở Vân Quốc là kẻ xem trọng lợi ít cao hơn mọi thứ, lời nói dối này sẽ kéo dài được bao lâu.

Sở Ngọc Diệp biết rằng nếu cô không trở thành Cố phu nhân, thì Sở gia cũng sẽ không để cô có chỗ đứng.

Và cô ta sẽ mất hết tất cả mọi thứ.

Mà tất cả chính là do Sở Mộ Nhiễm.

Hai vợ chồng Sở gia ra ngoài, Sở Ngọc Diệp nhắm mắt lại nhớ lại đoạn đối thoại của Sở Mộ Nhiễm và Cố Minh Dạ.

Tiện nhân… Sở Mộ Nhiễm lại câu dẫn Cố Minh Dạ lên giường với cô ta.

Đôi mắt Sở Ngọc Diệp long lên hung ác, lấy điện thoại ra gọi đi một cuộc.

Sở Mộ Nhiễm, cô bản thân tự lo cho mình còn không xong, xem còn muốn đi giành đàn ông với tôi không?

Hot

Comments

Thương Nguyễn 💕💞

Thương Nguyễn 💕💞

Con chị nuôi này bắt đầu giở trò rồi đây

2024-05-31

1

Toàn bộ
Chapter
1 Lên Giường Cùng Anh Rể Tương Lai
2 Chết Cũng Không Xin Lỗi
3 Bị Đuổi Khỏi Sở Gia
4 Gặp Lại Kỷ Nhất Phàm
5 Đàn Ông Sẽ Không Quên Được Nữ Nhân Đầu Tiên
6 “Tiểu Nhiễm, làm bạn gái anh nhé."
7 “Anh rể, tối nay nhớ phải đến tìm em nhé."
8 “Không phải muốn mượn tôi dùng sao? Nó đây.”
9 Ai nói cô ấy không sạch sẽ?
10 Dứt Khoát Vứt Bỏ
11 “Hôm nay cô có lên giường với Du Kỳ Phong không?”
12 Mê thất, trầm luân.
13 “Anh không phải là muốn chia tay em chứ?”
14 Cuối Cùng Vẫn Là Không Đành Lòng
15 Vợ Chồng Chu Gia Đến Ăn Cướp
16 Cô Xem Tôi Là Gì?
17 Cô hận Ngọc Diệp?
18 “Cô sẽ không sinh con ra à?”
19 Bị Gài Bẫy
20 “Nhiễm Nhiễm, ngoan một chút, đừng chọc giận tôi.”
21 Chúng ta hãy xem nhau như người xa lạ, tránh xa nhau ra mãi mãi.”
22 Cô Là Đồ Chơi Của Tôi
23 Gọi là đến, đuổi là đi, là một món đồ chơi.
24 Bất Lực Và Tiêu Cực
25 Anh Rể, Em Đến Thăm Anh
26 Tôi Thích Lên Giường Với Em Vào Ban Đêm
27 Đừng Để Tôi Hận Anh
28 “Chỉ cần em thích là được.”
29 Tôi Sẽ Đáp Ứng Mọi Thứ Em Muốn
30 Hắn Quan Tâm Cô Sao?
31 Chúng Ta Chia Tay Đi
32 “Anh lại lần nữa cứu tôi.”
33 “Tha thứ cho cô ấy một lần, có được không?”
34 Không Đồng Ý
35 Bị Dùng Video Uy Hiếp
36 Không Tìm Được Cố Minh Dạ
37 Dục Cầu Bất Mãn
38 Kim Ốc Tàng Kiều
39 Cô và Cố Minh Dạ, thật sự chính là không có khả năng.
40 “Ngài đừng có nói là mớn nước, kể cả tôi cũng không tin.”
41 “Tôi không thích son môi, không có mùi vị của em.”
42 Anh ta luôn lạnh lùng và tàn nhẫn với cô.
43 Dây Dưa Không Buông
44 Hẹn Hò Xem Mắt
45 Du Kỳ Phong Làm Chổ Dựa
46 Hai Vị Thần Thánh Ở Giang Thành Giành Một Cô Gái
47 Tôi Có Thể Phục Vụ Em Bất Cứ Lúc Nào
48 Du Kỳ Phong Là Người Chủ Mưu
49 “Từ nay về sau, tôi và em không còn bất cứ quan hệ gì.”
50 “Cố Minh Dạ, anh bệnh tâm thần à?”
51 Chỉnh Cố Minh Dạ
52 Du Gia Cầu Hôn Sở Gia
53 Nhiễm Nhiễm, Anh Yêu Em
54 Nhiễm Nhiễm, chúng ta kết hôn đi
55 Anh cho em một đứa bé
56 Hành Trình Đi Tìm Manh Mối
57 “Anh nghĩ sao về việc thư phòng play.”
58 Cố thiếu, hôm nay em đã làm chuyện xấu rồi
59 Bị Bắt Cóc
60 Đừng Chết, Anh Không Thể Sống Thiếu Em
61 Về Sau Gọi Anh Là Chồng
62 Sự Tàn Nhẫn Của Nữ Nhân
63 Có Thai, Bị Bắt Tại Phòng Phẫu Thuật Sinh Non
64 Muốn Sinh Con Cho Anh
65 Mang Thai
66 Mặt Dày Vô Sỉ Du Kỳ Phong
67 Gặp Lại Cố Minh Dạ
68 Tôi nhất định sẽ yêu thương em đủ nhiều.
69 Lạnh thấu xương. Cũng là hận thấu xương.
70 Du Thiếu, Ngài Có Muốn Giữ Đứa Bé Không?
71 Hận tất cả mọi thứ.
72 Thêm Một Con Tin
73 “Không chọn anh ấy, chẳng lẽ chọn anh?”
74 Cố đại tổng tài quả thật rất đáng thương.
75 “Anh yêu em, Cố thiếu phu nhân.”
76 Cố Minh Dạ Tử Trận.
77 Bị Đuổi Khỏi Giang Sơn
78 Cố Minh Dạ Còn Sống
79 Tình Thế Nguy Hiểm
80 Tiểu Bình An ra đời.
81 Tất Cả Mọi Thứ Đều Chống Lại Cô
82 Anh ấy, cuối cùng đã trở về!
83 Tiến Vào Căn Cứ Mật
84 Có Thêm Một Quả Bom Khác
85 Sở Ngọc Diệp Còn Sống
86 Chọn Mẹ Hay Chọn Con.
87 Em hận tôi phải không?
88 Điều Tra Kỷ Tiếu Tiếu
89 Trực Thăng Play
90 Hành Động
91 Chia Tay
92 Oan Gia Ngõ Hẹp
93 Du Kỳ Phong Tiểu Tam
94 Ở Cùng Du Kỳ Phong
95 “Nhiễm Nhiễm, chúng ta khi nào chuẩn bị hôn lễ.”
96 Tiếu Tiếu, cậu cảm thấy Du Kỳ Phong thế nào?
97 “Có chuyện gì không vui sao?”
98 Lễ Độc Thân
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Lên Giường Cùng Anh Rể Tương Lai
2
Chết Cũng Không Xin Lỗi
3
Bị Đuổi Khỏi Sở Gia
4
Gặp Lại Kỷ Nhất Phàm
5
Đàn Ông Sẽ Không Quên Được Nữ Nhân Đầu Tiên
6
“Tiểu Nhiễm, làm bạn gái anh nhé."
7
“Anh rể, tối nay nhớ phải đến tìm em nhé."
8
“Không phải muốn mượn tôi dùng sao? Nó đây.”
9
Ai nói cô ấy không sạch sẽ?
10
Dứt Khoát Vứt Bỏ
11
“Hôm nay cô có lên giường với Du Kỳ Phong không?”
12
Mê thất, trầm luân.
13
“Anh không phải là muốn chia tay em chứ?”
14
Cuối Cùng Vẫn Là Không Đành Lòng
15
Vợ Chồng Chu Gia Đến Ăn Cướp
16
Cô Xem Tôi Là Gì?
17
Cô hận Ngọc Diệp?
18
“Cô sẽ không sinh con ra à?”
19
Bị Gài Bẫy
20
“Nhiễm Nhiễm, ngoan một chút, đừng chọc giận tôi.”
21
Chúng ta hãy xem nhau như người xa lạ, tránh xa nhau ra mãi mãi.”
22
Cô Là Đồ Chơi Của Tôi
23
Gọi là đến, đuổi là đi, là một món đồ chơi.
24
Bất Lực Và Tiêu Cực
25
Anh Rể, Em Đến Thăm Anh
26
Tôi Thích Lên Giường Với Em Vào Ban Đêm
27
Đừng Để Tôi Hận Anh
28
“Chỉ cần em thích là được.”
29
Tôi Sẽ Đáp Ứng Mọi Thứ Em Muốn
30
Hắn Quan Tâm Cô Sao?
31
Chúng Ta Chia Tay Đi
32
“Anh lại lần nữa cứu tôi.”
33
“Tha thứ cho cô ấy một lần, có được không?”
34
Không Đồng Ý
35
Bị Dùng Video Uy Hiếp
36
Không Tìm Được Cố Minh Dạ
37
Dục Cầu Bất Mãn
38
Kim Ốc Tàng Kiều
39
Cô và Cố Minh Dạ, thật sự chính là không có khả năng.
40
“Ngài đừng có nói là mớn nước, kể cả tôi cũng không tin.”
41
“Tôi không thích son môi, không có mùi vị của em.”
42
Anh ta luôn lạnh lùng và tàn nhẫn với cô.
43
Dây Dưa Không Buông
44
Hẹn Hò Xem Mắt
45
Du Kỳ Phong Làm Chổ Dựa
46
Hai Vị Thần Thánh Ở Giang Thành Giành Một Cô Gái
47
Tôi Có Thể Phục Vụ Em Bất Cứ Lúc Nào
48
Du Kỳ Phong Là Người Chủ Mưu
49
“Từ nay về sau, tôi và em không còn bất cứ quan hệ gì.”
50
“Cố Minh Dạ, anh bệnh tâm thần à?”
51
Chỉnh Cố Minh Dạ
52
Du Gia Cầu Hôn Sở Gia
53
Nhiễm Nhiễm, Anh Yêu Em
54
Nhiễm Nhiễm, chúng ta kết hôn đi
55
Anh cho em một đứa bé
56
Hành Trình Đi Tìm Manh Mối
57
“Anh nghĩ sao về việc thư phòng play.”
58
Cố thiếu, hôm nay em đã làm chuyện xấu rồi
59
Bị Bắt Cóc
60
Đừng Chết, Anh Không Thể Sống Thiếu Em
61
Về Sau Gọi Anh Là Chồng
62
Sự Tàn Nhẫn Của Nữ Nhân
63
Có Thai, Bị Bắt Tại Phòng Phẫu Thuật Sinh Non
64
Muốn Sinh Con Cho Anh
65
Mang Thai
66
Mặt Dày Vô Sỉ Du Kỳ Phong
67
Gặp Lại Cố Minh Dạ
68
Tôi nhất định sẽ yêu thương em đủ nhiều.
69
Lạnh thấu xương. Cũng là hận thấu xương.
70
Du Thiếu, Ngài Có Muốn Giữ Đứa Bé Không?
71
Hận tất cả mọi thứ.
72
Thêm Một Con Tin
73
“Không chọn anh ấy, chẳng lẽ chọn anh?”
74
Cố đại tổng tài quả thật rất đáng thương.
75
“Anh yêu em, Cố thiếu phu nhân.”
76
Cố Minh Dạ Tử Trận.
77
Bị Đuổi Khỏi Giang Sơn
78
Cố Minh Dạ Còn Sống
79
Tình Thế Nguy Hiểm
80
Tiểu Bình An ra đời.
81
Tất Cả Mọi Thứ Đều Chống Lại Cô
82
Anh ấy, cuối cùng đã trở về!
83
Tiến Vào Căn Cứ Mật
84
Có Thêm Một Quả Bom Khác
85
Sở Ngọc Diệp Còn Sống
86
Chọn Mẹ Hay Chọn Con.
87
Em hận tôi phải không?
88
Điều Tra Kỷ Tiếu Tiếu
89
Trực Thăng Play
90
Hành Động
91
Chia Tay
92
Oan Gia Ngõ Hẹp
93
Du Kỳ Phong Tiểu Tam
94
Ở Cùng Du Kỳ Phong
95
“Nhiễm Nhiễm, chúng ta khi nào chuẩn bị hôn lễ.”
96
Tiếu Tiếu, cậu cảm thấy Du Kỳ Phong thế nào?
97
“Có chuyện gì không vui sao?”
98
Lễ Độc Thân

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play