Hàn Vỹ rất thích Khúc Vy.
Ở cái tuổi 29 sắp 30, anh đã gặp nhiều phụ nữ, bản lĩnh sắc sảo, tài năng bá đạo, đẹp như hoa hậu, keo lì như siêu mẫu đều có cả. Nhưng anh lại ưng cô bé 18 tuổi thấp hơn anh hơn một cái đầu.
Thích nhưng anh không thể dồn dập, thậm chí còn lo khoảng cách tuổi tác có thể là rào cản. Anh và Khúc Vy là hai thế hệ khác biệt, có thể gọi chú- cháu cũng được ấy chứ.
Vẫn cần thời gian để "nghiên cứu " đường đi nước bước sao cho thận trọng, đánh đâu thắng đó.
Ở quán bar, anh đã liếc thấy điện thoại của Khúc Vy đặt trên bàn, hiển thị tìm kiếm các dòng laptop và máy tính bảng. Có vẻ sắp lên đại học nên cô ấy muốn mua để phục vụ học tập. Anh đoán thế.
Thích lắm thích vừa cũng phải có hành động cụ thể để thể hiện thành ý, nói ít làm nhiều, Hàn Vỹ ngay hôm sau mua luôn vừa lap top, máy tính bảng, điện thoại và đồng hồ thông minh đủ bộ cùng hãng để tặng cô. Lại còn là màu hồng nữa.
Đã làm thì làm cho tới, anh lại mò tới K" Luxury để gặp cô. Nhưng nếu đùng đùng tới chỉ để tặng quà thì hơi kì cục, bởi hai người chưa thân đến thế. Vậy là anh kiếm được cái cớ hoàn hảo, anh sẽ mua kim cương. Tuy tốn thêm mớ tiền phát sinh nhưng không sao, đi đâu mà thiệt.
Do lần trước là Khúc Vy chốt đơn khủng cho anh, nên vừa thấy bóng dáng Hàn tổng tới, quản lý đã điều ngay Khúc Vy đi tiếp khách.
- Anh Hàn Vỹ!
- Ừm!
- Em quên, đang chỗ làm mà, Hàn tổng nay ghé qua K"Luxury là muốn món kim cương nào để em tư vấn ạ.
Có lẽ biết đây là bạn thân của anh trai, lại gặp nhau ở quán bar hôm qua rồi nên nay Khúc Vy đối với anh thoải mái hơn nhiều, không quá khách sáo xa cách.
- Anh muốn mua nhẫn, thấy Snopi đeo khá đẹp nên anh cũng muốn một chiếc như cậu ấy.
- Em hiểu rồi, chúng ta qua khu vực nhẫn nhé ạ.
Khúc Vy khẽ nhìn qua tay của Hàn Vỹ, rồi tự cười thầm. Tay anh thon dài lại nam tính, đeo nhẫn nhất định sẽ đẹp.
Cô giới thiệu cho anh kiểu nhẫn tương tự với kiểu anh trai cô đang đeo, với khung là vàng trắng và nhiều viên nhỏ ở giữa có thể xoay tròn.
Hàn Vỹ cũng cố gắng tỏ ra tập trung, hai người chụm đầu gần nhau nhìn xuống chiếc nhẫn, anh vẫn không kìm được mà thi thoảng lén nhìn cô.
Khúc Vy đeo găng tay, cẩn thận lấy nhẫn ra. Cô rất tự nhiên giữ tay trái của anh rồi xỏ thử vào ngón trỏ.
- Anh thấy sao?
Cô nhoẻn miệng cười, ánh mắt ý tứ nhìn anh.
- Vừa in. Đúng là con nhà nòi, nhìn qua đã chọn được chuẩn size tay anh rồi. Em đã đeo vào, anh không tháo nữa. Đeo luôn nhé.
- Ừm.
Cô gật đầu, lại nheo mắt nhìn anh.
- Anh có biết ý nghĩa đeo nhẫn ngón trỏ trái là gì không?
- Hửm?
Hàn Vỹ đang đăm chiêu nhìn chiếc nhẫn trên tay. Vốn anh không thích đeo phụ kiện trang sức, lúc đầu thấy nhẫn này cũng không ấn tượng lắm. Nhưng từ giây phút Khúc Vy đeo vào, anh lại thấy ưng mắt, càng ngắm càng thấy hợp.
- Ý là chủ nhân độc thân và đang muốn có bạn gái.
- Ồ!
Anh không biết điều này, vừa hay cô nói trúng, nhưng anh chỉ biết cảm thán một từ vô thưởng vô phạt.
- Anh Hàn Vỹ chưa có bạn gái thật à?
- Thật? Em nghĩ anh giả độc thân?
- Không, em nghĩ người như anh phải có bạn gái lâu rồi chứ. Thậm chí còn nghĩ anh có vợ rồi, nhưng không thấy tay anh đeo nhẫn cưới. Hỏi anh Vũ thì hóa ra anh độc thân, tuy nhiên em thấy không chân thật lắm. Có thể hẹn hò bí mật hoặc kín đáo chẳng hạn.
- Em nghĩ về anh nhiều thế? Còn hỏi về anh cơ à?
- ....
Cô xấu hổ quay đi, Hàn Vỹ thấy cô bối rối thì không nhịn được cười.
- Sao nào? Hứng thú rồi, hửm?
Khúc Vy nhìn bâng quơ ra tủ trưng bày nhẫn rồi đáp.
- Cũng thú vị!
- Vy Vy này!
- Vâng.
Eo ơi tự nhiên gọi người ta theo kiểu thân thương thế, ai mà chịu được.
- Anh nghe Snopi nói em chưa yêu đương gì.
- Ồ! Anh cũng hỏi về em cơ à?
Giọng cô lém lỉnh pha chút trêu đùa, rõ là đang giờ làm việc, nhân viên tư vấn cho khách, lại thành thả thính tùm lum.
- Cũng thú vị!
- Wow, đúng người đúng lúc ghê.
- Ừm. Hai người độc thân. Em có muốn chuyện chúng ta thú vị hơn không?
Khúc Vy cười rất đẹp, nhưng không trả lời mà lửng lơ đánh trống lảng.
- Mời Hàn tổng tới khu vực thanh toán nha.
Hàn Vỹ cười cười và đứng lên, như lần trước, vẫn tip thêm cho cô tiền thưởng với lí do "tư vấn tận tâm, nhiệt tình, hài lòng khi đến, vừa lòng khi đi".
- Vy Vy!
- Dạ.
Mỗi khi nghe cô "dạ, vâng" ngoan ơi là ngoan kiểu đó, Hàn Vỹ thấy cưng cực kỳ.
- Anh có đồ muốn đưa em.
Cô nhận mấy túi đồ từ trợ lý của anh, tò mò mở ra nhìn thì thấy toàn đồ công nghệ. Cô không khép nép mà cười tươi rói.
- Hàn tổng thật là kinh tế, và tinh tế nữa.
Khúc Vy còn bé nhưng không phải con nít, cô biết anh thích mình. Cô nhận đồ và cảm ơn anh, còn gián tiếp khen ngợi.
- Anh trai em có bạn chất lượng ghê.
- Ừm, chất lượng hơn số lượng.
- Vậy...tối mai anh rảnh không? Em mời anh ăn cơm để cảm ơn.
Dĩ nhiên Hàn Vỹ không cần cô cảm ơn, nhưng thái độ của cô lúc này là đang bật đèn xanh cho anh cơ hội. Thực ra tối mai anh có cuộc tụ tập vài người bạn, thế mà lại vui vẻ gật đầu.
- Được, tối mai lại gặp em.
Khúc Vy nhìn xe khuất hẳn mới vào trong. Tiền tip anh cho cô đã mua đồ ăn và cafe mời đồng nghiệp. Còn không quên vừa khoe vừa cười tít mắt.
- Tán lộc nha. Dạo này lộc lá quá chừng!
Updated 48 Episodes
Comments
Phạm Hà Phương
Anh thật là chịu chi. Vì để rước tiểu thư kim cương về nhà
2024-12-09
0
Nguyễn Khánh Linh
Vợ anh đeo phải khác chứ lị😉
2025-01-09
0
Nguyễn Khánh Linh
Anh tinh tế, kinh tế, tử tế và thực tế😝
2025-01-09
2