chap 2

Khi bóng tối phủ lên lâu đài, Hạ Tuấn Lâm lờ mờ tỉnh dậy, phát hiện mọi thứ trong lâu đài đều tối đen
Cậu men theo cảm giác bàn tay lên được lầu hai, ánh sáng nơi đây được mặt trăng thiên vị, đặc biệt lấp lánh
Hạ Tuấn Lâm không biết từ lúc nào đã đi đến cuối hành lang, vừa quay đầu muốn quay về liền cảm nhận được hơi lạnh sau gáy
Trước mặt cậu giờ đây là một con sói to lớn, cặp mắt hung hãn của nó găm chặt lên thân hình bé nhỏ của cậu
Đôi chân Hạ Tuấn Lâm từng chạy đua thắng tất cả thỏ trong làng, giờ đây cũng run rẩy đến bất động
Sói lớn bất ngờ gào lên, vừa chớp mắt đã lao nhanh về phía cậu
Lạy hồn, đôi chân của Hạ Tuấn Lâm cuối cùng biết chạy rồi
Hạ Tuấn Lâm cắm đầu cắm cổ lao bừa vào một căn phòng gần đó, may mắn không khóa, càng may mắn hơn khi trong phòng đó có người
Cậu thở đều rồi bình tĩnh
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Này anh gì ơi, bên ngoài kia có một con sói dữ tợn
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Anh là người của lâu đài, quen thuộc hơn tôi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Có thể giúp tôi không, tôi nhất định không quên ân này
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Con sói mà cậu nói có phải trông như thế này không?
Tống Á Hiên từ từ quay đầu, trên miệng nở một nụ cười hiểm ác rồi xoay người biến thân, hóa thành sói lớn lao đến bên cạnh Hạ Tuấn Lâm
Cậu hết đường chạy chỉ biết lùi thân vào góc tường, hoảng loạn thế nào vơ phải khúc củi
Rắc một cái, khúc củi gãy làm đôi, Hạ Tuấn Lâm cũng nhìn thấy vài chiếc răng sói rơi xuống
Máu từ miệng sói rơi xuống làm Hạ Tuấn Lâm càng sợ, không để ý đến gương mặt méo mó của sói kia mà chạy trốn thục mạng
Đến một ngõ nhỏ, cậu vừa rẽ vào đã bị một người tay chân dài thòng lòng chặn lại
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ngươi không phải yêu, vậy là ma à?
Kẻ kia không nói, chỉ từ từ vặn đầu mình rồi ném về phía Hạ Tuấn Lâm, tay chân vươn ra như muốn bắt cậu lại
Hạ Tuấn Lâm nhanh chân đã chạy trước, người kia tưởng cậu sợ hãi đến bỏ chạy liền cười khà khà
Chỉ là không cười được bao lâu, Hạ Tuấn Lâm không biết từ chỗ nào khiếm ra cái chảo, đánh đầu hắn vào tường như đánh bóng rồi ném về chỗ thân
Kẻ kia ngã xuống rồi hóa thành đám bụi tan biến trước ánh mắt kinh ngạc của cậu
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Không phải chứ, yêu quái ở chỗ này sao lại vô dụng như vậy!
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đúng thế! Thật không đáng mặt làm yêu quái
Nghiêm Hạo Tường từ đâu bước ra, trên tay cầm một ly nước
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chạy mệt rồi, có muốn uống chút nước giải khát không?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Cảm ơn , anh là người tốt đầu tiên tôi gặp trong lâu đài này đấy?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Không, lâu đài này không có người tốt
Hạ Tuấn Lâm vừa uống xong đã bị tác dụng của nước làm cho ngất đi
Nghiêm Hạo Tường đứng một bên chỉ lạnh lẽo nhìn xuống
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Sẽ không chết chứ?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chỉ là chút mê hồn, để người hắn yêu nhất khuyên hắn rời đi thôi
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Nếu hắn vẫn không chịu nghe thì sao?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ném vào phòng thí nghiệm của em đi
Trương Chân Nguyên nhìn Nghiêm Hạo Tường trong sợ hãi, đến chính hắn còn sợ mấy cái phát minh của nhà tiến sĩ điên này, huống hồ con thỏ kia quá nhỏ bé
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Thật đáng thương, haizzz, thật đáng thương!
Bấy giờ, Hạ Tuấn Lâm đã bị tác dụng của thuốc đưa về mộng cạnh giống với làng thỏ
Trước mặt cậu là ngôi nhà hạnh phúc có đầy đủ cha mẹ, họ đều đang đợi cậu trở về
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Cha, mẹ...
Lâm Thi
Lâm Thi
Bé con của ta, mừng con trở về
Lâm Thi
Lâm Thi
Mau để ta xem xem con đã lớn thế nào rồi
Hạ Phùng Nha
Hạ Phùng Nha
Bé con, lớn rồi thì không được khóc nhè nữa nhé
Hạ Tuấn Lâm vội vã lau nước mắt, sau gần hai mươi năm, đây là giấc mơ chân thực nhất về hai người họ
Lâm Thi
Lâm Thi
Bé con à, chúng ta đang ở nhà đợi con, mau trở về làng thỏ với chúng ta đi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Cha, mẹ dạo này có tốt không?
Hạ Phùng Nha
Hạ Phùng Nha
Con không cần ở đây làm nữa, về nhà, ta cùng mẹ con cùng nuôi con
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Cha còn đau lưng không? Mẹ có còn chóng mặt không? Hai người đều ổn chứ?
Hạ Phùng Nha
Hạ Phùng Nha
Chúng ta đều ổn, bé con à, con mau về với chúng ta đi, vứt bỏ huy hiệu quản gia rồi trở về là được
Hạ Tuấn Lâm nước mắt không kìm được, cả người dần lùi lại
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Không phải mơ, đây chỉ là ảo ảnh
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Các người không phải cha mẹ tôi
Lâm Thi
Lâm Thi
Bé con à, con sao vậy? Chỉ có vài ngày mà quên cha mẹ rồi sao?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Cha mẹ tôi mất từ mười trước rồi!
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Họ không gọi tôi là bé con, họ cũng không hề bị đau lưng hay chóng mặt
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Các ngươi không phải họ!
Hạ Tuấn Lâm xua đi những hư ảo xung quanh rồi choàng tỉnh khỏi cơn mộng, phát hiện bản thân đã khóc đến ướt mặt từ bao giờ
Đám lang nhân thấy cậu tỉnh dậy, hai mắt dán chặt chờ xem biểu hiện
Nhưng chỉ thấy cậu ngồi dậy lau sạch nước mặt, chỉnh lại vị trí của huy hiệu rồi đứng dậy giữa bầy sói
Hạ Tuấn Lâm nhìn một vòng, phát hiện có một kẻ vừa bị gãy mất hai cái răng rửa và một cái răng nanh, còn có một tên bị u đầu, nhớ lại những gì vừa rồi liền biết là mấy tên này giở trò
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mấy trò đó của các anh không có tác dụng với tôi, vậy nên lần sau đừng nghịch ngu nữa
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Tôi đã đến đây thì sẽ chăm chỉ làm việc, mong các anh hợp tác
Vừa dứt lời, sáu nam nhân đã hóa sói vây quanh cậu, bộ dạng hung dữ đe dọa
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Chúng tôi không cần quản gia, cũng không cần cậu quản
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Đúng thế, lũ người các cậu chỉ trung thành lúc đầu, đến lúc chúng tôi thất thế liền muốn bỏ đi
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Hơn nữa chúng tôi cũng có thể tự chăm sóc cho nhau, sự tồn tại của cậu là thừa thãi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tôi đã có năm người anh trai, thêm một người nữa khiến tôi hơi khó chịu đấy
Trương Chân Nguyên
Trương Chân Nguyên
Cậu nhìn cái lâu đài to thế này thôi chứ cũng chẳng có gì đáng để ở lại, chi bằng cứ quay về làng thỏ đi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tóm lại là bây giờ có hai lựa chọn
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Quay về hoặc vào bụng bọn tôi
Hạ Tuấn Lâm cả người run loạn giữa bầy sói, hít sâu mấy lần mới cất thành lời
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Hãy cho tôi một cơ hội chứng minh, tuy tôi chưa làm bao giờ nhưng tôi tin bản thân mình có thể
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Làm ơn , hãy cho tôi một cơ hội, chỉ một thôi
Hot

Comments

Muốn ám sát LP

Muốn ám sát LP

ớt cay thành đô mà lạy

2024-12-22

0

He Hana

He Hana

😂😂 đúng là Lỉn Lỉn có khác

2024-07-03

4

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play