Lẽ Nào Không Bỏ Đi Được? [Yuimui]
Chapter 2
Hết rồi thì về, Muichirou và Tanjiro dọn dẹp xong cũng đóng cửa về nhà ngủ luôn.
Mở đầu tiếp cho một ngày mới, cả hai hăng hái đến quán, bà chủ cũng ở đó từ lâu. Muichirou đi vào soi từng góc nhỏ thấy không có gì, quán sạch o cũng thả lỏng. Coi như lần này mày may đấy Tanjiro!
[Ẻm soi để có gì Tanjiro được trừ lương cùng ẻm:)))]
Được nửa giờ, khách ruột như thường ngày kéo đến ăn. Muichirou cố lắm mới rặn được nụ cười suốt hơn một giờ liền
Đến giữa trưa, khánh cũng ít đi. Chủ quán cười cười đem đến hai dĩa bánh ngọt đặt lên bàn gọi cả hai
???
: Muichirou, Tanjiro ơi! Xuống ta bảo cái này
Cả hai trên tầng hai nghe thấy, nhìn nhau đầy khó hiểu. Xuống tầng dưới, thấy chủ quán mặt nghiêm túc hơi bối rối không biết có làm gì sai không
Muichirou
Thật, thật sao ạ!?
Muichirou
Con cám ơn!/vui vẻ/
Tanjiro
Haizz, thật tình, có vậy là hay
Muichirou
Bánh chị làm cũng ngon mà? Cậu không ăn để tớ ăn hộ cho!
Tanjiro
Thôi nào, bỏ cái tay ra!
Tới chiều, đang mãi mê lướt mạng xã hội, hai người hôm qua đi vào. Ấn tượng nhất vẫn là Yuichirou, hắn hào hứng mở cửa chào hỏi như có quen biết từ trước.
Yuichirou
Buổi chiều vui vẻ!
Muichirou
Hai ngài muốn gọi món gì ạ?
Giyuu
...., một phần bánh Lovewin và First love nha?
[Tên do chủ tiệm đặt vậy chứ không có ý đồ gì đâu]
Muichirou
Vâng, hai ngài chờ một chút sẽ có ngay!
Muichirou đi vào phòng bếp, Yuichirou ngồi ngay ngắn khoác vai Giyuu cười
Yuichirou
Ai yô, anh bạn à, nhắm trúng ai trong quán rồi à?
Yuichirou
Dù sao cũng biết bao nhiêu quán có thể ngon hơn, nhưng tại sao nhất thiết phải là quán này? Không nhắm trúng ai thì kéo thế nào cũng không chịu đi
Yuichirou
Thích nhân viên vừa nãy à?
Yuichirou
Ài, có ai thích mình nói mà đồng ý đâu chứ /nhún vai/
Giyuu
Nghĩ gì thì tùy, có giải thích cũng vô vọng
Muichirou
Của hai ngài đây, xin lỗi phải chờ lâu
Yuichirou
Ế, mà khoan đi đã
Yuichirou
Hình như chúng ta từng gặp nhau rồi thì phải?
Muichirou
/mỹ nam hoang mang/
Giyuu
Mới gặp hôm qua tại đây chứ đâu
Yuichirou
Không, nhìn quen mắt lắm! Mấy năm trước chúng ta.. từng gặp nhau à?
Muichirou
Không đâu, chắc ngài nhầm tôi với ai thôi. Tôi với ngài chỉ vừa gặp nhau hôm qua và hôm nay
Giyuu
Gặp trong mơ à? Riết cái gì nhiều quá cũng không tốt
Giyuu
Ngậm miệng lại và ăn đi
Tanjiro
Có vẻ hai người quen biết nhau nhỉ? mới ngày thứ hai đã nói chuyện với nhau rồi
Muichirou
Ài, quen biết cái gì chứ! Chỉ là anh ta hướng ngoại nên vậy thôi
Tanjiro
Không có gì. Chiều nay được nghỉ, đi chơi không?
Muichirou
Gần hết một tháng rồi á!? Gì mà nhanh vậy
Tanjiro
Xì, ít nhất vẫn có ngày nghỉ còn tốt hơn chủ cũ
Tanjiro
Tớ thà lương thấp hơn một tí còn hơn không được nghỉ ngày nào
Sang ngày hôm sau, cả Giyuu và hắn mặc đúng áo hoodie, đáng tiếc cả hai hôm đấy đều nghỉ. Chủ quán cũng gượng gạo, kết thúc ngày hôm đó bà chủ quán mệt rã rời
Còn về phía Tanjiro và Muichirou thì khá vui vẻ, vì họ đi sở thú, bảo tàng, hội chợ, cuối cùng kết thúc một ngày là lên núi mệt thở không nổi và ghé quán có rượu ở đó cả hai vừa cười vừa uống , Tanjiro vẫn là người đưa cậu về nhà như thường
Qua ngày hôm sau nữa, thấy cậu Yuichirou đột ngột hỏi vì sao hôm qua nghỉ, thoạt đầu còn hơi thắc mắc, nhưng vẫn nói là ngày nghỉ của tháng trước. Yuichirou chỉ gật đầu vài cái rồi không hỏi gì thêm. Lúc họ đi, Muichirou vẫn là người dọn dẹp lại bàn đó, trừ tiền phải trả thì còn để lại tờ giấy trắng đặt bên dưới tiền
Muichirou
//chắc không có gì đâu quan trọng mới vứt vậy//
Hơn vài tháng trôi qua, Yuichirou bình thường chủ động xin phương thức liên lạc, không chỉ chủ quán tới cả Tanjiro điều có, riêng Muichirou thì cuối cùng do cái tính khó ở. Kết bạn cũng chỉ hỏi vài câu qua lại, vì đâu ai rảnh mà nói chuyện mãi? Nếu đối phương nhắn tin có trả lời hay không còn phải xem tâm trạng hôm đó của hắn thế nào
Một ngày khác của ngày nghỉ, Yuichirou chủ động nhắn tin, bất ngờ cậu chảnh nhìn xong lười trả lời, tự hứa bản thân tí sẽ trả lời. Tới khoảng 9 giờ 45 phút tối, đang chuẩn bị đi ngủ thì sực nhớ ra mình chưa trả lời tin nhắn
Muichirou
Bỏ mợ rồi... Người ta lại nghĩ mình chảnh chó
Muichirou
//Thôi thì vậy, mai cho tròn một ngày trả lời cũng không muộn!//
Cậu nằm xuống đắp chăn ngủ ngon lành. Sáng hôm sau như không có chuyện gì đến quán làm việc như thường, gần trưa mới xem tin nhắn hắn gửi hôm qua
Yuichirou: “Hôm nay cậu nghỉ à?”
[Vẫn sẽ dùng nhân vật này luôn nhe, vì anh lười 💅🏻]
Muichirou
Không, hôm nay vẫn làm
Yuichirou
Cậu trả lời chậm thế
Muichirou
Trả lời chậm thì chết anh à?
Yuichirou
Tối nay cậu rảnh không?
Muichirou
Không, bận đi ngủ.
Đối phương đang nhập tin...
Muichirou
Anh như con nít ấy, khác với ngoài đời
Yuichirou
Tới giờ chưa ngủ à?
Yuichirou
Mai cậu có nghỉ không?
Yuichirou
Chiều mai thì sao??
Đối phương đang nhập tin...
Muichirou
/im lặng là vàng/
Yuichirou
Cậu cũng lưu meme à
Muichirou
Thấy vui nên lưu
Yuichirou
Ò. Ngủ sớm đi, thức khuya không tốt đâu
Author Yao
Chuyện kể lúc off anh chả có bất kỳ ý tưởng nào cả
Author Yao
Có bao nhiêu dồn hết vô bộ này
Author Yao
Dự định khi nào bên đây ổn thì duyệt=)))
Author Yao
Tóm lại nào có ý tưởng anh viết, 1 chap có thể từ 1-3 ngày hoặc hơn ráng chờ đi
Author Yao
được cái xamlon còn tốn thời gian=)))))
Author Yao
Chiều qua mới đi cắt tóc về vẫn còn trong trạng thái yêu đời ( ・ω・)☞ Yên tâm bộ này không ngược nhiều lắm đâu
Comments