Lẽ Nào Không Bỏ Đi Được? [Yuimui]
Chapter 1
Author Yao
Qua sự tramcam cùng con bạn, nó nói anh viết lại bộ kia của acc cũ, vì nó hài's và giải's trí's
Author Yao
VÀ ANH XOÁ BỘ ĐÓ VIẾT BỘ NÀY, BẤT NGỜ LẮM ĐÚNG KHÔNG (◕ᴗ◕✿)
Author Yao
Tới giờ anh còn thắc mắc tình tiết tiếp theo như lào=))))
Author Yao
He hay Se còn lưỡng lự
Author Yao
Và các diu có thể gọi me = Yao or Dao hoặc gọi theo cách các diu thíc- 🤡👉🏻👈🏻
Author Yao
Vẫn ưu tiên biệt danh hơn🐧
Buổi tối, dưới ánh đèn vàng của cột đèn, thành phố Tokyo tấp nập người qua lại. Ở tiệm bánh nọ, khách khứa đã đi gần hết trong quán giờ vỏn vẹn vài người
Tanjiro
Tớ phải dọn thôi, cậu phục vụ tí đi
Muichirou
Không! Giờ là ca tối, tớ phải nghỉ ngơi
Muichirou
Hơn 2 giờ giờ tớ làm không ngừng, đến lúc phải nghỉ ngơi rồi
Tanjiro
Bạn bè với nhau vậy đó...
Cả hai đứng trong bếp nói qua nói lại một chốc hơi nóng máu, bỗng, tiếng nói của bà chủ từ trên vọng xuống tận nhà bếp
“Muichirou... Ơ, Tanjiroo, con giai phụ ta!”
Tanjiro
Con đang nấu ăn, nhờ Muichirou phụ giúp đi ạ
Tanjiro
Ha, xem ai cười ai
???
: Phục vụ khách hàng nhanh nào
???
Nghe mày nói tao nổi cả da gà!
???
Lề mề trừ nửa tháng lương
Muichirou
//Cái quán chà bá mà tuyển có hai người//
Muichirou
Vâng... //Muốn nghỉ, méo muốn làm nữa, mợt chếc//
Muichirou
//bố U30 rồiiii, bố muốn về nhà với mẹee//
U30, trong đó U = Under: dưới, vậy U30 chỉ những người từ 20-29 tuổi
???
Nhanh cái chân lên nào bấy bì /ngồi uống trà đầy quý's tộc's/
Muichirou
Từ từ, té lòi họng bây giờ
Đang bước chân xuống lầu, lòi đâu ra vũng nước làm cậu trượt chân ngã xuống đất cái "ầm", mấy cái bánh đang bưng cũng vì thế rơi tùm lum, một cái bánh cũng an toàn... đáp trên mặt bà chủ quán
Muichirou
Ồ, trừ lương chúng nó đi
Muichirou
Mẹ, tao chưa đủ già hay sao còn trượt chân
???
Chưa đập đầu vô sàn là hên rồi đấy
Muichirou
Đau lưng vãi /mếu máo/
???
Ôi, mấy cái bánh của tôi... Chưa kịp thưởng thức mà đã vậy, tội các con của tôi
Muichirou
//Rồi ai tội tôi??//
???
Vào thay đồ đi, quần áo lấm lem toàn bánh, người ta thấy lại quánh giá
???
Tanjiro ớiiii, con giai phụ ta, cái thân xác già này phế rồii!
Muichirou bực tức đi vào, Tanjiro chỉ hơi miễn cưỡng ra giúp một tay, thấy bộ dạng thê thảm của cậu thì bật cười. Đến hơn 8 giờ, cả hai đang đứng nghịch điện thoại xem Tiktok thì cửa tiệm lại mở, chuông gió được gắn trên cửa kêu "leng keng leng keng" Muichirou và Tanjiro cùng lúc ngước mắt nhìn hai vị khách cuối. Riêng mỗi Muichirou lại khó chịu, gần giờ tan ca lại phải làm tiếp
Muichirou
/vỗ vai Tanjiro/
Muichirou
Cậu ở đây, tớ đi uống nước đã
Tanjiro
Cậu ở đây đi, ĐỂ TỚ!
Tanjiro
/nụ cười không thể thân thiện hơn/
Muichirou
Xì, còn hai người, coi như miễn cưỡng đồng ý, đổi lại ca sáng cậu phụ tớ 1 giờ!
Tanjiro
Được, có chơi có chịu
Thật ra, một điều bí mật là vài tháng trước chủ quán thực sự là bà chị khó chịu, cứ hể không vừa ý lại quát mắng không thương tiếc. Bất ngờ trời nắng đẹp, lại bất ngờ thông báo chủ mới của tiệm bánh là bà chủ hiện tại, cũng là người yêu của chủ cũ kia. Nhờ vậy, nhân viên chỉ còn hai người mặc dù trước đó có hẳn bảy người. Bù lại, tiệm bánh cũng sửa chữa lại khá nhiều, để đáp ứng gu của người yêu bà chủ trước đây
Đang lúc ngáp ngắn ngáp dài đầy mệt mỏi, Muichirou xuất hiện như tiên nữ làm cả hai người ở đó giật mình nhẹ. Cậu nở nụ cười không thể miễn cưỡng hơn với hai người họ. Cất cái giọng như đang kìm nén sự tức giận tích tụ vậy.
Muichirou
Hai người muốn đớp... Nhầm nhầm, muốn gọi món gì ạ?
Yuichirou
Ở đây có trà không?
Giyuu
Khụ, xin lỗi nhiều, nó hơi thiểu năng tí
Giyuu
Ở đây có bánh ngọt gì mới không ?
Muichirou
Ừm.. Chỗ tôi mới ra vài loại bánh kiểu mới, hai ngài xem trước và chọn món mình thích
Chữ "ngài" ở đây tỏ ý tôn trọng thôi, anh nghĩ nhân viên nhật có thể nói vậy với khách hàng hoặc không? Chứ thật ra họ là ai cậu méo care
Cậu mỉm cười không hề miễn cưỡng đẩy menu về phía họ, ý là muốn họ xem chứ đừng hỏi, cậu méo nhớ hết cái menu đó đâu. Giyuu cũng nghiêm túc xem còn Yuichirou lâu lâu vẫn hỏi vài câu vô tri, Muichirou chỉ hận gặp không đúng lúc để đấm tên đó thôi!
Giyuu
Ờm, vậy phiền cậu cho phần bánh ...
Muichirou
Ồ vâng, hai người ở đây chờ một lát sẽ có!
Muichirou cười với họ rồi rời đi. Yuichirou hơi nhăn mặt quay sang nhìn Giyuu
Yuichirou
Không, nay ăn ngọt vậy ba, không sợ tiểu đường hả?
Giyuu
Trên đường mày nói kiệt sức mà? ăn bánh ngọt cũng giúp phần nào đó. Ngu dữ vậy?
Muichirou
Bánh, bánh, bánh và ly nước
Tanjiro
Không sợ tiểu đường hả trời
Muichirou
Ngậm mồm và làm nhanh, bố mệt chếc
Muichirou
Xin lỗi phải để hai người chờ
Comments
haha.. khụ//sặc nước dừa//
2025-02-03
1
Tokitou Muichirou
Cừi ẻ
2024-11-16
2
Vui vẻ
Em tội anh nè
2024-10-31
0