Chương 3: Lần đầu biết đến.

Lại một tiếng chú vang lên, Quế Quân cau mày quay lại nhìn cô, ánh mắt như muốn phóng ra tia lửa điện một đường giáng xuống đánh chết cô.

_Nghe lời và tiếp thu.

Đình Hiểu Ngư thật sự khóc, cô xong thật rồi, ông chú này sẽ làm gì cô vậy.

"Móc cái kia ra xài đi"

Lời Trịnh Đông lảng vảng quanh đầu Quế Quân, anh dừng một chút rồi cất bộ quần áo vào lại trong tủ. Tiến lại gần bế xốc Hiểu Ngư đi vào phòng tắm.

Bất ngờ bị bế lên khiến Hiểu Ngư hơi hoảng, cô sợ ngã nên ôm chặt cổ anh, trông cứ như con lười bốn chi ôm chặt cành cây ở đó nhất quyết không di chuyển.

_Chú... chú làm gì vậy, thả xuống.

_Tôi đổi ý rồi, vận động chút rồi ngủ.

_ Khôngg cháu không tập thể dục đâu, chú tự đi mình mà tập, thả cháu về đi cầu xin chú.

Lời anh nói ra qua tai cô liền mang nghĩa khác.

Quế Quân một tay bế cô một tay xả nước vào bồn tắm, hơi nước nóng từ từ bóc lên trong phòng làm mờ đi phần kính trên cửa.

Vì cô cứ liên tục vùng vẫy, bồn nước đầy anh liền ném cô xuống. Hiểu Ngư tiếp nước thì tay chân chới với quơ loạn xạ làm nước văng ra tung toé.

Chú ta định dìm nước mình.

Chân chạm đáy bồn thì cô mới bình ổn lại, không sâu lắm, thoát chết rồi. Hiểu Ngư đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, cô thêm bất ngờ hơn khi thấy Quế Quân cũng bước vào trong bồn.

_Chú làm gì nữa vậy? Sao...sao lại...này đừng.

Quế Quân để cô ngồi dựa lưng vào mình, một tay chế trụ tay cô tay kia vòng ra sau kéo cái nơ váy ra. Nơ được kéo ra hai bên tay váy phía trước từ từ tuột xuống qua vai rơi trên bụng cô.

Trước lúc bán bọn người kia đã một tay dọn dẹp cho cô. Bên trong không mặc đồ lót mà được thay bằng hai miếng dán ngực, dĩ nhiên Hiểu Ngư từ lúc tỉnh dậy vẫn chưa nhận ra.

Vạt váy rơi xuống bụng sau đó được Quế Quân lột phăng ném ra ngoài bồn tắm.

Cơ thể thiếu nữ trắng nõn phơi bày trước mặt Quế Quân, xem ra bề ngoài cũng không tệ.

Xúc cảm mát lạnh khi cơ thể chạm nước khiến Đình Hiểu Ngư tá hỏa thét lên.

_Làm gì vậy, buông ra. Chú làm gì?

Hai chân cô quẫy đạp liên tục hòng thoát khỏi sự khống chế của người đàn ông.

Quế Quân nhíu mày, khó chịu trước sự lộn xộn của cô. Anh đưa tay lần xuống phía dưới, rất nhanh xác định được cửa động mà đâm một ngón tay vào.

_Hức...

Cả người cô giật nảy một cái kế đó bên dưới co rút mạnh mẽ. Nơi riêng tư lần đầu bị vật lạ xâm nhập lập tức co rút bài trừ dị vật.

Nơi riêng tư của thiếu nữ trắng hồng sạch sẽ có một chút lông nhưng hình như vừa mới bị cạo, hai mép cánh hoa đóng chặt che giấu hạt châu bên trong. Quế Quân chưa xem rõ đã lần đến cửa mà chen vào, đúng là đường đột hấp tấp.

_A! Đau đừng cử động.

Người đàn ông không để tâm cũng không chờ cô thích nghi hay gì khác, ngón tay bắt đầu di chuyển, lần mò từng chút ấn lên vách thịt khiến cả cơ thể cô run lên bần bật.

Lần đầu đối diện với cảm giác kì quái này làm Hiểu Ngư hoảng sợ, cô khóc nấc lên, tay chân vẫn không ngừng cựa quậy.

Ngón tay di chuyển moi móc bên trong, Quế Quân cảm nhận bên trong dần trơn ướt, chính Hiểu Ngư cũng cảm thấy bên dưới tiết ra gì đó. Anh vẫn tiếp tục tốc độ dần nhanh hơn, bên dưới cô liên tục co rút, hơi thở bắt đầu không ổn định lồng ngực cũng phập phồng theo chuyển động.

_Ha...chú dừng lại... cháu thấy lạ lắm...

_Cô nghĩ tôi có nên dừng lại không? Nhìn xem ai đang co rút ngậm chặt ngón tay tôi.

_Ư... đừng đút vào nữa...nôn mất.

Quế Quân đã cho thêm hai ngón tay, liên tục moi móc bên trong. Khớp ngón tay cong lên chạm vào chỗ thịt hơi nhô bên trong.

_ Nói tôi nghe xem, là ở đây phải không?

_Huhu...cháu không biết...chú dừng lại.

Hiểu Ngư vẫn luôn giữ cách xưng hô đúng mực, không ngừng này nỉ dừng lại.

_Không biết, thế tôi kiểm tra giúp để xem phải hay không.

Chỗ thịt nhô bị ấn mạnh một cái, cơ thể Hiểu Ngư run lên bên dưới liền chảy ra dòng chất lỏng thấm ướt tay Quế Quân.

_Ra rồi?

Anh không ngừng lại mà còn động ngón tay nhanh hơn. Đến khi được rút ra thì cả người cô xụi lơ ngón tay bị nước của cô thấm ướt. Anh đưa ngón tay trước mặt cô, cong môi cười ngã ngớn.

_Nhìn xem, đúng chỗ rồi.

Hiểu Ngư không nghe anh nói, vừa ra đầu óc cô còn lơ mơ trên mây, thứ cảm giác vừa rồi cô lần đầu trải qua thật sự dữ dội. Cơ thể đang run lên, rõ ràng là cô hoảng sợ nhưng anh rút ngón tay ra bên dưới bây giờ có chút ngứa.

Chuyện quái quỷ này kết thúc rồi đúng chứ, tưởng thế cô chủ động nhích lưng ra xa bò dậy, Quế Quân ở phía sau bắt lấy bắp tay cô thô bạo kéo lại dí sát cô về vị trí ban đầu.

_Tôi đã làm xong đâu?

Còn tiếp...

Chapter
1 Chương 1: Tặng Cậu Món Quà Xả Stress
2 Chương 2: Cầu xin chú
3 Chương 3: Lần đầu biết đến.
4 Chương 4: Việc chính
5 Chương 5: Chịu đựng
6 Chương 6: Phần bù
7 Chương 7: Dùng rất tốt.
8 Chương 8: Con cá nhiều ánh sáng.
9 Chương 9: Vết cắt mãi không lành.
10 Chương 10: Không phải mơ
11 Chương 11: Cháu dâu.
12 Chương 12: Ban đầu chỉ muốn đùa nhưng hiện tại thì khác.
13 Chương 13: Đào thông tin
14 Chương 14: Ngoan, một chút nữa.
15 Chương 15: Chỗ dựa
16 Chương 16: Lời không để vào tai.
17 Chương 17: Lần này là hết rồi.
18 Chương 18: Trông rất đáng yêu
19 Chương 19: Vỗ béo.
20 Chương 20: Giữ lời
21 Chương 21: Ra ngoài
22 Chương 22: Công viên cá.
23 Chương 23: Mochi nhân kem lạnh
24 Chương 24: Khơi nguồn
25 Chương 25: Cái ôm ấm áp
26 Chương 26: Cảm giác mơ hồ
27 Chương 27: Cô gái được thiếu gia đưa về
28 Chương 28: "Chú lì quá đi!"
29 Chương 29: Còn có ở nhà
30 Chương 30: Bối rối ở hiện tại
31 Chương 31: Bà nội ghé thăm.
32 Chương 32: Có phải bạn gái
33 Chương 33: Sáng sớm
34 Chương 34: Hưởng lợi
35 Chương 35: Đang đổi ý
36 Chương 36: Tự làm
37 Chương 37: Hôn một cái
38 Chương 38: Hôn má
39 Chương 39: Nuôi khéo
40 Chương 40: Thích
41 Chương 41: Ngay từ đầu đã không chung vạch
42 Chương 42: Đình Ninh Triển
43 Chương 43: "Bánh bao trắng biết đi"
44 Chương 44: Anh
45 Chương 45: Đơn thuần như đứa trẻ
46 Chương 46: Có duyên
47 Chương 47: "Mình tôi là đủ rồi"
48 Chương 48: Ngại
49 Chương 49: Mặt lạnh tay ấm
50 Chương 50: Giấc mơ ngày đông
51 Chương 51: Chỉ cần
52 Chương 52: Đáng yêu
53 Chương 53: Đêm Hồng Chiêu (1)
54 Chương 54: Đêm Hồng Chiêu (2)
55 Chương 55: Đêm Hồng Chiêu (3)
56 Chương 56: Nỗi lo (1)
57 Chương 57: Nỗi lo (2)
58 Chương 58: Bánh trà xanh
59 Chương 59: Buổi hẹn
60 Chương 60: Hai món quà
61 Chương 61: Từng bước mở quà
62 Chương 62: Hiện thực hoá điều ước cho em
63 Chương 63: Thế giới này em không một mình
64 Chương 64: Bữa cơm
65 Chương 65: Tắm
66 Chương 66: Khởi động
67 Chương 67: Muốn chú
68 Chương 68: Thỏ của Chú
69 Chương 69: Gọi
70 Chương 70: Chồng
71 Chương 71: Ngủ nhiều
72 Chương 72: Người đó và bé con?
73 Chương 73: Em gái (1)
74 Chương 74: Là...
75 Chương 75: Em gái (2)
76 Chương 76: Mong chờ Khởi đầu mới
77 Chương 77: Những ngày cuối đông
78 Chương 78: Có em
79 Chương 79: Nói lời chào
80 Chương 80: Nhớ em.
81 Chương 81: Đi một mình
82 Chương 82: Ngày trước
83 Chương 83: Giấc mơ lạnh
84 Chương 84: Tự nhiên muốn mặc
85 Chương 85: Nhanh lên để còn đi ngủ
86 Chương 86: Ngủ trưa
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Tặng Cậu Món Quà Xả Stress
2
Chương 2: Cầu xin chú
3
Chương 3: Lần đầu biết đến.
4
Chương 4: Việc chính
5
Chương 5: Chịu đựng
6
Chương 6: Phần bù
7
Chương 7: Dùng rất tốt.
8
Chương 8: Con cá nhiều ánh sáng.
9
Chương 9: Vết cắt mãi không lành.
10
Chương 10: Không phải mơ
11
Chương 11: Cháu dâu.
12
Chương 12: Ban đầu chỉ muốn đùa nhưng hiện tại thì khác.
13
Chương 13: Đào thông tin
14
Chương 14: Ngoan, một chút nữa.
15
Chương 15: Chỗ dựa
16
Chương 16: Lời không để vào tai.
17
Chương 17: Lần này là hết rồi.
18
Chương 18: Trông rất đáng yêu
19
Chương 19: Vỗ béo.
20
Chương 20: Giữ lời
21
Chương 21: Ra ngoài
22
Chương 22: Công viên cá.
23
Chương 23: Mochi nhân kem lạnh
24
Chương 24: Khơi nguồn
25
Chương 25: Cái ôm ấm áp
26
Chương 26: Cảm giác mơ hồ
27
Chương 27: Cô gái được thiếu gia đưa về
28
Chương 28: "Chú lì quá đi!"
29
Chương 29: Còn có ở nhà
30
Chương 30: Bối rối ở hiện tại
31
Chương 31: Bà nội ghé thăm.
32
Chương 32: Có phải bạn gái
33
Chương 33: Sáng sớm
34
Chương 34: Hưởng lợi
35
Chương 35: Đang đổi ý
36
Chương 36: Tự làm
37
Chương 37: Hôn một cái
38
Chương 38: Hôn má
39
Chương 39: Nuôi khéo
40
Chương 40: Thích
41
Chương 41: Ngay từ đầu đã không chung vạch
42
Chương 42: Đình Ninh Triển
43
Chương 43: "Bánh bao trắng biết đi"
44
Chương 44: Anh
45
Chương 45: Đơn thuần như đứa trẻ
46
Chương 46: Có duyên
47
Chương 47: "Mình tôi là đủ rồi"
48
Chương 48: Ngại
49
Chương 49: Mặt lạnh tay ấm
50
Chương 50: Giấc mơ ngày đông
51
Chương 51: Chỉ cần
52
Chương 52: Đáng yêu
53
Chương 53: Đêm Hồng Chiêu (1)
54
Chương 54: Đêm Hồng Chiêu (2)
55
Chương 55: Đêm Hồng Chiêu (3)
56
Chương 56: Nỗi lo (1)
57
Chương 57: Nỗi lo (2)
58
Chương 58: Bánh trà xanh
59
Chương 59: Buổi hẹn
60
Chương 60: Hai món quà
61
Chương 61: Từng bước mở quà
62
Chương 62: Hiện thực hoá điều ước cho em
63
Chương 63: Thế giới này em không một mình
64
Chương 64: Bữa cơm
65
Chương 65: Tắm
66
Chương 66: Khởi động
67
Chương 67: Muốn chú
68
Chương 68: Thỏ của Chú
69
Chương 69: Gọi
70
Chương 70: Chồng
71
Chương 71: Ngủ nhiều
72
Chương 72: Người đó và bé con?
73
Chương 73: Em gái (1)
74
Chương 74: Là...
75
Chương 75: Em gái (2)
76
Chương 76: Mong chờ Khởi đầu mới
77
Chương 77: Những ngày cuối đông
78
Chương 78: Có em
79
Chương 79: Nói lời chào
80
Chương 80: Nhớ em.
81
Chương 81: Đi một mình
82
Chương 82: Ngày trước
83
Chương 83: Giấc mơ lạnh
84
Chương 84: Tự nhiên muốn mặc
85
Chương 85: Nhanh lên để còn đi ngủ
86
Chương 86: Ngủ trưa

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play