Chương 16: Lời không để vào tai.

Quả nhiên một tuần sau đó Quế Quân thật sự có chuyến bay như đã nói, giữa trưa tài xế đến đón anh rời đi.

Hiểu Ngư vẫn đang nằm ì trên giường không sao dậy nổi. Sáng sớm đã bị Quế Quân đè ra ngấu nghiến mặc cô kêu khóc không muốn.Trời lạnh hơn sức khỏe cô cũng không ổn lắm thế mà vẫn phải hứng trọn cơn hành của anh bây giờ cơ thể như rã rời cả ra, nhấc tay thôi cũng khó.

Thời tiết hôm nay cũng không mấy khả quan, tối qua dự báo thời tiết cho hay có thể hôm nay tuyết sẽ rơi dày đặc hơn tệ nữa là xuất hiện bão tuyết ở một số nơi.

Quế Quân vừa đi một chút thì Hiểu Ngư lòm còm mò dậy. Không còn thời gian nữa, cô phải nhanh chóng rời khỏi đây. Cô sẽ về lại nhà lấy một vài món đồ quan trọng sau đó chuyển đến một nơi khác. Thời gian đầu sẽ khó khăn nhưng chắc sẽ ổn. Phải chuyển đi nơi khác bởi cô vẫn nhớ rõ lời Quế Quân nói nếu cô chấp nhận bỏ trốn thì cũng nên chấp nhận hậu quả khi bị anh tìm thấy.

Mấy ngày nay cô hết lòng hầu hạ Quế Quân mong muốn được xuống sân đi dạo, viện cớ đó cô đã thử tìm kiếm cửa sau.

Thật sự đã tìm ra, Hiểu Ngư trong lòng như mở cờ nhưng vẫn cố giữ nét mặt bình thường. Dựa trên địa hình hiện tại cô phải đi vòng qua hồ nước lớn đến vườn hoa sau đó men theo đường nhỏ đến nhà kho, cửa sau nằm ngay bên cạnh nhà kho. Nhưng cô không tìm thấy chốt mở, cánh cổng lớn bằng sắt hoàn toàn khép chặt, tuy nhiên còn có một ô nhỏ trên bờ tường, cỡ này chắc cô có thể chui lọt qua.

Hiểu Ngư mặc áo khoác, đi thêm tất vào, không mang thêm gì khác sau đó hết sức cẩn thận đi đến hành lang băng ra ngoài. Cô cố sức đi nhanh nhất có thể, trời lạnh như cắt da thịt. Gió thổi vi vu mang theo tuyết rơi thổi tạc vào mặt cô. Chẳng mấy chốc đôi môi hồng hào đã tái lại, mũi đỏ lên vì nhiễm lạnh.

_Ưm...lạnh quá đi.

Hiểu Ngư lạnh run, hai tay không ngừng chà xát vào nhau tạo ra hơi ấm, chân giẫm lên tuyết bước đi nghe ra tiếng lạo xạo.

Meo...

Hiểu Ngư giật thót quay người lại, là Tiểu Bông nó theo cô ra đến tận đây.

Ôi trời con mèo xám ngu ngốc này,...

_Này mau đi đi.

Hiểu Ngư ngồi xuống xua xua tay đuổi con mèo đi. Nếu đem nó vào nhà trở lại sẽ không kịp mất, nhưng cứ để thế này lại càng không ổn.

Loay hoay mãi cô mới dụ con mèo rời đi.

Bây giờ thì không còn gì vướng bận nữa, đứng trước cánh cổng lớn chân cô đột nhiên hơi chùn lại. Cơ thể lại run lên bần bật, tim đập nhanh đến không thở nổi.

Cô cố điều chỉnh hơi thở, bình tĩnh lại không có gì phải sợ người đàn ông kia phải hai ngày nữa mới về đến, tới lúc đó chắc cô đã đến nơi ở mới.

Bàn tay chạm vào cửa lạnh ngắt, cố lần nữa tìm cách mở chốt nhưng không có kết quả. Đến nước này chỉ còn cách chui qua cái lỗ kia thoát ra ngoài.

Cô hít một hơi cúi người chống tay xuống mặt đất phủ đầy tuyết.Tay trần đè lên tuyết lạnh, rất nhanh khí lạnh đã truyền đến tay cô. Cơn lạnh ở tay và đầu gối khiến Hiểu Ngư như muốn đóng băng, lạnh tê cả một vùng da thịt.

Thâm tâm cô liên tục nhắc nhở bây giờ hoặc không không bao giờ.

Phía bên kia Quế Quân vẫn đang ngồi xe trên đường ra sân bay. Tuyết rơi nên trên đường phương tiện qua lại cũng ít hẳn. Xe chạy gần đến giao lộ thì anh nhận được một cuộc gọi.

_Thật xin lỗi Quế Quân anh vẫn đang đến sân bay đó chứ?

_Khoảng mười phút nữa chắc tôi sẽ đến.

_Bây giờ anh có thể quay trở về, thời tiết xấu và không có dấu hiệu tốt lên nên tạm thời chuyến bay đã bị hoãn lại. Khi nào có lịch tôi sẽ báo cho anh sau.

Người bên kia giọng điệu vô cùng áy náy liên tục nói lời xin lỗi.

Quế Quân nhìn đồng hồ trên tay mới hơn mười một giờ.

_Tôi hiểu, anh không cần phải xin lỗi. Có gì cứ nói tôi sau.

_Vâng, tạm biệt anh.

Cuộc gọi kết thúc, phía ghế lái tài xế cũng nghe chút ít nên cho xe đi chậm lại, tài xế nhìn qua gương xe sau đó cất tiếng.

_Vậy bây giờ chúng ta quay trở về dinh thự hay sao ạ?

_Ừm, cho xe đi nhanh một chút.

Trong lòng Quế Quân cứ đập rộn lên từ lúc lên xe đến giờ, cảm giác như có gì đó sắp xảy ra.

Bên đây Hiểu Ngư vẫn đang cố xoay sở với cái ô nhỏ trên tường. Thật sự chỉ lọt qua phần đầu đến vai xuống cánh tay thì bị kẹt lại, cô đã cố rụt mình lại hết sức có thể.

Cô nghĩ nếu thử mở áo khoác ra dù gì áo cô đang mặc cũng khá dày nhưng như vậy thì lạnh chết mất. Hiện tại tay và đầu gối cô sắp không trụ nổi nữa rồi, đều ửng đỏ lên hết.

Chiếc xe vừa đến cổng thì Quế Quân kêu tài xế ngừng lại. Sau đó anh đi bộ vào trong, đến hồ nước thì bắt gặp Tiểu Bông.

Anh thấy cũng có chút lạ tưởng nhìn nhầm nhưng lại gần thì chính là Tiểu Bông.

Thấy Quế Quân nó lại gần cọ cọ mình vào chân anh kêu meo một tiếng.

_Mày ra đây làm gì?

Bình thường nó rất hay ở gần Hiểu Ngư, lúc này nó ở đây chắc cô cũng đang ở ngoài vườn nhỉ. Lạnh như này ra vườn làm gì với lại tuyết đang rơi nữa.

Quế Quân nhìn con mèo một hồi sau đó sải bước ra thẳng nhà kho, trên vai áo anh hiện đã phủ một lớp sương tuyết. Tiểu Bông ở phía sau cũng chạy theo anh.

Nếu anh đoán không nhằm con cá ngu ngốc kia đang ở ngoài nhà kho. Mấy hôm trước cô cứ muốn xuống sân đi dạo mặc dù trời rất lạnh, anh có chút nghi ngờ nhưng vẫn đồng ý.

Tốt nhất là cô đã trốn ra được đừng để anh tóm lại không thì...

Tiếng bước chân người giẫm đạp lên tuyết mỗi lúc một gần, Hiểu Ngư vẫn cứ tưởng là con mèo xám kia lại mò ra nữa nên chẳng thèm quan tâm. Điều quan trọng bây giờ là phải chui lọt qua sau đó thoát ra ngoài. Cả người cô giờ đã lạnh cống, quần áo đã bị phủ sương tuyết đều ẩm ướt hết nên phải nhanh chóng ra khỏi đây.

Đầu cô ở bên kia bức tường nên hoàn toàn không biết sau lưng mình Quế Quân đã đến và đang đứng nhìn cô với ánh mắt tối sầm lại đằng đằng sát khí. Cả người anh phát ra cổ khí âm trầm còn lạnh hơn thời tiết hiện tại, ánh nhìn chăm chăm lấy thân ảnh người con gái đang cố chui qua bờ tường kia như muốn ăn tươi nuốt sống người vậy.

Phen này cô xong rồi, anh sẽ từ từ dạy dỗ cô dám không nghe lời.

Còn tiếp...

Chapter
1 Chương 1: Tặng Cậu Món Quà Xả Stress
2 Chương 2: Cầu xin chú
3 Chương 3: Lần đầu biết đến.
4 Chương 4: Việc chính
5 Chương 5: Chịu đựng
6 Chương 6: Phần bù
7 Chương 7: Dùng rất tốt.
8 Chương 8: Con cá nhiều ánh sáng.
9 Chương 9: Vết cắt mãi không lành.
10 Chương 10: Không phải mơ
11 Chương 11: Cháu dâu.
12 Chương 12: Ban đầu chỉ muốn đùa nhưng hiện tại thì khác.
13 Chương 13: Đào thông tin
14 Chương 14: Ngoan, một chút nữa.
15 Chương 15: Chỗ dựa
16 Chương 16: Lời không để vào tai.
17 Chương 17: Lần này là hết rồi.
18 Chương 18: Trông rất đáng yêu
19 Chương 19: Vỗ béo.
20 Chương 20: Giữ lời
21 Chương 21: Ra ngoài
22 Chương 22: Công viên cá.
23 Chương 23: Mochi nhân kem lạnh
24 Chương 24: Khơi nguồn
25 Chương 25: Cái ôm ấm áp
26 Chương 26: Cảm giác mơ hồ
27 Chương 27: Cô gái được thiếu gia đưa về
28 Chương 28: "Chú lì quá đi!"
29 Chương 29: Còn có ở nhà
30 Chương 30: Bối rối ở hiện tại
31 Chương 31: Bà nội ghé thăm.
32 Chương 32: Có phải bạn gái
33 Chương 33: Sáng sớm
34 Chương 34: Hưởng lợi
35 Chương 35: Đang đổi ý
36 Chương 36: Tự làm
37 Chương 37: Hôn một cái
38 Chương 38: Hôn má
39 Chương 39: Nuôi khéo
40 Chương 40: Thích
41 Chương 41: Ngay từ đầu đã không chung vạch
42 Chương 42: Đình Ninh Triển
43 Chương 43: "Bánh bao trắng biết đi"
44 Chương 44: Anh
45 Chương 45: Đơn thuần như đứa trẻ
46 Chương 46: Có duyên
47 Chương 47: "Mình tôi là đủ rồi"
48 Chương 48: Ngại
49 Chương 49: Mặt lạnh tay ấm
50 Chương 50: Giấc mơ ngày đông
51 Chương 51: Chỉ cần
52 Chương 52: Đáng yêu
53 Chương 53: Đêm Hồng Chiêu (1)
54 Chương 54: Đêm Hồng Chiêu (2)
55 Chương 55: Đêm Hồng Chiêu (3)
56 Chương 56: Nỗi lo (1)
57 Chương 57: Nỗi lo (2)
58 Chương 58: Bánh trà xanh
59 Chương 59: Buổi hẹn
60 Chương 60: Hai món quà
61 Chương 61: Từng bước mở quà
62 Chương 62: Hiện thực hoá điều ước cho em
63 Chương 63: Thế giới này em không một mình
64 Chương 64: Bữa cơm
65 Chương 65: Tắm
66 Chương 66: Khởi động
67 Chương 67: Muốn chú
68 Chương 68: Thỏ của Chú
69 Chương 69: Gọi
70 Chương 70: Chồng
71 Chương 71: Ngủ nhiều
72 Chương 72: Người đó và bé con?
73 Chương 73: Em gái (1)
74 Chương 74: Là...
75 Chương 75: Em gái (2)
76 Chương 76: Mong chờ Khởi đầu mới
77 Chương 77: Những ngày cuối đông
78 Chương 78: Có em
79 Chương 79: Nói lời chào
80 Chương 80: Nhớ em.
81 Chương 81: Đi một mình
82 Chương 82: Ngày trước
83 Chương 83: Giấc mơ lạnh
84 Chương 84: Tự nhiên muốn mặc
85 Chương 85: Nhanh lên để còn đi ngủ
86 Chương 86: Ngủ trưa
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Tặng Cậu Món Quà Xả Stress
2
Chương 2: Cầu xin chú
3
Chương 3: Lần đầu biết đến.
4
Chương 4: Việc chính
5
Chương 5: Chịu đựng
6
Chương 6: Phần bù
7
Chương 7: Dùng rất tốt.
8
Chương 8: Con cá nhiều ánh sáng.
9
Chương 9: Vết cắt mãi không lành.
10
Chương 10: Không phải mơ
11
Chương 11: Cháu dâu.
12
Chương 12: Ban đầu chỉ muốn đùa nhưng hiện tại thì khác.
13
Chương 13: Đào thông tin
14
Chương 14: Ngoan, một chút nữa.
15
Chương 15: Chỗ dựa
16
Chương 16: Lời không để vào tai.
17
Chương 17: Lần này là hết rồi.
18
Chương 18: Trông rất đáng yêu
19
Chương 19: Vỗ béo.
20
Chương 20: Giữ lời
21
Chương 21: Ra ngoài
22
Chương 22: Công viên cá.
23
Chương 23: Mochi nhân kem lạnh
24
Chương 24: Khơi nguồn
25
Chương 25: Cái ôm ấm áp
26
Chương 26: Cảm giác mơ hồ
27
Chương 27: Cô gái được thiếu gia đưa về
28
Chương 28: "Chú lì quá đi!"
29
Chương 29: Còn có ở nhà
30
Chương 30: Bối rối ở hiện tại
31
Chương 31: Bà nội ghé thăm.
32
Chương 32: Có phải bạn gái
33
Chương 33: Sáng sớm
34
Chương 34: Hưởng lợi
35
Chương 35: Đang đổi ý
36
Chương 36: Tự làm
37
Chương 37: Hôn một cái
38
Chương 38: Hôn má
39
Chương 39: Nuôi khéo
40
Chương 40: Thích
41
Chương 41: Ngay từ đầu đã không chung vạch
42
Chương 42: Đình Ninh Triển
43
Chương 43: "Bánh bao trắng biết đi"
44
Chương 44: Anh
45
Chương 45: Đơn thuần như đứa trẻ
46
Chương 46: Có duyên
47
Chương 47: "Mình tôi là đủ rồi"
48
Chương 48: Ngại
49
Chương 49: Mặt lạnh tay ấm
50
Chương 50: Giấc mơ ngày đông
51
Chương 51: Chỉ cần
52
Chương 52: Đáng yêu
53
Chương 53: Đêm Hồng Chiêu (1)
54
Chương 54: Đêm Hồng Chiêu (2)
55
Chương 55: Đêm Hồng Chiêu (3)
56
Chương 56: Nỗi lo (1)
57
Chương 57: Nỗi lo (2)
58
Chương 58: Bánh trà xanh
59
Chương 59: Buổi hẹn
60
Chương 60: Hai món quà
61
Chương 61: Từng bước mở quà
62
Chương 62: Hiện thực hoá điều ước cho em
63
Chương 63: Thế giới này em không một mình
64
Chương 64: Bữa cơm
65
Chương 65: Tắm
66
Chương 66: Khởi động
67
Chương 67: Muốn chú
68
Chương 68: Thỏ của Chú
69
Chương 69: Gọi
70
Chương 70: Chồng
71
Chương 71: Ngủ nhiều
72
Chương 72: Người đó và bé con?
73
Chương 73: Em gái (1)
74
Chương 74: Là...
75
Chương 75: Em gái (2)
76
Chương 76: Mong chờ Khởi đầu mới
77
Chương 77: Những ngày cuối đông
78
Chương 78: Có em
79
Chương 79: Nói lời chào
80
Chương 80: Nhớ em.
81
Chương 81: Đi một mình
82
Chương 82: Ngày trước
83
Chương 83: Giấc mơ lạnh
84
Chương 84: Tự nhiên muốn mặc
85
Chương 85: Nhanh lên để còn đi ngủ
86
Chương 86: Ngủ trưa

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play