Chương 4: Việc chính

_Tôi đã làm xong đâu?

_Gì? Chú định thế nào nữa, cháu muốn về.

_Hoàn tiền đi.

Cô cau mày khó hiểu.

_Hoàn tiền mua cô sau đó về đâu mặc cô.

Nhìn là biết cô ở hạng nào, dĩ nhiên trong người sẽ không bao giờ đủ tiền. Hơn nữa cô cũng không biết mình được mua với giá trên trời, cho dù có đi làm thêm hay công việc bán thời gian gì đó cũng không đủ. Quế Quân chút đắt ý lại hỏi thêm.

_Thế nào?

_Cháu...

_Hay chú thả cháu về đi làm sẽ trả tiền.

_Ha...nhẩm xem bao lâu thì đủ...hửm?

Quế Quân lại cười. Cô sao không thử thi danh hài biết đâu về lại đủ tiền trả anh. Từ lúc gặp cô đến giờ toàn nói mấy lời ngớ ngẩn khiến anh muốn nhịn cười cũng chả nhịn nổi.

Đình Hiểu Ngư sụt sùi, cô xong rồi xong thật rồi, liên tục bị dồn vào thế khó. Xem kìa bây giờ là cuối đường rồi. Con thỏ đang run sợ khi bị dồn vào ngỏ cục, thật là tiến thoái lưỡng nan.

_Chú... vừa rồi có nói biểu hiện tốt sẽ được về. Có thật không?

_Ừm... buộc miệng nói thế thôi.

_Chú...

_Để xem... nhưng phải coi cô hành xử như nào đã.

_Vậy bây giờ cháu phải thế nào?

_Xoay người lại đây.

Hiểu Ngư có chút chần chừ. Hiện tại cô không mặc gì, thật ngượng quá.

Chỉ có cô là quan tâm đến ngượng hay không còn Quế Quân hoàn toàn chả đặt vào mắt.

_Nhanh đi.

Đình Hiểu Ngư xoay người lại vô tình hai luồng ngực trắng ngần cạ vào ngực anh. Bấy giờ Quế Quân mới để ý, anh còn quên mất đồ hay.

Anh đưa tay lột ra miếng dán ngực với tốc độ chậm rãi. Miếng dán từ từ được kéo ra khỏi da thịt, Hiểu Ngư đột nhiên bị kích thích bởi hành động này.

Là người này cố tình, chỉ cần lột nhanh ra là được mà.

Hiểu Ngư than nhẹ một tiếng, hai tay nắm chặt móng tay cũng theo đó mà bấm vào da thịt.

Có điều dường như cô vẫn chưa nhận ra những gì tiếp theo sẽ đến với mình. Với một đứa trẻ đơn giản lớn lên trong sự thiếu thốn như cô hoàn toàn không đủ kĩ năng phòng bị lẫn sự giáo dục đầy đủ về mọi khía cạnh.

Cảm giác như rất lâu hai miếng dán mới được gỡ ra cứ như đây là công việc cực kỳ khó nhằn.

Hai nụ hoa ửng hồng được giải thoát đã dựng đứng lên từ lâu, Quế Quân cẩn thận nhìn qua, màu sắc rất được, không lớn. Anh đưa tay bao lấy một bên ng.ực bắt đầu xoa nắn.

Hiểu Ngư rùng mình một cái, đưa tay che miệng lại. Một cảm giác lạ lẫm đang dần dâng lên như có dòng điện nhẹ xẹt qua chạy dọc cơ thể.

Lực đạo của anh tăng lên làm cô khó chịu mà mím chặt môi. Rất mềm là đằng khác, vừa tay tạm ổn.

_Có tin là sau hai tháng nữa nó sẽ to lên không?

Quế Quân cúi mặt lại gần cô tà mị mà hỏi.

_Hai tháng? Cháu phải ở đây hai tháng sao?

Nghe thôi cũng đủ doạ cô.

Hiểu Ngư đỏ mặt im lặng không trả lời, cô đang dần chấp nhận hiện tại.

Ng.ực cô đang bị anh xoa nắn đủ kiểu, nụ hoa cũng bị se đến phát đau. Quế Quân ra tay không thương tiếc hết se rồi lại kéo mạnh ra day qua day lại.

_Hức...chú nhẹ tay cháu đau...

_Mới như này đã kêu thế lát nữa phải làm sao?

_Ưm...

Hiểu Ngư lại bắt đầu cựa quậy, cô thở hỗn hển chỉ ngồi thôi đã mệt như việc quét dọn nguyên ngày vậy. Cô bắt lấy tay anh cản lại lắc đầu không muốn nữa.

Quế Quân cũng có chút chán, anh tắm rửa sạch sẽ cho Hiểu Ngư rồi bế cô ra ngoài. Vừa ra khỏi phòng tắm cô lại bị ném lên giường. Cô nhắm chặt mắt đón chờ cơn đau nhưng không phải thế, giường rất êm không như ở nhà cô.

Quế Quân kéo ngăn tủ lấy ra một viên thuốc tròn màu trắng đem lại nhét nó vào bên dưới cô.

_Chú nhét gì vào trong vậy?

_Một lát nữa sẽ biết,

_À, chắc là thuốc giảm mệt.

Anh cười một cái rồi nói tiếp thế nhưng Hiểu Ngư lại tin sái cổ.

Quế Quân ngồi xuống bên mép giường nhàn nhã tháo đồng hồ ra để lên bàn, anh cũng chỉnh lại điều hoà trong phòng.

Đình Hiểu Ngư không một chút phòng nằm đó. Có điều thuốc đang dần có tác dụng, cơ thể cô đón những cơn nóng không biết từ đâu đến, mặt cũng đỏ bừng lên như sốt cao.

Quế Quân thấy đã đến lúc, anh nắm chân kéo cô lại gần mình, tách chân cô rộng ra hai ngón tay đi vào bên dưới. Cô vẫn siết chặt như ban nãy.

Hiểu Ngư thở ra một hơi, ngón tay của chú đi vào bây giờ lại trở nên thoải mái vô cùng thoải mái. Quế Quân di chuyển ngón tay lại vói thêm hai ngón, cắm rút ngày một nhanh.

Hiểu Ngư thở ra hơi nặng, cơ thể không ngừng vặn vẹo theo ngón tay anh. Hoa huyệt bị căng ra chứa bốn ngón tay. Lần này cô không đau như lúc nãy nữa nhưng có chút trướng. Khoái cảm ùa tới cô không kiềm được mà bật ra tiếng ngâm nhỏ. Hai mắt nhắm nghiền, tay càng bấu chặt lấy ga giường.

_Hức...chậm chút...có gì đó sắp tới. Chú chậm chút.

Tuyên Quế Quân nào để cô thoã mãn đứng giữa thời khắc quan trọng anh đột ngột rút tay ra mang theo mật d.ịch nhầy nhụa.

Hiểu Ngư bị hẩng một nhịp, mơ màng mở đôi mắt ươn ướt ra nhìn anh.

_Cháu khó chịu quá!

Quế Quân cong môi ừm một tiếng, bắt đầu việc chính.

Còn tiếp...

Hot

Comments

anna ♊

anna ♊

thuốc giảm đau

2024-11-22

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tặng Cậu Món Quà Xả Stress
2 Chương 2: Cầu xin chú
3 Chương 3: Lần đầu biết đến.
4 Chương 4: Việc chính
5 Chương 5: Chịu đựng
6 Chương 6: Phần bù
7 Chương 7: Dùng rất tốt.
8 Chương 8: Con cá nhiều ánh sáng.
9 Chương 9: Vết cắt mãi không lành.
10 Chương 10: Không phải mơ
11 Chương 11: Cháu dâu.
12 Chương 12: Ban đầu chỉ muốn đùa nhưng hiện tại thì khác.
13 Chương 13: Đào thông tin
14 Chương 14: Ngoan, một chút nữa.
15 Chương 15: Chỗ dựa
16 Chương 16: Lời không để vào tai.
17 Chương 17: Lần này là hết rồi.
18 Chương 18: Trông rất đáng yêu
19 Chương 19: Vỗ béo.
20 Chương 20: Giữ lời
21 Chương 21: Ra ngoài
22 Chương 22: Công viên cá.
23 Chương 23: Mochi nhân kem lạnh
24 Chương 24: Khơi nguồn
25 Chương 25: Cái ôm ấm áp
26 Chương 26: Cảm giác mơ hồ
27 Chương 27: Cô gái được thiếu gia đưa về
28 Chương 28: "Chú lì quá đi!"
29 Chương 29: Còn có ở nhà
30 Chương 30: Bối rối ở hiện tại
31 Chương 31: Bà nội ghé thăm.
32 Chương 32: Có phải bạn gái
33 Chương 33: Sáng sớm
34 Chương 34: Hưởng lợi
35 Chương 35: Đang đổi ý
36 Chương 36: Tự làm
37 Chương 37: Hôn một cái
38 Chương 38: Hôn má
39 Chương 39: Nuôi khéo
40 Chương 40: Thích
41 Chương 41: Ngay từ đầu đã không chung vạch
42 Chương 42: Đình Ninh Triển
43 Chương 43: "Bánh bao trắng biết đi"
44 Chương 44: Anh
45 Chương 45: Đơn thuần như đứa trẻ
46 Chương 46: Có duyên
47 Chương 47: "Mình tôi là đủ rồi"
48 Chương 48: Ngại
49 Chương 49: Mặt lạnh tay ấm
50 Chương 50: Giấc mơ ngày đông
51 Chương 51: Chỉ cần
52 Chương 52: Đáng yêu
53 Chương 53: Đêm Hồng Chiêu (1)
54 Chương 54: Đêm Hồng Chiêu (2)
55 Chương 55: Đêm Hồng Chiêu (3)
56 Chương 56: Nỗi lo (1)
57 Chương 57: Nỗi lo (2)
58 Chương 58: Bánh trà xanh
59 Chương 59: Buổi hẹn
60 Chương 60: Hai món quà
61 Chương 61: Từng bước mở quà
62 Chương 62: Hiện thực hoá điều ước cho em
63 Chương 63: Thế giới này em không một mình
64 Chương 64: Bữa cơm
65 Chương 65: Tắm
66 Chương 66: Khởi động
67 Chương 67: Muốn chú
68 Chương 68: Thỏ của Chú
69 Chương 69: Gọi
70 Chương 70: Chồng
71 Chương 71: Ngủ nhiều
72 Chương 72: Người đó và bé con?
73 Chương 73: Em gái (1)
74 Chương 74: Là...
75 Chương 75: Em gái (2)
76 Chương 76: Mong chờ Khởi đầu mới
77 Chương 77: Những ngày cuối đông
78 Chương 78: Có em
79 Chương 79: Nói lời chào
80 Chương 80: Nhớ em.
81 Chương 81: Đi một mình
82 Chương 82: Ngày trước
83 Chương 83: Giấc mơ lạnh
84 Chương 84: Tự nhiên muốn mặc
85 Chương 85: Nhanh lên để còn đi ngủ
86 Chương 86: Ngủ trưa
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Tặng Cậu Món Quà Xả Stress
2
Chương 2: Cầu xin chú
3
Chương 3: Lần đầu biết đến.
4
Chương 4: Việc chính
5
Chương 5: Chịu đựng
6
Chương 6: Phần bù
7
Chương 7: Dùng rất tốt.
8
Chương 8: Con cá nhiều ánh sáng.
9
Chương 9: Vết cắt mãi không lành.
10
Chương 10: Không phải mơ
11
Chương 11: Cháu dâu.
12
Chương 12: Ban đầu chỉ muốn đùa nhưng hiện tại thì khác.
13
Chương 13: Đào thông tin
14
Chương 14: Ngoan, một chút nữa.
15
Chương 15: Chỗ dựa
16
Chương 16: Lời không để vào tai.
17
Chương 17: Lần này là hết rồi.
18
Chương 18: Trông rất đáng yêu
19
Chương 19: Vỗ béo.
20
Chương 20: Giữ lời
21
Chương 21: Ra ngoài
22
Chương 22: Công viên cá.
23
Chương 23: Mochi nhân kem lạnh
24
Chương 24: Khơi nguồn
25
Chương 25: Cái ôm ấm áp
26
Chương 26: Cảm giác mơ hồ
27
Chương 27: Cô gái được thiếu gia đưa về
28
Chương 28: "Chú lì quá đi!"
29
Chương 29: Còn có ở nhà
30
Chương 30: Bối rối ở hiện tại
31
Chương 31: Bà nội ghé thăm.
32
Chương 32: Có phải bạn gái
33
Chương 33: Sáng sớm
34
Chương 34: Hưởng lợi
35
Chương 35: Đang đổi ý
36
Chương 36: Tự làm
37
Chương 37: Hôn một cái
38
Chương 38: Hôn má
39
Chương 39: Nuôi khéo
40
Chương 40: Thích
41
Chương 41: Ngay từ đầu đã không chung vạch
42
Chương 42: Đình Ninh Triển
43
Chương 43: "Bánh bao trắng biết đi"
44
Chương 44: Anh
45
Chương 45: Đơn thuần như đứa trẻ
46
Chương 46: Có duyên
47
Chương 47: "Mình tôi là đủ rồi"
48
Chương 48: Ngại
49
Chương 49: Mặt lạnh tay ấm
50
Chương 50: Giấc mơ ngày đông
51
Chương 51: Chỉ cần
52
Chương 52: Đáng yêu
53
Chương 53: Đêm Hồng Chiêu (1)
54
Chương 54: Đêm Hồng Chiêu (2)
55
Chương 55: Đêm Hồng Chiêu (3)
56
Chương 56: Nỗi lo (1)
57
Chương 57: Nỗi lo (2)
58
Chương 58: Bánh trà xanh
59
Chương 59: Buổi hẹn
60
Chương 60: Hai món quà
61
Chương 61: Từng bước mở quà
62
Chương 62: Hiện thực hoá điều ước cho em
63
Chương 63: Thế giới này em không một mình
64
Chương 64: Bữa cơm
65
Chương 65: Tắm
66
Chương 66: Khởi động
67
Chương 67: Muốn chú
68
Chương 68: Thỏ của Chú
69
Chương 69: Gọi
70
Chương 70: Chồng
71
Chương 71: Ngủ nhiều
72
Chương 72: Người đó và bé con?
73
Chương 73: Em gái (1)
74
Chương 74: Là...
75
Chương 75: Em gái (2)
76
Chương 76: Mong chờ Khởi đầu mới
77
Chương 77: Những ngày cuối đông
78
Chương 78: Có em
79
Chương 79: Nói lời chào
80
Chương 80: Nhớ em.
81
Chương 81: Đi một mình
82
Chương 82: Ngày trước
83
Chương 83: Giấc mơ lạnh
84
Chương 84: Tự nhiên muốn mặc
85
Chương 85: Nhanh lên để còn đi ngủ
86
Chương 86: Ngủ trưa

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play