[Tokyo Revengers] Sưởi Ấm Mùa Đông
chapter 3
hôm sau _một buổi tối chủ nhật_
cô được nghỉ ở quán nước, chỉ cần đi làm ở cửa hàng tiện lợi
nhưng cô luôn cố gắng kiếm sống, muốn có thật nhiều tiền. Nên buổi sáng đã đi làm part time ở một cửa hàng khác
vẫn là buổi tối, vẫn là không gian im ắng. Cô theo thói quen đi dạo bên ngoài phố, rồi lại dừng trước cây cầu quen thuộc
cô nhìn vào đêm đen... nó tĩnh lặng, êm đềm biết mấy
nhưng khi cô quay đầu lại, ở phía xa có một bóng dáng của ai đó đang theo dõi cô
cô nhận ra đó là tên tội phạm mà ai cũng khiếp sợ
cô tính chuồn đi rồi, nhưng vừa quay đầu chạy ra chỗ khác, cô vô tình va vào một người nào đó
Sanzu Haruchiyo
có mắt không? đi đứng kiểu gì đấy
Y/n
//hoảng sợ// T-Tôi xin lỗi!!
Y/n
xin lỗi xin lỗi, tôi xin lỗi anh //nhanh chân chạy đi//
cô tái mặt, tại sao tên đó lại ở đây luôn cơ chứ?
cô sắp lên cơn tim mà chết rồi
cô chuồn vào trong hẻm nhỏ, rồi ngồi xuống
Sano Manjiro
chạy nhanh vậy
Sano Manjiro
//bóp miệng cô//
cô lo cắm đầu chạy mà không biết mình lại chạy đúng vào chỗ hắn đang ngồi
vì khi thấy cô bỏ đi, hắn cũng vào con hẻm này. Không biết sao vừa quay đầu lại thì thấy cô thở hổn hển ngồi ở đối diện
Y/n
//rưng rưng// X-xin lỗi, tôi không cố ý
Sano Manjiro
sao lại chạy?
Y/n
t-tôi sợ... //run rẩy//
Sano Manjiro
tôi nhớ lần trước cô còn không biết tôi là ai... //nhướng mày//
Y/n
giờ thì tôi biết rồi... //lắp bắp//
Y/n
"biết vậy hôm đó khỏi chạy lại giúp làm chi"
thật ra đúng là cô rất nhát
cô sợ phải dây vào hắn nên không dám báo cảnh sát, thấy hắn cũng không làm gì mình nên cũng có chút an tâm
nhưng khi gặp hắn cô vẫn rất sợ
thấy hắn im lặng, cô muốn phá bầu không khí đáng sợ này nên đã cất tiếng hỏi
Y/n
s-sao anh lại ra ngoài vào lúc này
Y/n
đi dạo?? Vào nửa đêm sao
Y/n
À... tôi cũng quen ra đây ấy mà! //gượng cười//
hắn nhìn cô bằng ánh mắt lạnh rồi bỏ lên ghế ngồi
cô cũng ngồi ở bên cạnh đó, tâm trí hoảng loạn không biết nên làm gì
cô không dám cất tiếng nữa vì hắn lạnh lùng quá mà
bây giờ đi cũng không được, ngồi lại cũng không xong
đi thì cô sợ hắn nghĩ cô không tôn trọng mình. Ở lại thì cô cứ run sợ toát cả mồ hôi lạnh
mặt cô sắp tái nhợt như sắp bị tử h*nh vậy
được một lúc, cô cố gắng đi lại gần trò chuyện với hắn một lần nữa
Y/n
a-anh... đi dạo cùng tôi chứ //chỉ mình//
khi Y/n biết hắn cũng có thói quen kì lạ giống mình là ngắm thành phố về đêm thì đã có suy nghĩ này rồi
hắn im lặng không nói gì, chỉ kẽ nhìn cô rồi đứng lên
cô với hắn đi ra ngoài hẻm, đứng trước cây cầu quen thuộc ngắm nhìn đàn cá
cô nhìn về phía xa xa thành phố
nơi những ánh đèn nhộn nhịp giữa bầu trời ảm đạm
Y/n
toà nhà đó cao thật đấy... //giơ tay chỉ//
vẫn như cũ, cô lấy ra cái bánh mì rồi xé nhỏ thả xuống cho bầy cá
Y/n
//đưa một nửa kia cho hắn//
Y/n
...cá không biết nhai miếng lớn như vậy
Sano Manjiro
... //xé nhỏ thả xuống hồ//
Y/n
à mà... anh tên gì nhỉ
thật ra cô biết tên hắn, nhưng chỉ biết là Sano Manjiro. Và cô chắc chắn hắn sẽ không cho người lạ gọi tên đích danh như vậy nên mới hỏi
Y/n
ngày nào anh cũng ra đây sao?
Y/n
//cười tươi// eh... vậy tôi sẽ có bạn đồng hành rồi
Sano Manjiro
bạn đồng hành?
Y/n
ngày nào tôi cũng sẽ đến tìm anh, được không?? //cười//
Sano Manjiro
tôi sẽ không đợi cô
cô nhìn về phía cửa hàng gần đó, bỗng nhiên lại sáng mắt
cô chạy đi, ghé vào quán rồi hớn hở cầm hai cái taiyaki trên tay
đây là món tủ của cô đó. Cô cực kỳ thích Taiyaki
may là sáng nay đi làm part time lên cũng có ít tiền trong túi, nên cô tự thưởng cho bản thân vậy
Y/n
//đưa cho hắn một cái//
Y/n
tôi không ăn hết được hai cái //nhìn//
Y/n
ăn đi mà //mắt long lanh//
Y/n
tôi đã cất công chạy đi mua rồi
Y/n
tôi hứa!! không có độc
Sano Manjiro
tôi đâu có nói nó có độc đâu...
Y/n
đây là món tôi thích nhất đó, đảm bảo ngon
Sano Manjiro
"cùng thói quen, sở thích luôn sao?"
Y/n
//cắn một miếng lớn// phù... ấm bụng quá
Comments
✧ Hanne Ri✩★ ™
:))
2024-12-16
0