Bố và con gái;

Tan tác.
Làn da như bị hàng triệu mũi kim đâm vào. Nhói. Thật nhói. Cả trong lẫn ngoài. Dường như tất cả đều nát bươm. Từng thớ thịt, từng tế bào. Nó chỉ biết im lặng, loay hoay với chiếc váy đồng phục nhàu nát, ngón tay cấu chặt vào sâu lớp vải.
Nó hít một hơi đến căng tràn cả lồng ngực. Bình tĩnh. Phải thật bình tĩnh.
Cạch.
Keng!
Tiếng chuông nơi ngưỡng cửa kêu vang.
Lim Mal-chin
Lim Mal-chin
Hayoon? Về sớm vậy con.
Lim Hayoon
Lim Hayoon
...Con chào bố.
Mal-chin vỗ nhẹ đầu con gái, rồi hướng mắt nhìn qua hai khuôn mặt mới lạ.
Kim Jiyoung
Kim Jiyoung
Cháu chào chú.
Giả tạo.
Lee Soomin
Lee Soomin
Chào chú ạ!
Kinh tởm.
Lim Mal-chin
Lim Mal-chin
Bạn học của Hayoon nhà chú à? Vào đi, cứ thoải mái nhé.
Người đàn ông ấy cười toe toét, tay thì cầm lấy chiếc cặp của Hayoon mà đem vào nhà, trông có vẻ khá hài lòng với những người 'bạn mới' của con gái.
Con xin lỗi bố.
Xin lỗi bố, thật lòng đấy.
Hayoon mím chặt môi, nhìn hai nữ sinh kia bước vào mà lòng nóng như lửa đốt.
Họ không phải bạn của con.
Con không có bạn.
Con chưa bao giờ có bạn.
Kim Jiyoung
Kim Jiyoung
Hayoon à, vào cùng đi chứ?
Con cô đơn. Lạc lõng. Luôn ở một mình.
Và, hẳn con sẽ chết ở nơi góc phòng khi mà bóng tối đã nuốt chửng vạn vật. Và, sẽ chẳng một ai phát hiện ra con đã chết từ bao giờ, lý do vì sao, hoặc có thể chẳng đoái hoài gì đến cái chết của con.
Nỗi cô đơn, sự buồn bã như ăn mòn con từng ngày; như nhắc nhở, rằng con sẽ chết, sẽ chết vào một ngày thời tiết âm u, sẽ chết mà không một ai kề bên, bố ạ.
Vì thế, không ai làm bạn với con.
Lee Soomin
Lee Soomin
Nếu cậu không vào thì bọn tớ ngại chết đi được.
Nó thấy họ cười nhếch mép, và cái khinh bỉ vẫn luôn ở đó, như in sâu vào từng câu chữ mà họ thốt ra. Lòng nó lại nặng trĩu.
Nhưng làm ơn, xin đừng khinh bố, xin đừng nghĩ xấu về bố, xin đừng thốt ra những lời lẽ thô lỗ, cay nghiệt với bố.
Lim Mal-chin
Lim Mal-chin
Hayoon à, con không ăn sao?
Kim Jiyoung
Kim Jiyoung
Ai dà, chú đừng lo lắng quá. Dạ dày của bạn ấy thường xuyên không ổn định cho lắm.
Lee Soomin
Lee Soomin
Một hồi rồi sẽ hết thôi mà. Đúng không, bạn học Lim?
Lim Hayoon
Lim Hayoon
Ừm.
Một lần nữa.
Con xin lỗi bố rất nhiều.
Vì con yếu đuối.
Vì con không bao giờ có thể trở thành một người mạnh mẽ và cá tính như bố.
Xin lỗi bố, vì con chỉ là kẻ thua cuộc.
Lee Soomin
Lee Soomin
Cảm ơn chú vì bữa ăn ạ.
Kim Jiyoung
Kim Jiyoung
Cảm ơn chú vì đã chiêu đãi.
Lim Mal-chin
Lim Mal-chin
Hai đứa đi đường cẩn thận nhé.
Hai vị nữ sinh kia cười khúc khích, rời đi.
Nó cảm nhận được sự nặng nề khi bàn tay to lớn của bố đặt lên vai nó, cảm nhận được cả sự nặng nề của cõi lòng.
Nén lòng lại, nén nước mắt lại. Hayoon ngước lên nhìn bố, một nụ cười toe toét hiện hữu trên gương mặt nó.
Lim Hayoon
Lim Hayoon
Bố có cần con rửa bát phụ không?
Một màng nước làm nhòe đi tầm nhìn.
Lim Mal-chin
Lim Mal-chin
Hayoon.
Lim Mal-chin
Lim Mal-chin
Sao con lại khóc?
;
Nhìn Hayoon nằm ngủ trong chăn bông với đôi mắt sưng húp vì khóc, Lim Mal-chin thở dài rồi bước ra bên ngoài, không quên đóng nhẹ cánh cửa lại.
Someone
Someone
Ông chủ, cho xin thêm một cốc nước đê!
Lim Mal-chin
Lim Mal-chin
Bé cái mồm lại.
Someone
Someone
Uầy, tin tôi đánh giá quán một sao không mà dám thái độ với khách hàng vậy đó hở?
Lim Mal-chin trừng mắt nhìn gã đầu vàng, một người khá quen thuộc với ông.
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
Khách hàng là thượng đế, nhớ điều đó thì mới làm ăn được!
Joon Goo cười nhếch mép, hai chân gác thẳng lên bàn ăn một cách cợt nhả.
Park Jong Gun
Park Jong Gun
Đớp lẹ cái mồm lên.
Jong Gun nhướng mày nhìn tên (điên) đầu vàng ngồi cạnh mình, thiếu điều muốn đá một phát văng ra khỏi quán.
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
Hic, mấy bồ ỷ đông hiếp yếu.
Lấy giấy vờ chấm nước mắt, Joon Goo bĩu môi nói với chất giọng đáng thương.
Mal-chin nhướng mày.
Lim Mal-chin
Lim Mal-chin
Hiếm lắm mới thấy hai người ghé lại đây, có công việc quanh đây à?
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
Ừa, chạy việc muốn ói ẻ ra đây này.
Gun đảo mắt, đặt tiền lên bàn rồi tiện tay kéo thật mạnh Goo ra khỏi tiệm gà.
Lim Mal-chin
Lim Mal-chin
Gửi hộ lời chào đến Choi Dong Soo nhé.
Lim Mal-chin nhìn hai bóng dáng cao lớn kia đi ra khỏi tiệm gà, rồi lại hướng mắt về phòng ngủ nơi Hayoon vẫn còn chìm sâu trong cơn mộng mị. Có lẽ, đóng cửa tiệm sớm một bữa cũng chẳng sao, vì hôm nay sẽ là ngày giải quyết chuyện gia đình trước khi tiếp tục việc kiếm tiền.
Kim Joon Goo
Kim Joon Goo
❝ Hic, mấy bồ ỷ đông hiếp yếu. ❞
Đôi mắt ông nhìn về một phía vô định.
Con gái. Hai nữ sinh lạ mặt. 'Bạn mới'.
Lim Mal-chin
Lim Mal-chin
...Hayoon à.
Ông lầm bầm trong hơi thở.
Lim Mal-chin tự hỏi, việc cho Hayoon học tại ngôi trường nữ sinh ấy có phải là một quyết định đúng đắn nhất không.
.
.
.
có một sự thật là nói chuyện với bố khó hơn với mẹ nhiều huhu 😭
btw giờ mới nhận ra vấn nạn bạo lực học đường tồn tại nhiều thật luôn, không riêng gì Hàn Quốc mà dường như ở mọi nơi. kiểu từ nói xấu, chê bai, dẫn đến hành vi cô lập hay nặng hơn là tác động vật lý vv... trường học đúng thật là xã hội thu nhỏ, mặt tốt, mặt xấu có hết cả.
♡ bộ này sẽ tập trung vào nội tâm của nhân vật, nên nếu hợp, mong cậu có thể đọc từng con chữ mà tớ đã viết ra và không bỏ xót; niềm vui to lớn của tớ ♡
#Dldr
Hot

Comments

mh

mh

còn tớ nói chuyện với mẹ và ba đều khó🫠

2024-07-02

4

Kaomoji

Kaomoji

thật á.. Nhà còn mỗi bố, có chuyện gì mình cũng im im không dám nói, một phần là ngại với lại khó nói chuyện cực.

2024-06-24

4

Katiee🐝

Katiee🐝

truyện hay lắm ạ, hóng ~

2024-06-20

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play