/Tf Gia Tộc_f4/Vật Thí Nghiệm
1
tg
Đây là bộ truyện đầu tiên của tui nên có gì mong mọi người chỉ bảo
tg
Truyện có một số yếu tố kì ảo mà tg tự đặt ra mọi người cân nhắc trước khi xem
Tả Kỳ Hàm, 21 tuổi là nhân viên mới thực tập của trụ sở, tính tình ôn hòa dễ mến. Vừa mới đến cậu được giao cho nhiệm vụ phải chăm sóc cho vật thí nghiệm mang tên 0106. Hắn là người nhưng lại mang dị năng và đã từng tấn công nhiều người ở trụ sở. Hắn là vật thí nghiệm được xét vào danh sách nguy hiểm
Sau khi nghe cấp trên của mình nói, Tả Kỳ Hàm phải chăm sóc cho vật thí nghiệm được xét vào danh sách nguy hiểm thì cậu đã muốn chạy ngay đi. Nghĩ sao lại để cho cậu chăm sóc hắn nhỡ đâu vừa mới vào cửa hắn đã phanh thây cậu luôn thì sao
Tả Kỳ Hàm
Huhu anh ơi cho em về được không anh
Trương Chân Nguyên
Về là về thế nào em
Trương Chân Nguyên
Mày yên tâm không sao đâu
Tả Kỳ Hàm
Tin anh có mà em chếc à
Tả Kỳ Hàm
Hắn ta là vật thí nghiệm nguy hiểm đấy
Trương Chân Nguyên
Ai làm ở đây mà chả biết
Tả Kỳ Hàm
Biết sao còn bắt em phải chăm sóc cho hắn
Tả Kỳ Hàm
Em là người mới thực tập mà
Trương Chân Nguyên
Anh cũng đâu biết, cấp trên bảo anh xuống đón em đưa em lên chỗ của vật thí nghiệm
Trương Chân Nguyên
Mà anh bảo...
Tả Kỳ Hàm
*hậm hực* Bảo gì chứ sắp chếc đến nơi rồi đây này
Trương Chân Nguyên
Anh thấy vật thí nghiệm đấy đẹp trai lắm đấy
Tả Kỳ Hàm
*há hốc mồm* Gì cơ...
Trương Chân Nguyên
Thì anh nhìn anh mới biết đẹp trai đấy
Tả Kỳ Hàm
*nghi ngờ* Vật thí nghiệm mà cũng đẹp trai á
Trương Chân Nguyên
Mày nghi cái gì không tin anh à
Trương Chân Nguyên
Hắn ta là vật thí nghiệm nhưng cũng là người mà chỉ là mang dị năng lên mới bị bán vào đây
Trương Chân Nguyên
Đẹp trai lắm bảo đảm nhìn là mê
Trương Chân Nguyên
Anh cam đoan luôn không đẹp anh bao mày đi ăn
Tả Kỳ Hàm
*kéo tay anh đi* Vậy thì đi thôi anh chờ gì nữa
Trương Chân Nguyên
Ấy từ từ
Trương Chân Nguyên
Mày có biết đường không mà kéo anh
Tả Kỳ Hàm
*đứng lại* Ờ ha, có biết đâu
Trương Chân Nguyên
*cạn lời*
Trương Chân Nguyên
*kéo Tả Kỳ Hàm đi* Đi, anh dẫn mày đi
Tả Kỳ Hàm
Ở chỗ nào vậy anh
Trương Chân Nguyên
Đi theo anh này
Trương Chân Nguyên
Đây là thang cuốn dẫn lên chỗ của vật thí nghiệm
Trương Chân Nguyên
Đi lên thôi
Trương Chân Nguyên
Ờm, gần đến rồi
Tả Kỳ Hàm
*lùi bước* Không ấy cho em về được không anh
Trương Chân Nguyên
Gì vậy em đã lên đến đây rồi về cái gì nữa
Tả Kỳ Hàm
Nhưng em sợ lắm, nhỡ đâu vừa vào cửa vật thí nghiệm đó phanh thây em thì sao
Trương Chân Nguyên
Ừm, cũng có khả năng đó
Tả Kỳ Hàm
*ngồi sụp xuống* Vậy cho em về đi anh không cần trai đẹp nữa cho em về đi mà huhu
Trương Chân Nguyên
*lôi cổ cậu dậy* Ơ kìa đứng lên đứng lên, để người ta nhìn vào lại tưởng tao ăn hiếp mày
Tả Kỳ Hàm
*mếu máo* Em mặc kệ, em không biết đâu cho em về đi mà huhu
Trương Chân Nguyên
Thôi nào đứng lên, còn lên trên kia làm việc nữa tối về anh chở mày đi ăn đi không
Tả Kỳ Hàm
*đứng lên* Anh hứa nhá
Trương Chân Nguyên
Ừ rồi hứa với mày
Trương Chân Nguyên
Giờ thì đi lên ha
Tả Kỳ Hàm
*cười* Đi thôi anh
Trương Chân Nguyên
Sao có cảm giác vừa bị lừa vậy ta
Tả Kỳ Hàm
*gọi vọng xuống* Nhanh lên anh ơi
Trương Chân Nguyên
Lên ngay, lên ngay
Dãy phòng nhốt vật thí nghiệm
Trương Chân Nguyên
Đến rồi đó
Tả Kỳ Hàm
Đ...đến r..ồi...sao
Trương Chân Nguyên
*chỉ căn phòng* Kia là căn phòng mà em cần tìm kìa
Trương Chân Nguyên
*vỗ vai cậu* Không sao đâu cùng nắm là ngủm thôi em
Tả Kỳ Hàm
Hứ, đ...đừng có tr..trêu em
Trương Chân Nguyên
*quay đi* Được rồi không trêu mày nữa vào đi em tối anh đón
Nói xong là Trương Chân Nguyên quay người đi thẳng luôn, không thèm nhìn thằng em cái cuối.
Tả Kỳ Hàm
*trấn an bản thân* Không sao cùng lắm là hẹo thôi
Cậu đứng trước cửa căn phòng đắn đo mãi cuối cùng cũng vào.
Tả Kỳ Hàm
*mở cửa* Đến rồi, vào thôi
Tả Kỳ Hàm
*thò đầu vào* Wow, phòng của vật thí nghiệm cũng đẹp quá đó chứ
Tả Kỳ Hàm
Nhìn cũng được ghê cái trụ sở này đầu tư thật
Tả Kỳ Hàm
*nhìn quanh* Ủa mà người đâu
Tả Kỳ Hàm
*ngước lên* Sao không thấy ai t...
Tả Kỳ Hàm
*đóng cửa phòng lại*
Tả Kỳ Hàm
C...cái gì...vậy
Cảnh tượng ban nay cậu thấy là một vật gì đó đang bay lơ lửng sát trần nhà.
Dương Bác Văn
*giật mình* Há
Người đó bị tiếng hét của Tả Kỳ Hàm làm cho giật mình, mất thăng bằng mà ngã xuống. Tả Kỳ Hàm ở bên ngoài áp tai vào cửa nghe ngóng bên trong:
Tả Kỳ Hàm
Rơi xuống rồi hả ta
Tả Kỳ Hàm
Nhỡ đây nó bị thương thì có phải mình bị phạt không
Tả Kỳ Hàm
*mở cửa* Vào xem coi
Tả Kỳ Hàm
*ló đầu vào* chào ai đó nha
Cậu nhìn xuống nền nhà thì thấy một người nào đó đang cố gắng đứng lên, thấy vậy cậu chạy lại gần đỡ hắn lên.
Tả Kỳ Hàm
*đỡ Dương Bác Văn* Ấy cậu gì đấy ơi, sao nằm dưới sàn nhà vậy
Dương Bác Văn
*nhìn cậu* Cậu là ai
Tả Kỳ Hàm
*chớp chớp mắt * Tui á, tui là nhân viên mới thực tập nè
Dương Bác Văn
Cậu biết tôi là ai không?!
Tả Kỳ Hàm
Hỏi kì, là người chứ ai
Dương Bác Văn
Tôi là vật thí nghiệm 0106
Tả Kỳ Hàm
À thì ra là vật thí nghiệm s...
Tả Kỳ Hàm
*giật mình* Há...gì cơ...
Dương Bác Văn
Sao cậu ngốc thế
Tả Kỳ Hàm
*lùi lại phía sau* C... cậu...có l... làm gì... tôi..kh... không
Dương Bác Văn
*tiến lại gần* Sao giờ mới nhận ra à
Tả Kỳ Hàm
Đ... đừng đến đây
Tả Kỳ Hàm sợ hãi người trước mặt, cậu lùi nhanh về phía sau cho đến khi lưng chạm tường, không thể lùi được nữa.
Dương Bác Văn
Đây là phòng của tôi
Tả Kỳ Hàm
T...tôi còn m...uốn sống m...mà
Dương Bác Văn
*dừng bước* Thôi được rồi, không dọa cậu nữa
Sao một lúc cậu cũng đã đỡ sợ hơn, hắn gọi cậu lại giường ngồi. Cậu cũng nghe theo chỉ sợ cậu không nghe theo hắn, hắn sẽ gi.ết cậu mất.
Hắn gọi cậu lại giường ngồi, cậu cũng dè dặt ngồi xuống:
Dương Bác Văn
*nhìn cậu* Cậu tên gì?
Tả Kỳ Hàm
Hả, tôi tên Tả Kỳ Hàm
Tả Kỳ Hàm
*cười* Hơ hơ anh quá khen tên tôi thì phải đẹp chứ
Dương Bác Văn
Ha, sao trông cậu ngốc quá vậy
Tả Kỳ Hàm
*quay mặt đi* Tôi ngốc chỗ nào
Dương Bác Văn
*cười* Chỗ nào cũng ngốc
Comments
trần phu nhân
anh bt an ủi đó hôi vậy thổi an ủi đi anh an ủu cũng như ko
2025-06-11
0
Góc nhỏ nhà XiangLin
Đó là vật thí nghiệm hả tr , ko giống tí nào lun ak
2025-05-07
1
No Aha
M giấu t làm bộ này được 6 thg luôn rồi 😇🙏 ĐỒ TỒI
2024-12-03
0