Chương 2

Đang chuẩn bị ngủ thì còn nghe tiếng bước chân của một ai đó đang đi xung quanh ngôi nhà rồi bỗng dưng cậu đứng lên và gắng đi xem thử đó là ai . Nhưng lúc bước ra thì cậu thấy cô con gái của ông lão rồi cậu nhẹ nhàng hỏi thăm .

- Cô là....

Chưa kịp hỏi thì cậu đã bị cô gái đấy dùng một thanh kiếm sắc nhọn tấn công tới tóc nhưng cũng may cậu ta đã từng học võ cho nên những đường kiếm ấy cậu ta né được hết, sau đó thì cậu ta kiềm chế cánh tay mà cô gái đang cầm thanh kiếm cho nên mới thoát được một nạn .

- Tao ghét đàn ông Tại sao cha lại cho một thằng đàn ông như mày bước vào nhà tao chứ ?

- tôi biết cô đã từng bị đàn ông làm hại cho đến mức không thể tin tưởng vào thế giới này nữa Nhưng tôi không phải loại giống như hắn tôi không có ác ý gì với cô đâu Nên yên tâm đi

- Mày tưởng tao tin mày à những lời tốt đẹp đó bọn chó đó đã từng nói cho tao nghe rồi cho nên mày cũng như bọn nó thôi .

Khi nghe được tiếng cãi vã um xùm ở bên dưới nhà thì ông lão từ trên gác đi xuống ông nhẹ nhàng đưa tay xoa lấy trán của cô gái và lúc này bỗng nhiên cô ấy ngất đi ông lão kêu Cậu đưa cô ấy về phòng giúp .sau khi đưa cô gái về phòng xong thì cậu ấy với ông lão đi ra ngoài lúc này thanh niên mới hỏi ông một chuyện nữa là .

- thực chất thì bọn họ đã đối xử với cô ấy như vậy nhưng chắc chắn có một thứ gì đó uẩn khúc trong câu chuyện của cô ấy nếu như có thể tôi muốn giúp cô ấy thoát khỏi tâm trạng như vậy có được không .

- cậu bé à Cậu tốt bụng thật nhưng có lẽ cậu sẽ không được gặp chúng tôi nữa đâu hãy trở về nơi mà cậu đã đến nơi Cậu bắt đầu được chứ còn con bé thì cậu không cần phải lo tôi có thể giúp con bé mà được rồi bây giờ còn nhắm mắt lại đi tôi giúp cậu quay trở về thế giới mà cậu từng sinh sống .

Sau khi nghe câu đó xong thì khi mở mắt ra đúng là cậu ấy đang ở nhà của mình và đang nằm ngủ trên giường của mình lúc này cậu mới Giật mình tỉnh giấc là hóa ra đó chỉ là một giấc mơ mà cậu linh hồn của cậu đã đi đến một nơi nào đó quen thuộc chỉ như vậy thôi cậu cũng không để ý nữa giờ cậu cũng đã chuẩn bị để đi làm một ngày mới tuyệt vời .

Khi đang loay hoay đóng cửa chuẩn bị đi khỏi nhà thì lúc này có một cậu thanh niên đi đến vỗ vào vai cậu rồi hỏi .

- Ôi anh bạn của tôi đây rồi đem qua ngủ có ngon không tôi nghe đem qua cậu gọi cho tôi cậu nói là gặp một cô gái rất đáng sợ nhỉ .

- Đêm qua tôi ngủ mà tôi có gọi cho cậu sao không lẽ tôi mộng du à ?

Câu chuyện nói trên cũng chả ai lý giải được bởi vì đó là do linh hồn của cậu đã đi đến một nơi nào đó còn phần thân xác thì lại vẫn giữ được một chút gì đó dư âm lại và gọi cho cậu bạn để nói là mình vừa gặp một cơn ác mộng hay gì đó .

Nói xong hai người cùng nhau đi đến chỗ làm hai người này là một nhiếp ảnh gia vào một tiểu thuyết gia đi chung với nhau công ty mà họ làm là để viết lên những cuốn sách những ước mơ và những bức ảnh tuyệt đẹp cho tương lai ngày mai để những đứa trẻ sau này lớn lên sẽ biết được khung cảnh ở những nơi mà chúng chưa từng đặt chân đến .

Lúc này thì có bạn của Thiên Phong là Nhật Hạo vì bản tính của cậu ta vui vẻ ngày nào cũng nhây cho nên một phần tính cách của Thiên Phong cũng đối ngược lại với cậu ta . Một người thì thích nghi thích giỡn vui vẻ hòa đồng và có thể gần gũi với bất cứ một ai còn một người thì lạnh lùng khép nép im lặng và ít nói hơn so với người kia, nhưng hai cậu ấy chơi với nhau cũng được 9 năm kể từ ngày gặp mặt đến bây giờ thì cũng chính năm rồi và tình bạn ấy vẫn như vậy dù có bao nhiêu phong ba bão táp thì hai người họ vẫn luôn vượt qua được bởi vì họ tin tưởng lẫn nhau luôn hòa đồng vui vẻ với nhau , tuy ở bên ngoài Thiên Phong ít nói lạnh lùng như vậy nhưng bên trong cậu sâu thẳm là một cậu bé thích được cưng chiều và luôn vui vẻ với những người xung quanh cậu .

Sau những năm tháng vội vã những ngày tháng hối hả với những công việc bận rộn thì họ ngồi lại với nhau tâm sự và nói những điều mà bản thân thấy mệt mỏi và lo lắng nhất , cho nhau nghe để giải bài tâm sự cho đối phương hiểu và cũng có một ngày trời nắng đẹp gió mát họ vui vẻ nói chuyện với nhau kể cho nhau nghe và những sở thích những ước mơ của bản thân mình Họ không ràng buộc lẫn nhau nhưng họ có một sợi dây liên kết đó là không bao giờ phản bội đối phương hay bỏ rơi đối phương dù cho bất kỳ những chuyện gì xảy ra đi chăng nữa . Dù cho bão táp phong ba có bôi nhòa lên thời gian và sự sống của họ thì họ vẫn ở bên cạnh nhau :

Dường như cũng trong ngày hôm đó thì Thiên Phong nhận được một tin từ Nhật Hạo. Là cậu ấy sắp phải đi xa một chuyến có một chuyến bay đi đến pháp và cậu ấy phải đi đến đó để viết một cuốn tiểu thuyết cho bản thân mình và cho công ty nữa cho nên cậu ép lòng phải chia tay với thiên Phong một thời gian .trước khi đi Cậu còn dặn dò với thiên Phong rằng dù có bao nhiêu vất vả hay bao nhiêu mệt mỏi thì cũng đừng bao giờ để cho bản thân mình gục ngã Và đừng để cho bản thân mình lạc lối đừng để bản thân mình phải nói những lời nặng nề với những người mà mình yêu thương nhất hãy ở bên cạnh họ lúc mà bạn cảm thấy buồn nhất và chia sẻ những gì bạn Đang cảm thấy khó chịu trong người với họ để họ có thể san sẻ bớt những ưu phiền trong lòng của bạn ,

Đó là những gì mà Nhật Hạo đã nói với Thiên Phong . Và tình bạn của họ dù cho ở gần hay ở xa thì họ vẫn giữ được tình cảm ấy một mảnh ghép không thể nào ghép được một bức tranh hoàn hảo nhưng hai mảnh ghép hợp lại một nửa là bầu trời đêm một nửa là bầu trời ban ngày thì có thể ghép lại thành một khung cảnh thiên nhiên thật hoàn hảo lúc mặt trời lặn và khi Mặt Trăng Dần hé dạng cũng y như vậy khi mặt trăng vừa lặn thì mặt trời tỏa sáng để đưa Bình Minh đến Chiếu Rọi những nơi uất nhất trong xã hội hiện nay .

Bọn trẻ bây giờ thường truyền tay nhau những lời mật ngọt và yêu thương nhau nhưng bọn chúng chưa học được cách phân biệt tình yêu tình thương và lòng chân thành hoặc sự tin tưởng và từ tri kỷ , bọn chúng chưa học được những từ đó bởi vì mạng xã hội bây giờ quá là phong phú có thể đưa bọn nhóc đi đến những nơi mà chúng có thể biết được và những nơi mà chúng có thể tưởng tượng ra những người có tiền thì họ sẽ rất thích đi du lịch khắp mọi nơi để học hỏi và tìm hiểu những phong kiến và cấu trúc hay những thông điệp và những truyền thống của những đất nước khác. Còn những người nghèo thì họ chỉ tưởng tượng ra trong một bầu trời nhỏ trong một chiếc điện thoại mà thôi cho nên nhiệm vụ của Thiên Phong và Nhật Hạo là ghi những bức ảnh đẹp và viết lại những cuốn sách hay để cho mọi người cùng tưởng tượng với nhau ra một thế giới thật tươi đẹp và ấm áp tình người .

Một thời gian sau cũng tầm 2 năm thì Nhật Hạo quay trở về để tìm Thiên Phong nhưng lúc này . Nhật Hạo nghe thấy một thông tin là bản thân mình bị dính phải một loại virus hiện tại chưa có thuốc điều trị Bởi vì anh cảm thấy trong người lúc vừa xuống máy bay thì nó rất là khó thở và không thể đứng vững được anh cứ ngỡ là mình bị say sóng nhưng không phải , anh đến viện một bệnh viện gần đó cũng là một bệnh viện lớn anh đến khám và xét nghiệm tổng quát thì phát hiện trong người mình bị nhiễm một loại virus cho nên anh không thể nào mà đi gặp bạn mình được , bởi vì anh sợ điều đó sẽ ảnh hưởng đến cậu ấy và sức khỏe của cậu ấy cũng không hề tốt cho nên anh đã nói dối với cậu ấy rằng anh chưa thể về nước được , một thời gian sau mới có thể quay trở lại do nói dối là bởi vì anh muốn bản thân của mình điều trị hết những loại virus ấy anh mới quay về được .

Nhưng có lẽ anh ấy đã quá chủ quan với sức khỏe của mình và anh ấy đã quá chủ quan cho con virus ấy nó rất mạnh nó không có một chút nào gọi là ngưng lại Bởi vì hiện tại chưa có một loại vắc xin nào có thể giúp anh điều trị được nó khoảng một thời gian sau tầm 2 tháng thì bắt đầu người của anh đã Dần không còn một chút sức lực nào nữa Anh nhập viện và lúc này Bác sĩ hỏi anh có người thân hay không thì anh mới nói với bác sĩ là

- người thân của tôi không có một ai cả Tôi sinh ra và lớn lên một mình dù có người xinh nhưng không có người nuôi dưỡng tôi lưu lạc khắp mọi nơi để viết ra những cuốn sách hay cho mọi người thôi chứ tôi không hề có bất cứ người thân nào bên cạnh cả .

Sau khi nghe được cậu ấy nói như vậy bác sĩ có một chút chạnh lòng ông ấy thật sự không thể nào mà tìm được nước mắt khi nhìn thấy cậu thanh niên ấy bởi vì ông cũng từng có một người con trai nhưng cậu con trai ấy đã không may cũng mắc một chứng bệnh lạ và rồi cũng qua đời giống như hiện tại Nhật Hạo đang phải chịu cảm giác ấy , ông ấy là một bác sĩ giỏi cho nên ông cũng giúp cậu điều trị và giải quyết nốt con virus ấy Cuối cùng thì cậu ấy đã lấy được sự sống nhờ vì bác sĩ tài giỏi kia .

Nhưng sau khi điều trị thì có một vấn đề xảy ra là tính tình của Nhật Hậu không còn như lúc trước nữa và cậu ấy cũng dần dần mất đi ý thức trong tâm cậu ấy hiện tại rất loạn không biết là do dùng quá nhiều thuốc hay là cậu ấy đã thay đổi một bản chất khác Tuy nhiên lúc gặp lại người bạn cũ của mình thì cậu ấy lạnh lùng không muốn nói chuyện với thiên Phong nữa .cho dù thiên Phong có đi theo để hỏi và bên cạnh cậu ấy nhiều đến như thế nào đi chăng nữa thì tâm của cậu ấy cũng không vững như ngày xưa .

- Tôi không sao cậu đừng lo cho tôi cậu cứ lo cho bản thân mình trước đi

- từ lúc đi Pháp về đến giờ cậu giống như một con người khác ấy nhưng thôi tôi vẫn sẽ luôn bên cậu vì tôi là bản thân của cậu mà cho dù có bao nhiêu sóng gió đi qua chăng nữa thì chúng ta vẫn có thể vượt qua bao nhiêu đây thì nhằm nhò gì đúng không Tôi chắc chắn cậu sẽ trở lại bình thường thôi .

Nói xong thì Thiên Phong cũng quay lưng đi . Tuy Cậu ấy nói ngoài mặt như vậy nhưng trong lòng cậu ấy đã hiểu rõ bạn thân của mình hiện tại không còn là bạn thân của mình nữa vì cậu ấy phải chịu quá nhiều áp lực hoặc một chuyện gì đó sau khi từ Pháp trở về cho nên Thiên Phong không hề trách cứ hay là một điều gì đó sai lệch với bản thân của mình và bạn thân của mình

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play