Sau 1 tháng thì không thấy Thiên Phong nữa Nhật Hạo cảm thấy vắng vẻ vì ngày nào cũng có cậu bạn đi cùng nhưng giờ cậu ta chỉ đi một mình và cậu ta chợt nhận ra bản thân không thay đổi chỉ là thuốc quá nhiều khiến cậu quá mệt mỏi với bản thân. Cho nên đã đánh mất đi niềm vui và con người như lúc trước thì Nhật Hạo đến nhà của Thiên Phong nhưng khi đến nhà thì trong nhà có một mùi thúi rất kinh khủng và cậu mở cửa đi vào thì mùi đó còn nặng hơn nữa khiến cậu nôn mửa. đi vào phòng Thiên Phong thì cậu ta thấy Thiên Phong vẫn nằm trên giường trùm kín người cậu nghĩ bạn mình vẫn còn ngủ nên đi lại mở mền ra thì nhìn thấy cơ thể Thiên Phong bị phân hủy nặng. Sau khi hốt hoảng và định thần lại thì Nhật Hạo gọi cảnh sát anh được cảnh sát cho biết là lý do Thiên Phong chết vì trước đó anh đã truyền máu và bị mất một quả thận , bây giờ Nhật Hào mới ngã ngửa. Vì người nhận máu là cậu và thận cũng cho cậu.
"Chuyện của trước kia "
khi mà thiên Phong vừa nhận được tin của Nhật Hạo là cậu ta vừa về nước thì Thiên Phong đã đi đến sân bay để chờ cậu ấy . Nhưng khí đến sân bay rồi thì không thấy bạn mình đâu Bởi vì lúc ấy Nhật Hạo đã được người ở đó đưa đến bệnh viện do cậu bị ngất xỉu . Khi thiên Phong hỏi những người xung quanh đó thì họ nói là có một chàng trai vừa bị ngất và được đưa đến bệnh viện gần nhất để kiểm tra sức khỏe , Lúc này anh cũng nghĩ đó là bạn mình vì linh tính mách bảo là có lẽ nó là người bạn thân của mình cho nên anh mới đến bệnh viện để tìm hiểu mọi chuyện , nhưng cũng đúng lúc anh đến một căn phòng của Bệnh viện phòng đó là phòng của bác sĩ chính điều trị cho Nhật Hạo.
Lúc này ở bên ngoài kìa anh nghe thấy bác sĩ nói là . " bệnh của cậu cần có một người nào đó trùng nhóm máu cho cậu máu và có thể ghép được nó quá Thuận cho cậu bởi vì thần của cậu bị virus tấn công và ăn hết nửa quả rồi còn máu của cậu thì đang bị nhiễm virus Cần Lọc bỏ máu đó và thay máu khác vào . "
Sau khi nghe xong bác sĩ nói thì Nhật Hạo đi về với khuôn mặt đầy buồn bã . Sau khi cậu đi thì Thiên Phong đi vào phòng của bác sĩ . Lúc này anh mới nói với bác sĩ một chuyện là
- chú có thể giúp cho con được không Con chọn nhóm máu với cậu ấy và thận của con cũng rất khỏe Con muốn tặng cho cậu ấy Nhân dịp sinh nhật của cậu ấy có được không ạ .
Nghe câu nói này thì bác sĩ thấy cũng bình thường cho nên mới quyết định đồng ý với cậu . Nhưng ông không để ý là Thiên Phong bị viêm phổi nặng.
đến vài ngày sau thì Bác sĩ hẹn Nhật Hạo đến làm phẫu thuật thì khi lấy máu và thận xong trong Thiên Phong còn rất khỏe anh ấy nằm ở viện hai người rồi về nhà . Nhưng sau khi về nhà anh thấy khó thở , Nhưng vì chủ quan là sức khỏe mình vẫn bình thường cho nên cậu đó không gọi cho gia đình hoặc là những người đồng nghiệp đến giúp cậu , rồi cũng ngày hôm đó cậu đi ngủ chưa thì mới phát hiện là bản thân mình bị ngộp và không thể nào khỏi được cũng không thể nào cử động tay chân được , sau đó thì cậu ta ra đi lúc này cậu ấy mới phát hiện là hồn của mình đã rời khỏi cái xác kia Cậu chỉ biết đứng nhìn phần thân xác của mình bị phân hủy .
Quay lại hiện tại thì. Nhật Hạo đến dự lễ tang của Thiên Phong lúc này anh mới quỳ xuống trước linh vị của Thiên Phong nói.
- Tôi xin lỗi... Vì đã nói cậu những lời nói đó. Nhưng giờ có lẽ là quá muộn rồi chỉ mong là kiếp sau vẫn sẽ gặp lại cậu trong một hình hài mới và tốt đẹp hơn thật sự tôi không tốt. Lúc này Thiên Phong kế bên nghe thấy muốn ôm lấy bạn mình nhưng anh không thể nào chạm được vào cậu ấy . Sau đó thì có một giọng nói gọi tên của Thiên Phong thì anh trả lời bỗng nhiên sau câu trả lời ấy thì anh bị đưa đến một chiều Không Gian Khác .
Lúc này khi mở mắt ra thì anh thấy mình đang nằm trong một căn phòng thật xa hoa tráng lệ . Rồi bỗng nhiên có một giọng nói cất lên gọi tên anh " Thiên Phong... Thiên Phong ca ca. "
Sau khi nghe tiếng gọi đó thì anh gọi vậy và nhìn thấy một cô gái mặc đồ hầu gái đang đứng trước mặt anh . thấy lạ anh mới hỏi là cô ấy là ai .
- Cô là ai vậy ?
- em là Tinh Nhi Hầu Gái theo anh được 10 năm rồi đó Anh quên rồi sao ?
Cậu được xem không đến một thế giới mới và nơi đây thì cậu là một thiếu gia giàu có nhất vùng giàu có nhất thủ đô lúc này còn tìm hiểu từ cô gái này trước .
- Đúng vậy tôi mất trí nhớ rồi Nhưng vì sao tôi lại mất trí nhớ vậy ?
- truyện là hôm đó cậu đi với một cô gái nhưng cô ta là người tình của một tên xã hội đen cho nên bọn chúng đánh lén cậu . sau đó thì cậu ngất đi và được đưa đến bệnh viện phu nhân rất lo cho cậu .
- tôi hiện tại không nhớ gì nữa Mong là cô sẽ theo tôi và giúp đỡ cho tôi biết được mọi chuyện trong nhà này có được không ?
Cô gái ấy là người hầu thân cận của cậu ta và đêm nào hầu như cũng vào phòng cậu ta để hầu hạ . Lúc trước khi mà tai nạn xảy ra thì Thiên Phong là một người rất độc tài và bá đạo anh ta Đêm nào cũng hành hạ cô gái ấy cho nên cô ấy khi nhìn thấy anh ta thì rất sợ .
Đem xuống cô không còn mặc bộ đồ hầu gái nữa và cô mặc bộ đồ ngủ đi vào phòng của cậu ta .lúc này Thiên Phong mới giật mình .
- sao em lại không mặc đồ giống như lúc sáng tại sao lại thay đồ này vừa vào phòng tôi làm gì ?
- Lúc trước là anh nói với em nên học cũng phải mặc đồ ngủ như thế này đi vào phòng anh mà ?
Lúc này Thiên Phong có một suy nghĩ ở trong đầu " không ngờ là cái tên chủ thể lại biến thái như vậy tại sao lại mất một cô gái dễ thương như vậy và hầu hạ hắn trước "
- Thôi được rồi dù gì em cũng vào đây rồi lên giường nằm đi .
Nói xong anh đưa cho cô chiếc chăn và đi xuống Chiếc Ghế dài bên phải kế bên chiếc giường để ngủ . Cô hầu gái thấy cũng lạ vì sao lúc trước anh ta là một kẻ rất là đê tiện và ác độc tại sao bây giờ lại không như vậy nữa cô tò mò hỏi .
- bây giờ em không còn đẹp nữa hay sao mà anh không còn thích em nữa vậy ?
Lúc này Thiên Phong mới ú ớ và suy nghĩ một cái gì đó trong đầu " Không có đâu cô rất xinh đẹp nhưng trong lúc tôi mất trí nhớ tôi không muốn làm gì cô cả đợi khi nào tôi nhớ lại hết tất cả rồi lúc đó mới tính sau nha "
Nói xong Thiên Phong quay mặt vào trong vách ngủ . Cô gái cũng nhìn lén Anh và mỉm cười trong lòng vui và nói " Không ngờ anh ấy trong lúc mất trí lại ấm áp như vậy.
Sau khi hai người họ ngủ đến sáng xe con gái tỉnh lại thì Thiên Phong nó đi đâu mất rồi .
- Em tỉnh dậy rồi sao xuống ăn sáng nào tôi làm đồ ăn sáng rồi đó .
Lúc này Tinh Nhi Giật mình vì lời của Thiên Phong vừa nói . Cô ngơ ngác nhìn anh người đàn ông trước mặt hiện tại không giống như người của trước đây .
- Anh nói sao anh nấu ăn nấu bữa sáng à. ?
- sao ấy Không tin à ?
- Dạ không có em tin mà.
Sau khi bước xuống nhà dưới thì thấy một bữa ăn thịnh soạn đã được bài sẵn trên bàn . Lúc này cô gái mò chữ o mắt chữ ô nhìn bàn ăn rồi nhìn người làm ra nó. Nhưng lúc này cô lại ngại một chuyện Vì trước đây anh ta không cho cô lên ngồi chung bàn để ăn .
- vì sao em lại đứng không ngồi xuống đây ăn chung với tôi nè !
- Anh ăn trước đi rồi em Dọn xuống bếp em ăn sau em không dám ngồi chung đâu ạ.
Nghe câu nói đó xong Thiên Phong đập bàn nhẹ một cái rồi đứng lên Lúc nãy anh đi qua chỗ cô gái nắm lấy tay cô và nói .
- em cứ ngồi xuống đó Ăn đi Cho dù ngày xưa tôi như thế nào thì bây giờ cứ sống theo Bây giờ tôi sẽ cho em làm tất cả những gì em muốn ở trong căn nhà này .
Lúc này cậu em trai của Thiên Phong từ trên lầu đi xuống . Cậu ta nói một câu như thế này .
- Ái chà chà không ngờ anh trai tôi hôm nay cũng nói được mấy câu này với người hầu à
- Tinh Nhi đó là... ?
- Cậu ấy là em trai của anh đó tên là Thiên Hoài.
Lúc này cậu em trai đi xuống mỏi vai Thiên Phong và nói . " không phải Đêm nào anh cũng làm chuyện ấy với con bé này sao sao hôm nay lại tốt với nó vậy ? "
- cậu thôi đi Tôi có ngày xưa khác bây giờ . Ngày xưa tôi không biết tôi làm ra những chuyện Quá đáng gì Nhưng bây giờ tôi sống khác rồi .
- ừ được được em sẽ xem anh trai em Sống Khác là khác như thế nào . Có khi một đêm hai cô cũng nên
Lúc này Thiên Phong lắc đầu ngồi kêu cậu ta ngồi xuống bàn ăn chung . Nhưng khi ngồi xuống thì cậu ta nhìn mặt của Tinh Nhi rồi cười khúc khích . Nhưng khi nhìn qua người anh trai thì cậu nhìn thấy ánh mắt của Thiên Phong như một viên đạn khuôn mặt lạnh lùng ánh mắt sắc bén và hơi lạnh tỏa ra khắp căn phòng ăn .
Sau khi ăn xong thì Thiên Hoài đi ra ngoài hỏi người làm trong nhà có thấy điều gì đó khác lạ từ anh trai cậu không . Lúc này tất cả người làm trong nhà đều đồng thanh nói là có thấy khác cậu ấy dường như lạnh lùng hơn và ấm áp hơn bên ngoài thì rất lạnh lùng nhưng bên trong lại khá là ấm áp . Cầu em trai này cũng không phải là một người xấu tính nhưng ngày xưa do được thiên Phong chiều chuộng quá nhiều Hai người cùng nhau chơi bời không màng đến thế sự nhân gian cho nên cậu ấy mới trở thành một người quá quắt nhưng bây giờ nghe anh trai mình lạnh lùng như vậy thì cậu cũng không dám ngổn ngang nữa .
Comments