Sau bao năm xa cách
Jei Hatsumi
//bước xuống khỏi máy bay//
Sau đó mọi người đến nhà cũ Hatsumi
Jei Hatsumi
Vẫn gọn gàng...ko 1 tí bụi
Bỗng mọi người nghe 1 tiếng động lớn từ nhà vệ sinh
Farive
Để t...//mở cửa nhà vệ sinh chậm rãi//
Vẫn là tiếng bonk quen thuộc...
Jei Hatsumi
//chườm đá cho Farive//
Nakamura Kotoha
Hơ hơ...anh xin lỗi
Jei Hatsumi
Suốt 10 năm qua anh luôn dọn dẹp nhà cho em sao?
Nakamura Kotoha
Ừm...đúng vậy
Jei Hatsumi
//bay vô ôm Kotoha// cảm ơn anh nhiều
Mọi người thấy 2 mom này cần không gian riêng nên lui ra quán uống coffee
Jei Hatsumi
Không khí trong nhà cx hơi...
Jei Hatsumi
hay mình đi dạo nha?
Nakamura Kotoha
Được//cười//
Farive
Ông nội chậm thôi cháu đau
Harive
//cầm túi đá chườm cho Farive// ai biểu tài lanh
Kotoha cùng Hatsumi đi dạo trên con đường quen thuộc
Cung đường ngày trc hôm nào họ cx phải bước qua để đến được công ty...
Ajime Eno
A anh Hatsumi//bay ra ôm Hatsu//
Ajime Eno
Em nhớ anh quáaaaa
Jei Hatsumi
Hì hì anh cũng nhớ mọi người lắm
Ajime Eno
à phải rồi//lấy tiền ra//
Ajime Eno
đây 62 nghìn yên anh cho em mượn
Jei Hatsumi
Em chắc là sau khi trả em vẫn đủ tiền sống chứ...?
Ajime Eno
Anh nhạc sĩ này cứ khéo đùa
Ajime Eno
10 năm rồi em cũng có 1 số tiền dành dụm khá lớn
Ajime Eno
nên mới dám trả anh chứ
Jei Hatsumi
//cầm lấy tiền// tốt lắm
Ajime Eno
Em còn tí việc anh với Sếp cứ tiếp tục đi nha//quay lên nhà//
Jei Hatsumi
//vãy vãy tay// tạm biệt em
Họ tiếp tục trò chuyện trên đường đi
nhưng không biết rằng có người theo sau
và 1 kế hoạch hãm hại Hatsumi
2 người đang đứng dừng đợi đèn chuyển xanh để qua đường thì có 1 kẻ nào đó đã đẩy Hatsumi ra giữa đường
" trùng hợp " cx có 1 chiếc xe tải đang lao tới vs vận tốc 100km/h
Nakamura Kotoha
//tuy bất ngờ nhưng vẫn phản ứng kịp//
Nakamura Kotoha
Hatsumi!//chạy tới đẩy mẻ kia ra//
Nhưng khi Kotoha chuẩn bị chạy tiếp thì chân anh bị ai đó bắn đạn vào
Nakamura Kotoha
Đáng ghét...//nhìn chiếc xe tải đã sát bên//
Chiếc xe ấy đã tông theo anh và cây cột điện...
Nakamura Kotoha
//bị mắc kẹt//
Jei Hatsumi
//chạy tới ráng kéo Kotoha ra//
Bỗng Kotoha thấy có 1 tia lửa nhẹ chớp ngang qua
Nakamura Kotoha
Hatsumi....mau chạy đi
Nakamura Kotoha
mặc kệ anh- nhanh lên
Jei Hatsumi
Không bao giờ có chết em sẽ chết cùng anh//cố gắng kéo//
Farive
2 cái người này làm gì mà sến rện vậy//bắt đà chạy tới//
Farive dựa theo lực đà thành công kéo đc Kotoha ra nhưng cùng lúc đó chiếc xe cx phát nổ
Farive là người ở gần nhất nên chịu nhiều tổn thương hơn
Farive
khụ khụ...//nhìn bàn tay đầy máu//
Jei Hatsumi
F-Farive m ko sao chứ//quan tâm//
Nakamura Kotoha
//vẫn ổn chỉ là hơi cà nhắc chút// cậu em ko sao chứ??
Farive
ko sao chỉ cảm thấy...hơi mệt- chút//ngất lịm//
Jei Hatsumi
//gọi cấp cứu// nào nào cố lên
Sau đó xe cấp cứu cx tới và đưa Farive đi
Cùng lúc đó Hatsumi cx gọi thông báo cho 2 người kia
Họ kéo nhau vào bệnh viện
Farive
//nằm trên giường bệnh//....phù
Farive
//cảm thấy thở hơi khó//
Jei Hatsumi
ko sao đâu s- sẽ ổn thôi...
Farive
Xin lỗi m nha...có vẻ t khụ khụ ko theo m đc nx r//cười//
Farive
Sau này làm gì cx phải....- cẩn thận
Jei Hatsumi
//nước mắt rơi lẻ tẻ// nói bậy
Jei Hatsumi
M sẽ theo t tới già...
Jei Hatsumi
M hứa vs t r mà?
Farive
Chắc là..phải thất hứa rồi
Farive
//cảm thấy mặt nặng trĩu//
Jei Hatsumi
N- nè ko đc ngủ đâu
Jei Hatsumi
phải giữ tỉnh táo cho t...
Farive
Ko giữ đc rồi...//nhắm mắt//
Máy đo nhịp tim vang lên tiếng tít tít...khiến cả thế giới trong Hatsumi vỡ vụng
Su cố gắng kéo Hatsumi ra để cho các bác sĩ cấp cứu
Jei Hatsumi
không được...buông tôi ra
tiếng gào hét vang vọng trong hành lang bệnh viện
Tiếng hét mang sự bất lực và tiếc nuối ấy khiến ai nghe được đều không kìm được nước mắt
Cô y tá
Xin lỗi cháu nhưng...
Cô y tá
tụi cô đã cố hết sức
Jei Hatsumi
//gào khóc// không thể nào...
Mọi người cùng an ủi Hatsumi
Nakamura Kotoha
//ôm em nó vào lòng//
Jei Hatsumi
Kotoha...anh ko đc bỏ em như thằng đó đâu bt chưa//mặt lắm lem nước mắt ráng gằng giọng nói//
Harive
//suy sụp hoàn toàn//
Harive
thằng nhóc đáng ghét...lúc nào cx làm việc theo ý mình//cố chùi nước mắt//
Harive
Sau này ta biết phải tâm sự với ai đây...//ngồi gục xuống//
Nakamura Kotoha
Anh hứa...
Jei Hatsumi
//ôm chặt Kotoha khóc nức nỡ//
Nakamura Kotoha
//dỗ dành//
Su
//ánh mắt chăm chú nhìn vào phòng bệnh//
Ánh mắt như muốn nói lời xin lỗi vì sự ghen tỵ của Su nhưng hiện tại đã quá muộn rồi....
Tạm biệt 1 thành viên của công ty Mussky
Tạm biệt người bạn thân nhất của Hatsumi...
Jei Hatsumi
//ngồi lướt đth thì lướt trúng ảnh chụp vs Farive từ hè 10 năm trc//
Jei Hatsumi
//cố kìm nén nước mắt//
Hatsumi đang ngậm ngùi xoá từng bức ảnh kỷ niệm 1 nhưng tới bức ảnh đó...
nó khiến cậu nhớ lại rất nhiều chuyện
Ngày đầu làm quen nhau....đón tết....chơi hè.....giáng sinh.....valentine
Cùng nhau leo lên những dãy núi cao, cùng nhau thả lòng giữa đại dương xanh thẳm...
ngắm nhìn những ánh sao trên bầu trời
Từng câu nói của Farive cứ xuất hiện trong đầu Hatsumi...
Farive
hì hì cậu biết Không? tôi rất thích ngắm sao đó
Farive
Bởi vì có lẽ khi ba mẹ chết họ đã biến thành 1 vì sao và dõi theo tôi
Farive
tôi cx muốn nhìn lại họ và cho họ biết rằng cuộc sống hiện tại rất hạnh phúccc
Cậu nhóc lạc quan ấy đôi lúc lại mang vẻ trầm ngâm chỉ vì vài vấn đề đơn giản
ví dụ như không biết hôm nay nên ăn gì chẳng hạn
Farive cứ đứng yên ở căn tin công ty hàng tiếng đồ hồ chỉ để chọn món
Haha thật ngốc nhỉ? đồ ăn thì cứ chọn bừa cho qua chuyện đi
Farive
nè nè Hatsu nay tôi ko biết ăn gì cả
Farive
quáaaa nhiều thứ để chọn//nhăn mặt//
Jei Hatsumi
//ngồi đơ mặt trên ghế bệnh viện//
Jei Hatsumi
Cậu ta...ngốc thật
Jei Hatsumi
Sao mình có thể chơi với tên ngốc đó lâu như vậy được nhỉ...?
Lúc này bệnh viện cũng đã đưa Farive vào nhà xác...
Jei Hatsumi
//thất thần bước đi//
Farive
Hãy luôn hướng về ngày mai nhé!
Hatsumi bỗng nhớ ra câu nói đó của Farive
Jei Hatsumi
Hướng về ngày mai kiểu gì trong khi mọi thứ trước mắt đều là màn đêm hư ảo....
Jei Hatsumi
//ngã khuỵ xuống//
Nakamura Kotoha
//vừa đi mua nước về// Hatsumi!
Nakamura Kotoha
//bước cà nhắc cà nhắc ra//
Nakamura Kotoha
//khom người xuống//
Nakamura Kotoha
Ở đây nguy hiểm lắm...
Nakamura Kotoha
hay anh dìu em vào trong nhé?
Anh ta hoàn toàn không để tâm gì tới vết thương của bản thân cả
Một lòng hướng về Hatsumi
Nakamura Kotoha
//đặt Hatsumi lên ghế// đây nước cam//để kế bên//
Nakamura Kotoha
gọi anh khi nào em cần nhé
Lúc này Su vs Harive đang làm vài thủ tục nhân thi thể nên không trông nôm Hatsumi được
Su
Ừm tôi vs Harive sẽ đi chôn cất cho Farive cậu cứ chở Hatsumi về trước đi
Harive
//nhìn xác Farive vs đôi mắt vô hồn//
Nakamura Kotoha
Vâng tôi biết rồi...
Sau đó Kotoha lại bế Hatsumi lên
Nakamura Kotoha
Đến lúc về nhà rồi
Nakamura Kotoha
//đặt nhẹ Hatsumi vào trong xe hơi//
Nakamura Kotoha
//chạy về nhà Hatsumi//
Jei Hatsumi
Mặt trời...đang lặn rồi
Kỷ niệm cứ ùa về như bão lũ
Hatsumi đã suy sụp ngày càng suy thêm
Farive
Hì hì tối nay có chợ đêm đó
Farive
Nói chợ đêm vậy thôi chứ tầm vừa sang chiều là mở rồi
Farive
đi thôi ko sẽ kín người mất//lôi Hatsumi đi//
Ánh mắt Hatsumi hướng về phía đồng lúa xanh ngắt
phía ánh mặt trời dần lụi tàn
nhường chỗ cho màn đêm huyền ảo
Cuối cùng Kotoha và Hatsumi cũng về được tới nhà
Nakamura Kotoha
//bế Hatsumi vào nhà r đặt mẻ xuống Sofa//
Nakamura Kotoha
//ngồi xuống kế bên//
Nakamura Kotoha
anh biết em đang rất buồn nhưng mà...
Nakamura Kotoha
Mất mát chính là chìa khoá mở khoá 1 tương lai khác
Jei Hatsumi
Anh nói đúng...nhưng 1 tương lai không có cậu ấy
Jei Hatsumi
Em không thể tưởng tượng ra được
Jei Hatsumi
tụi em sẽ cứ làm việc vui vẻ và hoà thuận như vậy cho tới năm 90 tuổi
Jei Hatsumi
sau đó sẽ chết vì tuổi già như bao người
Nakamura Kotoha
đừng lo...anh sẽ cùng em bước tiếp trên tương lai đó
Nakamura Kotoha
thay cả phần cậu ấy nữa...
Khi Kotoha đang an ủi Hatsumi thì bỗng gần đó phát ra tiếng nổ rất lớn
Jei Hatsumi
//lập tức chạy ra ngoài xem// hớ....
Trước mặt cậu là cột lửa cao lên đến vài chục mét
Jei Hatsumi
đó không phải....là chung cư Eno ở sao?
Comments
Trần Triệu Vĩ
chung cư của eno sắp có chuyện rồi
2024-08-14
1
Herleys
anh giỏi lắm hai, giỏi làm tôi đau lòng💔
2024-08-14
1
Herleys
dưới ánh nắng, bầu trời xanh ngát hương thơm. Những áng mây lượn lờ bay theo gió, chúng vắt mình giữa khung chơi xanh tươi. Hôm nay thật tươi đẹp khi mưa không buông. Những hạt lệ của bầu trời nặng trĩu rơi xuống, không khí ảm đạm, hạnh phúc bao người đã bị dập trong phút chốc. Những phút giây yên tĩnh, lẳng lặng hoà vào tiếng mưa bên khung cửa sổ. Bên ngoài, cái cây xanh lá nhưng đã khô héo đã rơi chiếc lá cuối cùng, chiếc lá cuối cùng ấy nhẹ nhàng rơi xuống rồi lại bị cơn gió cuốn bay đi. Chiếc lá ấy như sinh mạng anh hiện tại, đã khô héo và rụng khỏi cành. Chiếc bóng trắng ẩn nấp sau nhưng cành cây, những đồ vật, hay nó đang hiện trước mắt ta. Bóng ma nhỏ nhắn mang theo âm điệu của mùa xuân xen xen mùa nắng. Nó đi, rồi nó cũng chỉ quẩn quanh bên hiên nhà. Những nơi nó đi qua là một màu tươi đẹp giống như nốt ca vang trời của nó, nó xinh đẹp tựa Mặt Trời. Lấp lánh và toả sáng khắp nơi, một Mặt Trời mang hương nhè nhẹ, một mặt trời nắng nhẹ cuốn theo sương. Toả sáng như mặt trời, cũng rời đi như mặt trời. Nó cũng đã sớm nhường ngôi cho nàng Mặt Trăng. Anh giờ đây đã không còn toả sáng, giờ đây chỉ là chiếc bóng trắng không chốn chung thân, anh như mặt trời của cậu là mặt trăng. Giờ đây anh sẽ rời đi để cho cậu toả sáng, nhưng anh sẽ không bao giờ có thể toả sáng một lần nữa. Giờ đây mọi thứ sẽ chìm trên ngai vàng của Mặt Trăng mãi mãi. Và mãi mãi.
2024-08-14
1