Chúng Ta Quay Về Thời Khắc Thanh Xuân Hối Tiếc.!!
Trở về!!!
Cam bọc đường🍊
Tớ viết theo cảm nghĩ nên sẽ rất khó chiều lòng mọi người
Cam bọc đường🍊
Nếu có một lượng vừa đủ đọc truyện thì tớ sẽ ra chap nhanh hơn
Cam bọc đường🍊
chào mọi người đọc truyện vui vẻ nhaaaa!!
Chúng ta quay về thời khắc thanh xuân hối tiếc..?
Khương Hải
Nếu có thể quay về thời khắc đó tôi sẽ làm hết những gì đã bỏ lỡ!
Dương Tịnh
Tụi mày ngồi đây than thở cái chó gì
Trương Vũ
im đi,nếu tao quay về thời điểm đấy tao sẽ không bỏ lỡ người đó
Khải Phong
Chỉ còn lại là quá khứ..
Khải Phong
thôi bỏ đi mau thay đồ ra ngoài làm việc
Dương Tịnh
thằng này mày không có gì để hối tiếc à?
Khải Phong
“ có một điều rất tiếc khi đã bỏ lỡ…”
Dương Tịnh
ơ thằng này không có thật đấy hả?
Trương Vũ
thôi đi nhanh không lỡ giờ
sau khi đã thay quần áo xong ba người liền ra ngoài
vừa đi được một lúc bỏng có 1 chiếc xe lao hết với tóc độ không quá nhanh
nhưng có thể sẽ bị thương nặng!
Khương Hải
Bác tài có nhìn đường không vậy!!
đã quá trễ, hai chiếc xe lao vào nhau tạo ra vụ tai nạn đẫm máu..
Trương Vũ
ch..u.yệ..n q.u..ái g..ì vậ..y!
Khải Phong
n.g..ườ.i n..à.y!”quên mắt quá”<nhìn qua lớp kính xe đối diện>
sau khi va chạm bởi hai chiếc xe đã làm người bên trong bị thương
họ dần mất đi í thức chỉ muốn thiếp đi..
Học sinh
này..này cậu không sao chứ?
Khương Hải
“tiếng ai vậy..”?
học sinh
ehh cậu ấy mở mắt rồi nàyy< chỉ tay>
sau khi mở mắt cậu nhìn những người có mặc mà ngơ ngác
chớp chớp mắt 2 cái liền rồi cắt tiếng
Khương Hải
mấy người…là ai thế?
học sinh
cậu té mất não luôn rồi à!
Học sinh
đấy tôi bảo cậu đừng kêu cậu ấy leo lên cây rồi mà!!
Học sinh
cậu ấy té mất não luôn rồi!
cậu nhìn xuống quần áo thì bất ngờ là đầm phục cấp 3 trường của cậu
học sinh
giờ sao đây cậu ấy mà mất trí nhớ là toi đấy<luống cuốn>
Học sinh
cậ.u .cậu < lắc nhẹ người cậu>
Khương Hải
h..ả hả có chuyện gì<ngờ ngợ nhận ra>
Học sinh
cậu nhớ ra tụi mình là ai không nhớ không!? <lắc mạnh hơn>
Khương Hải
tôi nhớ rồi chỉ là hơi choáng<vụ tai nạn làm cho đầu cậu hơi nhức>
học sinh
nhớ ra là được rồi hên quá hên quá
Nv Y tế
được rồi các em, em ấy chỉ vừa tỉnh nên choáng nhẹ té từ đấy xuống cũng đau đầu<cười nhẹ>
Thẩm Đình
Áaaa.. mày có sao không sao nghe nói ngày té từ trên cây xuống!!<hoảng>
Thẩm Đình
có mất não không có què chỗ nào không!!
Khương Hải
không mất gì cả tao bình thường chỉ hơi đau đầu thôi
giọng cậu nhẹ nhàng nhưng có phần lạnh lùng làm cho người nghe có phần rén có phần muốn làm thân
Thẩm Đình
à không sao là tốt làm tao tưởng…<cô gãi gãi đầu>
Thẩm Đình
có đau ở đâu không vậy?
Khương Hải
thử đi sẽ biết< nhè nhẹ liếc nhìn>
Thẩm Đình
ha..h.a không dám không dám
Học sinh
không sao là được rồi tụi tui đi trước nha<vãy tay>
học sinh
<đi theo sau vãy nhẹ tay>
bên cậu đã ổn còn bên phía..
Dương Tịnh
cái đéo gì thế sao tao ở đây??
Khải Phong
đầm phục cấp 3..?
Trương Vũ
what tai nạn xong bay về nơi tao muốn về hay à..?
Khải Phong
đang ở đâu đây<nhìn xung quanh >
Dương Tịnh
hình như tao nhớ là đang ở ngoài cổng trường chỗ này là quán trước cổng < nhìn ra đường>
Học sinh
này ba tụi bây nói gì thế?<tán vai hắn>
Học sinh
mới nhìn hoa khôi có chút mà lẫn luôn à?
Cam bọc đường🍊
chỗ tôi lẫn là kiễu như mất não á
Dương Tịnh
à..đang nói chuyện riêng mày không hiểu<nhận thức được>
Trương Vũ
đúng đúng mày không hiểu<vỗ vỗ vai tên kia>
Khải Phong
được rồi đi thôi sắp đến tiếc <giơ tay xem đồng hồ>
cả ba và mấy học sinh trong quán đi vào cổng rồi tánh nhau ra đi về lớp của mình
Cam bọc đường🍊
Tui xin thêm í kiến để viết hay hơn! và xin hỏi chap đủ dài chưa ạ?
Cam bọc đường🍊
nếu chưa tui viết dài hơn chút nữa
Cam bọc đường🍊
cảm ơn mọi người đã xem truyện của tui
Cam bọc đường🍊
chap sau tui thông báo thông tin của nv!
Khương Hải
Hai~ đoán chờ chap tiếp theo nhá~
Comments