Chương 2: Người nhà

Chương 2
_____
Ngày xx / tháng x / năm xxxx
Haruka 9 tuổi
Bậc sinh thành giờ đã không còn, họ đã không thể chở che cho em nhỏ nữa, không thể bao bọc cho em trên con đường trưởng thành.
Giờ chỉ còn mình em, trong căn nhà trống vắng hơi ấm tình thương. Thiếu đi tiếng cười nói của ba mẹ.
Vì còn nhỏ, gia đình không người thân thích nên em được gửi vào cô nhi gần một thị trấn nho nhỏ cho đến khi em đủ tuổi tự lập.
Và nơi đây, em được gặp những người thật sự thương em, coi em là gia đình.
_____
Ngày x / tháng x / năm xxxx
Không khí tĩnh lặng hàng ngày giờ đã ngập tràn thanh âm của ve kêu. Hạ về trên thị trấn nho nhỏ, nắng ấm êm ái xoa dịu lòng người. Haruka nay đã 15, em rời đi và bắt đầu một hành trình mới.
Em dùng số tiền mà ba mẹ để lại mua một căn nhà nhỏ tại thị trấn Makochi, dự định sẽ mở một quán cafe nhỏ để có thêm nguồn thu nhập, chủ yếu là đóng học phí.
_____
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Vậy chắc được rồi nhỉ /nhìn bảng hiệu của tiệm/
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Tạm thời vậy đi
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Để coi... /Ngó nghiêng/
Bà Minato
Bà Minato
Chào con Sakura-kun
Sakura Haruka
Sakura Haruka
A-vâng chào bà ạ
Bà Minato
Bà Minato
Đã quen với không khí ở đây chưa Sakura.
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Lúc đầu hơi khó nhưng giờ cháu ổn rồi ạ.
Bà Minato
Bà Minato
Ồ thế thì tốt quá.
Bà Minato
Bà Minato
Khi nào khai trương nhớ bảo bà một tiếng nhé Sakura.
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Vâng!
Bà Minato nhà gần bên em, bà cũng là người giúp đỡ em nhiều nhất khi em chuyển đến sống ở đây. Cứ hễ có quà bánh hay một ít trái cây tươi bà đều mang đến cho em. Ở gần bà Sakura cảm nhận được sự ấm áp như người nhà mà bà giành cho em. Sakura cũng quý bà lắm.
Quán của Sakura cũng đã trang trí và chuẩn bị xong tất cả, giờ chỉ việc khai trương nữa là được.
_____
.
.
.
1 tuần sau.
【 Cafe Saruhara 】
Đã 1 tuần kể từ ngày khai trương, quán cafe nho nhỏ của Sakura khá hút khách. Một phần là do bánh và cafe ở đây rất ngon, phần còn lại chắc ai cũng biết rồi nhỉ.
Là ở đây có một bạn chủ quán siu siu xinh trai và dễ thương đặc biệt còn ăn nói vô cùng nhẹ nhàng, lễ phép.
Ai mà không yêu cho được.
Nhưng đi kèm với đó là những câu chuyện vô cùng bất ổn của những vị khách và em chủ xinh trai.
Nói sao ấy nhỉ... ờm coi đi rồi biết.
_____
Leng keng
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Xin chào quý kh-
Umemiya Hajime
Umemiya Hajime
Sakura ơiiiiii /nhào tới/
Umemiya Hajime
Umemiya Hajime
Nhớ anh không.
Sakura Haruka
Sakura Haruka
/Né/
Sakura Haruka
Sakura Haruka
/ánh mắt phán xét/
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Rảnh quá hóa rồ hả ông dà.
Umemiya Hajime
Umemiya Hajime
Sakura nói vậy anh buồn lắm ó /mắt cún con/
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Èo ôi.
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Muốn gì oder lẹ đi anh.
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Tui không rảnh.
Umemiya Hajime
Umemiya Hajime
Sakura hết thương anh rồi.
Tachibana Kotoha
Tachibana Kotoha
Thôi đi ông dà.
Tachibana Kotoha
Tachibana Kotoha
Ý là mình lớn rồi á ấy ơi.
Tachibana Kotoha
Tachibana Kotoha
Mình làm gì dễ coi hơn xíu được không.
Umemiya Hajime
Umemiya Hajime
Ủa anh còn trẻ mà.
Tachibana Kotoha
Tachibana Kotoha
Kệ ông.
Tachibana Kotoha
Tachibana Kotoha
/quay qua mỉm cười với em/
Tachibana Kotoha
Tachibana Kotoha
Cho tớ một hồng trà và 1 phần tiramisu nhé Sakura.
Tachibana Kotoha
Tachibana Kotoha
À mà tớ có mang một phần Omurice cho Sakura nè, tí ăn nha.
Sakura Haruka
Sakura Haruka
À cảm ơn cậu.
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Rồi anh có oder cho tui làm không hả.
Umemiya Hajime
Umemiya Hajime
Từ từ đừng gấp, cái gì cũng phải từ từ.
Umemiya Hajime
Umemiya Hajime
Vậy nó mới phong céck. /vuốt tóc/
Sakura Haruka
Sakura Haruka
NovelToon
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Nhanh nhanh cái không tui đá đíc anh ra khỏi quán giờ.
Umemiya Hajime
Umemiya Hajime
Ò thoi anh xin lũi mà.
Umemiya Hajime
Umemiya Hajime
Cho anh một phần.... nhá.
Umemiya Hajime
Umemiya Hajime
Hihi.
_____
NovelToon
Cạch
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Chúc ngon miệng.
Umemiya Hajime
Umemiya Hajime
À mà sắp nhập học rồi, em có định học ở Fuurin không?
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Có ạ, mong môi trường ở đó sẽ hợp với em /cười nhẹ/
Umemiya Hajime
Umemiya Hajime
Sakura đừng lo có anh và Kotoha-chan ở đây không cần phải sợ.
Tachibana Kotoha
Tachibana Kotoha
Đúng đó đúng đó, đừng lo nhé.
Sakura Haruka
Sakura Haruka
Hì cảm ơn hai người nhé.
Em, Kotoha và Ume đều là những đứa trẻ sống ở cô nhi. Cuộc sống vốn khốn khó, có hoàn cảnh khá giống nhau nên cả ba đã sớm thân thiết coi nhau như người thân.
Cuộc sống của ba người tuy bị vùi dập nhưng đâu đó trong họ là sự mạnh mẽ phi thường. Họ khác những đứa trẻ ngoài kia, họ mang trong tim mình nhiều vết xước.
Vết thương cũng sẽ lành, đóng mài rồi tróc vảy, tái tạo nên một bề mặt mới. Cũng như những đứa trẻ ấy, chúng tìm đến nhau, hình thành một gia đình mới. Chữa đi vết thương lòng của đối phương và cho cả chính mình. Khoác lên mình một màu sắc mới và xây dựng lại cuộc sống của mình.
Trên con đường đó ba người không ai đơn độc, họ có nhau.
Đó là người nhà.
Là một gia đình mới của họ.
Cầu chúc cho tương lai của ba đứa trẻ ấy sẽ luôn ấm êm, hạnh phúc.
Và đâu đó có tình yêu vừa chớm nở.
_____
| End chapter |

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play