Cậu ấy đẹp theo cách riêng của mình

“Thật là muốn thấy dáng vẻ tức giận của cậu một lần.” Hắn ta cười với vẻ mặt thích thú.

Trấn Nam nghiêm túc suy ngẫm về vấn đề mà đối phương nói, quả thật cậu ít khi tức giận, lần nổi cáu gần đây nhất ắt hẳn là rất lâu về trước.

“So với tức giận thì cười một cái dễ hơn đúng không?”

“Gì?” Trấn Nam nghiên đầu hỏi.

“À nói, nói xàm rồi.” Lăng Hải Du xoay đầu sang hướng khác, tránh cái nhìn của Trấn Nam.

“Cậu vừa nói lắp đó.”

Cả hai đang vui vẻ trò chuyện, người phía sau đột nhiên xuất hiện với gương mặt đằng đằng sát khí, dường như cả thế giới đều có lỗi với hắn. Trấn Nam cảm nhận được rồi, chỉ là không dám quay đầu lại nhìn.

Lăng Hải Thành lên tiếng chế giễu: “Đến lúc về rồi, cậu còn muốn câu dẫn đến bao giờ nữa.”

“Tôi tự về.” Trấn Nam nhanh chóng đáp.

Hắn nhếch mép cười, khinh bỉ nói: “Nếu như ba tôi không ép buộc, cậu nghĩ cậu có tư cách ngồi xe của tôi à?”

“Dù sao anh cũng hơn bọn tôi sáu tuổi, không cư xử đàng hoàng được sao?” Lăng Hải Du kiềm chế lại cơn tức giận, vội lên tiếng.

Hắn quay ngoắt, nhìn sang bên cạnh hỏi: “Cậu có tư cách gì?”

So đo với hắn đương nhiên Lăng Hải Du hoàn toàn không có tư cách, một bên im lặng xem như thua rồi.

Lăng Hải Du trở nên yếu thế và không có năng lực, để Trấn Nam nhìn thấy bộ mặt này đúng là đáng xấu hổ.

“Anh, chúng ta đi thôi, em không khỏe.” Hàn Lâm Bạch níu tay Lăng Hải Thành, nhỏ giọng nói.

“Cậu biết điều thì nhanh chân lên một chút, không phải ai cũng đợi cậu được.” Lăng Hải Thành cảnh cáo rồi quay người dìu chú thỏ trắng của hắn.

Nhìn bóng lưng của bọn họ Trấn Nam cảm thấy phiền lòng, cậu nhíu mày đưa ra nhận định: “Hỗn quá ha.”

Lăng Hải Du giây trước còn bơ phờ vội vàng bật cười khanh khách: “Tôi chưa từng nghe những lời này từ miệng cậu bao giờ.”

“Tôi gửi địa chỉ chỗ tôi đang làm rồi…”

Cậu còn chưa nói hết đã bị hắn ta giành nói: “Rãnh rỗi tôi sẽ ghé qua, cảm ơn cậu nhiều lắm.”

“Tôi đi trước.” Nói rồi Trấn Nam sải bước đi, chợt nhớ ra phải an ủi mèo nhỏ cậu vội xoay người nhắc nhở “Đừng buồn vì chuyện lúc nãy nhé!”

Trấn Nam với buổi hoàng hôn trên cánh đồng hoa, cái nào đẹp hơn?

Ánh nắng dịu dàng mang bao ấm áp, ôm lấy vạn vật đang khoe sắc dưới mảnh đất hoa màu.

Chàng trai kia là người hắn ta thích, thích không lâu chỉ là thích rất nhiều.

Thích người ta đến hèn nhát, hắn ta thừa khả năng tìm kiếm một người, biết rõ người ta đang làm gì ở những đâu, nhưng không dám xuất hiện trước mặt. Hắn ta đợi đối phương cho phép điều đó, đợi cuộc trùng phùng thật tự nhiên.

Lăng Hải Thành xùy cười đáp: “Chả sao.”

Nghiêm Xúy Liễu nhíu mày, gằn giọng: “Vào trong đi, đừng để gió chiều ảnh hưởng đến đầu óc.”

Trấn Nam ngồi phía sau xe nhất mực giữ im lặng, Hàn Lâm Bạch ngồi ở ghế phụ lái, đôi mắt ướt át có vẻ đang chịu ấm ức gì đó. Chẳng biết lúc nãy bọn họ nói những gì, đoán chừng không mấy tốt đẹp.

Về đến nhà chân Hàn Lâm Bạch không chạm đất, đều được người ta bế trên tay, Lăng Hải Thành nhẹ nhàng đặt cậu ta xuống giường, đóng cửa cũng sợ ồn đến giấc ngủ ngàn vàng kia.

Hắn quay lại phòng khách lập tức cau có: “Cậu còn đeo nhẫn, không cảm thấy nhục nhã?”

“Anh không thích sao?”

Hắn nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Cậu nghĩ tôi phải thích việc đó sao? Mỗi lần nhìn vào tay cậu Tiểu Bạch đều buồn bã.”

Trấn Nam chậm rãi tháo nhẫn cho vào túi quần: “Lần sau tôi sẽ chú ý.”

Cậu ra về trong đêm, sáng sớm đi làm như bình thường.

Bóng người lờ mờ đứng trước quán, dường như đã đợi chờ khá lâu rồi, vừa thấy Trấn Nam gương mặt liền rạng rỡ, vẫy tay liên tục.

“Còn chưa đến giờ mở cửa, cậu đến sớm vậy?”

Lăng Hải Du cười xòa: “Nhớ cậu chứ sao?”

“Hả?” Tô Miên hét lớn.

“Không phải.” Lăng Hải Du cuống quýt vừa nhìn sang người bên cạnh vừa giải thích “Chỉ là lời nói đùa thôi, bọn em lúc trước học cùng nhau, nên, nên hay đùa giỡn.”

Tô Miên mặc tạp dề, nhanh nhẹn sắp xếp bàn ghế, tìm một vị trí thích hợp an bài cho Lăng Hải Du: “Cậu vào đi, cũng sắp đến giờ mở cửa rồi.”

Lăng Hải Du ngồi ở đó chuyên tâm học hành, cực kỳ ngoan không hề ảnh hưởng đến Trấn Nam làm việc, bọn họ trước đây cũng vậy, có ngồi cùng một chỗ trong thư viện, cả hai đều chuyên tâm vào việc của mình, đó là một thú vui đặc biệt.

Buổi trưa hắn ta mời cậu ăn, rồi tiếp tục lôi laptop ra học đến tận xế chiều.

Người phụ nữ ăn mặc sành điệu, mỗi một món trang sức đều lấp lánh, gương mặt trắng mịn, cô ta bước vào quán đảo quanh mắt chỉ dừng lại khi tìm thấy Trấn Nam.

Cô ta bước đến chỗ cậu, gõ vài cái xuống bàn: “Nói chuyện một chút được không?”

Trấn Nam khẽ gật đầu, quay sang nhờ vả Tô Miên: “Em ra ngoài một lát.”

Bọn họ ra khỏi cửa, Lăng Hải Du cũng lập tức rời khỏi chỗ ngồi, gấp gáp hỏi: “Chị có biết người đó là ai không?”

Hot

Comments

Minamoto_Akataiyo◇•◇

Minamoto_Akataiyo◇•◇

kịch tính thía/Blush/

2024-09-17

1

Toàn bộ
Chapter
1 Hợp tác vui vẻ
2 Chuyện ngoài ý muốn
3 Quá quen với việc đó
4 Thật trùng hợp
5 Trái tim hắn có người khác rồi
6 Bạn cũ
7 Dẫn tình nhân về chào hỏi vợ
8 Cậu ấy đẹp theo cách riêng của mình
9 Tô Miên muốn đánh người
10 Nhận ra muộn màng
11 Đâu phải muốn gặp là gặp
12 Cậu đừng khóc!
13 Cậu không tiếc với hắn thứ gì
14 Hắn biết lỗi rồi
15 Hắn suy nghĩ quá đơn giản
16 Cậu không phải cố ý, đó là sự thật
17 Kẻ gây chuyện không ngại mệt
18 Tôi xin lỗi!
19 Nghiện em!
20 Theo đuổi em
21 Bây giờ tôi mới phát hiện, thật thảm mà
22 Con yên tâm!
23 Gặp lại người quen
24 Đáng ghét thật, hắn không thể hỏi người kia là ai
25 Dấu vết nhỏ, hạnh phúc to
26 Lăng Hải Thành bị gì vậy?
27 Ai cũng xem đó là điều bình thường
28 Lỡ lời, là tôi lỡ lời
29 Em ấy không biết bản thân quyến rũ đến cỡ nào
30 Bị đẩy vào nguy hiểm
31 Ngày tàn của bọn mày đã tới
32 Về nhà của chúng ta
33 Đừng gấp!
34 Đều đáp ứng mà
35 Bị điếc hả?
36 Lâu rồi không xuất hiện
37 Không cẩn thận nghe thấy cả rồi
38 Dùng thứ ông giỏi nhất để đánh bại ông
39 Không ai nợ ai
40 Tô Miên lột xác
41 Bữa cơm thân mật
42 Hóa ra có mỗi Trấn Nam nghèo
43 Cậu chỉ ngồi xem
44 Bản thân là con rối mà không hay biết
45 Công kích
46 Trải nghiệm kích thích!
47 Không giận thật à?
48 Hắn là người, hắn biết ghen!
49 Chắc là trùng hợp
50 Em ấy tính nhiệm Ôn Kha hơn là tôi
51 Kết thúc của Phương Nguyện
52 Ngày này đã đến
53 Bẫy Hàn Lâm Bạch
54 Trả lại gấp mười
55 Những kẻ từng đắt tội với em, giết!
56 E là muộn rồi
57 Vùng vẫy trước khi chết
58 Kiếm tiền để nuôi anh
59 Ấn tượng, không tốt lắm
60 Từ lâu đã nghi ngờ Ôn Kha
61 Trấn Nam bị đem ra bán đấu giá
62 Cuộc gặp gỡ năm xưa
63 Phải mua
64 Lăng Hải Du chặt đứt mối tình đơn phương
65 Sở thích trẻ con
66 Không dám nhìn
67 Hứa rồi nhé!
68 Tam tiểu thư nhà họ Lăng
69 Xin đừng châm lửa!
70 Ngọn lửa sắp lan rộng
71 Bức người quá đáng
72 Tìm đến cảm giác an toàn
73 Trấn Vi Lan
74 Cuộc giao dịch mới
75 Ly hôn
76 Lăng Hải Thành điên rồi
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Hợp tác vui vẻ
2
Chuyện ngoài ý muốn
3
Quá quen với việc đó
4
Thật trùng hợp
5
Trái tim hắn có người khác rồi
6
Bạn cũ
7
Dẫn tình nhân về chào hỏi vợ
8
Cậu ấy đẹp theo cách riêng của mình
9
Tô Miên muốn đánh người
10
Nhận ra muộn màng
11
Đâu phải muốn gặp là gặp
12
Cậu đừng khóc!
13
Cậu không tiếc với hắn thứ gì
14
Hắn biết lỗi rồi
15
Hắn suy nghĩ quá đơn giản
16
Cậu không phải cố ý, đó là sự thật
17
Kẻ gây chuyện không ngại mệt
18
Tôi xin lỗi!
19
Nghiện em!
20
Theo đuổi em
21
Bây giờ tôi mới phát hiện, thật thảm mà
22
Con yên tâm!
23
Gặp lại người quen
24
Đáng ghét thật, hắn không thể hỏi người kia là ai
25
Dấu vết nhỏ, hạnh phúc to
26
Lăng Hải Thành bị gì vậy?
27
Ai cũng xem đó là điều bình thường
28
Lỡ lời, là tôi lỡ lời
29
Em ấy không biết bản thân quyến rũ đến cỡ nào
30
Bị đẩy vào nguy hiểm
31
Ngày tàn của bọn mày đã tới
32
Về nhà của chúng ta
33
Đừng gấp!
34
Đều đáp ứng mà
35
Bị điếc hả?
36
Lâu rồi không xuất hiện
37
Không cẩn thận nghe thấy cả rồi
38
Dùng thứ ông giỏi nhất để đánh bại ông
39
Không ai nợ ai
40
Tô Miên lột xác
41
Bữa cơm thân mật
42
Hóa ra có mỗi Trấn Nam nghèo
43
Cậu chỉ ngồi xem
44
Bản thân là con rối mà không hay biết
45
Công kích
46
Trải nghiệm kích thích!
47
Không giận thật à?
48
Hắn là người, hắn biết ghen!
49
Chắc là trùng hợp
50
Em ấy tính nhiệm Ôn Kha hơn là tôi
51
Kết thúc của Phương Nguyện
52
Ngày này đã đến
53
Bẫy Hàn Lâm Bạch
54
Trả lại gấp mười
55
Những kẻ từng đắt tội với em, giết!
56
E là muộn rồi
57
Vùng vẫy trước khi chết
58
Kiếm tiền để nuôi anh
59
Ấn tượng, không tốt lắm
60
Từ lâu đã nghi ngờ Ôn Kha
61
Trấn Nam bị đem ra bán đấu giá
62
Cuộc gặp gỡ năm xưa
63
Phải mua
64
Lăng Hải Du chặt đứt mối tình đơn phương
65
Sở thích trẻ con
66
Không dám nhìn
67
Hứa rồi nhé!
68
Tam tiểu thư nhà họ Lăng
69
Xin đừng châm lửa!
70
Ngọn lửa sắp lan rộng
71
Bức người quá đáng
72
Tìm đến cảm giác an toàn
73
Trấn Vi Lan
74
Cuộc giao dịch mới
75
Ly hôn
76
Lăng Hải Thành điên rồi

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play