[TF Gia Tộc/All Hằng-AllHeng] Panacea
Chapter 1
Phép thuật, ma thuật và pháp thuật-thứ mà người ta nghĩ chỉ có trong phim hay từ cỗ xưa mới có thì giờ đây, nó lại xuất hiện nhưng dường như chính phủ không hề muốn cho người dân biết, họ ém chuyện này xuống, cử người đi bắt những người có phép thuật, ma thuật và pháp thuật đem về. Phù thủy và pháp sư bây giờ như những con thú quý hiếm bị đám người thợ săn truy đuổi
Bên chính phủ không thể để người thường đi bắt phù thủy, pháp sư về được nên những người đó đã bị thí nghiệm lên người, đó được gọi là "vật thí nghiệm". Vật thí nghiệm sẽ được các nhà khoa học tiêm những loại thuốc giúp những sức mạnh tiềm ẩn bên trong bộc phát ra. Vật thí nghiệm thường mang sức mạnh khó có thể nào đánh lại, bọn họ người chạy nhanh, người mình đồng da sắt, người bất tử,...vv
Những người họ-pháp sư, phù thủy, người thì phải trốn chui trốn nhủi, người thì lẫn vào các dân thường mà sinh sống qua ngày. Lầu 18, nơi các phù thủy và pháp sư đoàn tụ về đây, lầu 18 bảo vệ nhau sống qua ngày nhưng mà... Người lớn không nói đằng này trẻ con thì báo thôi rồi :)
Cái giờ mà đa phần mọi người đã ngủ, chỉ còn những ánh đèn đường chiếu rọi cùng ánh trăng sáng thì ở cái lầu 18 vẫn còn sáng và rất nhiều người đang ngồi ở sofa
Chiếc TV đang chiếu hình ảnh của một chàng trai tầm 15-18 tuổi trên sân khấu đang ngồi đánh đàn ghita và vang lên giọng hát ngọt ngào, cậu mang vẻ đáng yêu nhưng cũng rất xinh đẹp, khoác lên mình thêm bộ đồ trắng và chiếc cánh trắng làm cậu trong giống như thiên sứ giáng trần
Đó là Trần Dịch Hằng, một thiếu niên 16 tuổi tài năng, đầy nhiệt huyết với âm nhạc và đầy đam mê với điện ảnh. Cậu bị mất trí nhớ năm 8 tuổi, chỉ nhớ được cậu đã ở cô nhi viện từ nhỏ nhưng lão viện trưởng ở đấy luôn có những hành động không đúng đắn với cậu và những người khác nên sau 3 năm ở đó, cậu đã trốn đi
Sau khi trốn thì cậu gặp được Tống Á Hiên, một vị phù thủy cấp cao cưu mang những phù thủy, pháp sư, tuy không biết cậu thế nào nhưng vì thấy cậu tội nghiệp nên đã đem về nuôi, khi biết được sự tình thì Á Hiên cùng những anh chồng lớn của ảnh đã giết viện trưởng cũ, thay một người mới lên
Năm 12 tuổi, sức mạnh bên trong cậu bọc phát, cậu sử dụng phép thuật hay pháp thuật đều được dù cho cậu không biết vì sao mình làm được thế. Năm 13, cậu bước chân vào con đường nghệ thuật, cụ thể hơn là ca sĩ và diễn viên.
Trần Dịch Hằng
"Em thích mùi hương mặn nồng của làn gió biển
Dạo từng nhịp trên nền cát ướt
Em cũng nói cốt tro của người nên được rải xuống biển cả
Em hỏi loài người khi chết sẽ về đâu
Ai yêu thương em nơi đó?"
Trần Dịch Hằng
"Thế giới có thể nào đừng-"
Mọi người nhìn ra phía cửa, Dịch Hằng bước vào nhà, bộ đồ trên người còn chưa kịp thay mà chỉ mới gỡ cái cánh, lớp trang điểm chưa kịp tẩy
Trần Dịch Hằng
Mệt chớ~ Mệt lắm luôn //vừa nói vừa cởi giày//
Trần Dịch Hằng
À cũng không hẳn
Trí Ân Hàm
Nước nè, uống đi anh //đưa nước cho cậu//
Trần Dịch Hằng
Anh cảm ơn em nha //lấy ly uống + xoa đầu Ân Hàm//
Trương Trạch Vũ
Hôm nay em đẹp lắm nha
Trần Dịch Hằng
Xời, em mà lị //tự hào//
Trương Quế Nguyên
Em lên tắm rửa đi rồi xuống ăn //đem dĩa mì ý ra//
Trần Dịch Hằng
Chùi ui, yêu anh quá //vui vẻ chạy lên lầu//
Nghiêm Hạo Tường
Tao nói ha, chạy hồi nữa ngã sấp mặt
Trương Hàm Thụy
Anh nói xui quá à
Vương Lỗ Kiệt
Cậu ấy mà bị vậy thiệt là tại anh trù
Lưu Diệu Văn
Bênh b(r)ồ quá trời he
Dương Bác Văn
Thụy với Kiệt nói đúng mà
Trương Chân Nguyên
Rồi thêm mày nữa
Trương Hàm Thụy
Em nghĩ không chỉ ba đứa em bênh Dịch Hằng đâu
Trương Chân Nguyên
Tao biết chứ, bây sắp tạo phản tao rồi, nuôi cho đã xong giờ vì trai mà phản tao :)
Tả Kỳ Hàm
Ơ anh ngộ, giờ tụi em bênh cậu ấy anh cũng nói
Dương Bác Văn
Giờ tụi em nói vậy với baobei nhà anh chắc gì anh để yên như tụi em, có khi anh cắt thẻ luôn ấy chứ
Trương Chân Nguyên
Nhiều lời, cắt thẻ!
Dương Hàm Bác
Ủa, chơi gì kỳ
Trương Chân Nguyên
Ơ kìa em
Tầm 10 phút sau cậu bước xuống với bộ đồ ngủ dài
Trương Trạch Vũ
Ủa em không nực hả?
Trương Quế Nguyên
Máy lạnh trong phòng ẻm bật dưới 27° nên ẻm không nực đâu ạ //lấy khăn//
Trần Dịch Hằng
//ngồi xuống ghế ăn mì//
Trương Quế Nguyên
Thật là, sao lại gội đầu lúc tối chứ, em sẽ bị bệnh đó //lâu tóc cho em//
Trần Dịch Hằng
Hì hì, em khoẻ lắm nên anh an tâm
Trương Quế Nguyên
Haizz, em ăn xong đi rồi lên phòng anh sấy tóc cho //đi cất khăn//
Cậu vừa ăn vừa đung đưa chân trong dễ thương lắm cơ, hai cái má bánh bao cứ lên xuống nhìn cưng ơi là cưng
20 phút sau Dịch Hằng ăn xong, vừa dọn xong dĩa thì thấy Tuấn Hy đứng ở cửa
Uông Tuấn Hy
//nhìn theo hướng có tiếng cậu//
Trần Dịch Hằng
//chạy lại ôm anh//
Uông Tuấn Hy
Nào, đừng chạy thế chứ, lỡ té thì sao? //ôm cậu//
Trần Dịch Hằng
Có anh đỡ rồi mà //cười nhìn anh//
Uông Tuấn Hy
Thật là //xoa đầu cậu bật cười//
Anh bất lực với cậu em trai này nhưng ánh mắt vẫn lộ ra vẻ cưng chiều không thôi
Trần Dịch Hằng
Bế em lên phòng!
Uông Tuấn Hy
Rồi rồi //bế cậu//
Dáng bế của anh có phần giống bế em bé nhưng anh lấy tay bợ đùi cậu chứ dù sao cậu cũng là em còn anh là anh, vẫn không nên quá vô tư
Uông Tuấn Hy
Chắc Quế Nguyên nó đi tắm rồi, em ngồi trên giường đợi nó đi //để cậu lên giường//
Ngồi đợi một lúc thì Nguyên bước ra với bộ đồ ngủ màu đen, quần ngắn
Trần Dịch Hằng
Ah, Quế ca //nhìn anh cười//
Trương Quế Nguyên
Em ngồi đó đi, để anh sấy tóc cho //lấy máy sấy//
Uông Tuấn Hy
//lấy đồ vào nhà tắm//
Thật ra lúc đầu phòng này là của Quế Nguyên và Tuấn Hy cơ nhưng có một lần, hôm đó trời mưa lớn lắm, phòng cậu tối thui à, trong phòng lâu lâu lại nhấp nháy ánh sáng do sấm đánh, vì không thể ngủ được nên cậu qua xin ngủ cùng 2 người
Hai anh cũng chỉ đồng ý nhưng những ngày sau đó cứ mưa mãi mà còn vào buổi tối nên cậu cứ qua bên hai người hoài, sau khi không còn mưa thì cậu về phòng mình nhưng có lẽ do thiếu mùi hai anh nên em không ngủ được và Nguyên với Hy cũng thế, dần dần cả 3 ngủ chung một phòng
Lúc đầu giường rất rộng, cả hai anh nằm còn thừa nhiều lắm, sau khi Dịch Hằng qua ngủ chung rồi cả ba dần lớn thì tuy không còn như lúc nhỏ nhưng mà vẫn đủ cho 3 người nằm
Tầm 11h15 thì cậu chìm sâu vào giấc ngủ, Tuấn Hy xử lý vài công việc trên công ty, Quế Nguyên thì đọc sách, không gian phải nói là yên lặng vô cùng
Bỗng điện thoại của Nguyên vang lên
Trương Quế Nguyên
"Giờ này rồi đứa nào gọi nữa vậy trời?" //cầm điện thoại//
Cậu kêu một tiếng nhỏ, chân mày hơi nhíu lại khó chịu, Tuấn Hy ngồi kế bên em liền dùng tay vuốt lưng cho em ngủ ngon hơn, Quế Nguyên cũng giảm tiếng và bắt máy, giọng điệu khó chịu nhưng cố nhỏ tiếng hỏi
Nhân vật bí ẩn nữ
📞Aiyo, lâu năm không điện bây giờ điện lại lộ giọng khó chịu là sao đây~
Trương Quế Nguyên
📞Không lòng vòng, ai?
Nhân vật bí ẩn nữ
📞Quế Quế không nhớ chị nữa sao?
Trương Quế Nguyên
"Giọng điệu này..."
Truyện không gán ghép lên người thật!
Comments
chenyiheng👍
lên lầu đi anh
2024-08-20
2
chenyiheng👍
nghe na ná vietsud của đáy biển á
2024-08-20
2
chenyiheng👍
mảnh đất chật r,chắc p thêm mảnh ms để chôn xác thoii
2024-08-20
3