Truyện Ngắn [Hiên Văn][All Văn]
Yêu đương với em trai.
Lưu Diệu Văn
a~ ưm.. hức~ đừng.. mà, a.. ức?! ưm~
Tống Á Hiên
/mạnh bạo đâm rút/ Em trai thật ngon, ha~
Lưu Diệu Văn
Hiên ca, Hiên ca ahh~~ em.. không muốn, ức.. ưmm~ anh, đừng.. đâm nữa, ư.. hức.. ưm a a a a a... /mê man/
Tống Á Hiên
Tao thích như thế, mày không có quyền quyết định.. rõ chưa?!! /thúc mạnh/
Lưu Diệu Văn
áh~~ ưm.. ư a a a a hức~ s-sâu quá~ ahh~~
Tống Á Hiên
phù.. ha~ /thúc đẩy/
Lưu Diệu Văn
Ưm... /tỉnh dậy/
Lưu Diệu Văn
shh.. "đau.. đau quá..."
Tống Á Hiên
/mở cửa vào/ Dậy chưa?
Tống Á Hiên
Xuống ăn sáng.
Nhìn Lưu Diệu Văn bám tường chậm rì rì bước đi, Tống Á Hiên không nhìn nổi nữa liền bế xốc em lên đi thẳng xuống nhà.
Lưu Diệu Văn
/hoang mang/ A?! Hiên ca, thả em xuống.. em tự đi được...
Tống Á Hiên
/vỗ mông em/ im!!
Lưu Diệu Văn
á?! /đau nhói/
Tống Á Hiên
/nhẹ nhàng đặt em xuống ghế có lót đệm, dịu giọng/ Đau lắm à..?
Tống Á Hiên
Xin lỗi.. được chưa..? /xoa mông cho em/
Lưu Diệu Văn
/đỏ mặt đẩy tay hắn ra/ Đừng.. không cần xoa...
Tống Á Hiên
Chịu được không?
Tống Á Hiên
Ăn xong lên tao bôi thuốc cho.
Tống Á Hiên
Làm như mày mạnh mẽ lắm, nhấp được hai cái đã khóc.
Lưu Diệu Văn
Anh đừng có nói nữa mà... /ngượng chín mặt/
Người làm: *cười khúc khích*
Tống Á Hiên
Đi làm việc của các người đi.
Tống Á Hiên
/đặt bát cháo xuống/
Lưu Diệu Văn
Kh..không muốn ăn.. cháo...
Tống Á Hiên
Sau khi làm xong chỉ được ăn cháo.
Lưu Diệu Văn
/cúi gằm mặt/
Tống Á Hiên
Ăn đi, chiều tao mua bánh kem cho.
Lưu Diệu Văn
/cầm thìa lên xúc từng miếng nhỏ/
Tống Á Hiên
/nhịn đến nổi gân xanh trên trán/ Mở rộng chân ra.
Lưu Diệu Văn
Ưm~ lạnh a..
Tống Á Hiên
/nhẹ nhàng bôi thuốc/ im lặng! Tao không ngại đè mày tiếp đâu.
Lưu Diệu Văn
/hai tay bịt chặt miệng/
Tống Á Hiên
/đưa ngón tay vào trong/
Lưu Diệu Văn
/co thắt/ ức?!!
Tống Á Hiên
Thả lỏng ra. Mày muốn nuốt luôn ngón tay tao à?!
Lưu Diệu Văn
Hức.. /lắc đầu/
Tống Á Hiên
Ngoan, bôi thuốc sẽ không đau nữa..
Lưu Diệu Văn
/chần chừ, nước mắt chảy dài/
Tống Á Hiên
/hôn lên mi mắt em/ Thả lỏng ra một chút, tao sẽ nhẹ nhàng.
Tống Á Hiên
Nín, chiều tao mua bánh cho.
Lưu Diệu Văn
/dần thả lỏng, cắn chặt môi/
Tống Á Hiên hôn nhẹ lên môi em, đầu lưỡi nhẹ nhàng xoa dịu tách rời hàm răng ra khỏi bờ môi mỏng đang sưng tấy. Đầu lưỡi điêu luyện quét qua mọi ngóc ngách trong miệng em rồi bắt lấy lưỡi nhỏ đỏ hồng đang rụt rè kéo ra mà khuấy đảo.
Cảm giác triền miên mê man khiến Lưu Diệu Văn quên đi cơn đau phía dưới, buông thả cho hắn lộng hành trong khoang miệng. Đến khi hai đôi môi tách ra, Tống Á Hiên cũng đã bôi thuốc xong.
Tống Á Hiên
/đắp chăn cho em/ Nghỉ đi.
Hắn ngâm mình gần 2 tiếng mới ra ngoài, Lưu Diệu Văn nghe tiếng xe của hắn đã đi xa mới an ổn chìm vào giấc ngủ.
Buổi tối Tống Á Hiên về nhà, vừa mở cửa vào nhà đã thấy một cục màu trắng đang ngồi cuộn mình trên sofa xem tivi.
Tống Á Hiên
/ngồi xuống đặt em trong lòng mình/ Đã ăn tối chưa?
Lưu Diệu Văn
Anh có mua bánh không?
Lưu Diệu Văn
Không à..? /tủi thân/
Lưu Diệu Văn
Vậy mai cũng được, em đi ngủ đây...
Lưu Diệu Văn định đứng dậy bỏ đi thì bị Tống Á Hiên ôm chặt lại, hôn hôn mấy cái lên má, lên mắt, lên cằm em rồi mới chịu mở miệng nói.
Tống Á Hiên
Bánh ngoài xe.
Lưu Diệu Văn
Không thèm, mai ăn.
Tống Á Hiên
Thì tao cũng có cho mày ăn bánh bây giờ đâu.
Lưu Diệu Văn
a?! Anh là chó à?!!
Tống Á Hiên
Có là chó cũng chỉ cắn mày. /cười cợt nhả/
Lưu Diệu Văn
/giật mình đứng dậy/ M.. mẹ...
... : Mày còn có đủ gan gọi tao là mẹ à?!!
Tống Á Hiên thấy người thoát khỏi vòng tay mình liền khó chịu.
Tống Á Hiên
/cáu/ Bà đến đây làm gì?!
... : Đến xem tình hình con trai tao thế nào? Mày đừng tưởng mày là con của vợ cả mà thái độ nói năng thế nào cũng được.
Tống Á Hiên
Thái độ tôi thế nào còn cần bà cho phép à?
Tống Á Hiên
Bà có phải mẹ tôi đâu.
Lưu Diệu Văn
/nắm góc áo hắn/ Anh.. thôi mà...
Tống Á Hiên
/đan tay với em/ Mày đứng đấy cho tao!
... : Mày bỏ tay ra ngay, nó là em trai mày đấy.
Tống Á Hiên
Có cùng huyết thống đ.éo đâu. /hôn môi em/
... : /chỉ vào mặt em/ Thứ ti tiện lăng loàn, mày còn dám quyến rũ cả anh trai mày cơ à?!
Lưu Diệu Văn
/cúi gằm mặt, dần buông lỏng tay hắn/
Tống Á Hiên
Ngẩng cái đầu lên cho tao.
Tống Á Hiên
Còn bà? /trừng mắt/ Nuôi nó được ngày nào mà xưng là mẹ nó. Thậm chí nó còn không phải con của bà với ba tôi?
Lưu Diệu Văn
/ngỡ ngàng/ Hiên ca, anh nói gì thế..?
... : M-mày.. Mày ăn nói cho cẩn thận...
Tống Á Hiên lấy từ dưới ngăn bàn ra một tập tài liệu, bên trong đó toàn là bằng chứng chứng minh bà ta ngoại tình sau khi kết hôn với ba hắn rồi sinh ra Lưu Diệu Văn.
... : /hoảng loạn/ Kh-không.. không thể nào?! Mày.. mày bịa chuyện, tất cả đều là giả, không thể nào.. không thể nào... Aaaaaa?!!!
Lưu Diệu Văn
Mẹ.. mẹ ơi ... /định đi qua/
Tống Á Hiên
/giữ em lại/ Mày định làm gì? Muốn chết hả?!
... : /chỉ vào em, điên loạn/ Mày! Là tại mày! Tất cả là tại mày!! Tại sao mày lại xuất hiện! Tại sao tao lại không giết mày từ lúc sinh ra?! Tại sao mày lại không chết đi?!! Aaaaaaaa?!!
Tống Á Hiên
Bà ta điên rồi.
Lưu Diệu Văn
Không phải.. mẹ em... /đau xót nhìn bà/
Tống Á Hiên
/giữ hai vai, hôn môi em/ Mày, nhìn tao đây này?!
Tống Á Hiên
/nhìn thẳng vào mắt em/ Mẹ mày điên từ lâu rồi, bà ta chưa bao giờ yêu thương mày đâu, chưa bao giờ coi mày là con.
Lưu Diệu Văn
Anh.. đừng đùa...
Tống Á Hiên
/gào lên/ Tại sao mày lại mù quáng đến như thế hả?!!
Tống Á Hiên
Người đâu?! Đưa bà ta đi khỏi đây.
... : Không, không được. Con tao, con tao, aaaaaaa... Tống lão gia, Tống lão gia, ra mà xem con trai ông gây chuyện đây này.. /điên loạn/
Tống Á Hiên
Lão Tống chết rồi!!!
Tống Á Hiên
Bây giờ tôi mới là gia chủ Tống Gia.
Tống Á Hiên
Các người nghe rõ không?!! Tôi nói là mang bà ta đi khỏi đây!!
... : Thả tao ra, thả tao ra. Aaaaaaaaa?!!?!!?!?!?
Năm tên vệ sĩ lực lưỡng từ ngoài vào lôi bà ta đi, Lưu Diệu Văn hai hàng nước mắt chảy dài nhìn theo, Tống Á Hiên ôm em vào lòng.
Tống Á Hiên
Mày khóc cái gì? Bà ta cũng có yêu thương gì mày đâu..
Lưu Diệu Văn
/gục mặt vào vai hắn thút thít/
Lưu Diệu Văn
Anh, anh có thương em không..?
Lưu Diệu Văn
Anh hết thương em rồi à..?
Tống Á Hiên
Tao có thương mày bao giờ mà hết với còn.
Lưu Diệu Văn
/phồng má, rưng rưng nhìn anh/
Tống Á Hiên
Được rồi, thương thương thương, thương mày mà.
Lưu Diệu Văn
Bế em đi ngủ đi~ /dụi đầu vao vai hắn nũng nịu/
Lưu Diệu Văn
Đi mà~~ /mắt long lanh/
Tống Á Hiên
Được được, đi ngủ chứ gì.
Tống Á Hiên bế em lên phòng, Lưu Diệu Văn trên vai hắn cười khúc khích.
Lưu Diệu Văn
*chụt* Yêu anh.
Tống Á Hiên
/cười nhẹ/ Ừ yêu em.
Comments
Jan ⭐
Tui bay từ tik nè
2025-02-28
5
TF家族-张桂元 张翰瑞
Ey từ tik của bà bay qua nè Xá Xíuu kia^^
2025-02-28
1
✧Trương Hoàn Ái✧
mới vô mà làm quả chấn động vậy bà thơ🤡
2025-03-02
1