[AllKira] Trở Thành Thế Thân Bị Đọc Tâm.
Chương 3: Nhà này có ma!!
KiraMeoMeoz
//Thả lỏng cơ mặt//
KiraMeoMeoz
| Giống quá, thật sự rất giống..|
Kira nhìn người đang đứng ở phía bên dưới cầu thang, không khỏi cảm thán.
Ozin ở đây một ánh mắt cũng thật giống với Ozin ở đời trước, vẫn nụ cười nhẹ nhàng, vẫn tiếng anh Kira quen thuộc.
Vẫn hình dáng ấy, như lại vô cùng xa lạ.
Ozin
| Nói chuyện không cần mở miệng ư?|
Kira bước từng bước từ trên tầng xuống, đưa tay muốn xoa đầu Ozin như thoi quen nhưng chợt nhớ đây không phải người em mà cậu biết, nhanh chóng rụt tay lại.
KiraMeoMeoz
Hửm? Không có gì.
KiraMeoMeoz
|Mình lại vô tình nói gì sao?|
Ozin
|Anh ấy định xoa đầu mình sao? Nhưng mà anh ấy nói gì vậy nhỉ?|
KiraMeoMeoz
Mà sao em lại ở đây, anh nghe bảo hôm nay mọi người đều ra ngoài mà?
Ozin
Em không ăn được đồ bên ngoài.
Ozin
Dạ dày em yếu, anh không nhớ sao?
KiraMeoMeoz
À à, anh quên một chút.
KiraMeoMeoz
| Có biết đâu mà nhớ. |
Kira cười trừ né tránh, vội bước nhanh rồi đi về phía phòng khách, muốn theo trí nhớ cũ của nguyên chủ mà xuống bếp.
Ozin
| Anh ấy.. là ai vậy? |
Ozin cau mày nhìn anh, ánh mắt phảng phất vẻ khó hiểu.
Cậu bị đau dạ dày mấy nay, Kira là người duy nhất biết, Ozin hiểu rằng Kira không phải người dễ quên đến thế.
Cả giọng nói kì lạ đó nữa, Ozin ngẫm nghĩ một lúc nhưng lại chẳng suy ra được gì.
Đành bỏ qua mà đi theo cậu xuống bếp, định bụng ăn ké.
KiraMeoMeoz
|Giờ mới nhớ, mình có biết nấu ăn đâu?|
Tiếng lòng cậu được Ozin nghe thấy, nhưng đứa trẻ đó không nghĩ được nhiều. Vốn có nghi ngờ nhưng lại không có bằng chứng, nên tự cho rằng đó là tiếng ma.
Hiển nhiên, cậu ta sợ ma.
Ozin
//Nép sát vào người Kira//
Ozin
| Còn là một con ma không biết nấu ăn!! |
KiraMeoMeoz
Ừm.. Ozin, em chưa ăn gì nhỉ?
Ozin
//Gật đầu// Lúc sáng em có đi mua đồ cả rồi, nhưng không biết nấu ăn nên định bụng gọi anh dậy rồi xuống nấu.
KiraMeoMeoz
| Vậy thì chịu thôi, chứ anh cũng có biết nấu ăn đâu.|
Ozin nghe thấy giọng nói nữa phát ra, vội nhìn quanh nhưng lại không thấy bóng dáng con ma nào.
Cậu nhóc hoảng sợ, bấu lấy góc áo của Kira, giọng thì thầm.
Ozin
Anh ơi, hình như nhà mình có ma..
Ozin
Vâng, là một con ma không biết nấu ăn.
KiraMeoMeoz
|Em đang đá đểu anh đó hả?|
Kira có hơi chột dạ, hình như cậu nhóc này đang nói cậu thì phải.
KiraMeoMeoz
Chắc em tưởng tượng thôi, trên đời này làm gì có ma
Ozin
| Chưa gặp thì sao biết nó không có thật!|
KiraMeoMeoz
Thôi, ngoan, ra ngoài kia đợi anh, để anh nấu.
Dù vẫn rất sợ ma nhưng Ozin chỉ có thể thỏa hiệp rời đi, bộ dạng lén lút đó khiến cậu bật cười.
KiraMeoMeoz
| Ozin trông đáng yêu quá!|
Tiếng cười khúc khích cùng tiếng lòng của cậu đến được tai Ozin, khiến cậu nhóc giật mình vội quay lại phía sau.
Nhưng thay vì nhìn thấy một con ma đáng sợ, Ozin khựng lại khi nhìn thấy nụ cười của Kira.
Một nụ cười nhẹ nhàng, cũng rất dịu dàng. Ozin cảm thấy hình như mặt mình đang nóng lên, liền quay đi.
Ozin
| Anh ấy cười lên xinh quá.. |
Kira trong kí ức của Ozin là một người trầm tính ít cười. Kể từ khi cậu tham gia đại gia đình này, hiếm khi có cơ hội tiếp cận với Kira, cũng hiếm khi trì chuyện.
Nhưng mối quan hệ của cả hai cũng may mắn được rút ngắn khi anh nhận ra bệnh đau dạ dày của cậu, anh đã giúp cậu rất nhiều.
Nhưng cũng chưa lần nào anh thật sự cười tươi với cậu, bao giờ cũng là nụ cười buồn hay những nụ cười xã giao.
Quay lại với Kira, cậu đang gặp khó khăn ở trong bếp. Ở kiếp trước, nếu mà đói quá thì cậu gọi đồ ăn ngoài, còn không thì có thằng bạn thân qua nấu cho ăn.
Chưa bao giờ tên bạn thân cậu bắt cậu phải vào bếp, vì mỗi lần vào thì chỉ có nước thay bếp mới là vừa.
KiraMeoMeoz
| Làm như nào ta?|
KiraMeoMeoz
| Cái này là muối hay đường vậy?|
KiraMeoMeoz
Thôi bỏ hết vô luôn đi!!
???
|Cậu định giết người à?|
???
| Thì cũng tôi cũng là ma đó, tôi đâu ngờ cậu không biết nấu ăn đâu chứ.|
KiraMeoMeoz
|Xin lỗi.. Hihi|
Thì ra là thân chủ quay về, cậu ta sợ cậu định dùng khả năng nấu ăn đỉnh cao của mình hạ sát cả nhà nên phải quay về hướng dẫn cậu nấu ăn.
Nhưng cảm thấy hướng dẫn cho cậu khó quá, cậu ta đành nhét hết mớ kinh nghiệm đó vào đầu cậu và cưỡng ép sử dụng cơ thể để nấu ăn.
KiraMeoMeoz
| Tiện quá nè!|
KiraMeoMeoz
| Thân chủ ơi, cậu đâu rồi?|
Kira có thử trò chuyện lại với đối phương nhưng không nhận được lời phản hồi, có lẽ cậu ta đi rồi chăng?
KiraMeoMeoz
| Thôi thì, cảm ơn cậu vậy|
Cậu cứ vậy đem thức ăn ra bên ngoài rồi cùng Ozin thưởng thức.
Ozin đang đói meo thì Kira bước ra với hai phần đồ ăn. Cũng phải thôi, cậu chưa ăn sáng, mà giờ này thì cũng đâu thể tính là bữa sáng được nữa.
Kira nhìn gương mặt háo hức của Ozin mà cười nhẹ, đặt phần ăn của cả hai xuống rồi cũng ngồi vào ghế.
Kira ăn không nhiều, đúng hơn là thân thể này thường ăn rất ít và có khi bỏ bữa, nên mặc dù đói Kira cũng chỉ ăn được vài miếng rồi buông đũa.
Cậu ngồi ngắm nhìn cậu nhóc tóc bạc đang ăn, hơi nghĩ ngợi.
KiraMeoMeoz
| Ozin hình như là Alpha nhỉ?|
KiraMeoMeoz
| Nhưng trông em ấy dễ thương đáng yêu vậy mà, có khi nào là giả không?|
Ozin
| Mình chưa xét nghiệm nữa, nhưng mà sao con ma lại nghĩ mình là Alpha? Còn khen mình dễ thương nữa!|
Ozin lại nghe thấy tiếng nói kia, cậu ngước lên thì thấy trên đỉnh đầu Kira có một hình trái tim nho nhỏ đang phát sáng.
Ozin
| Mà kia là cái gì vậy nhỉ?|
Ozin tò mò nhìn điểm sang kia, không kìm được mà đưa tay muốn chụp lấy.
Nhưng ánh sáng kia lại biết di chuyển, nó bay qua bay lại khiến cậu đưa tay đuổi theo.
Kira nhìn hành động của Ozin, có hơi giật mình, cậu ngước lên xem trên đầu mình có gì nhưng lại chỉ thấy Ozin đang quơ tay ở đấy.
KiraMeoMeoz
Có gì sao Ozin?
Ozin
A, Không có không có, chỉ là thấy tóc anh hơi rối thôi ạ. //Rụt tay lại//
Bỗng ánh sáng kia rõ dần, lao tới phía tay Ozin và để lại trên đó một kí hiệu hình trái tim.
Kí hiểu đó dần rõ dần trên tay cậu nhóc, khiến cậu cảm thấy đau đớn.
Ozin
Au! //Xoa xoa mu bàn tay//
KiraMeoMeoz
Ozin, em bi sao thế?
Ozin giật mình ngước lên, trong vô thức lại che giấu kí hiệu ở mu bàn tay.
Bỗng cậu chú ý ở trên đầu của Kira xuất hiện một tấm bảng trong suốt kì lạ.
Ở đó vào vài dòng chữ, trung hợp cũng là điều mà cậu nghe được từ 'con ma'.
KiraMeoMeoz
| Em ấy bị sao vậy nhỉ, hay đồ ăn còn nóng quá nên bị bỏng?|
Ozin
| Đây là.. Suy nghĩ của anh Kira?|
Ozin
À không, chỉ là có con gì cắn em thôi.
KiraMeoMeoz
Vậy sao, làm anh lo lắng đấy.
KiraMeoMeoz
//Búng trán cậu//
Ozin
//Ôm trán, mặt tủi thân//
Kira thấy tình hình đã ổn, Ozin cũng đã ăn xong phần của mình thì bắt đầu dẹp chén đũa, dọn phần ăn xuống bếp.
Ozin giương đôi mắt tròn xoe nhìn Kira, cậu muốn xác nhận xem những gì nãy giờ cậu được nghe là của Kira hay là của con ma trong nhà này.
KiraMeoMeoz
Ừm.. Dễ thương?
KiraMeoMeoz
| Phải là rất dễ thương!!|
KiraMeoMeoz
| Đừng dùng gương mặt đó để mê hoặc anh, anh mê rồi!|
Ozin
| Mình có thể đọc được suy nghĩ của anh ấy này!!|
Ozin
Ai đời lại khen con trai dễ thương chứ!! //Chu mỏ//
KiraMeoMeoz
Haha, thôi anh xin lỗi!
KiraMeoMeoz
| Thấy cưng thật.|
Kira xoa đầu Ozin, tỏ vẻ như đã biết lỗi, đoạn anh quay đi dọn dẹp và đem vào bếp.
Cậu nhìn thấy anh đã khuất bóng thì thở phào nhẹ nhõm, định bụng xem xét kí hiệu ở tay thì thấy nó đã không còn phát sáng nữa mà trở thành một hình trái tim màu trắng.
Ozin
| Cái này.. Giúp mình nhìn thấy suy nghĩ của anh Kira sao?|
Ozin
| Không biết nữa, nhưng trông thụ vị phết.|
Ozin
| Suy nghĩ của anh Kira vui thật!|
Comments
nhỏ này simp kira😞💔
anh vô tri đến mức nào vậy =))
2025-04-27
4
"Gấu LGBT🏳️🌈"
Là vk của em chứ ai
2025-05-12
0
™®£SHINee¶√♂️
.....
2025-05-02
0