Chapter 2

Ngày xử ngày xưa, lúc Giyuu - Thủy Trụ chỉ vừa mới gia nhập vào Sát Quỷ Đoàn ngày đầu tiên đã rất hưng phấn.
Với tâm lí thoải mái và muốn dành được thắng lợi.
Nhiệm vũ sẽ diễn ra một cách suôn sẻ.
"CÓ LẼ" thế.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
*Thương tích đầy mình, lảo đảo bước đi*
Chúc mừng anh đã dành được số độc đắc khi gặp ngay một con quỷ mạnh ngang ngửa mấy Thượng Huyền!
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Chào em, chị đứng đây từ chiều.
Nhìn thằng nhỏ với đủ loại vết thương to nhỏ mà thấy tội.
Mà thôi kệ đi.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
->Gãy tay tay phải và chân trái.
Máu chảy từ đỉnh đầu xuống nhỏ giọt, Karen rất thong thả ngồi dũa móng tay.
Ừ, bạn đéo nghe lầm đâu, nó đang DŨA MÓNG TAY DẤY.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Tưởng đẹp trai mà chị tha hả cưng?
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Nếu cưng nghĩ thế thì đúng rồi đấy.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Dù sao cũng là học trò của Urokodaki kia mà...
Câu cuối nó nói rất nhỏ, chà chắc giờ Sát Quỷ Đoàn ai cũng quen mặt nó.
Lâu lâu ngứa tay nó lại đến giao lưu võ thuật đấy thôi.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Câm mồm ngay con quỷ khốn khiếp!
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Chính vì các ngươi mà con người bao giờ cũng sống trong sự lo lắng và sợ hãi.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Các ngươi đã cướp đi sinh mạng của những người dân vô tội và giờ đây...
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Ngươi nói như thể đó là chiến tích?
Karen dừng động tác, quay sang chống cằm cười kinh khỉnh.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Thì?
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
?!
Nó trả lời với tông giọng trả treo hết sức.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Trước khi là quỷ, bọn tao cũng từng là con người đấy thôi.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Bọn mày giết quỷ để được sống thì bọn tao lại chả ăn tụi mày để mưu sinh?
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Tụi mày không giết bọn tao thì chết, bọn tao không ăn bọn mày thì sao sống được?
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Mày làm như bọn tao uống nước lã mà sống ấy.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Khốn khiếp! Nhưng các ngươi lại làm hại người dân vô tội!
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Vô tội? Thế trước khi bọn tao trở thành quỷ và "có tội" thì bọn tao chẳng phải "vô tội" ư?
Lời nói của nó khiến cậu khựng lại, trợn tròn mắt.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Con người cũng tham sống sợ chết, cũng có đủ các cung bậc cảm xúc và nhân cách sống.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Thế quỷ thì không à?
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Tụi mày làm như kiểu tụi mày sang hơn, thượng đẳng hơn bọn tao ấy.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Mày làm như nếu bọn tao không tồn tại thì tụi bây cũng tuyệt vời và xã hội cũng văn minh phát triển lắm ấy.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Ranh con, mày nên nhớ.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Lời nói cũng có thể giết chết một con người.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Chà, chung quy vẫn là do cái xã hội thối nát với những kẻ tham lam tởm lợm ấy.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
...
Giyuu thật sự không thể phản bác, dù chỉ một lời.
Cậu chết đứng ra đấy.
Còn nó? Sớm cao chạy xa bay rồi.
.
"Giyuu, lúc nào quỷ còn tồn tại, nhân loại vĩnh viễn sẽ chẳng thể thấy được ngày mai."
Lời nói ấy cứ văng vẳng mãi trong tâm trí cậu nhóc 9 tuổi.
Vào ngày tuyết rơi đầy trời, phủ lên ngọn đồi một lớp tuyết dày đặc.
Giyuu va phải cơn bão tuyết trong lúc cậu đi chặt củi.
Đã vậy còn bị thú dữ tấn công.
Thảm không tả nỗi.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
*Thở dốc*
Cậu đã ngất trong cơn giá lạnh.
Cho đến khi cậu mơ màng cảm nhận được có ai đó bế cậu lên.
Hương thơm thoang thoảng lướt qua chóp mũi.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
"Ai vậy?"
Cậu cố gắng hé mắt nhìn, chỉ mơ màng nhận ra là thiếu nữ rồi nhanh chóng khép mi.
Rất ấm áp, rất hạnh phúc, rất bình yên.
Nó thế mà toát ra từ con quỷ không có nhịp đập.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Giyuu à? Một đồ đệ của lão Urokodaki nữa sao...
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Không biết tí lão sẽ phản ứng ra sao, thú vị thật.
Giyuu chẳng nhớ gì ngoài câu nói ấy, mỗi lần muốn từ bỏ, câu nói ấy cứ thế văng vẳng bên tai.
Urokodaki Sakonji
Urokodaki Sakonji
....
Sakonji nhận lấy Giyuu từ tay nó, hoàn toàn im lặng.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Cảm ơn cái coi.
Urokodaki Sakonji
Urokodaki Sakonji
Cảm ơn.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Nghe chẳng chân thành tí nào.
Ông khuỵu xuống ôm lấy cậu bé mà thở phào.
Hiện đã nửa đêm, giờ vàng của bọn quỷ lộng hành.
Khi thấy Karen bế Giyuu đi về phía mình, trái tim ông đã lỡ đi một nhịp.
Cơ thể ông run lên.
Urokodaki Sakonji
Urokodaki Sakonji
Giyuu...
Học trò của ông, ông luôn coi như con cái trong nhà mà đối đãi đầy yêu thương.
Đằng sau cái mặt nạ trông đáng sợ ấy là gương mặt phúc hậu, ông đã từng bị không ít lũ quỷ trêu cười.
Duy chỉ Karen lại rất thích thú.
Cả hai quen biết nhau đã từ rất lâu về trước, từ khi Sakonji chỉ mới bập bẹ tập đi đã thấy nó lởn vởn quanh mình rồi.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Trông coi lũ trẻ nhà ông cẩn thận đi.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Chưa đủ tuổi thi Sát Hạch mà đã hẹo là điềm gở lắm.
Urokodaki Sakonji
Urokodaki Sakonji
Ừ.
Urokodaki Sakonji
Urokodaki Sakonji
Dù sao ta cũng cảm ơn ngươi.
Sakonji đứng dậy nhìn nó rất lâu.
Karen mỉm cười.
Không nói gì nhưng tựa như rất thân quen.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Có dịp sẽ ghé qua nhà ông.
Urokodaki Sakonji
Urokodaki Sakonji
Rất hoan nghênh.
Đằng sau lớp mặt nạ, Sakonji hiếm hoi khẽ mỉm cười.
.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Sư phụ! Là người đã đưa con về sao?
Giyuu hôm sau đã hoàn toàn khoẻ mạnh, thật kì lạ, đêm hôm ấy cậu thảm không tưởng thế mà sao giờ lạnh lặn thế?
Sakonji đang bỏ củi vào bếp nghe học trò hỏi liền khựng lại.
Urokodaki Sakonji
Urokodaki Sakonji
Không.
Urokodaki Sakonji
Urokodaki Sakonji
Người cứu trò là người khác, một người bạn của ta.
Giyuu có chút khó hiểu.
Giọng nói cùng điệu bộ của sư phụ hoàn toàn bán đứng câu nói của ông.
Đó hẳn là một người rất thân thiết và quan trọng.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
"Vậy sao trước giờ người chưa từng nhắc tới?"
Kí ức của cậu bé 9 tuổi cứ thế tạm kết thúc tại đây.
***************
Rengoku Kyojuro
Rengoku Kyojuro
Karen - channnn..!!
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hửm?
Karen đang ngồi trước hiên nhà của trụ cột Rengoku.
Nghe thấy tiếng gọi, cô quay đầu.
Rengoku Kyojuro
Rengoku Kyojuro
NovelToon
Rengoku Kyojuro
Rengoku Kyojuro
Hôm nay nàng thật hào nhoáng!
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
NovelToon
Outfits của nu9.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Quá khen.
Thật kì lạ, một Trụ Cột và một Thượng Huyền?!
Tại sao Rengoku lại trông có vẻ thân thiết với nó thế?
Do anh ta vẫn chưa biết thân phận của nó?
Hay do Karen ngụy trang làm một con người quá hoàn hảo?
Rengoku Kyojuro
Rengoku Kyojuro
Đi chơi! Đi chơi!
Rengoku Kyojuro
Rengoku Kyojuro
Hôm nay hào nhoáng vậy thì phải đi chơi thật hào nhoáng.
Hideyoshi Karen/ Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai
Được rồi giảm volume đi.
Ôi một chàng trai ồn ào.
Karen cứ thế bị Rengoku kéo đi, hình ảnh chốc lại quay về những ngày anh còn nhỏ.
Có một cô "người hầu" luôn bên cạnh chăm sóc anh.
"Rengoku -san."
Như chiếc đuôi nhỏ luôn bám theo anh vậy.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play