Chapter 5

Một thế giới hoàn toàn xa lạ.
Nơi có những toà nhà cao chọc trời và cả những thứ tân tiến mà nó chưa bao giờ nhìn thấy.
Một con nhãi 15 tuổi giữa nơi đất khách quê người.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hm....
Nó bỗng dưng xuyên không, linh hồn nhập vào xác của một cô nhóc đang còn là học sinh Trung học.
Nhìn cả cơ thể chi chít vết thương là hiểu.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Bị bạo lực gia đình hoặc học đường nè, chắc cú luôn.
Vết thương trên người nó nhanh chóng lành lại, đầu gối thì nát, chân thì gãy, tay thì rạn, mặt thì bị hủy nhan.
Đen không thể kể hết.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
*Chậm chạp ngồi dậy*
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
...
Một loạt kí ức tào lao bí đao truyền qua não nó, Karen tặc lưỡi.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Đúng thật...
Thân chủ này chỉ có tên là trùng với biệt danh của nó- Kurai.
Không họ, cha mẹ không rõ, không người thân, chỉ có một người bạn nhưng người đó lên cấp 2 thì chuyển trường.
Và tèn ten, thành quả là đây, lên cấp hai nó không những bị tẩy chay là mồ côi, nó còn bị bạo lực học đường và bị quấy rối tình dục bởi thầy giáo của mình.
Bù lại, nó có một người ông nuôi, yêu thương nó vô cùng, biết nó bị bạo lực học đường nên cầm dao đến nhà trường đòi công bằng.
Ấy thế đời trái ngang lại bị hiệu trưởng lẫn ông thầy quấy rối nó đuổi về.
Xong nó bị đình chỉ học, và giờ là bị đánh hội đồng đến chết.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
"May chưa hiếp dâm..."
Nó đứng dậy, bộ quần áo rách tươm chỉ còn vài ba mảnh vải với mùi hôi thối bốc lên khiến nó khó chịu.
Karen búng tay, làm bản thân trở nên tàn hình rồi lẻn vào một quán đồ, lấy tạm một bộ đồ đồng phục thủy thủ rồi vào nhà tắm công cộng tắm rửa.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
...
Nhìn bản thân trong gương, nó xuýt xoa.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hèn gì bị nhắm đến, mặt mũi cũng ok phết.
Và rồi dựa vào kí ức của nguyên chủ, nó đi về "nhà".
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
"Vừa lạ lẫm, lại vừa thân quen..."
Ít nhiều, nó vẫn bị ảnh hưởng bởi thể xác của nguyên chủ.
???
???
Kurai...Là cháu đúng không?
Nó cứ đứng chần chừ mãi trước ngôi nhà xập xệ cho đến khi ông của nguyên chủ bước ra.
Một người gầy gò và ốm yếu.
???
???
Kurai!
Ông ôm lấy nó, vừa ôm vừa vỗ lưng nó, nước mắt rơi lả chả.
???
???
Cháu đã đi đâu vậy...? Ông tìm cháu đã gần một ngày rồi...
???
???
Bọn chúng có làm gì cháu không...? Người cháu gầy quá...
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Cháu không sao...
Nó miễn cưỡng đáp lại trước gương mặt đau đớn của ông lão.
Tiếng nói như xé lòng, cả sự lo lắng kia thật khiến người ta đau xót.
Đáng tiếc, người cháu thật sự của ông đã... chết rồi.
Nayukime Fujiyama
Nayukime Fujiyama
Kurai, cháu đói rồi đúng không? Nào nào, cháu ngoan của ông, ông nấu canh rong biển và cả khoai hầm mà cháu thích nhất đấy, nhanh nhanh vào nhà nào, trời ngoài này lạnh lắm.
Ông cứ nói một hơi thật nhanh, cứ như sợ nó phải gánh thêm một giây chịu khổ, ông dỗ nó, ánh mắt dịu dàng và xót xa.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
...
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
"Phải báo đáp ông thật tốt..."
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Dạ...
Ông dắt tay nó vào nhà.
Người ông rõ ràng chỉ một lớp áo mỏng, thế mà ông lại lấy áo len và chăn bông đắp cho nó, để nó ngồi trên giường cạnh đống than còn hơi ấm.
Ông đưa bánh bao, canh rong biển, khoai hầm và cả sữa nóng đến.
Toàn món khoái khẩu của nguyên chủ, riêng nó thì không.
Nayukime Fujiyama
Nayukime Fujiyama
Kurai, cháu ăn nhiều vào, mấy hôm đình chỉ học, cháu ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, ông đi bán con chó mua cho cháu thật nhiều đồ ngon.
Nayukime Fujiyama
Nayukime Fujiyama
Cháu đợi hết một tuần bị đình chỉ sẽ đi với ông đến trường của cháu mà lấy giấy học bạ, ông cháu mình đi chỗ khác học.
Nayukime Fujiyama
Nayukime Fujiyama
Ngày mai ông lại lên trường đòi công bằng cho cháu, ông đã gửi đơn kiện rồi, cháu cứ yên tâm.
Trời lạnh nhưng ông chỉ mặc lớp áo mỏng ngồi trên ghế, nhẹ nhàng vỗ tay nó, dỗ nó như trẻ con.
Kurai cứ im lặng, nước mắt sinh lí lại sụt sùi.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
"Mẹ nó, đợi ta kiếm được Nhật Luân Kiếm, ta chắc chắn sẽ san bằng cả cái trường chó má kia!!"
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Ông, ông đừng lo, cháu không sao.
Kurai cười dịu dàng nắm lấy tay ông, ông Fujiyama thấy thế không nhịn được, khoé mắt đỏ lên.
Fujiyama đời này chưa từng nợ ai, chỉ nợ cháu mình thật nhiều lỗi.
Nayukime Fujiyama
Nayukime Fujiyama
*Kéo cổ áo lên lau nước mắt*
Cháu gái ông người trầm tính, lại hướng nội, không thích bày tỏ với ai, cũng chỉ biết giấu đi buồn đau mà sống như thể chưa có gì xảy ra.
Người nó gầy nhom, chỉ toàn sẹo, mái tóc đen thướt tha ngày nào đã bị cắp lỏm chỏm.
Khắp mặt cũng chỉ toàn vết thương.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
-> Không chữa hết, chừa lại một ít để đỡ nghi ngờ.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
"Nhật Luân Kiếm...."
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
"Quỷ Duật Khương..."
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
"Toàn bảo bối của mình..."
Nó vừa ăn vừa ngơ ngẩn nghĩ đến.
Một con quỷ như nó mà ăn chay thì không ổn.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Trước hết phải giết bọn người ở trường học cũ đã...
.
.
.
Nửa đêm, nó tạo ra một phân thân để đề phòng, còn nó thì leo qua cửa sổ nhảy vọt đi.
Ở trường học, nó lén mò mẫm ra một đống tài liệu đen, trốn thuế, vơ vét tiền của học sinh và cả tá thứ bẩn thỉu khác.
Nó sao chép lại rồi cầm bản gốc đi nộp cho toà án kèm theo đơn kiện.
Còn lại chụp và dùng thông tin nặc danh đăng lên mạng xã hội.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Có địa chỉ của từng giáo viên bộ môn luôn...
Nó cầm đống hồ sơ lên.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Đầu tiên là bọn ranh dám đánh nguyên chủ.
Karen phút chốc dịch chuyển tức thời đến từng nhà của chúng, để bọn nít ranh dần chết mòn trong giấc mơ tựa như thật.
Chúng chết với những gì chúng sợ hãi, cứ thế đến tận sáng mai mới chết hẳn.
Còn lão dê già? Nó chậm rãi chặt gân, tứ chi, cạo đầu, móc mắt, chặt "của quý" và quay clip lại rồi phô trương đăng trên mạng xã hội.
Nó trả thù từng chút một, tuyệt đối, không chừa ai.
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
Hideyoshi Karen/ Kurai/ Nayukime Kurai
...
Xong việc, nó với cơ thể bốc mùi đi tắm rửa thay đồ ở nhà tắm công cộng.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play