Chương 2(Hiện tại): Gặp lại
Sau đó, tôi ổn định hơn. Lao đầu vào học như một cỗ máy với mục địch sẽ quên được em. Tôi cứ nghĩ làm vậy tôi sẽ vơi nỗi nhớ em rồi quên em đi. Nhưng tôi đã sai! Tôi không quên được em mà còn yêu em nhiều hơn...
Tốt nghiệp cấp 3, tôi lên tiếp quản tập đoàn thay cha như đã giới thiệu. Thời gian đầu chẳng mấy ai ủng hộ tôi, họ chỉ toàn chê bai tôi. Nhưng, nhờ sự nỗ lực của mình, tập đoàn từ vị trí thứ nhất thành phố đã vươn lên đừng đầu cả nước và đang bước từng bước tiến lên trong bảng xếp hạng thế giới. Tôi cũng nhận được sự ủng hộ, công nhận cho tài năng của tôi vào năm tôi 20 tuổi.
Tôi thầm nghĩ, nếu càng nổi tiếng, xuất hiện nhiều trên các trang mạng, báo chí em sẽ thấy tôi nhiều hơn. Tôi cố gắng thành công là để em thấy tự hào về tôi. Tôi thành công, những cuộc phỏng vấn riêng được diễn ra. Những lần đó, tôi đều nhắc đến em, muốn em biết tôi vẫn còn rất yêu em, rất nhớ em. Có lần tôi còn nói thẳng ở cuộc phỏng vấn, tôi nói xin em...xin em hãy về lại bên tôi!
Quả thật, ông trời không để ai thiệt thòi.
Vào một ngày cuối hạ sau 5 năm- 22 tuổi, tôi gặp lại em!
Minh Hoàng
/đang ngồi trên xe/
Minh Hoàng
Cậu đi kiểu gì đấy?❄️
Nhân vật phụ
Dạ, xin lỗi chủ tịch! Có một cô gái đi ngang xe ta, tôi phanh không kịp chắc...
Minh Hoàng
/ngước mặt lên/
Minh Hoàng
/nhìn cô gái đó/
Minh Hoàng
Tìm được em rồi!
Minh Hoàng
/đi đến trước em/
Tuyết Anh
Tôi xin lỗi...tại tôi qua đường mà không để ý. Xin lỗi nhiều ạ/cúi mặt xuống/
Minh Hoàng
Em trốn tôi kĩ quá rồi đấy
Minh Hoàng
/giữ tay em lại/ Em định bỏ tôi đi lần nữa sao? Em nghĩ tôi ngu đến nỗi đánh mất em nữa à...!
Minh Hoàng
Về với tôi, được không em?
Tuyết Anh
Anh vẫn còn thích em...
Minh Hoàng
Tôi yêu em rồi!/nhìn thẳng vào mắt em/
Minh Hoàng
Về với tôi...Nhé?
Tuyết Anh
Em xin lỗi... chúng ta---
Minh Hoàng
CHÚNG TA CÓ THỂ!
Minh Hoàng
/kéo em lên xe/
Tuyết Anh
Aaa...đau tay em, anh kéo đau quá
Nhân vật phụ
Chủ tịch, cô này là...
Minh Hoàng
Vợ tôi! Cậu lắm chuyện nhỉ, lo lái xe đi. Tôi chưa tính chuyện cậu đi suýt nữa đâm phải vợ tôi đâu, ở đó mà nói nhiều!
Nhân vật phụ
Xin lỗi chủ tịch!
Nhân vật phụ
"chủ tịch khó ưa có vợ từ lúc nào thế không biết"
Minh Hoàng
CÒN KHÔNG MAU LÁI XE?
Nhân vật phụ
À dạ.../lái xe/
Minh Hoàng
/nhìn sang bên cạnh thấy em đang cúi mặt xuống/
Minh Hoàng
Em sao thế? Từ nãy đến giờ không nói gì cả
Minh Hoàng
/đưa mặt em đối diện mặt mình/
Minh Hoàng
Sao lại khóc rồi? Ai làm gì em
Minh Hoàng
/lau nước mắt cho em/
Minh Hoàng
Tôi làm gì khiến em không vui à?
Tuyết Anh
Nãy anh quát em ạ...
Minh Hoàng
Tôi quát lúc nào chứ
Tuyết Anh
/nhìn anh đầy uất ức/
Tuyết Anh
Rõ ràng...rõ ràng lúc nãy anh quát thẳng vào mặt em còn gì nữa
Tuyết Anh
Đã thế lại còn kéo tay em làm em đau nữa...
Minh Hoàng
Thôi được rồi, tôi xin lỗi. Ngoan, nín đi
Tuyết Anh
Hứ/quay mặt ra bên ngoài/
Minh Hoàng
/xoa cổ tay em/
Minh Hoàng
Xin lỗi vì đã làm em đau...
Hôm đó, lòng tôi vui như mở hội. Sau 5 năm dài đằng đẵng, sau 5 năm tôi tìm em khắp nơi. Sau 5 năm tôi nhớ em đến phát điên...ngày hôm nay, một ngày cuối hạ, tôi đã tìm được em!
Tôi tự nhủ, lần này tôi sẽ giữ em thật chặt bên mình. Không để em có cơ hội bỏ đi thêm một lần nào nữa!
Minh Hoàng
/mở cửa xe cho em/ Xuống xe thôi
Minh Hoàng
/nắm tay em vào công ty/
Minh Hoàng
/quay lại nhìn em/ Em ngại sao?
Tuyết Anh
Anh nói ít thôi...
Tuyết Anh
Dẫn em đến đây làm gì ạ?
Minh Hoàng
Đến để tôi nhìn em cho đỡ nhớ
Tuyết Anh
Anh cũng sến quá nhỉ
Tuyết Anh
Không biết nói mấy lời này với bao nhiêu cô rồi/bộ mặt hờn dỗi/
Tuyết Anh
Có quyền gì để ghen, em với anh chẳng là gì mà em có quyền ghen cả...
Minh Hoàng
Tôi chỉ ngọt ngào, nhẹ nhàng với mỗi mình em thôi đấy em bé ạa!
Tuyết Anh
Ai thèm làm vợ anh chứ
Nhân vật phụ
'ê nhỏ đó là ai mà đi cùng chủ tịch vậy m'
Nhân vật phụ
'eo nhìn quê mùa thật sự'
Nhân vật phụ
'chắc người mới, không biết chủ tịch dẫn bao cô đến đây rồi'
Nhân vật phụ
'chắc yêu vì tiền rồi'
Tuyết Anh
/rút tay khỏi tay anh/
Minh Hoàng
/nhìn sang em rồi nhìn sang đám nhân viên kia/
Minh Hoàng
Đây là nơi làm việc chứ không phải nơi để mấy cô buôn chuyện phiếm lung tung đâu
Minh Hoàng
Nói lớn nói bé với nhau lại còn nói xấu vợ tôi! Các cô hình như chán nơi này rồi nhỉ
Nhân vật phụ
Em xin lỗi chủ tịch
Minh Hoàng
Xin lỗi vợ tôi, xin lỗi tôi có ích gì?
Nhân vật phụ
Xin...xin lỗi phu nhân
Minh Hoàng
Đi thôi, vào phòng làm việc của tôi/đưa tay ra/
Tuyết Anh
Em tự đi được, không phiền đến anh đâu ạ
Minh Hoàng
Tôi thích được em làm phiền mà. Em có đưa tay tôi dắt đi không hay để tôi bế em?
Tuyết Anh
Có là gì của nhau đâu mà anh làm thế chứ
Minh Hoàng
Xem ra em bé muốn danh phận sao
Tuyết Anh
Không... không phải
Tuyết Anh
Anh đi mà cho mấy cô anh dẫn đến đây danh phận ấy
Minh Hoàng
Thôi đi vào phòng làm việc của tôi nào/kéo em đi/
Minh Hoàng
Em lại sofa ngồi đi, tôi lấy sữa cho em/rời đi/
Tuyết Anh
/nhìn xung quanh phòng/
Tuyết Anh
Hửm.../tiến gần đến/
Tuyết Anh
/cầm khung ảnh lên/
Minh Hoàng
Em làm gì thế HẢ!
Tuyết Anh
/giật mình làm rơi khung ảnh/
Tuyết Anh
Em...xin lỗi, em không cố ý
Tuyết Anh
Em dọn ngay đây ạ...em sẽ đền cái khác cho anh
Tuyết Anh
/cúi xuống nhặt mảnh vỡ/
Minh Hoàng
/cầm lấy tay em/
Minh Hoàng
/dùng áo của mình thấm máu cho em/
Minh Hoàng
/lấy băng cá nhân dán cho em/
Tuyết Anh
/lủi thủi ra sofa ngồi/
Minh Hoàng
/đi đến chỗ em/
Tuyết Anh
Xin lỗi vì lỡ làm hỏng mất đồ của anh.
Tuyết Anh
Chắc khung ảnh đấy quan trọng với anh lắm đúng không...
Tuyết Anh
Em sẽ đền cho anh cái khác
Tuyết Anh
Em sẽ đi làm kiếm tiền rồi mua đền cho anh mà...
Minh Hoàng
/quỳ xuống trước mặt em/
Minh Hoàng
Nó quan trọng, nhưng không bằng em/lau nước mắt cho em/
Minh Hoàng
Với cả cái đó là do một người bạn tặng tôi thôi, tôi thấy đẹp nên để trưng ở đó
Minh Hoàng
Nó vỡ rồi thì thôi, không cần đền cho tôi đâu
Tuyết Anh
Anh giận em không ạ?
Minh Hoàng
Có, tôi giận em
Tuyết Anh
Dạ...thế em không phiền anh nữa. Em xin phép ạ/định rời đi/
Minh Hoàng
/kéo em vào lòng/
Minh Hoàng
Em bé ngốc! Tôi giận em vì em làm tay em bị thương cơ mà, chứ có phải cái khung ảnh đâu
Minh Hoàng
Tôi yêu em chứ không yêu khung ảnh. Người tôi yêu hậu đậu làm mình bị thương ở tay khiến tôi xót lắm. Nên lần sau em cẩn thận hơn nhé...
Minh Hoàng
Da mặt em dạo này mỏng nhỉ, mới thế thôi mà đã đỏ như trái cà chua rồi
Tuyết Anh
Dỗi! Đi ra kia/quay mặt vào tường/
Minh Hoàng
Ơ...tôi mới trêu tí thôi mà
Tôi thề, lúc ấy em đáng yêu cực. Như em bé vậy. Đúng rồi, em là em bé của tôi mà.
Tuyết Anh
Tôi không phải trò đùa của anh...!!
Minh Hoàng
"nghịch ngu rồi"
Minh Hoàng
/đi ra khỏi phòng/
Tuyết Anh
Không thèm dỗ luôn...
Tuyết Anh
Thế mà bảo yêu mình, tên đáng ghét nhà anh!! Ghét ghét
Nhân vật phụ
À...cô có biết chủ tịch đi đâu không ạ
Nhân vật phụ
Wtf, từ bao giờ chủ tịch cho phụ nữ vào phòng làm việc của chủ tịch vậy
Nhân vật phụ
Nhân viên nữ trong công ty muốn nộp tài liệu này kia phải gửi qua trợ lí
Nhân vật phụ
Thế mà hôm nay lại có cô gái nào ngồi trong đấy
Phải! Từ khi tôi nhậm chức, phòng làm việc của tôi không một cô gái nào được phép bước vào. Mẹ tôi thì không bàn tới rồi.
Riêng em, em là ngoại lệ của tôi. Mọi điều tôi cấm đều trừ em ra. Em là ngoại lệ, là ánh dương, là sự sống, là tất cả của tôi.
Tuyết Anh
Anh...bỏ mình đi thật à/rưng rưng/
Minh Hoàng
Em bé ơi/mở cửa đi vào/
Minh Hoàng
Ơ, sao lại khóc rồi/chạy đến chỗ em/
Minh Hoàng
/quỳ trước mặt em/
Minh Hoàng
Nói tôi nghe, sao em khóc
Tuyết Anh
Em sợ...sợ anh bỏ em...hic
Tuyết Anh
Em không giận dỗi nữa đâu...anh đừng bỏ em
Minh Hoàng
Tôi không bỏ em đâu, nín đi nào
Minh Hoàng
Em cứ thoải mái giận dỗi, tôi sẽ dỗ
Tuyết Anh
Lúc nãy...anh đi đâu thế ạ
Minh Hoàng
Tôi đi mua bánh để dỗ em bé
Tuyết Anh
Bánh áa/đẩy anh ra/
Tuyết Anh
/xoè tay/ Đâu đâu bánh của em đâu ạ
Minh Hoàng
/lau nước mắt cho em/
Minh Hoàng
Nghe thấy bánh là sáng mắt liền
Minh Hoàng
Tôi sẽ cho em nhưng mà cho tôi nói chuyện với em một chút nhé
Minh Hoàng
Nói thế nào nhỉ...
Minh Hoàng
Thật ra, từ lần đầu tiên gặp em cho đến tận bây giờ tôi vẫn chưa ngừng thích em. Tình cảm của tôi dành cho em ngày một lớn dần. Suốt 5 năm qua, tôi tìm kiếm em khắp nơi, nhớ em đến phát điên lên. Vì em không còn ở bên cạnh tôi nữa, tôi trở thành một con người hoàn toàn khác. Lạnh lùng và gai góc hơn
Minh Hoàng
Cái ngày đầu đông năm ấy khiến tôi nhớ mãi. Đó là ngày em nói thích tôi cũng là ngày tôi đánh mất em. Tôi không biết ngày đó là ngày vui hay buồn nữa.
Minh Hoàng
Thật lòng mà nói, em chẳng khác gì ánh dương, sự sống của tôi cả. Không có em thế giới trong mắt tôi chỉ toàn màu đơn sắc nhàm chán thôi.
Minh Hoàng
Tôi yêu em nhiều lắm, cho tôi cơ hội nhé?
Minh Hoàng
Em đừng quan tâm đến môn đăng hộ đối gì đó nữa. Hãy quan tâm đến cảm xúc, tình cảm của em dành cho tôi ấy.
Minh Hoàng
Em chỉ cần yêu tôi thôi, mọi thứ để tôi lo, nhé?
Comments