Chương 6: Đồ ăn sáng bất đắc dĩ

Vừa hay khi cô lướt xuống phần bình luận lại phát hiện có khá nhiều fan chúc mừng cô, họ đều là những người theo dõi truyện của cô từ lúc cô còn học lớp 10 mới chập chững viết cơ.

"Tiểu Linh nhà chúng ta mãi đỉnh! Tiếp tục phát huy nhé bé yêu của chị!”

..

"Biết thế nào tác phẩm của Tiểu Linh Cầm nhà tôi sẽ lọt top giành giải, mãi ủng hộ em đó baby.” 

..

"Đã đọc, vô cùng xứng đáng.”

Tuy là viết truyện và tham gia cuộc thi hàng năm đều có một phần vì tiền nhưng cô rất tâm huyết với những đứa con tinh thần do mình tạo ra.

Nhìn thấy thành phẩm của mình được công nhận và tiếp đón từ các fan, Nhuệ Linh cười tủm tỉm trả lời từng bình luận một để cảm ơn họ, cô đặc biệt ghi nhớ những tài khoản đã bình luận truyện của cô lâu năm, họ đều là những người bạn tuyệt vời đã ủng hộ con đường viết lách của cô đó.

__

"Dạo này con thấy chị Nhuệ Linh cứ hay ra ngoài vào sáng sớm, tối mới về nhà, đã vậy còn hay mua đồ bên ngoài về ăn. Con nghĩ chị ấy có lẽ đã ngã vào lòng một anh nào đó rồi.” Hứa Mộng Mộng thấy Nhuệ Linh ra khỏi cửa đã không kìm được mà rù rì với bà Đan Thanh.

Không cần đến Hứa Mộng Mộng nói thì bà ấy đã để ý cô từ lâu, sáng sớm ra ngoài và rồi tối chập mới về đến, bà đều sẽ len lén nhìn camera.

Với tính cách của bà Đan Thanh, dĩ nhiên bà đã không thích cô nay lại càng thêm tăng.

Mà Nhuệ Linh lại đang vô cùng tận hưởng giờ làm việc của mình, cô sẽ không phải trưng ra nụ cười cứng nhắc trước mặt Hứa Mộng Mộng và cha mẹ, cũng sẽ không phải nghe Hứa Dục Thành nói châm nói chọc.

Cô bê phần burger đến nơi của vị khách bàn số 7, cảm ơn ông ấy rồi quay lại quầy. 

Giấc sáng bình thường sẽ chỉ lác đác người mua nên cô có thể nghỉ ngơi thêm một chút, lướt điện thoại xem bình luận của truyện. 

Cánh cửa kính mở ra, dáng người cao ráo của anh che đi ánh sáng bên ngoài tạo nên cái bóng đổ về phía trước. Trong không gian mà chỉ có tiếng nhai nuốt của thực khách thì tiếng cửa mở đương nhiên lọt vào tai Nhuệ Linh. 

Thấy anh, cô nở nụ cười công nghiệp: "Chào anh Chu.”

Chu Mạc Thanh: "Chào.”

Anh tiến thẳng vào quầy bếp, đặt chiếc túi đeo chéo trên người xuống bàn rồi lay hoay làm đồ ăn. Cô không ngạc nhiên, thi thoảng anh vẫn sẽ ghé qua tự làm một phần thức ăn, vẫn sẽ thanh toán, sau đó sẽ phụ quán một tiếng rồi mới cầm chỗ thức ăn đó rời đi.

Tiệm lúc này đang vắng nên Nhuệ Linh nằm dài ra lướt weibo, sau đó lại chuyển qua douyin xem một lúc giải trí, đúng lúc này bụng cô lại phát ra một âm thanh vô cùng ngượng ngùng.

'Rột rột.’

Bụng Nhuệ Linh giờ đang rỗng tuếch vì cô chưa nạp gì vào người từ sáng, cứ kệ một chút liền hết thôi, cô quen rồi.

Nhưng trôi qua mới có một phút mà bụng cô đã réo tận mười lần, không gian của quán không đặc biệt yên tĩnh nhưng không xô bồ ồn ào, tiếng bụng reo của Nhuệ Linh lọt vào tai anh.

Nhầm sao? Sao anh nghe thấy tiếng gì ấy nhỉ?

Càng nghe anh lại càng chắc chắn âm thanh đó phát ra từ trên người Nhuệ Linh, nhìn xuống lại thấy cô đang dùng cánh tay đè mạnh xuống bụng dưới anh liền hiểu ra.

Không hiểu sao anh lại cảm thấy hơi khó chịu trong lồng ngực, trong đầu ảnh nảy ra ý nghĩ sẽ làm một phần đồ ăn cho cô.

Chu Mạc Thanh nhận thức ra suy nghĩ kì lạ trong đầu mình, anh bình thường không gần nữ giới, từ lúc đẻ ra hơn 20 năm trời chưa có lấy mối tình vắt vai, cha mẹ anh còn nghi ngờ anh…bê đê.

Bởi vậy nên khi thấy bản thân có suy nghĩ quan tâm đến dạ dày của người khác, anh vội gạt phăng cái suy nghĩ ấy đi, cố gắng làm lơ mà đứng rửa bát đĩa.

Nhưng rồi chưa được bao lâu anh lại thấy dáng vẻ nhăn nhó trên gương mặt nhỏ của Nhuệ Linh, bụng reo quá lâu không lấy được món ngon liền quặn thắt đến điếng người.

Nhuệ Linh cố đè mạnh tay xuống bụng dưới, lấy nước lọc uống kìm lại nhưng vẫn không hề có suy nghĩ sẽ mua gì đó ăn.

Lúc này Chu Mạc Thanh không ngó lơ nữa mà bỏ cái ly đang rửa dang dở trên tay xuống, anh lấy phần bánh gạo đáng lẽ là mua hộ cho anh bạn mập ở kí túc xá đẩy đến trước mặt Nhuệ Linh.

"Cái này…” Nhuệ Linh không hiểu ý của Chu Mạc Thanh, nghiêng đầu thắc mắc.

Chu Mạc Thanh tặc lưỡi, ngón tay thon dài đẩy hộp thức ăn gần về người cô: "Tôi mua cho cô đấy, ăn đi, bụng cô đánh trống khua chiêng từ nãy giờ rồi đấy.” Nói xong lời cần nói anh liền tiếp tục công cuộc rửa ly.

Trong lòng anh tự nhủ, anh là lo lắng cho nhân viên trong quán, nếu cô trực tiếp ngất xỉu do đói ở đây thì việc kinh doanh buôn bán của tiệm há chẳng phải tụt dốc sao?

Hot

Comments

Ngọc Trang

Ngọc Trang

Con nhỏ e thấy ghét gì đâu mở miệng nghĩ xấu người ta trước rồi tính

2024-09-25

9

Ngọc Trang

Ngọc Trang

Những biểu hiện đó cho thấy a đã biết quan tâm lo lắng cho 1 người rồi đó, sau đó nữa sẽ là gì thì từ từ a sẽ biết

2024-09-25

7

Ngọc Trang

Ngọc Trang

Ai biểu a 20t đầu chưa có mối tình vác vai chi nên cha mẹ phải lo lắng và nghi ngờ rồi

2024-09-25

7

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Quay về quá khứ
2 Chương 2: Việc làm thêm
3 Chương 3: Khoai tây
4 Chương 4: Người cùng ca
5 Chương 5: Tiền thưởng
6 Chương 6: Đồ ăn sáng bất đắc dĩ
7 Chương 7: Không nói điểm thi
8 Chương 8: Không trách
9 Chương 9: Liên tưởng đến hạt đậu
10 Chương 10: Món quà này em sẽ nhường
11 Chương 11: Trả lại tiền
12 Chương 12: Anh cả trở về
13 Chương 13: Dáng vẻ suy sụp - Anh Chu động tâm
14 Chương 14: Lần đầu gọi tên - Anh Chu đã biết rung động
15 Chương 15: Thử tìm đối tượng khác
16 Chương 16: Anh cả đưa đi ăn tối
17 Chương 17: Có lẽ nên mua quà trả lại
18 Chương 18: Cục đá dư thừa
19 Chương 19: Chuyển đi
20 Chương 20: Anh Chu xuất hiện trong nhà?
21 Chương 21: Nấu cho Nhuệ Linh
22 Chương 22: Đến tận nơi tìm
23 Chương 23: Hối hận muộn màng
24 Chương 24: Quán bar có người gây sự
25 Chương 25: Muốn bồi thường một quán bar
26 Chương 26: Tự dưng cứ nghĩ đến
27 Chương 27: Lo lắng
28 Chương 28: Tuyệt đối không để yên
29 Chương 29: Muốn mau chóng xuất viện
30 Chương 30: Mua đồ bồi bổ
31 Chương 31: Hóa ra dâu có vị như thế
32 Chương 32: Gặp lại ở bệnh viện
33 Chương 33: Cứng người
34 Chương 34: Quan tâm bắt nguồn từ tội lỗi
35 Chương 35: Trương Đại Minh bị ép xin lỗi
36 Chương 36: Đuôi tôm được lột vụng về
37 Chương 37: Xác định yêu em
38 Chương 38: Tư vấn chuyện tình trường
39 Chương 39: Nói ra ấm ức của em gái
40 Chương 40: Quay về lấy đồ
41 Chương 41: Vĩnh viễn không tha thứ
42 Chương 42: Lạc Tiểu Linh
43 Chương 43: Đi thư giãn lại gặp âm hồn
44 Chương 44: Đòi bế giống em bé
45 Chương 45: Nhà xuất bản Doyen
46 Chương 46: Có dũng khí nắm lấy
47 Chương 47: Mạc Thanh ghen với Tống Kỳ
48 Chương 48: Buổi giao lưu
49 Chương 49: Buổi họp với công ty
50 Chương 50: Sự kì lạ liên quan tới Hứa Doanh
51 Chương 51: Ăn Tất Niên
52 Chương 52: Tỏ Tình Thành Công
53 Chương 53: Đi xem phim
54 Chương 54: Cùng anh sắm đồ
55 Chương 55: Cùng gia đình anh ăn cơm
56 Chương 56: Khúc mắc với Hứa Doanh được giải đáp
57 Chương 57: Đăng kí kết hôn
58 Chương 58: Vợ nhỏ đúng là mê người
59 Chương 59: Kết
60 Ngoại truyện
61 Giới thiệu tác phẩm mới
Chapter

Updated 61 Episodes

1
Chương 1: Quay về quá khứ
2
Chương 2: Việc làm thêm
3
Chương 3: Khoai tây
4
Chương 4: Người cùng ca
5
Chương 5: Tiền thưởng
6
Chương 6: Đồ ăn sáng bất đắc dĩ
7
Chương 7: Không nói điểm thi
8
Chương 8: Không trách
9
Chương 9: Liên tưởng đến hạt đậu
10
Chương 10: Món quà này em sẽ nhường
11
Chương 11: Trả lại tiền
12
Chương 12: Anh cả trở về
13
Chương 13: Dáng vẻ suy sụp - Anh Chu động tâm
14
Chương 14: Lần đầu gọi tên - Anh Chu đã biết rung động
15
Chương 15: Thử tìm đối tượng khác
16
Chương 16: Anh cả đưa đi ăn tối
17
Chương 17: Có lẽ nên mua quà trả lại
18
Chương 18: Cục đá dư thừa
19
Chương 19: Chuyển đi
20
Chương 20: Anh Chu xuất hiện trong nhà?
21
Chương 21: Nấu cho Nhuệ Linh
22
Chương 22: Đến tận nơi tìm
23
Chương 23: Hối hận muộn màng
24
Chương 24: Quán bar có người gây sự
25
Chương 25: Muốn bồi thường một quán bar
26
Chương 26: Tự dưng cứ nghĩ đến
27
Chương 27: Lo lắng
28
Chương 28: Tuyệt đối không để yên
29
Chương 29: Muốn mau chóng xuất viện
30
Chương 30: Mua đồ bồi bổ
31
Chương 31: Hóa ra dâu có vị như thế
32
Chương 32: Gặp lại ở bệnh viện
33
Chương 33: Cứng người
34
Chương 34: Quan tâm bắt nguồn từ tội lỗi
35
Chương 35: Trương Đại Minh bị ép xin lỗi
36
Chương 36: Đuôi tôm được lột vụng về
37
Chương 37: Xác định yêu em
38
Chương 38: Tư vấn chuyện tình trường
39
Chương 39: Nói ra ấm ức của em gái
40
Chương 40: Quay về lấy đồ
41
Chương 41: Vĩnh viễn không tha thứ
42
Chương 42: Lạc Tiểu Linh
43
Chương 43: Đi thư giãn lại gặp âm hồn
44
Chương 44: Đòi bế giống em bé
45
Chương 45: Nhà xuất bản Doyen
46
Chương 46: Có dũng khí nắm lấy
47
Chương 47: Mạc Thanh ghen với Tống Kỳ
48
Chương 48: Buổi giao lưu
49
Chương 49: Buổi họp với công ty
50
Chương 50: Sự kì lạ liên quan tới Hứa Doanh
51
Chương 51: Ăn Tất Niên
52
Chương 52: Tỏ Tình Thành Công
53
Chương 53: Đi xem phim
54
Chương 54: Cùng anh sắm đồ
55
Chương 55: Cùng gia đình anh ăn cơm
56
Chương 56: Khúc mắc với Hứa Doanh được giải đáp
57
Chương 57: Đăng kí kết hôn
58
Chương 58: Vợ nhỏ đúng là mê người
59
Chương 59: Kết
60
Ngoại truyện
61
Giới thiệu tác phẩm mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play