Chương 17: Có lẽ nên mua quà trả lại

Có vẻ anh ta đã đặt sẵn, vừa đến nói tên ra thì nhân viên liền dẫn cả hai đi sâu vào trong tiệm, xuyên qua những cặp đôi trẻ và các hộ gia đình đang ăn tối đông vui.

Căn phòng này là phòng vip có sẵn điều hòa và đồ ăn được bày biện ngon mắt trên bàn tròn kính.

Cô ngồi đối diện với anh ta, thứ cô để ý ngay khi mới ngồi vào bàn là đĩa khoai tây chiên lớn nằm ở bên chỗ anh. Mắt cô dán vào cái đĩa đó nhưng vẫn kìm nén để gắp một miếng cá cho vào chén mình.

Hứa Doanh đứng dậy, nhấc chiếc đĩa khoai tây đó thay vào món cá chiên ở trước mặt cô rồi lại ngồi xuống.

Nhuệ Linh hí hửng gắp thanh khoai tây giòn tan cho vào miệng mình, mí mắt cong cong không giấu được sự vui vẻ, cô ấy à, chỉ cần được ăn món mình yêu thích sẽ cười như đứa trẻ lên ba ấy.

Mà đối với người làm anh như Hứa Doanh, nhìn em gái ăn ngon thì cũng cảm thấy no, anh cố tình gọi nhiều khoai tây cho cô chứ anh nào có thích ăn. Món trên bàn để ý kĩ đều sẽ là món Nhuệ Linh thích ăn.

"Em có ý định ở riêng không?” Hứa Doanh từ tốn đặt đũa xuống.

Cô nuốt miếng thức ăn trong miệng, điềm đạm nói: "Em đang tìm, có lẽ trước nhập học sẽ dọn đi.”

Hứa Doanh ồ một tiếng, thanh âm ngắn lại nhẹ bẫng, điều này nằm ngoài dự đoán của anh bởi kiếp trước đến năm 2 đại học Nhuệ Linh mới ra ở riêng. Có lẽ do anh quay về quá khứ nên mới có tình trạng này.

"Đã có tiền chưa? Anh ứng cho em một khoản, sau này trả lại hay không cũng được.”

Động tác nhai của cô chậm lại, nuốt ực xuống, cô lắc đầu: "Em có rồi, anh không cần tốn kém.”

Hứa Doanh trầm mặc, em gái của anh ở kiếp trước hay kiếp này sao lại đều hiểu chuyện như vậy?

Anh không cần cô hiểu chuyện.

"Nếu sau này có việc cần giúp, anh sẵn sàng giúp đỡ em. Chúng ta là người nhà, không cần khách sáo.”

Hai từ ‘người nhà’ đối với cô xa xỉ lắm, ai cũng nhận là người nhà của cô nhưng có mấy ai là người cùng một nhà thực sự với cô, hay là cô chỉ đang cô đơn trong chính vùng an toàn do bản thân vẽ ra?

Cô khuấy nhẹ chén soup ấm, cười nhạt: "Vâng, em biết rồi.”

"Ừm, ăn đi, anh thấy em gầy quá mức rồi đấy.” Hứa Doanh đổi một đôi đũa khác gắp thịt cho cô, tuy vậy động tác vẫn khá ngượng nghịu.

Cô không từ chối miếng thịt anh gắp, từ tốn ăn nó, mỉm cười cho có lệ: " Cảm ơn anh.”

Sau khi dùng bữa xong, Hứa Doanh lái xe đưa cô về nhà, mắt thấy cô đã bước xuống xe, đóng cửa chuẩn bị rời đi, anh liền đi đến cốp sau xe lấy ra hai chiếc túi giấy thương hiệu.

Anh đặt nó lên tay Nhuệ Linh: “Con gái lớn rồi ăn diện một chút rất tốt, lên phòng mặc thử đi, anh mua hai bộ theo dáng người phỏng đoán có thể không được chính xác lắm.”

Thương hiệu in trên túi giấy không phải dạng bình thường, giá cả đương nhiên không rẻ, cô không muốn nhận cho lắm, nhận đồ miễn phí khiến cô cảm giác mình như đang mắc nợ, cô không có tiền để mua quà trả lại cho anh.

Cô đưa hai túi giấy lên muốn trả cho anh nhưng anh lại lách người đi về phía ghế lái, ngồi vào ghế lái rồi anh mới nói: "Anh mua cho em, em không nhận thì anh cũng không mặc được, như vậy không phải có hơi phí nhỉ?”

Anh cứng đầu quá đấy, cô hết cách chỉ có thể cảm ơn người ta rồi đi vào nhà, nhưng phải công nhận quần áo anh mua rất hợp style của cô. Không phải những bộ cánh quá đỗi hồng phấn mà nó mang chút hơi thở cá tính.

Để bộ đồ hoàn chỉnh lên tấm đệm giường, chiếc áo sơ mi trắng ôm phối bèo kết hợp theo chân váy hai dây phong cách Hàn Quốc màu đen. Kế bên là áo sweater tay dài cổ cao màu be và đen trơn cùng hai chiếc quần baggy jean.

Có lẽ anh ta tùy ý mua theo lời tư vấn của nhân viên cửa hàng rồi.

Vừa hay mặc lên lại vừa người, cô khá ưng ý mấy cái này, có điều nhận không hơi kì cục, cả hai lại chả phải anh em thân thiết gì nhau. Hay cô cố kiếm thêm chút tiền mua gì đó cho anh ta?

Nghĩ một chút chợt nghĩ ra nếu tặng một món quà nhân dịp Giáng Sinh chắc vừa hay ổn. Từ giờ đến giáng sinh còn khoảng gần 4 tháng, cô ăn uống tiết kiệm chút, viết bản thảo nhiều hơn một chút vẫn có thể mua một món quà trả lại cho người ta.

Quyết định vậy đi, giờ Nhuệ Linh phải đi ngủ đây, giờ thì cũng không quá trễ đâu nhưng tối hôm qua cô đã không ngủ rồi, hôm sau đi xem căn hộ mà ngủ quên thì không xong đâu.

Vừa nhảy lên giường được một chút Nhuệ Linh đã lăn ra ngủ say, mắt nhắm nghiền, hàng lông mi cong sau một ngày dài đã được khép lại, dáng vẻ ngủ ngon của cô lại yên bình biết bao.

__________

Hot

Comments

Ngọc Trang

Ngọc Trang

Thì ra a đây muốn bù đắp cho cô e gái vì kiếp trước quá đuỗi bất hạnh k có tình cảm của người thân, lần này trùng sinh lần nữa a muốn cho cô e gái của mình có được sự quan tâm cũng như những điều tốt đẹp nhất

2024-09-25

10

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Nhuệ Linh hiền lành và hiểu chuyện tới đáng thương luôn ấy. Nhưng chính bởi tính cách tốt đẹp này mà sau này cô gái nhỏ sẽ gặp phúc lớn thôi.

2024-09-24

12

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Ông anh cả ngày rất hiểu cô em gái nhỏ. Sau này cũng có thể sẽ được Nhuệ Linh mở lòng coi là người thân đầu tiên nhỉ, và cũng có thể là người thân duy nhất được NL mở lòng.

2024-09-24

13

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Quay về quá khứ
2 Chương 2: Việc làm thêm
3 Chương 3: Khoai tây
4 Chương 4: Người cùng ca
5 Chương 5: Tiền thưởng
6 Chương 6: Đồ ăn sáng bất đắc dĩ
7 Chương 7: Không nói điểm thi
8 Chương 8: Không trách
9 Chương 9: Liên tưởng đến hạt đậu
10 Chương 10: Món quà này em sẽ nhường
11 Chương 11: Trả lại tiền
12 Chương 12: Anh cả trở về
13 Chương 13: Dáng vẻ suy sụp - Anh Chu động tâm
14 Chương 14: Lần đầu gọi tên - Anh Chu đã biết rung động
15 Chương 15: Thử tìm đối tượng khác
16 Chương 16: Anh cả đưa đi ăn tối
17 Chương 17: Có lẽ nên mua quà trả lại
18 Chương 18: Cục đá dư thừa
19 Chương 19: Chuyển đi
20 Chương 20: Anh Chu xuất hiện trong nhà?
21 Chương 21: Nấu cho Nhuệ Linh
22 Chương 22: Đến tận nơi tìm
23 Chương 23: Hối hận muộn màng
24 Chương 24: Quán bar có người gây sự
25 Chương 25: Muốn bồi thường một quán bar
26 Chương 26: Tự dưng cứ nghĩ đến
27 Chương 27: Lo lắng
28 Chương 28: Tuyệt đối không để yên
29 Chương 29: Muốn mau chóng xuất viện
30 Chương 30: Mua đồ bồi bổ
31 Chương 31: Hóa ra dâu có vị như thế
32 Chương 32: Gặp lại ở bệnh viện
33 Chương 33: Cứng người
34 Chương 34: Quan tâm bắt nguồn từ tội lỗi
35 Chương 35: Trương Đại Minh bị ép xin lỗi
36 Chương 36: Đuôi tôm được lột vụng về
37 Chương 37: Xác định yêu em
38 Chương 38: Tư vấn chuyện tình trường
39 Chương 39: Nói ra ấm ức của em gái
40 Chương 40: Quay về lấy đồ
41 Chương 41: Vĩnh viễn không tha thứ
42 Chương 42: Lạc Tiểu Linh
43 Chương 43: Đi thư giãn lại gặp âm hồn
44 Chương 44: Đòi bế giống em bé
45 Chương 45: Nhà xuất bản Doyen
46 Chương 46: Có dũng khí nắm lấy
47 Chương 47: Mạc Thanh ghen với Tống Kỳ
48 Chương 48: Buổi giao lưu
49 Chương 49: Buổi họp với công ty
50 Chương 50: Sự kì lạ liên quan tới Hứa Doanh
51 Chương 51: Ăn Tất Niên
52 Chương 52: Tỏ Tình Thành Công
53 Chương 53: Đi xem phim
54 Chương 54: Cùng anh sắm đồ
55 Chương 55: Cùng gia đình anh ăn cơm
56 Chương 56: Khúc mắc với Hứa Doanh được giải đáp
57 Chương 57: Đăng kí kết hôn
58 Chương 58: Vợ nhỏ đúng là mê người
59 Chương 59: Kết
60 Ngoại truyện
61 Giới thiệu tác phẩm mới
Chapter

Updated 61 Episodes

1
Chương 1: Quay về quá khứ
2
Chương 2: Việc làm thêm
3
Chương 3: Khoai tây
4
Chương 4: Người cùng ca
5
Chương 5: Tiền thưởng
6
Chương 6: Đồ ăn sáng bất đắc dĩ
7
Chương 7: Không nói điểm thi
8
Chương 8: Không trách
9
Chương 9: Liên tưởng đến hạt đậu
10
Chương 10: Món quà này em sẽ nhường
11
Chương 11: Trả lại tiền
12
Chương 12: Anh cả trở về
13
Chương 13: Dáng vẻ suy sụp - Anh Chu động tâm
14
Chương 14: Lần đầu gọi tên - Anh Chu đã biết rung động
15
Chương 15: Thử tìm đối tượng khác
16
Chương 16: Anh cả đưa đi ăn tối
17
Chương 17: Có lẽ nên mua quà trả lại
18
Chương 18: Cục đá dư thừa
19
Chương 19: Chuyển đi
20
Chương 20: Anh Chu xuất hiện trong nhà?
21
Chương 21: Nấu cho Nhuệ Linh
22
Chương 22: Đến tận nơi tìm
23
Chương 23: Hối hận muộn màng
24
Chương 24: Quán bar có người gây sự
25
Chương 25: Muốn bồi thường một quán bar
26
Chương 26: Tự dưng cứ nghĩ đến
27
Chương 27: Lo lắng
28
Chương 28: Tuyệt đối không để yên
29
Chương 29: Muốn mau chóng xuất viện
30
Chương 30: Mua đồ bồi bổ
31
Chương 31: Hóa ra dâu có vị như thế
32
Chương 32: Gặp lại ở bệnh viện
33
Chương 33: Cứng người
34
Chương 34: Quan tâm bắt nguồn từ tội lỗi
35
Chương 35: Trương Đại Minh bị ép xin lỗi
36
Chương 36: Đuôi tôm được lột vụng về
37
Chương 37: Xác định yêu em
38
Chương 38: Tư vấn chuyện tình trường
39
Chương 39: Nói ra ấm ức của em gái
40
Chương 40: Quay về lấy đồ
41
Chương 41: Vĩnh viễn không tha thứ
42
Chương 42: Lạc Tiểu Linh
43
Chương 43: Đi thư giãn lại gặp âm hồn
44
Chương 44: Đòi bế giống em bé
45
Chương 45: Nhà xuất bản Doyen
46
Chương 46: Có dũng khí nắm lấy
47
Chương 47: Mạc Thanh ghen với Tống Kỳ
48
Chương 48: Buổi giao lưu
49
Chương 49: Buổi họp với công ty
50
Chương 50: Sự kì lạ liên quan tới Hứa Doanh
51
Chương 51: Ăn Tất Niên
52
Chương 52: Tỏ Tình Thành Công
53
Chương 53: Đi xem phim
54
Chương 54: Cùng anh sắm đồ
55
Chương 55: Cùng gia đình anh ăn cơm
56
Chương 56: Khúc mắc với Hứa Doanh được giải đáp
57
Chương 57: Đăng kí kết hôn
58
Chương 58: Vợ nhỏ đúng là mê người
59
Chương 59: Kết
60
Ngoại truyện
61
Giới thiệu tác phẩm mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play