Chap 3

Miu
Miu
Cấp báo! cấp báo! đầu giây bên kia là thế giới Tokyoreverse! Là thế giới nhiệm vụ!
Sato Rin
Sato Rin
Chị biết rồi, bên này là thế giới tinh thần của Mikey khi anh ta bị lời nguyền thao túng
Sato Rin
Sato Rin
Miu mau đi tìm cho chị thêm một sợi dây liên kết nữa đi
Sato Rin
Sato Rin
Có vẻ như sợ kia mỏng hơn sợi dây này nên chúng ta mới không thấy /vân vê sợi dây đỏ/
Rin phất tay, hiện lên trên màn hình là hình ảnh một cô bé đáng yêu với nụ cười tươi tắn.
Miu
Miu
Oh!!?
Sato Rin
Sato Rin
Nếu tìm ra thì nhớ sao chép ký ức của cô gái đó rồi chuyển vào người rơm giúp chị nhé
Miu
Miu
Vâng em hiểu rồi! /bay đi/
....
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
/từ từ mở mắt/
Quanh người em lại là những sợi dây truyền nước, tiếng bíp bíp của máy móc cùng mùi đặc trưng của phòng bệnh bủa vây làm em thấy ngột ngạt vô cùng.
Từ góc phòng, giọng nói của bà Aiko phát ra nhưng vì cơ thể quá yếu nên Sumi chỉ mở được mắt mà chẳng thốt ra được câu nào.
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
(mẹ!)
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
📱: Bác sĩ bảo là Sumi...con bé ..con bé .. Huhuh/nức nở /
Nhiều nv
Nhiều nv
📱: chị... em cũng chẳng biết nói gì nữa.
Nhiều nv
Nhiều nv
📱: mong chị bớt đau buồn
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
Chị sẽ thương lượng lại với bác sĩ, chắc chắn sẽ có cách cứu được con bé, dù cho có phẩu thuật 10 lần đi nữa!
Nhiều nv
Nhiều nv
📱 : Cũng là mẹ nên em biết , nhưng bây giờ chị đã gánh trên vai bao nhiêu nợ rồi, chị có muốn hai đứa con còn lại của chị được học hành đầy đủ không đấy
Nhiều nv
Nhiều nv
📱: Hay chị muốn tụi nó phải trốn chui trốn nhủi bọn xã hội đen sao?
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
📱: Chị....Em nói như vậy khác nào bảo chị bỏ Sumi đi chứ!, nó cũng là đứa con do chị rứt ruột đẻ ra!,.. Con bé ngoan ngoãn lắm mà..hưh..hức hức /nức nở/
Bà Aiko ôm mặt nấc lên từng cơn, dòng nước mắt đã trào cả ra những kẽ tay.
Nhiều nv
Nhiều nv
📱: Em chỉ nói thế thôi, quyết định là ở chị, con bé bây giờ cũng đã 18 nhưng tâm trí vẫn ở tuổi 15, nếu sau này có bình phục lại thì cũng phải chịu thua thiệt với người ta
Nhiều nv
Nhiều nv
📱:Bác sĩ cũng nói rồi, con bé đang yếu đi
Nhiều nv
Nhiều nv
📱: Tiền cũng đã cạn kiệt, không lẽ chị định bán luôn quán ăn của mình hả?!
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
📱: Có bán được chị cũng bán để lo tiền phẫu thuật cho Sumi!
Nhiều nv
Nhiều nv
📱Rồi sau này chị lấy gì ăn lấy gì nuôi con đây!
Nhiều nv
Nhiều nv
📱: em cũng hiểu được nỗi đau của chị, nhưng chị ơi còn tương lai của gia đình chị, của hai đứa cháu thì sao hả chị?!
Nhiều nv
Nhiều nv
📱: Có lẽ chị sẽ không thích khi nghe nhưng mà...bỏ cuộc đi chị ...để con bé ra đi thanh thản đi chị, nó cũng đã phải chịu quá nhiều đau đớn rồi
Đầu dây phía bên này chẳng còn đáp trả gì được nữa, chỉ nghe tiếng khóc than đau đớn của người phụ nữ trung niên tội nghiệp.
Cớ sao ông trời lại đối xử với họ như vậy?, từ một gia đình hạnh phúc với dư dả của ăn của để đến bây giờ nhà cửa tang hoan, nợ nần chồng chất, người chồng phải đi làm xa để kiếm tiền trả nợ để lại người vợ và 3 đứa con nheo nhóc.
Họ chỉ còn một quán ăn nhỏ quen đường để duy trì cuộc sống.
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
...
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
(mẹ, con xin lỗi...)
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
(đáng ra con nên chet quách đi cho rồi... đáng ra con không nên được sinh ra...)
Sumi chẳng nói chẳng động được, chỉ còn tuyến lệ có thể thể hiện tâm trạng của em lúc này. Hai dòng nước mắt chảy ròng ròng xuống hai thái dương làm ướt cả một vùng dưới gối.
Như giác quan của một người mẹ, bà Aiko dường như nhận ra em đã tỉnh.
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
Sumi! Con..con tỉnh rồi!, để mẹ gọi bác sĩ nhé!
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
/dùng chút sức yếu kéo tay mẹ lại/
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
/lắc đầu/
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
Sao con khóc rồi /đưa tay lau nước mắt cho em/ con đau ở chổ nào sao?
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
...
Em nhìn mẹ chẳng nói gì, chỉ nhẹ nắm tay mẹ đến tầm 20p sau em mới lấy lại cảm giác và nói chuyện được.
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Mẹ /yếu ớt/
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
Ơi, mẹ đây! /rơm rớm/
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Con..xin..lỗi
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
Con xin lỗi gì chứ!, người có lỗi là mẹ mới đúng, xin lỗi con vì không thể cho con một cơ thể bình thường
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
/lắc đầu/
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Không sao.. đâu ạ,..con cảm.. ơn mẹ..con yêu..mẹ..nhiều lắm
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
Huh! Hức .../oà lên/
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
Sumi con yên tâm!, mẹ sẽ chữa hết cho con, rồi gia đình ta sẽ lại đi công viên như lúc trước nhé!
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
...ưm
Thấy Sumi có vẻ muốn ngồi dậy, bà Aiko liền đở con ngồi dậy rồi vuốt vuốt ngực cho con.
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
Có dễ thở hơn không con?
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
/gật đầu/
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Con mới nhớ ra chuyện này... Lúc bà ngoại gần mất có đưa cho con một cái hộp gỗ
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Bảo là của hồi môn của con sau này
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Xin lỗi vì giờ con mới nhớ ra
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
/lắc đầu/ không đâu, của bà ngoại cho con mà, để Sumi sau này còn phải cưới chồng nữa chứ!
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
...
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Mẹ! Mẹ đã rất vất vả rồi mà
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Còn có ...khụ! Khụ! Tiền tiết kiệm của con nữa
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Cũng không nhiều nhưng có lẽ sẽ giúp được đôi phần
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
Được rồi Sumi, con cứ để số tiền đó cho sau này khi khỏi bệnh nhé! Mẹ có đủ tiền để chữa cho Sumi mà
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
Đừng lo gì về tiền bạc nhé!
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
...vâng
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Con cảm ơn mẹ nhiều lắm!
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Con yêu mẹ nhiều lắm!
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
Được rồi, con nói như thể ta sắp xa nhau ấy, cứ nghỉ ngơi thật tốt, mọi thứ để mẹ lo!
Reng reng reng. Điện thoại của bà Aiko đổ chuông.
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
📱: Vâng nhà Hikaru xin nghe ạ!.. Vâng! Vâng! Tôi về ngay!
Hikaru Aiko
Hikaru Aiko
Xin lỗi Sumi nhé, mẹ phải về làm việc một chút, mẹ gọi y tá cho con nhé!
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
/gật đầu/ vâng ạ
Mẹ em vội vàng chạy đi, nhìn bóng lưng đã gầy đi nhiều phần của mẹ làm lòng em nặng trĩu...
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
(mẹ ốm đi nhiều rồi, nhìn mẹ hốc hác quá..) /nhìn lại tay mình/
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
(Naoko với Ren sao rồi nhỉ, lâu rồi mình chưa gặp hai đứa nhỏ)
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
(Mình còn bao nhiêu thời gian để sống tiếp nhỉ?) /nhìn ra cửa sổ/
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
(Nếu có số tiền đó mẹ có thể trả bớt nợ và bố cũng không cần phải làm việc nặng nhọc nữa, bốn người họ có thể phần nào sống lại cuộc sống trước kia)
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
(Mình...đã là gánh nặng cho cả gia quá lâu rồi)
y tá
y tá
Sumi!
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Ah! /giật mình/
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Vâng
y tá
y tá
Em đã tỉnh lâu chưa, sao không gọi cho bác sĩ hả!?
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Em chỉ muốn nói chuyện với mẹ một chút
y tá
y tá
Lần sau tỉnh dậy là phải gọi bác sĩ liền đấy!
...
Bác sĩ
Bác sĩ
/khám cho em/ hmmm...
Bác sĩ
Bác sĩ
Mọi chuyện đã tốt hơn rồi, em ăn uống được thì cố gắng ăn uống nhiều vào nhé!
Bác sĩ
Bác sĩ
Thuốc thì có thể hạn chế lại rồi
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Vâng ạ / xoay cánh tay/
Bác sĩ
Bác sĩ
Nằm nhiều nên mỏi quá nhỉ /cười/
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Ah có chút ạ
Bác sĩ
Bác sĩ
Y tá sẽ giúp em việc còn lại
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Vâng em cảm ơn bác sĩ ạ
Bác sĩ
Bác sĩ
ừm, ráng vui vẻ tích cực rồi mọi chuyện sẽ tốt hơn /quay đi/
y tá
y tá
Nghe thấy chưa!, ráng vui vẻ lên nhé !
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Vâng, chị ơi, chị lấy giúp em giấy với ạ
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Em muốn vẽ tranh
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Trời hôm nay cũng rất đẹp
y tá
y tá
Được rồi
Y tá vừa đưa cho em thì chuông gọi từ phòng khác vang lên nên đã vội vã chạy ra ngoài.
y tá
y tá
Có gì thì nhớ bấm chuông nhé!
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
/gật đầu/
Cạch
Sumi nâng bàn tay run rẫy cầm lấy cây viết chì, cố gắn ghi từng chữ lên tờ giấy trắng.
Bộp
Cây viết chì rơi ra khỏi tay, em cũng bật khóc.
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Ah! Tại sao chứ!? hức.. Tại sao ahhhh, tay ơi mày nhúc nhích đi chứ?!, sao mày phế quá vậy, tại sao tại sao vậy?! ư hưh hức /đánh vào tay mình/
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Chết tiệt! Chết tiệt!, di chuyển đi chứ!
Hikaru Sumi
Hikaru Sumi
Ah ưh huhu
...
Bác sĩ
Bác sĩ
Này cô, cô là y tá hay trực ở phòng bệnh nhân Hikaru Sumi đúng không?
y tá
y tá
Vâng là em, sao vậy bác sĩ?
Bác sĩ
Bác sĩ
Con bé đó...không sống được lâu nữa đâu, tôi cũng đã báo cho gia đình con bé, cô sắp xếp cho bệnh nhân về nhà những ngày cuối đi
y tá
y tá
Ơ nhưng lúc trước con bé đã hồi phục rất tốt, sao giờ lại vậy...
Bác sĩ
Bác sĩ
/lắc đầu/ lúc trước con bé đúng là hồi phục rất tốt nhưng không hiểu sao tình hình lại xấu đi đột ngột như vậy
Bác sĩ
Bác sĩ
Thuốc đặc dụng đã không còn tác dụng gì nữa rồi, bây giờ sống thêm ngày nào là nhờ vào bản thân bệnh nhân
y tá
y tá
...vâng, tôi sẽ lựa lời an ủi người nhà bệnh nhân
Bác sĩ
Bác sĩ
Tốt nhất là không nên nói với bệnh nhân, để bệnh nhân thoải mai tích cực hết sức có thể đi/ đi qua/
y tá
y tá
(khổ thân, con bé xinh đẹp và ngoan ngoãn vậy mà ..)
y tá
y tá
Haizzzz
Trong lòng y tá xìu xuống, sống mũi cũng chợt hơi cay.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play