Chương 2: Xuyên không

Tiểu Tinh không biết hoàn cảnh của cậu bây giờ là gì. Tỉnh dậy cậu đã ở một nơi hoàn toàn xa lạ.

Những người ở đây luôn miệng gọi cậu là tam hoàng ca.

Cậu biết mình không phải là tam hoàng ca gì gì đó, cậu là tiểu Tinh cơ mà.

Tiểu Tinh rất sợ hãi, hoàn cảnh xa lạ, con người xa lạ. Không ai muốn nói chuyện với cậu cả. Tiểu Tinh muốn về nhà, mặc dù trong nhà cũng không ai muốn nói chuyện với cậu, nhưng đó là nhà của cậu.

"Mời tam hoàng ca dùng thiện."

Tiểu Tinh đi theo Cẩm Tú ra phòng khách, sơn hào hải vị đã bày đầy bàn. Nhưng tiểu Tinh chỉ ăn hết một bát cơm trắng trước mặt, không đụng đến bất kỳ món gì khác.

Cẩm Tú thấy rất kỳ lạ, từ khi tam hoàng ca tỉnh dậy thì chỉ ăn cơm trắng. Ban đầu nhà bếp còn lo sợ tam hoàng ca có gì bất mãn với đồ ăn họ làm, khiến họ nơm nớp lo sợ.

Nhưng qua ba ngày, cũng không thấy tam hoàng ca phát giận.

Tam hoàng ca vẫn cứ ăn một chén cơm trắng?

Tam hoàng ca vừa mới bị bệnh, nay lại chỉ ăn uống sơ sài như thế khiến cho mặt của tam hoàng ca trắng nhợt.

Cẩm Tú do dự trong lòng, người người đều nghĩ tam hoàng ca đang diễn kịch. Chỉ có Cẩm Tú hầu hạ bên cạnh tam hoàng ca mới nhận thấy rõ ràng sự thay đổi của cậu. Ánh mắt của tam hoàng ca... thật sự rất đơn thuần, giống như ánh mắt của một đứa trẻ vậy.

Nếu thế này mà diễn được thì tam hoàng ca cũng thật đáng sợ.

Cẩm Tú đấu tranh một hồi, cuối cùng vẫn cắn răng hỏi ra: "Tam hoàng ca, sao ngài chỉ ăn cơm không?"

Tiểu Tinh biết tam hoàng ca bây giờ là đang gọi cậu, cậu vội đặt bát cơm trong tay xuống. Đứng lên khỏi ghế, hai bàn tay đan lại, cúi đầu.

"Xin lỗi tỷ tỷ...là do tiểu Tinh quá tham ăn, từ nay tiểu Tinh không ăn nữa."

Chuyện tốt nhất sau khi tiểu Tinh đến đây là mỗi ngày được ăn ba chén cơm trắng. Trước kia ở nhà hai ba ngày cậu mới được ăn một lần.

Thế mà cậu đến đây lại dám ăn nhiều như vậy...

Cẩm Tú thấy quái dị trong lòng, tiểu Tinh? Sao tam hoàng ca lại phải xin lỗi nàng?

"Không không, nô tỳ không dám. Tam hoàng ca muốn ăn bao nhiêu ăn thứ gì cũng được, là nô tỳ lắm lời."

Tiểu Tinh ngước mặt lên, đôi mắt sáng lấp lánh :" Thật sao?"

"Tất nhiên là thật ạ, đồ ăn trên bàn tam hoàng ca cứ mặc sức ăn. Nếu muốn ăn thứ gì chỉ cần gọi nô tỳ, nô tỳ sẽ kêu nhà bếp làm cho người."

"Cảm ơn tỷ tỷ." Tiểu Tinh nở một nụ cười ngọt ngào, cậu cảm thấy tỷ tỷ này thật tốt. Tốt hơn anh họ nhiều lắm, cho cậu ăn nhưng không cần cậu chơi với tỷ ấy.

Cẩm Tú ngây người nhìn nụ cười ngọt ngào của tiểu Tinh. Cẩm Tú vẫn luôn biết, tam hoàng ca rất đẹp, là người đẹp nhất kinh thành. Nhưng bây giờ nàng thấy tam hoàng ca còn đẹp hơn cả trước kia. Cứ như... Cứ như...thần tiên vậy.

Tiểu Tinh ngồi xuống ăn tiếp, nhưng cũng không đụng đến thức ăn.

Cẩm Tú thấy vậy cũng không nói gì nữa.

-------------

Những ngày ở nơi này tiểu Tinh chỉ ru rú trong phòng, cậu thử bước ra khỏi cửa phòng, không ai đánh cậu. Bước ra khỏi cửa viện, cũng không ai đánh cậu. Tiểu Tinh vui vẻ, hưng phấn dạo quanh khắp nơi này.

Trước đây ở nhà, cậu chỉ được ở gần chuồng chó, nếu dám tự ý đi ra sân trước thì sẽ bị đánh.

Ở đây không ai đánh cậu cả, thật tốt, tiểu Tinh có chút không muốn về nhà rồi.

Tiểu Tinh hưng phấn đi lung tung, cậu không biết đường, chỉ cảm thấy nơi này rất đẹp. Phía trước xuất hiện một bụi trúc xanh, cậu biết cây này tên gọi là cây trúc. Là thức ăn của một con vật rất dễ thương gọi là gấu trúc.

Lúc nhỏ cha mẹ đã dẫn cậu đi xem gấu trúc rồi, ở đây nhiều cây trúc như vậy, có khi nào cũng có gấu trúc không?

Tiểu Tinh nghĩ vậy, liền hưng phấn đi vào trong.

Ở trong sân phơi rất nhiều thứ đen đen khô khô, tiểu Tinh không biết chúng nó là thứ gì, cậu tò mò cúi xuống đụng vào.

"Tam hoàng ca đến đây làm gì?" Một giọng nói bình tĩnh vang lên.

Tiểu Tinh giật mình, vội vàng quay người lại. Cậu thấy một ca ca rất đẹp trai, mặc đồ màu trắng, tóc đen dài, tiểu Tinh cũng không biết phải miêu tả thế nào. Chỉ biết ca ca này là người đẹp nhất cậu từng thấy, ngay cả những diễn viên trên tivi mà cậu xem hồi nhỏ cũng không đẹp bằng.

Tiểu Tinh làm chuyện xấu bị phát hiện, có chút luống cuống. Không hỏi ai đã tự tiện đụng vào đồ vật của họ, là cậu không đúng.

"Xin lỗi ca ca, là tiểu Tinh sai, chưa hỏi đã tự tiện đụng vào đồ của ca ca." Nói rồi cậu thành khẩn chìa tay đưa một miếng đen đen kia trả lại cho ca ca trước mặt.

La Vân nhìn dược liệu trong tay tiểu Tinh, cũng không thu lại. Hắn đi lên phía trước nhìn, thấy dược liệu đã khô thì bắt đầu thu dọn.

"Nếu tam hoàng ca không có chuyện gì thì mời về cho. La Vân còn bận việc. "

Tiểu Tinh cầm dược liệu trong tay không biết làm sao, cậu bước lên trả mảnh dược liệu lại chỗ cũ rồi nói: "Vậy... vậy tiểu Tinh về đây, tạm biệt ca ca."

La Vân hơi kinh ngạc, bình thường tam hoàng ca đến chỗ hắn đều quấn lấy hắn không buông, lảm nhảm dụ dỗ hắn viên phòng với y. Nói đến khát khô thì hắn cũng không đáp lời, lúc đó mới tức giận trở về. Sao hôm nay lại dễ dàng đi như vậy?

Tiểu Tinh đi vài bước, bỗng thấy choáng váng, sau đó ngã xuống ngất đi.

Hừ, quả nhiên giang sơn dễ đổi bản tính khó dời.

La Vân không để ý đến tiểu Tinh nữa, thu dọn xong dược liệu thì đem chúng vào phòng sắp xếp lại.

Lúc hắn làm xong đã đến trưa, vừa bước ra thì thấy có một người nằm trong sân. La Vân cứ nghĩ tam hoàng ca giả vờ ngất xỉu để lừa hắn, không để ý đến thì tam hoàng ca cũng tự biết xấu hổ mà đứng lên đi về. Không ngờ đến giờ vẫn nằm ở đây?

La Vân tính đi luôn vào nhà, nhưng nhìn mặt trời nắng gắt... hắn đi đến gần tiểu Tinh.

"Tam hoàng ca, mặt trời nắng gắt ngài nằm ở đây sẽ sinh bệnh. Tam hoàng ca trở về đi."

Thấy người phía dưới vẫn không có động tĩnh, La Vân lúc này mới nhìn mặt cậu. Thấy mặt tiểu Tinh đỏ bừng không bình thường.

Cứu người quan trọng, La Vân vội vàng đỡ tiểu Tinh vào trong.

Hot

Comments

Tôi chỉ là một người thường

Tôi chỉ là một người thường

ngược công điiii, thụ thì không sợ ngược tâm, nhưng mà ngược thân tội lắm ;-;, ta thuộc team sủng thụ

2022-06-26

4

DuongThuy Tranthithuyduong

DuongThuy Tranthithuyduong

Lạc Long Quân Văn Thiên Chiến Trì Tung Hành Giang Hồ Bình Định $ Làm Nhà Ngao Du Thiên Hà Vương Thư Lưu Ly Bay Lượn Nhân Gian /

2022-03-23

2

DuongThuy Tranthithuyduong

DuongThuy Tranthithuyduong

Cơm Lam Riệu Nếp Lợp Làng Bâng Khuya Thanh Vắng Lục Diệu Linh Cung Thiên Hạ Vu Phi Rồng Ba=

2022-03-23

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Minh Tinh
2 Chương 2: Xuyên không
3 Chương 3: La Vân
4 Chương 4: Chăm sóc
5 Chương 5: Ca ca thật tốt
6 Chương 6: Xuất phủ
7 Chương 7: Ngoài thành
8 Chương 8: Không ghét
9 Chương 9: Trịnh Tử Ngọc
10 Chương 10: Dạo chơi
11 Chương 11: Ngọc ca ca thật tốt
12 Chương 12: Thế lực trong triều
13 Chương 13: Mai viện
14 Chương 14: Vào cung
15 Chương 15: Chuyện cũ năm xưa
16 Chương 16: Thái hậu
17 Chương 17: Sự thật sau lời đồn
18 Chương 18: Suy đoán
19 Chương 19: Phó Mặc Hiên
20 Chương 20: Đêm nay đến chỗ Ngọc ca ca ngủ nhé?
21 Chương 21: Vết bớt
22 Chương 22: Nụ cười không thật lòng
23 Chương 23: Hoàng đế
24 Chương 24: Tâm tư của A Thảo
25 Chương 25: Chữa bệnh chết người
26 Chương 26: Ăn vạ
27 Chương 27: Bị thương
28 Chương 28: Kế hoạch
29 Chương 29: Không kịp trở tay
30 Chương 30: Trúng kế
31 Chương 31: Giải quyết Tây tướng
32 Chương 32: Hạ độc
33 Chương 33: Bị đưa vào thanh lâu
34 Chương 34: Ngục giam
35 Chương 35: Chính Ngọ
36 Chương 36: Lương tâm
37 Chương 37: Nói ra
38 Chương 38: Ngu công tử
39 Chương 39: Giải cứu
40 Chương 40: Kim châm
41 Chương 41: Vào phủ
42 Chương 42: Đến Trúc viện
43 Chương 43: Quân tử như trúc
44 Chương 44: Mệnh sát tinh
45 Chương 45: Lễ mừng thọ (1)
46 Chương 46: Lễ mừng thọ (2)
47 Chương 47: Lễ mừng thọ (3)
48 Chương 48: Lễ mừng thọ (4)
49 Chương 49: Buông tha cho ta đi
50 Chương 50: Du Lạc
51 Chương 51: Hổ và sói
52 Chương 52: Rối lòng
53 Chương 53: Tam hoàng ca mất tích
54 Chương 54: Ái mộ
55 Chương 55: Vô Mị Phấn
56 Chương 56: Do dự
57 Chương 57: Minh Tinh (1)
58 Chương 58: Minh Tinh (2)
59 Chương 59: Hoàng Phủ Minh Tinh (1)
60 Chương 60: Hoàng Phủ Minh Tinh (2)
61 Chương 61: Hoàng Phủ Minh Tinh (3)
62 Chương 62: Hoàng Phủ Minh Tinh (4)
63 Chương 63: Hoàng Phủ Minh Tinh (5)
64 Chương 64: Số mệnh
65 Chương 65: Sứ mệnh
66 Chương 66: Hôn mê
67 Chương 67: Mời người
68 Chương 68: Vô Đề
69 Chương 69: Tự sát
70 Chương 70: Tỉnh lại
71 Chương 71: Nhớ lại?
72 Chương 72: Hòa ly
73 Chương 73: Câu trả lời của Hoài An vương
74 Chương 74: Hợp tác
75 Chương 75: Núi Thanh Thạch
76 Chương 76: Vô đề
77 Chương 77: Theo dõi
78 Chương 78: Ngâm nước
79 Chương 79: Yêu quái
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Minh Tinh
2
Chương 2: Xuyên không
3
Chương 3: La Vân
4
Chương 4: Chăm sóc
5
Chương 5: Ca ca thật tốt
6
Chương 6: Xuất phủ
7
Chương 7: Ngoài thành
8
Chương 8: Không ghét
9
Chương 9: Trịnh Tử Ngọc
10
Chương 10: Dạo chơi
11
Chương 11: Ngọc ca ca thật tốt
12
Chương 12: Thế lực trong triều
13
Chương 13: Mai viện
14
Chương 14: Vào cung
15
Chương 15: Chuyện cũ năm xưa
16
Chương 16: Thái hậu
17
Chương 17: Sự thật sau lời đồn
18
Chương 18: Suy đoán
19
Chương 19: Phó Mặc Hiên
20
Chương 20: Đêm nay đến chỗ Ngọc ca ca ngủ nhé?
21
Chương 21: Vết bớt
22
Chương 22: Nụ cười không thật lòng
23
Chương 23: Hoàng đế
24
Chương 24: Tâm tư của A Thảo
25
Chương 25: Chữa bệnh chết người
26
Chương 26: Ăn vạ
27
Chương 27: Bị thương
28
Chương 28: Kế hoạch
29
Chương 29: Không kịp trở tay
30
Chương 30: Trúng kế
31
Chương 31: Giải quyết Tây tướng
32
Chương 32: Hạ độc
33
Chương 33: Bị đưa vào thanh lâu
34
Chương 34: Ngục giam
35
Chương 35: Chính Ngọ
36
Chương 36: Lương tâm
37
Chương 37: Nói ra
38
Chương 38: Ngu công tử
39
Chương 39: Giải cứu
40
Chương 40: Kim châm
41
Chương 41: Vào phủ
42
Chương 42: Đến Trúc viện
43
Chương 43: Quân tử như trúc
44
Chương 44: Mệnh sát tinh
45
Chương 45: Lễ mừng thọ (1)
46
Chương 46: Lễ mừng thọ (2)
47
Chương 47: Lễ mừng thọ (3)
48
Chương 48: Lễ mừng thọ (4)
49
Chương 49: Buông tha cho ta đi
50
Chương 50: Du Lạc
51
Chương 51: Hổ và sói
52
Chương 52: Rối lòng
53
Chương 53: Tam hoàng ca mất tích
54
Chương 54: Ái mộ
55
Chương 55: Vô Mị Phấn
56
Chương 56: Do dự
57
Chương 57: Minh Tinh (1)
58
Chương 58: Minh Tinh (2)
59
Chương 59: Hoàng Phủ Minh Tinh (1)
60
Chương 60: Hoàng Phủ Minh Tinh (2)
61
Chương 61: Hoàng Phủ Minh Tinh (3)
62
Chương 62: Hoàng Phủ Minh Tinh (4)
63
Chương 63: Hoàng Phủ Minh Tinh (5)
64
Chương 64: Số mệnh
65
Chương 65: Sứ mệnh
66
Chương 66: Hôn mê
67
Chương 67: Mời người
68
Chương 68: Vô Đề
69
Chương 69: Tự sát
70
Chương 70: Tỉnh lại
71
Chương 71: Nhớ lại?
72
Chương 72: Hòa ly
73
Chương 73: Câu trả lời của Hoài An vương
74
Chương 74: Hợp tác
75
Chương 75: Núi Thanh Thạch
76
Chương 76: Vô đề
77
Chương 77: Theo dõi
78
Chương 78: Ngâm nước
79
Chương 79: Yêu quái

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play