[Xuyên Nhanh] Cùng Tiểu Phản Diện Yêu Đương
Hồng Nhan Bạc Mệnh (2)
Nam Lạc
Các hạ, ngươi bình tĩnh...
Hộ vệ
Thả Nhị tiểu thư ra!
Tim Nam Lạc đập loạn, không biết giây tiếp theo nàng vẫn sẽ còn sống không nhỉ.
Do đứng gần, nàng ngửi thấy rõ mùi máu, xem ra tên này bị thương cũng không nhẹ.
Nam Lạc
* Nếu bây giờ ta phản kháng, dù hắn có ý ra tay thì cũng sẽ không thể đâm chết ta ngay. *
Nam Lạc
* Còn nếu ta bất động... *
Nội tâm nàng giằng co kịch liệt, quá mạo hiểm, không biết nên chọn hướng đi nào cho đúng.
Lý Thập Ngũ cũng nhận ra tiểu cô nương này có chút dao động, không nên kéo dài thời gian nữa.
Lý Thập Ngũ
Các ngươi dám đuổi theo, ta lập tức chém chết cô ta.
Tên nam nhân kéo Nam Lạc từ từ lùi ra xa, ai cũng lo lắng bất động, nàng cũng không dám thở mạnh.
Nam Lạc bất ngờ bị đánh ngất.
Lý Thập Ngũ vác nàng trên vai sau đó ném cho đám hộ vệ ánh mắt cảnh cáo.
Cuối cùng, bóng dáng hai người biến mất trong màn đêm.
Thẩm Quân [Thẩm Tư Dã]
Ô, Thập Ngũ, ngươi còn sống trở về, thật lợi hại!
Thẩm Quân [Thẩm Tư Dã]
Về thì về, còn vác theo nữ nhân, ta không ngờ ngươi lại là người như vậy!
Lý Thập Ngũ
Ngươi câm mồm.
Lý Thập Ngũ thành công tẩu thoát khỏi đám hộ vệ truy bắt.
Hiện tại hắn đang ở trong một phủ đệ lớn, nơi đây yên tĩnh ít người qua lại nhưng vẫn không kém đồ sộ, chẳng ai ngờ nơi trú ẩn của mấy tên thích khách lại phô trương giữa thành như thế.
Thẩm Quân [Thẩm Tư Dã]
Bị thương nặng quá, có muốn viết di chúc không?
Lý Thập Ngũ
Bị thương nặng thì phải chết à tên khốn?
Lý Thập Ngũ
Cái miệng của ngươi khi nào mới ngừng lải nhải?
Sắc mặt Lý Thập Ngũ rất kém.
Hắn ném Nam Lạc qua cho Thẩm Tư Dã, nhưng Thẩm Tư Dã không muốn tiếp xúc với nữ nhân xa lạ, cho nên hắn ta liền tránh qua một bên.
Cơ thể tiểu cô nương cứ thế bị quăng xuống sàn.
Lý Thập Ngũ
Người ta là Nhị tiểu thư của Nam gia đấy!
Lý Thập Ngũ
* Còn phải trả người lại.*
Thẩm Quân [Thẩm Tư Dã]
Ngươi đưa về thì ngươi phải tự giải quyết chứ?
Âm thanh điện tử bỗng vang lên trong đầu Thẩm Tư Dã.
Hệ thống Thanh Tịnh
Thẩm đại nhân, nàng... nàng...
Hệ Thống hiện ra trên không trung, sắc mặt hốt hoảng chỉ vào tiểu cô nương đang nằm dưới sàn.
Lúc này Thẩm Tư Dã mới để ý đến dung mạo của Nam Lạc.
Thẩm Quân [Thẩm Tư Dã]
* Lạc Lạc! *
Vị tiểu thư này có dung mạo giống với người mà hắn đang tìm kiếm đến bảy tám phần.
Thẩm Tư Dã không nhanh không chậm lấy ra một viên pha lê, viên pha lê bình thường chợt sáng lên, còn có chút ấm áp.
Viên pha lê được hình thành từ nguồn sức mạnh của nàng, gặp nàng sẽ có phản ứng ngay.
Hệ thống Thanh Tịnh
Thẩm đại nhân, rốt cuộc cũng tìm thấy ký chủ rồi!
Nam Lạc là ký chủ thật sự của Thanh Tịnh, chỉ là thời gian trước đó gặp chuyện nên phải tách ra, sau đó nó đi theo Thẩm Tư Dã - người yêu của ký chủ.
Bọn họ đã đi suốt 5 vị diện liên tiếp rồi, bây giờ mới có thể tìm thấy nàng.
Thẩm Quân [Thẩm Tư Dã]
* Ta biết! *
Thẩm Tư Dã cũng rất kích động.
Nghĩ lại hành động vừa rồi, nam nhân có chút hối hận, vừa hối hận vừa đau lòng xót xa. Hắn cúi người cẩn thận từng li từng tí ôm nàng vào lòng, nâng niu từng chút một.
Lý Thập Ngũ
* Tên này lại bị sao vậy? Không phải vừa mới ghét bỏ không thèm chạm vào cô nương đó sao? *
Lý Thập Ngũ
* Bây giờ lại cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa? *
Thẩm Quân [Thẩm Tư Dã]
Thập Ngũ, nàng là bị sao vậy?
Thẩm Tư Dã bế nàng nhẹ nhàng đặt xuống giường.
Lý Thập Ngũ
Cô nương đó chỉ là bị ta đánh ngất mà thôi.
Lý Thập Ngũ
Ngươi quan tâm nàng?
Thẩm Quân [Thẩm Tư Dã]
Không phải ngươi nói nàng là Nhị tiểu thư của Nam gia à, đương nhiên phải ân cần.
Lý Thập Ngũ
* Ta tin ngươi thì ta là con chó! *
Lý Thập Ngũ không nói nữa, hắn phải đi tìm Ngưu thúc trị thương.
Sau khi Nhị tiểu thư bị bắt đi, trong phủ cũng ngầm sóng gió.
Chuyện Nam Lạc bị thích khách bắt đi Nam thừa tướng - phụ thân của Nam Lạc chặn ngay tin tức lại.
Khương Uyển [Nam phu nhân]
Nam tướng quân, muộn như vậy vì sao lại còn đột ngột đến chỗ ta?
Nam Thành [Nam tướng quân]
Gả vào tướng phủ bao nhiêu năm, phu nhân vẫn muốn gọi ta Nam tướng quân sao?
Khương Uyển [Nam phu nhân]
Vậy, phu quân tìm ta có chuyện gì?
Nam phu nhân điềm đạm hỏi, nhưng Nam tướng quân vẫn có thể thấy thái độ thờ ơ của nàng.
Đã làm mẹ của một đứa con, năm nay đã hơn 30 tuổi, song Khương Uyển mặt mày vẫn trẻ trung như tuổi đôi mươi, chỉ là gương mặt mỹ lệ ngày nào có thêm vài phần ảm đạm, ưu phiền.
Nam Thành [Nam tướng quân]
Không có gì, đêm nay ta muốn nghỉ ngơi ở chỗ nàng.
Khương Uyển [Nam phu nhân]
Được, tùy ngài.
Nam phu nhân mấp môi, đắn đo nghĩ ngợi một hồi không biết nên nói hay không.
Khương Uyển [Nam phu nhân]
Nam Thành, ngày mai ta muốn gặp nữ nhi của ta.
Nam Thành [Nam tướng quân]
. . .
Nam Thành [Nam tướng quân]
Thời tiết dạo gần đây không tốt, Tiểu Lạc bị nhiễm phong hàn rồi.
Nam Thành [Nam tướng quân]
Nàng gặp nó không tiện, e rằng sẽ bị lây bệnh mất.
Khương Uyển [Nam phu nhân]
Nữ nhi của ta từ nhỏ đã nhiều bệnh, nhiễm chút phong hàn thì có sao chứ? Ta còn có thể chết sao?
Khương Uyển cũng hiểu rõ chuyện này không thành rồi.
Nhưng cảm giác bồn chồn lo lắng này, nàng rất lo cho nữ nhi.
Nam Thành [Nam tướng quân]
Khi nào nó hết bệnh, ta sẽ cho nàng gặp nó.
Khương Uyển [Nam phu nhân]
Ừm.
Hai người cùng nằm trên một chiếc giường, nhưng mỗi người mỗi suy nghĩ khác nhau.
Khương Uyển là năm đó do Nam Thành ngang ngược ép gả, trong lòng nàng trước nay chưa từng có hắn ta.
Sau khi Khương gia tàn lụi, Khương Uyển đã không còn gì luyến tiếc, nhiều lần nàng bỏ trốn.
Nàng hiện tại vẫn còn ở đây, đương nhiên những lần đó đều không thành công, bỏ trốn không thành ngược lại khiến Nam Thành giận khôn nguôi, hắn ta bắt đầu chiếm đoạt toàn bộ sự tự do của nàng.
Giam giữ nàng bên trong hậu viện, kiểm soát hết thảy sinh hoạt, hoạt động của nàng.
Mối quan hệ của hai người rất căng thẳng cho đến khi Khương Uyển có một đứa con.
Có lẽ vì tình mẫu tử, Khương Uyển dần dần yên tĩnh xuống và chấp nhận Nam Tướng Phủ, nhưng cũng chỉ đến vậy mà thôi.
Nam Thành biết đứa con là thứ kiềm hãm Khương Uyển ở lại, cho nên bao nhiêu năm qua Nam Lạc bệnh tật thế nào Nam Thành đều không tiếc tiền chữa trị, cố gắng giữ đứa trẻ này không xảy ra biến cố gì.
Khương Uyển vì thể chất không thể sinh con thêm, cho nên nói bây giờ Nam Lạc là mạng nàng ấy cũng không ngoa chút nào.
Comments
Lâm Linh
ê nha sao hai thanh niên không biết thương hoa tiếc ngọc gì hết vậy hả
2025-04-18
1
Lâm Linh
Ù=))) giờ mà biết Nam Lạc tỷ tỷ bị bắt chắc cổ lật luôn cả cái phủ
2025-04-18
1
Lâm Linh
Thập Ngũ: "Người anh em, ngươi làm bạn ta hơi lâu rồi đó."
2025-04-18
1