Chap 3

Tiếp
Nàng không ngừng gật gù, ánh đèn chiếu vào gương mặt trắng nõn, giống hệt bức ảnh nàng gửi cho cô, hàng mi cong vút, mũi thon nhỏ, trông không giống cô gái ở độ tuổi hai mươi lăm.
Đột nhiên cằm trượt khỏi tay của nàng.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
*Giật mình*
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
*Mở mắt lập tức thấy cô*
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Cô Fay, cô bận xong rồi à? *Vội đứng dậy*
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Sao em còn ở đây?
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Chờ chị ăn cơm. *Dụi dụi mắt*
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Chờ tôi?
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Đúng vậy, dì Han nói chị vẫn làm việc trên tầng nên tôi cứ để chị thong thả.
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
*Nhìn gương mặt nàng một lát*
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Bây giờ đã mười giờ, em vẫn đợi tôi? *Đặt cốc cà phê xuống bàn*
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Không, tôi ăn một ít rồi..*Nhìn cô*
Cô chú ý đồ ăn trên bàn, bốn món một canh, cơ bản là chưa được động đũa,
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Em ăn cái gì? *Nhíu mày*
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Bánh quy trứng muối...*Nói nhỏ*
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Bánh quy?
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Ừm, mặn mặn, có chút vị ngọt nữa.
Nàng không muốn thảo luận thêm về chủ đề này nên bưng bát canh lên.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Món này nguội rồi, tôi hâm nóng lên đã.
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Để tôi làm.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Chị biết dùng bếp àh? *Ngạc nhiên*
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Tại sao không?
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Dì Han bảo bình thường chị không nấu cơm, tôi còn tưởng chị không biết dùng đồ trong bếp.
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Không đến mức ấy, tôi dùng được những đồ đơn giản.
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
*Bưng canh vào bếp, đặt nồi lên*
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
*Nhìn bốn món trên bàn, bưng lần lượt ra hâm nóng lại*
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
*Đi theo nhưng thực tế không giúp được gì*
...
Hơn mười phút sau, đồ ăn hâm nóng xong, hai người ngồi lại bàn ăn.
Nàng đói đến nỗi bụng lép xẹp, chờ cô ăn miếng đầu tiên rồi mới động đũa.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Tài nấu nướng của dì Han đỉnh quá! *Khen*
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Dì ấy có chứng nhận đầu bếp cao cấp.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Cao cấp?!
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Ừ. *Gấp thức ăn*
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Khó trách tại sao lại ngon đến vậy..
Hai mắt nàng sáng ngời, mỗi lần ăn được miếng ngon thì ánh mắt như loé sáng.
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Lần sau ăn cơm không cần chờ tôi.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Thế sao được, tôi là người ngoài, đâu ra chuyện chủ nhà chưa ngồi vào bàn mà mình đã ăn chứ?
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Em không giống.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Không giống chỗ nào? *Chớp mắt*
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Dù em nghĩ thế nào thì trong suy nghĩ của tôi, em lấy tư cách đối tượng kết hôn tương lai ở lại đây, không phải người ngoài bình thường nên không cần quá câu nệ.
Nàng chợt nhớ tới cô không hề phản cảm với chuyện "đính hôn từ trong bụng mẹ" nên hỏi.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Cô Fay, tôi có thể hỏi chị một vấn đề không?
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Em hỏi đi.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Cái nhìn của chị về "đính hôn từ trong bụng mẹ" thế nào?
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Cái nhìn? *Ngước lên nhìn nàng*
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Ý là... rõ ràng là chuyện hôn nhân của mình nhưng lại bị người khác định đoạt trước, không những không có quyền lựa chọn mà còn phải xây dựng gia đình với một người xa lạ, chị không thấy phản cảm à?
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Không! *Uống một ngụm cà phê, mặt không cảm xúc*
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Vì sao? Kết hôn là chuyện cả đời, chị có thể chấp nhận ở bên một người xa lạ ư? *Ngạc nhiên*
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Vì sao không thể? Mặc dù ban đầu là người xa lạ, nhưng ở chung dưới một mái nhà sẽ quen dần thôi.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Lời này đúng là không sai...
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Nhưng chị không cảm thấy hai người kết hôn phải dựa trên cơ sở tình yêu sao, sau khi quen biết rồi hiểu nhau rồi mới quyết định xem có cùng bước vào cuộc sống hôn nhân hay không...
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Quá phiền.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Hả...?
Cô dựa vào lưng ghế, vẻ mặt hờ hững không khác buổi chiều là bao, hình như cô thật sự không thích cười, đề cập đến hôn nhân như giải quyết công việc chung.
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Em không cảm thấy quá trình quen biết, hiểu nhau rồi đến yêu đương kết hôn rất dài dòng sao?
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Không!, tôi cảm thấy quá trình đó rất quan trọng.
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Dù có quá trình này hay không thì mục đích cuối cùng vẫn là kết hôn.. *Bình thản*
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Nhưng...*Nghẹn lời*
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Vậy nên chị mới không cảm thấy kết hôn với một người xa lạ như tôi có gì đó không bình thường?
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Không, xét về một phương diện nào đó thì chuyện này giúp tôi tiết kiệm kha khá thời gian, hơn nữa người lớn cũng hy vọng tôi hoàn thành tâm nguyện của bọn họ.
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Theo như tôi thấy thì đây là chuyện đẹp cả đôi đường.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Nghĩa là dù tôi là May Yada hay Song Yada hay hoặc một ai khác, chỉ cần có hôn ước là có thể trở thành đối tượng kết hôn của chị đúng không? *Ngờ vực hỏi cô*
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Có thể xem như thế.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Suy nghĩ của tôi không giống chị...
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Thật ra tôi rất trân trọng hôn nhân, tôi thật sự hy vọng nửa kia của mình là người tôi thích đồng thời cũng thích tôi...
Đề cập đến suy nghĩ của mình, nàng hơi ngượng ngùng, ngẫm nghĩ một lát vẫn nói thẳng.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Người ấy chỉ có thể là Fay Kanyaphat, Fay Kanyaphat có một không hai, Fay Kanyaphat mà tôi thích!.
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
*Nhìn nàng*
Nàng nói xong chợt cảm thấy chỗ nào đấy không đúng, nhận ra ánh mắt của cô cố định trên người mình mới vội vàng nói tiếp.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Tôi nói thế cho dễ hiểu thôi, không có ý gì khác! *Hoảng hốt đứng lên*
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
...
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Mời ngồi..*Hờ hửng mở lời*
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Tôi thật sự không có ý khác, hy vọng chị không hiểu lầm.. *Ngồi xuống, bất lực giải thích*
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
*Gật đầu, cầm đũa lên*
Bầu không khí cùng dùng bữa lần đầu tiên giữa hai người khá hòa hợp, tuy bọn họ bất đồng quan điểm về tình yêu và hôn nhân, nhưng chỉ mang ra thảo luận chứ không có ý phê phán.
...
Ăn cơm xong, cô cùng nàng dọn bát đũa vào phòng bếp, nàng ăn không trả tiền nhà người ta nên áy náy, vì thế chủ động nhận phần rửa bát, nào ngờ cô bảo nhà có máy rửa bát, cứ xếp bát đũa vào là được.
Nàng tiếc nuối nhìn máy rửa bát, dáng vẻ như muốn thay thế nó làm việc.
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Ngày mai em định thế nào? *Hỏi nàng*
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Tìm công việc, tôi tra trên mạng được mấy công việc rồi, ngày mai qua xem. *Trả lời cô ngay*
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Fay Kanyaphat Na Nakhon -- (Cô)
Vậy em nghỉ ngơi sớm đi, nếu cần gì cứ nói với tôi, hoặc dì Han cũng được.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Không cần, không cần, tôi tự làm được.
Hai người nói vài câu rồi lần lượt lên tầng, May Yada vào phòng ở tầng hai, Fay Kanyaphat hình như lại vào phòng làm việc trên tầng ba.
___
Sáng hôm sau.
Nàng cầm hồ hơ lý lịch đã công chứng, ngồi phương tiện giao thông công cộng tới mấy công ty đã hẹn trước, nói là công ty chứ thật ra làm mấy chi nhánh thủ công mỹ nghệ liên quan đến điêu khắc.
Trước khi phỏng vấn nàng đã tìm hiểu trước nhưng qua mấy nhà vẫn cảm thấy không phù hợp, bởi bọn họ ngoài điêu khắc thì còn một loạt các hạng mục khác như đồ gốm và hội họa, nàng không biết gì ngoài điêu khắc nên không chiếm được lợi thế cũng như nổi bật trong số những người tìm việc.
May Yada học điêu khắc từ ông nội, ông nội Watcharamusik lúc còn sống mở một cửa hàng điêu khắc gỗ và đá tạo ra một số đồ nội thất hoặc đồ trang trí. Lúc ấy chuyện làm ăn không tồi, tuy không kiếm được nhiều nhưng đủ nuôi ba miệng ăn, sau đó xã hội phát triển, nghề chạm trổ dần lỗi thời, tốc độ cũng như độ chính xác kém hơn máy móc nhiều, người đặt hàng ít dần đi.
Sau khi ông nội qua đời, lãi ngày sau không bằng ngày trước, cho đến khi bà nội xảy ra chuyện, nàng mới nhận ra không thể ở mãi trong nhà, nàng cần ra ngoài kiếm tiền, để tiết kiệm được nhiều hơn, phòng ngừa chuyện xảy ra bất thình lình hay dành tiền cho bà dưỡng già. Vừa lúc bà nội thúc giục nàng tới thành phố A kết hôn, nàng chờ bà nội khỏe hơn được phần nào mới cậy nhờ hàng xóm trông nom rồi xách vali lên đường.
....
Phỏng vấn gặp trắc trở liên tiếp khiến nàng cảm thấy thất bại, nàng nhìn địa chỉ phỏng vấn cuối cùng, âm thầm tự cổ vũ rồi cầm tư liệu đi qua.
Địa điểm cuối cùng là một cửa hàng đồ cổ, thông báo tuyển dụng yêu cầu một nhân viên điêu khắc có kinh nghiệm, nhưng phần lớn thời gian vẫn là trông coi cửa hàng và tư vấn. Nàng không hiểu quá nhiều về đồ cổ, người phỏng vấn tuy có cảm tình với nàng nhưng xét tổng thể vẫn bảo nàng về nhà chờ thông báo tiếp theo.
Đây đã là cửa hàng thứ năm bảo nàng về nhà chờ thông báo.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
*Ra khỏi phòng phỏng vấn, thở dài*
Nàng vừa định lấy điện thoại ra tra đường về thì thấy hai người một nam một nữ bước vào cửa hàng, bọn họ rõ ràng là tới mua đồ, nhân viên nhìn thấy lập tức tiến lên hỏi nhu cầu của bọn họ.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
*Nhìn chằm chằm cô gái*
Cô gái ấy mặc áo khoác màu xám. Hồi lâu, người nọ cũng chú ý đến cô nên quay đầu nhìn lại...
Frung Prompatcha Sanitwong Na Ayutthaya
Frung Prompatcha Sanitwong Na Ayutthaya
May... May Yada?
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Frung Promphatcha?
Frung Prompatcha Sanitwong Na Ayutthaya
Frung Prompatcha Sanitwong Na Ayutthaya
Đúng là cậu à!!? *La lên*
Frung dọa nhân viên bên cạnh giật mình.
...
Nàng thấy đúng là người ấy hứng khởi bèn cầm hồ sơ lý lịch bước tới.
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Frung Promphatcha? Là cậu à? Cậu ở thành phố A? *Nhìn Frung*
Frung Prompatcha Sanitwong Na Ayutthaya
Frung Prompatcha Sanitwong Na Ayutthaya
Câu này là tớ hỏi mới đúng? Sao cậu lại chạy tới thành phố A?
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Tới tìm công việc á.
Frung Prompatcha Sanitwong Na Ayutthaya
Frung Prompatcha Sanitwong Na Ayutthaya
Tìm việc gì? Cậu không mở cửa hàng nữa à? *Nhìn thoáng qua tư liệu cá nhân trong tay nàng*
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Chuyện làm ăn không tốt lắm nên muốn tìm lối ra. *Hơi buối rối*
Frung Prompatcha Sanitwong Na Ayutthaya
Frung Prompatcha Sanitwong Na Ayutthaya
Thế cậu phỏng vấn ở đây ư?
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Ừm..
Frung Prompatcha Sanitwong Na Ayutthaya
Frung Prompatcha Sanitwong Na Ayutthaya
Phỏng vấn qua không?
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
May Yada Watcharamusik -- (Nàng)
Không biết, người ta bảo về nhà chờ..
Frung Prompatcha Sanitwong Na Ayutthaya
Frung Prompatcha Sanitwong Na Ayutthaya
Đi đi đi, chúng ta tìm chỗ tâm sự..
Frung Promphatcha là bạn cấp ba của nàng, hai bọn họ là bạn cùng lớp ngồi bàn trước bàn sau, quan hệ rất tốt.
Sau khi tốt nghiệp Frung ra tỉnh ngoài, nàng ở lại quê nhà học đại học, dần dần hai người liên hệ ít đi, lần gần nhất nói chuyện đã là tết âm lịch năm ngoái, May gửi chúc mừng năm mới cho Frung.
_____________
Hết!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play