Mất trí nhớ

Phương Phi Long
Phương Phi Long
Anh cho tôi hỏi với!
Phi Long vội vã chạy tới, mồ hôi còn rơi lấm tấm trên trán. Anh vội đưa tay áo lên lau vội những vệt mồ hôi rồi gấp gáp hỏi một tên đàn ông chắc độ khoảng bốn mươi tuổi gì đó.
Người bí ẩn
Người bí ẩn
Anh hỏi ai?
Người đàn ông trước mặt khẽ nheo mắt vì trời tối, chưa định vị được là ai đang hỏi
Phương Phi Long
Phương Phi Long
Tôi hỏi ông đấy!
Người bí ẩn
Người bí ẩn
Anh bạn à? Ý tôi là ... Anh đang hỏi tôi về người nào chứ có phải tôi hỏi anh có hỏi tôi hay không?
Anh ngượng ngùng đáp:
Phương Phi Long
Phương Phi Long
À cho tôi hỏi ... Cái người vừa nãy xảy ra tai nạn ấy
Phương Phi Long
Phương Phi Long
Đã được đưa đến cấp cứu chưa?
Người bí ẩn
Người bí ẩn
À được đưa đến rồi!
Người bí ẩn
Người bí ẩn
Mà sao anh lại hỏi?
Phương Phi Long
Phương Phi Long
À ... Tôi với cô ấy là bạn nên là thấy bạn gặp tai nạn nên tới hỏi thôi
Phương Phi Long
Phương Phi Long
Mà tôi đến trễ quá
Người bí ẩn
Người bí ẩn
À thế à
Người bí ẩn
Người bí ẩn
Chắc đưa đến bệnh viện gần nhất đó. Anh đến đó hỏi thử người ta xem thế nào
Phương Phi Long
Phương Phi Long
Tôi biết rồi cảm ơn anh!
Phương Phi Long rời đi. Đám đông vẫn không ngừng bàn tán rôm rả.
Cùng lúc đó, tại bệnh viện. Sau khi đóng viện phí xong, Quốc Tùng vội rút điện thoại trong túi quần để gọi điện cho Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Alo?
Đoàn Quốc Tùng
Đoàn Quốc Tùng
Bác ơi là con đây. Huệ Huệ không may xảy ra tai nạn rồi. Con đang ở bệnh viện H gần nhất nè. Bác mau đến đi ạ.
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Ừ. Được rồi.
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Bác biết rồi.
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Con cứ chờ bác. Bác sẽ đến ngay
Đoàn Quốc Tùng
Đoàn Quốc Tùng
Vâng. Vậy bác mau tới nhé.
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Ừm được.
Hai giờ đồng hồ trôi qua
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Sao lâu thế mà chưa có tin gì vậy?
Đào Trấn Nghiệp Du lo lắng hỏi, hai tay bấu chặt vào nhau.
Đoàn Quốc Tùng
Đoàn Quốc Tùng
Bác cứ bình tĩnh(trấn an Nghiệp Du)
Y tá Phạm mở cánh cửa phòng cấp cứu, bác sĩ cầm tệp bệnh án trên tay rồi thông báo.
Người bí ẩn
Người bí ẩn
Bác sĩ: Ai là người nhà của bệnh nhân Đào Doanh Như Huệ??
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Là tôi.
Đào Trấn Nghiệp Du gấp gáp trả lời, đứng lên mà quên luôn đuôi dây thắt lưng đang bị giắt vào quần.
Trông bộ dạng này người ta phải phì cười. Bác sĩ cũng phải nhịn cười.
Người bí ẩn
Người bí ẩn
Bác sĩ: Tình hình của bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch. Hiện tại mọi người có thể vào thăm bệnh nhân. Với lại do chấn thương khá nặng nên là bệnh nhân đã mất trí nhớ.
Người bí ẩn
Người bí ẩn
Bác sĩ: Bệnh nhân đang truyền máu. Mọi người vào thăm tránh làm ổn để bệnh nhân còn nghỉ ngơi
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Vâng. Tôi biết rồi thưa bác sĩ.
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Cảm ơn bác sĩ.
Đoàn Quốc Tùng
Đoàn Quốc Tùng
Cảm ơn bác sĩ ạ.
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Trời ơi! Sao số con bé khổ thế này hả trời?
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Đã bị tai nạn còn mất trí nhớ nữa chứ?
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Còn công việc rồi còn việc học đang dang dở
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Giờ bác biết phải làm thế nào hả con?
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Bác rối quá đi mất
Đoàn Quốc Tùng
Đoàn Quốc Tùng
Bác cứ yên tâm. Còn có con ở đay mà!?
Đoàn Quốc Tùng
Đoàn Quốc Tùng
Con sẽ cùng bác lo cho bạn ấy. Bác yên tâm nha.
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Ừ. Bác biết rồi.
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Bác cảm ơn con trước nha. Vất vả cho con rồi.
Đoàn Quốc Tùng
Đoàn Quốc Tùng
Dạ không có gì đâu ạ. Trách nhiệm của một người bạn thôi ạ.
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Ừ. Con tốt quá.
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Con với bác vào trong thăm Huệ Huệ đi.
Đoàn Quốc Tùng
Đoàn Quốc Tùng
Vâng ạ.
Cả hai cùng vào bên trong phòng cấp cứu.
Vừa mới đóng cửa phòng lại để tránh làm ồn đến người khác thì Đào Trấn Nghiệp Du đã thấy con mình tỉnh lại.
Mừng quá, vội chạy đến hỏi han tình hình. Chiếc thắt lưng đã được giắt lại vào trong túi quần
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Con gái!?
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Con tỉnh rồi hả? Ba mừng quá đi mất
Đào Doanh Như Huệ
Đào Doanh Như Huệ
Ai? Ai thế ....?
Đào Doanh Như Huệ
Đào Doanh Như Huệ
Đây là đâu ...?
Đào Doanh Như Huệ
Đào Doanh Như Huệ
Và ... chú là ai? ...
Đào Doanh Như Huệ
Đào Doanh Như Huệ
Khó chịu quá ...
Đào Doanh Như Huệ đưa tay lên ôm đầu, thần sắc thay đổi đột ngột.
Trên người cô toàn ghim những mũi kim dài ngoằng. Mùi thuốc cộng với mùi bệnh viện càng khiến cho cô cảm thấy khó chịu.
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Là ba ...
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Ba của con đây mà!?
Đào Trấn Nghiệp Du
Đào Trấn Nghiệp Du
Con ... Không nhớ ra ba sao?
Đoàn Quốc Tùng
Đoàn Quốc Tùng
Ba của cậu đó!!
Đào Doanh Như Huệ khẽ ngước mắt lên nhìn Đoàn Quốc Tùng, mơ hồ hỏi:
Đào Doanh Như Huệ
Đào Doanh Như Huệ
Bạn là ... Là ai nữa? ...
Đào Doanh Như Huệ
Đào Doanh Như Huệ
Sao tôi ... Chả nhớ gì cả!!
Một câu nói mà Đoàn Quốc Tùng và Đào Trấn Nghiệp Du không thể tưởng tượng nổi.
Rõ ràng họ đã từng rất thân thuộc như người một nhà mà. Từ nhỏ đến lớn, Đào Doanh Như Huệ và Đoàn Quốc Tùng đã dính với nhau như hình với bóng. Ai không biết lại cứ tưởng hai người họ là được sắp đặt nhân duyên từ trước ấy chứ.
Hot

Comments

Candy🍒

Candy🍒

nhiều chuyện quá tr

2025-01-04

1

Charlote♡♡♡

Charlote♡♡♡

mất trí nhớ r

2024-12-31

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play